Chung Tình

Chương 13

Nhìn gương mặt đang ngủ của Dạ Hi, Tử Tình nhớ đến màn kí©ɧ ŧìиɧ vừa rồi, hai má lập tức hiện lên hai rặng mây đỏ, khóe mắt không kiên dè nhìn thân thể trắng nõn của Dạ Hi, mới nhớ tới vết thương trên lưng Dạ Hi, rón ra rón rén từ trên giường đi xuống, mang thuốc lại, thật cẩn thận vì Dạ Hi mà bôi thuốc, nhìn vết thương dài một đường, Tử Tình không tự chủ nhíu mày, tối hôm qua đại tiểu thư đã đi đâu? Làm cái gì mà ra nông nỗi này?.

Trong đầu hiện lên một đoạn phim cũ, vết thương chính là bị dao chém phải, cho dù thân thủ tái lợi hại, vẫn là nữ nhân… Sẽ không đau sao? Cũng không biết có lưu lại vết sẹo hay không… Tử Tình lẩm bẩm, Dạ Hi tỉnh lại, trong lòng vui mừng.

Thật tốt, tiểu miêu này đang vì cô mà đau lòng?

***

“Vệ tiểu thư?”

“Chào buổi sáng! Ngô quản gia… Không nghĩ lâu như vậy, chú còn nhớ rõ tôi!”

Sáng sớm mở cửa ra, liền thấy một chiếc xe thể thao đậu trước cửa, người trên xe tháo mặc kính ra, xuống xe, cùng Ngô Khải chào hỏi, khuôn mặt xinh đẹp cùng dáng người tuyệt mỹ làm cho đàn ông phụ nữ phải ngưỡng mộ, còn có khí chất thoát tục, tất cả đều tập trung trên người cô gái này, làm cho người ta không khỏi oán giận thượng đế bất công, Ngô Khải có chút ngạc nhiên khi Thiên Ái tới, bình thường Vệ tiểu thư đều là ở chỗ của cô ấy chờ đại tiểu thư, rất ít khi lại đây, chẳng lẽ Vệ tiểu thư biết chuyện của Tử Tình tiểu thư? Hay là đã xảy ra chuyện gì?

“ Vệ tiểu thư… Đại tiểu thư còn chưa thức, cô có muốn ăn sáng trước không?”.

Không đợi Ngô Khải mơi mình vào cửa, Thiên Ái không ngượng ngùng mà đi vào, giồng như là đang ở nhà mình, chân mới bước lên lầu, đang muốn đi tới phòng Dạ Hi, liền bị Ngô Khải ngăn cản lại, Ngô Khải cười, không dám đắc tội vị khách quý này, nhưng ông cũng không dám làm hỏng giấc ngủ của đại tiểu thư…

“Tối hôm qua Dạ Hi bị thương, tôi muốn lên lầu xem sao”

Bị cản trở tất nhiên là không vui vẻ gì, nhưng đối phương là quả gia của Dạ Hi, nàng cũng không trách cứ, đành phải nói ra ý đồ đến đây, Ngô Khải nghe thấy chuyện đại tiểu thư bị thương, trong lúc nhất thời không thể phản ứng, Thiên Ái liền nhân cơ hội đi lên lầu.

Dựa vào trí nhớ tìm được phòng Dạ Hi, Thiên Ái mở cửa ra rồi đi vào, đứng ở bên giường, nhìn khuôn mặt Dạ Hi đang ngủ, trên mặt Thiên Ái tràn đầy hạnh phúc, cuối xuống nhẹ nhàng hôn lên trán Dạ Hi, muốn gọi Dạ Hi tỉnh lại, đột nhiên trong chăn chui ra một cái đầu, làm Thiên Ái giật mình, nhìn kỹ người nọ đang nằm gối đầu lên vai Dạ Hi, trong nhất thời ánh mắt Thiên Ái như có tia lửa, vì vết thương của Dạ Hi, chính nàng lo lắng một đêm không ngủ, hao tốn biết bao sức lực, mà Dạ Hi cư nhiên lại…

“Uhm”

Bất thình lình cơn đau kéo tới, làm Dạ Hi tỉnh lại, miệng vết thương trên lưng nhiễm trùng sao?! Nhưng tối hôm qua rõ ràng Tử Tình thay cô thoa thuốc rồi mà , tuy rằng miệng vết thương rất dài, nhưng cũng không sâu, như thế nào lại đau như vậy.

“Làm sao vậy?”

Thanh âm Dạ Hi làm Tử Tình đang ngủ say tỉnh lại, chỉ thấy Dạ Hi cau mày, giống như chịu đựng đau đớn, lại còn nói cười tỏ vẻ không có việc gì, nàng vội vàng ngồi dậy, kéo áo ngủ của Dạ Hi lên

“Sao lại chảy máu?”

Tối hôm qua rõ ràng đã giúp đại tiểu thư thoa thuốc, miệng vết thương đã sớm được cầm máu, hiện tại lại… Nhất định là do nàng đè lên người nên miệng vết thương của đại tiểu thư mới chảy máu, thấy bộ dạng ão nảo của Tử  Tình, Dạ Hi nhịn không được nở nụ cười, bày ra bộ mặt như sắp tận thế, xoay qua đem Tử Tình đặt ở dưới thân, muốn ôn tồn nhớ lại chuyện đêm qua

Khụ…

Một trận ho khan truyền tới, làm Dạ Hi dừng động tác lại, là ai dám không được cô đồng ý, liền tự tiện vào phòng, ánh mắt tìm qua đi, không ngoài dự đoán, chính là Thiên Ái…

Thấy bộ dáng ngốc ngếch của Tử Tình, Thiên Ái rốt cục chịu không nổi, cướp đi băng gạt trên tay Tử Tình cẩn thận vì Dạ Hi xử lý miệng vết thương, sau đó thuần thục đem miệng vết thương rửa sạch, bị thương như vậy lại không chịu xử lý cẩn thận.

Nàng còn tưởng rằng A Long nói đùa, kết quả khi vừa thấy, quả thực như thế, Dạ Hi vội vã về nhà, là vì tiểu nữ sinh này, cũng khó trách, bộ dạng rất giống Lan… Vừa mới nhìn, nàng còn tưởng rằng Lan sống lại, nhưng khí chất cùng cách nói chuyện, lại hoàn toàn khác nhau, bất quá chỉ là người thế thân, không đủ để uy hϊếp đến nàng.

“Em nghe A Long nói… Dạ Phi muốn lật đổ chị, nên mới khiêu chiến”

Dạ Phi… là anh họ của Dạ Hi, là thuộc hạ của băng đảng lớn nhất Đường Khẩu, bởi vì bất mãn chuyện Dạ Hi đem Mẫn bang chuyển đổi đang lúc ăn nên làm ra, làm hẳn tổn hại không ít, bởi vậy y theo quy củ của bang phái, khiêu chiến với Dạ Hi, hai người một chọi một đơn độc, không thể sử dụng vũ khí, người thắng tức là bang chủ, nói cách khác Dạ Hi thắng, liền tiếp tục quản lý Mẫn bang, nếu thua, Dạ Hi phải giao ra chức bang chủ…

Không cần nghĩ cũng biết, người thắng là Dạ Hi, nhưng lại không nghĩ tới Dạ Phi không tuân thủ quy định, chẳng những sử dụng vũ khí, ngay lúc quyết định thắng bại, còn đánh lén Dạ Hi, tuy rằng Dạ Hi né kịp , nhưng vẫn bị thương, bởi vậy Dạ Phi bị trục xuất khỏi Mẫn bang, sau khi sắp xếp ổn thỏa, Dạ Hi liền chạy về nhà, A Long lo lắng không thôi, bất đắc dĩ nên A Long đành phải báo cho Thiên Ái, mong nàng có thể để ý vết thương Dạ Hi…

Nào biết được lại phát hiện chuyện của Tử Tình! Hơn nữa đã phát triển đến trên giường, mới hai tháng không gặp mặt, liền biến thành như vậy, xem ra đã bỏ sót không ít chuyện, nàng không hề lo lắng Dạ Hi bị tiểu nữ sinh này chiếm lấy, bởi vì các nàng đều công cụ giải sầu của Dạ Hi, ở trong lòng Dạ Hi vĩnh viễn chỉ có một người tên Lan, nhưng nàng cũng không cần thấy Dạ Hi ôm ấp trong lòng không phải là nàng, cho dù người đó bề ngoài có giống với Lan cũng không được!

“Uh! Hắn đã muốn làm vậy từ lâu, nhưng vẫn không có cớ”

Dạ Hi tiếp lời Thiên Ái, mà Thiên Ái cũng rất tự nhiên, ngồi ở trên đùi Dạ Hi, hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của Tử Tình. Tử Tình ngồi ở một bên, mặc dù có chút mất hứng, nhưng nàng lại không có lý do gì mà không vui?! Hơn nữa hai người kia thật xứng đôi, cô gái tên Thiên Ái kia… Đẹp quá, nàng thì lại bình thường như thế, nghĩ nhiều như vậy làm cái gì?! Nàng cũng phải đại tiểu thư gì… Biết điều, Tử Tình liền nghĩ sẽ lặng lẽ rời khỏi phòng, nhưng còn chưa đi khỏi cửa lại bị bế lến.

“Thả xuống”

Không cần nghĩ cũng biết người ôm nàng là ai, chính là đại tiểu thư, không biết vì sao lại rất muốn đại tiểu thư buông nàng ra, nàng chán ghét trên người đại tiểu thư mùi nước hoa khác.

“Em làm sao vậy?”

.

Tử Tình bỗng nhiên ầm ĩ, liều mạng vặn vẹo thân thể, không cho chính mình ôm nàng, làm Dạ Hi một trận kinh ngạc, nhưng lại sợ Tử Tình té lăn trên đất, đành phải chiều theo nàng, thả nàng xuống, nhưng vẫn nhanh ôm thắt lưng của nàng không cho nàng đi.

“Dạ Hi…”

Bị bỏ mặt một bên, Thiên Ái sao có thể có thể trơ mắt xem hai người kia ở trước mặt nàng diễn cảnh mặn nồng, vì thế liền ai oán nhìn Dạ Hi.

Dạ Hi mới vừa phân tâm, Tử Tình lập tức từ trong lòng cô thoát đi, nhìn bóng dáng Tử Tình, Dạ Hi không biết nàng đang suy nghĩ cái gì, thời gian mới đó mà tâm tình biến hóa lớn như vậy, lòng của nữ nhân thật là sâu như đáy biển dò cũng dò không ra, quay đầu thấy bộ dạng đạt được mục đích của Thiên Ái , Dạ Hi mới bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai là tiểu miêu của cô đang ghen, lĩnh ngộ đến điểm này, Dạ Hi cong lên khóe miệng, ngọt ngào cười, Thiên Ái đang không thoải mái nhìn Dạ Hi, ôm cổ Dạ Hi thật chặt, sau đó hung hăng hôn lên môi Dạ Hi.

Đáng giận! Nơi này! Nơi đó! Toàn bộ đều là hương thơm của tiểu nữ sinh kia, nàng liền đem Dạ Hi đẩy ngã ở trên giường, kéo áo ngủ Dạ Hi ra, đem toàn thân Dạ Hi hôn khắp nới, thuận tiện để lại ấn ký, mãi cho đến nàng vừa lòng mới dừng lại.

“Vừa lòng chưa?”

Dạ Hi tựa trên người Thiên Ái hỏi, ngón tay xấu xa nhẹ vuốt ve mái tóc mềm mại của Thiên Ái, cô biết lo cho cô cái gì, tuy rằng cô tuyệt đối không muốn thương tổn Thiên Ái, nhưng cô đối với Tử Tình là thật lòng, cho nên cô phải lựa chọn.

“Không hài lòng! Vĩnh viễn không hài lòng!”

Chống lại con ngươi đen thẳm của Dạ Hi, Thiên Ái biết Dạ Hi sẽ nói gì tiếp theo, vội ôm chặt Dạ Hi, cố nén nước mắt sắp trào ra, lớn tiếng ồn ào.

“Em vĩnh viễn sẽ làm bằng hữu tốt của tôi”

“Em không muốn làm bằng hữu gì hết!”

Thiên Ái giận dỗi nhìn Dạ Hi, liếc mắt một cái, rời khỏi trong lòng Dạ Hi, chạy ra cửa phòng, như thế nào nàng cũng không dám tin tưởng, Dạ Hi sẽ động tâm với tiểu nữ sinh chưa phát dục kia, phủ định tình cảm các nàng có mấy năm qua, nàng sẽ không nhận thua, như thế nào cũng không chịu nhận thua …