Ngồi xe mấy giờ, rốt cục cũng tới Khẩn Đinh, Tử Tình đứng ở đại sảnh nhìn chung quanh phía trước, các bạn của nàng dường như còn chưa có tới, Hàn Kiệt thay nàng mang hành lý, đến quầy check-in, mới phát hiện Hàn Kiệt cư nhiên lại đặt một phòng đôi, mà không phải hai phòng đơn, tuy rằng bọn họ là tình nhân, nhưng…
Trong lòng Tử Tình có chút không được tự nhiên, nhưng nàng cũng không có hướng Hàn Kiệt kháng nghị, dù sao chờ Minh Nghi các nàng đến, lại cùng các nàng ở chung một phòng, hơn nữa nếu không đặt phòng trước sợ là sẽ không còn phòng nữa, buổi tối cũng không có chỗ ngủ cũng không chừng.
Đem hành lý sửa sang lại, bọn họ đến quán ăn Trung Quốc gần đó, sau đó đi dạo mấy cửa hàng, mãi cho đến buổi tối, cũng không thấy bóng dáng bọn người Minh Nghi đâu, Tử Tình định hỏi Hàn Kiệt thì di động vang lên, điện thoại báo hiển thị tên Minh Nghi, rốt cục cũng tới rồi sao? Tử Tình cao hứng tiếp điện thoại.
“ uy… Minh Nghi các cậu thật chậm quá! Mình và Hàn Kiệt tới từ lúc trưa.
“Ha ha… Thực xin lỗi! Cho các người chờ lâu như vậy…”
“Hừ! Mình đại nhân đại lượng, không so đo với các cậu, hiện tại các cậu đang ở đâu?”.
“Hắc hắc! Chúng tớ còn ở Đài Bắc a”.
“Có lầm hay không?! Mấy giờ rôi? Còn tại Đài Bắc..”.
“Aizz! Bọn mình không phải vì hai người sao, tạo điều kiện để cậu và Hàn Kiệt có thế giới riêng!”.
Nghe đến đó, Tử Tình có một loại cảm giác bị bày mưu, di động truyền đến tiếng Minh Nghi cùng bạn bè ồn ào, nhất định là A Kiệt giở trò quỷ, vì thế nàng tức giận trừng mắt A Kiệt.
“ Này… Tử Tình! Không chậm trễ chuyện tốt của các cậu! Đã đến nơi rồi, thì chúc các cậu chơi vui vẻ, bái bai”.
Còn không kịp trẳ lời, điện thoại Tử Tình đã bị cúp máy, nàng để điện thoại lại vào túi xách, Tử Tình thẳng hướng khách sạn đi tới, hoàn toàn không để ý tới tên gây ra họa Hàn Kiệt.
Trở lại khách sạn, Hàn Kiệt năn nỉ mãi, Tử Tình đều không có để ý, nàng vẫn là thở phì phì, nghiêm mặt, cuối cùng bị Hàn Kiệt cười lạnh nói nàng mặt quỷ, Tử Tình nhịn không được, ngốc nghếch bật cười, tha thứ cho hắn,.
Tuy rằng ngủ cùng một phòng, nhưng Hàn Kiệt cũng thực quân tử, không được nàng cho phép, cũng không dám lên giường ngủ, mà trải chăn ra mặt đất ngủ hai đêm…
“A Kiệt”
Nhìn Hàn Kiệt đang ngủ dưới đất, Tử Tình không đành lòng, ban ngày hắn như vậy cố gắng làm mình vui vẻ, chính nàng tùy hứng, làm hắn nói mệt chết đi , buổi tối hắn cũng không thể hảo hảo ngủ một giấc, hơn nữa khách sạn, cũng đều do hắn an bài… Dù sao chỉ ngủ cùng có một đêm nữa hẳn là không cần lo lắng!
“Chuyện gì?”.
“Hôm nay không cần ngủ dưới đất …」.
A?! Không cần ngủ dưới đất?!… Hàn kiệt nhìn theo ngón tay Tử Tình, nhìn chỗ trống trên giường! Thật tốt quá! Hàn kiệt trong lòng nhảy nhót, rốt cục có thể thân cận Tử Tình , có lẽ cũng có thể “đánh thành chiếm đất” cũng không chừng!
Ban đêm,Hàn Kiệt lăn qua lộn lại, vẫn không ngủ được, Tử Tình ngủ ở bên cạnh hắn, làm trong lòng hắn đánh trống reo hò…
Lặng lẽ xoay người, nhìn bóng lưng Tử Tình, hắn khẽ thở dài một hơi, kìm lòng không đậu sờ soạng da thịt mềm mại của Tử Tình, mịn quá, thơm quá… Hàn Kiệt sáp lại gần, tham lam hấp thụ hương thơm phía trước, đột nhiên Tử Tình cử động , làm Hàn Kiệt, vội vàng nhắm mắt lại làm bộ ngủ say, vài phút sau, đã không có động tĩnh, lại lặng lẽ mở mắt ra, Tử Tình ngủ gần ngay trước mắt hắn, ngũ mà còn nhẹ giọng nói mê, thật đáng yêu…
Nhìn cánh môi phấn hồng của Tử Tình, bụng dạ Hàn Kiệt bắt đầu xôn xao, không an phận, không chút nào lo lắng hôn Tử Tình, trong lúc Tử Tình ngủ, thế nhưng lại phối hợp với hắn, loại hấp dẫn này, Hàn Kiệt như làm sao nhịn được, tiếng hít thở ồ ồ liên tục, bàn tay to tiến vào nội y của Tử Tình, bàn tay thô ráp vỗ về da thịt mịn màng.
“Uhm~… Đại tiểu thư..”.
Tử Tình mơ hồ rêи ɾỉ không rõ tiếng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Hàn Kiệt thính giác, không tự giác càng tăng thêm lực đạo trên tay, tay kia thì cũng không nhàn rỗi, dễ dàng cởi bỏ nút thắt trên áo Tử Tình, hết thảy đều tiến hành thực thuận lợi, Hàn Kiệt không thể phân biệt được Tử Tình vẫn đang ngủ hay đã tỉnh táo.
“A Kiệt?! Dừng tay…”
Ngay lúc tay Hàn Kiệt di chuyển xuống dưới, sờ vào đùi Tử Tình, Tử Tình liền bừng tỉnh lại, nàng mới phát hiện lúc này không phải ở trong mộng, mà người hôn môi nàng cũng không phải đại tiểu thư, mà là Hàn Kiệt…
Nàng cố gắng đẩy Hàn Kiệt ra, nhưng Hàn Kiệt như một con dã thú động dục, như thế nào cũng lôi không ra, cuối cùng ngay lúc bối rối, nàng đánh trúng bộ hạ, làm Hàn Kiệt đau đến quay cuồng trên giường, Tử Tình kinh hoảng chạy ra khỏi phòng, chạy trốn tới đại sảnh khách sạn.
.
“Thực xin lỗi!”
Tử Tình bối rối, đυ.ng phải một người, không nhìn kỹ diện mạo người đó, liền nói lời xin lỗi, đi ngang qua người đó.
“Ngươi muốn làm gì”
Bỗng nhiên sau lưng Tử Tình bị người nọ ôm lấy, Tử Tình sợ hãi kêu to, làm nhân viên phục vụ chú ý, nhưng nhân viên phục vụ còn chưa tới gần, đã bị hai người mặc tây trang màu đen cản lại.
.
“Mang em trở về!”
Trên đỉnh đầu truyền tới thanh âm quen thuộc, Tử Tình không thể tin ngẩng đầu lên, là cặp mặt đen thẳm kia, tâm tình Tử Tình thả lỏng ngay lập tức, đem mặt vùi vào ngực người đó, khóc rống lên… Dạ Hi đang nổi giận đùng đùng,nhưng nhìn Tử Tình khóc như vậy, liền mềm lòng, trừ bỏ thương tiếc vẫn là thương tiếc, ngọn lửa trong mắt vì thế mà tắt đi…
“Chạy chậm một chút”
Lúc này trên đường về Đài Bắc, Dạ Hi đặt Tử Tình ngủ trên đùi cô, nhìn Tử Tình ngủ say, Dạ Hi phân phó thủ hạ chạy xe chậm một chút, sợ Tử Tình ngủ không an ổn…
Sau khi về nhà, Dạ Hi đặt Tử Tình nằm lên giường, đắp chăn cẩn thận cho nàng, cô cởϊ áσ khoác ra rồi hướng tới phòng tắm, mới hai ngày Tử Tình không có nhà, Dạ Hi căn bản ngủ không được, cô đố kị cơ hồ phát điên, cuối cùng vẫn nhịn không được, suốt đêm chạy tới Khẩn Đinh, vừa đến thì thấy bộ dáng thất kinh của Tử Tình, nhất định là đã bị Hàn Kiệt làm gì?
Dạ Hi từ từ nhắm hai mắt lại, để cho nước nóng rửa sạch một thân thể mệt mỏi, nhưng đầu óc lại một chút cũng không dừng lại, Dạ Hi lần đầu có cảm giác đố kỵ với kẻ khác… Mở mắt ra, mới phát hiện có đôi mắt đang nhìn chằm chằm mình, đối với chủ nhân cặp mắt sáng ngời kia, vừa nhìn làm Dạ Hi có chút kinh ngạc, nhưng không đến thời gian một giây, tia kinh ngạc kia cũng biến mất vô tung vô ảnh, cười xấu xa đối với người đứng ở cửa .
Trời ạ! Nàng chính là đột nhiên khát nước nên muốn đi rót ly nước uống, nhìn thấy phòng tắm sáng đèn, nhưng lại không có tiếng động, cho nên mới đến mở cửa xem, không nghĩ tới khi mở cửa, liếc mắt một cái lại liền thấy vòi nước đang chảy xuống người đại tiểu thư, bọt nước chảy qua lưng đến mắt cá chân, theo đường cong thân thể quấn lấy, làm đầu óc Tử Tình chết lặng.
Đến khi Dạ Hi phát hiện nàng, mới giật mình thấy chính nàng thật thất lễ, nghiêng ngả lảo đảo rời đi, quên luôn chuyện uống nước, Tử Tình đem chính mình trốn ở trong chăn, toàn thân lại nóng lên.
Dạ Hi tắt nước, tùy tiện mặc áo choàng tắm rồi đi ra ngoài, thay áo ngủ, sấy tóc, Dạ Hi cũng tiến vào trong chăn, dường như không có việc gì, đem Tử Tình ôm vào trong lòng mình, không nói một câu, cô nên trừng phạt nàng một chút, chuyện Tử Tình nói dối cô, bất quá ngày mai mới nói! Sắp đi vào giấc ngủ, một trận dồn dập tiếng đập cửa vang lên.
“Là ai?!” Dạ Hi có chút không thoải mái, ngoài cửa truyền đến là tiếng của A Long, công ty ra chuyện gì sao?! Mở cửa, A Long nhỏ giọng giải thích lý do hắn đến vào giờ này, Dạ Hi liền vội vàng thay quần áo, cùng A Long rời đi…
Đã trễ thế này, đại tiểu thư muốn đi đâu?! Nghe thấy tiếng thay quần áo, Tử Tình không dám mở mắt ra, chỉ sợ lại nhìn thấy cảnh không nên nhìn, mới lập tức đó mà đại tiểu thư đã không thấy tăm hơi, Tử Tình ngồi dậy nhìn xung quanh trước một mảnh phòng hắc ám, mới nghĩ đến, vì sao nàng có thể về nhà ?! Là đại tiểu thư mang chính mình trở về sao! Trong đầu bỗng nhiên hiện lên cảnh đại tiểu thư ôm nàng lên xe, như vậy thật là đại tiểu thư mang nàng trở về! Đại tiểu thư sao lại biết nàng ở Khẩn Đinh?! A! Nghĩ nói dối cũng không được đại tiểu thư , vì cái gì nàng lại dại dột nghĩ tới chuyện gạt đại tiểu thư? Càng ngu ngốc hơn là lại nghĩ A Kiệt thực tôn trọng nàng, nghĩ tới những chuyện A Kiệt làm ra với nàng, Tử Tình liền dâng lên một trận sợ hãi…