Edit: kaylee
Lúc này, hơi thở trên người Thiên Bắc Dạ chợt cuồng bạo, sự nóng nảy này ngay cả chính hắn đều không thể ức chế…... Nhưng mà, trừ bỏ Thi Vân ở dưới sát ý của hắn, không ai cảm nhận được tất cả những thứ này, càng là đối với Thi Vân đại biến sắc mặt mà cảm thấy mạc danh kỳ diệu (không giải thích được).
"Tiểu Dạ, ngươi còn ở bên ngoài làm gì? Còn không mau trở về?"
Đúng lúc này, một âm thanh từ phòng trong truyền ra, giống như kì tích, tất cả sát khí đột nhiên biến mất, ngập trời khí thế bắt đầu khởi động cũng bình ổn xuống, làm cho Thi Vân cảm giác được cảm thụ vừa rồi đều chỉ là ảo giác của nàng.... ....
Nhưng mà, nàng không biết là, chính là lời nói của Cố Nhược Vân, cứu nàng một mạng.... ...
Cả người buông lỏng, Thi Vân thân mình mềm nhũn té ngã, sau lưng mồ hôi đầm đìa, yêu kiều hổn hển.
"Tiểu Vân, ta trở lại ngay đây."
Giờ phút này Thiên Bắc Dạ được đến mệnh lệnh của Cố Nhược Vân, không bao giờ liếc mắt nhìn Thi Vân nhiều thêm một cái nữa lập tức đi đến phía trong nhà, so sánh với âm tà vừa rồi, hiện tại nam nhân còn dịu ngoan hơn con thỏ, đâu còn có một chút bộ dáng muốn gϊếŧ người?
"Tiểu thư, người..." Hồn Phi kinh ngạc nhìn Thi Vân, "Người làm sao?"
"Không có việc gì," Thi Vân lắc lắc đầu, nàng lau lau mồ hôi trên trán, cắn chặt răng, nói: "Hồn Phi trưởng lão, chúng ta đi."
Khi nói lời này, nàng liếc mắt nhìn phương hướng Thiên Bắc Dạ rời đi lần cuối, trong lòng lại đau một chút.
Thiên Bắc Dạ, chàng thật bị tẩy não lợi hại như thế? Nhưng mà ta không cam lòng, không cam lòng chàng vốn thuộc về ta lại đi ôm ấp những người khác! Cho nên, ta nhất định phải làm cho chàng khôi phục trí nhớ, làm cho chàng tự tay gϊếŧ Cố Nhược Vân!
... .....
Trong hậu viện, Tử Tà nhìn thiếu nữ trước mặt, mày nhẹ nhàng nhíu lại, nói: "Nha đầu, ngươi cảm giác thế nào?"
"Rất kỳ quái," Cố Nhược Vân nhíu chặt đôi mày thanh tú: "Vừa rồi ở dưới công kích của Lăng Nghị, ta có thể chuyển hoán lực lượng trên nắm tay của lão đến trong cơ thể của ta, nếu lại bị đánh nhiều thêm vài cái, phỏng chừng ta có thể trực tiếp đột phá đến Tụ Khí cấp bảy."
Tử Tà cười cười: "Linh hồn và thân thể của ngươi đều trải qua Thượng Cổ Thần Tháp cải tạo, cho nên cường đại hơn người bình thường rất nhiều, nhưng mà ngươi phải nhớ kỹ, gặp cường giả chân chính ngàn vạn không thể miễn cưỡng, bởi vì cao thủ chân chính, vẫn là có thể nháy mắt phá hủy ngươi! Không đơn giản chỉ là bị thương như vậy!"
Ngay từ đầu, Tử Tà đã tính toán muốn rèn luyện nàng, vì vậy cũng không có ra tay giúp đỡ, dù sao trợ giúp quá nhiều, không có nhiều chỗ tốt đối với nàng.... .....
Hơn nữa.... ......
Tử Tà hơi hơi nheo lại mắt tím: "Nha đầu, nữ nhân tên là Thi Vân kia, ngươi phải chú ý một chút."
"Thi Vân?" Cố Nhược Vân nghi hoặc nhìn Tử Tà, "Ngươi quen biết nàng?"
"Không!" Tử Tà lắc lắc đầu: "Ta chỉ là cảm giác được nàng rất nguy hiểm, cho nên ngươi tạm thời không cần chống lại nàng! Đương nhiên, bằng vào thiên phú của ngươi, nhiều nhất là ba đến năm năm sẽ vượt qua nàng, nhưng lúc này còn không phải lúc."
Có một số việc, hiện giờ còn không thể để cho Cố Nhược Vân biết.
Nhưng vì sao trên người nữ nhân kia sẽ có hơi thở của hắn? Chẳng lẽ Thi Vân có quan hệ với người kia?
Nghĩ đến đây, trái tim của Tử Tà nhẹ nhàng trầm xuống, ánh mắt nhìn về phía Cố Nhược Vân mang theo một chút phức tạp......
"Nha đầu, thật hy vọng ngươi có thể nhanh trưởng thành một chút, bất kể là thực lực của ngươi, hay là…...."
Ánh mắt tà ác quét một lần từ trên xuống dưới, khóe môi nam nhân gợi lên tươi cười tà mị, cao quý tôn hoa, điên đảo chúng sinh.
Nhưng mà.... ...
Cố Nhược Vân chỉ là hung hăng trừng mắt liếc mắt nhìn hắn một cái: "Thu hồi ánh mắt tà ác kia của ngươi, ta đối với ngươi không có hứng thú gì."