Hòa Âm không ngờ rằng mình phải đi công lược người anh trai không bớt lo này. Nghĩ đến những việc anh đã làm thì cô chỉ muốn tát chết anh thôi, rốt cuộc đây là kiểu ác ý gì!
“Hệ thống ngu xuẩn, thật sự không thể đổi người công lược à?” Hòa Âm ngồi trên giường suy nghĩ muốn điên luôn rồi, hơn nữa, tính cách của thân thể này không phải là đáng yêu à.
Hệ thống ngu ngốc vô cùng kiên quyết,【Chủ da^ʍ, cô nói cái gì vậy, thế giới này rất đơn giản, không giống như thế giới trước. Chưa nói nói đến chuyện có hai nam chủ, còn có cả biếи ŧɦái. Mặc dù đến cuối cùng cô cũng rất hưởng thụ tên biếи ŧɦái kia. Tôi rốt cuộc đã gặp phải ký chủ gì nha, ngay cả biếи ŧɦái cũng có thể thu phục, có phải thuộc tính quá cao rồi không? Hay là khấu trừ đi một chút?】Đó là điểm thuộc tính nhưng đều cần năng lượng mà…
Hòa Âm tức điên rồi, hệ thống ngu xuẩn này đã không có tác dụng gì thì chớ, lại còn muốn quấy rối, hiện tại còn muốn lấy điểm thuộc tính của cô! CMN, sức mạnh của cô mới chỉ có 5 thôi! Gần như tất cả mọi người đều có thể dễ dàng gϊếŧ chết cô!
Bây giờ cô mới nhận ra, khen thưởng hoàn thành thế giới trước còn chưa đưa cho cô mà đã đưa cô đến thế giới này rồi.
“Khen thưởng thế giới trước của bổn tiểu thư đâu, sao ngươi không đưa cho ta!” Sắc mặt của Hòa Âm giờ phút này thật sự khó coi, mái tóc dài của cô che đi nửa khuôn mặt nhìn rất đáng sợ.
【Ài, cho cô, cho cô đây.】
Họ tên: Hòa Âm
Tuổi: 16 (19)
Dung mạo: 70
Thể chất: 10
Sức mạnh: 5
IQ: 80
EQ: 90
May mắn: 10
Tích phân: 0
Điểm thuộc tính có thể phân phối: 5
“Tích phân đâu? Đừng nói với bổn tiểu thư là ta bỏ bao nhiêu công sức ra để công lược hai nam chủ chỉ đổi lại có 5 điểm thuộc tính thôi nhé!”
【Chủ da^ʍ, cô đừng nóng giận nha, tích phân đối với cô chính là không có tác dụng gì cả, cô muốn có nó làm gì. Hơn nữa cô còn có bổn hệ thống lá tôi đây, muốn cái gì tôi đều có thể giúp cô nha…】
“...” Hòa Âm thật sự đã bị chọc tức đến không nói thành lời, làm sao cô lại có một cái hệ thống không biết xẩu hổ như vậy chứ!
“Ta muốn đổi hệ thống!”
【Chue da^ʍ không đổi được, tôi chính là hệ thống vĩ đại nhất vũ trụ này rồi ~ Hơn nữa chúng ta cũng đã trói định rồi nha, không thể nha ~ Chủ da^ʍ, tôi chính là yêu cô nhất rồi ~】Cái thanh âm cố tỏ ra đáng yêu của hệ thống thật sự rất đáng đánh!
Hòa Âm từ chối giao lưu cùng hệ thống, cái hệ thống này vừa thoát khỏi chiến tranh thế giới nên vẫn vừa phế vừa ngu ngốc. Thật là, công lược anh trai không bớt lo, đến cái hệ thống cũng không bớt lo! Phi!
“Thêm năm điểm kia vào sức mạnh đi.” Hòa Âm cảm thấy mình chịu đủ rồi mới yếu ớt nói.
【Được rồi, thêm 5 điểm vào dung mạo ~】
Đồ bại não, ngươi nói cái gì cơ!
Nhưng hệ thống hoàn toàn không cho Hòa Âm cơ hội để phản ứng, các thuộc tính của cơ thể lại lần nữa nhảy ra.
Họ Tên: Hòa Âm
Tuổi: 16 (19)
Dung mạo: 75
Thể chất: 10
Sức mạnh: 5
IQ: 80
EQ: 90
May mắn: 10
Tích phân: 0
Điểm thuộc tính có thể phân phối: 0
“Hệ thống, người làm cái gì vậy?” Lần này Hòa Âm thật sự không nhịn được nữa, cô giận dữ hét ầm lên.
“Âm Âm, con làm sao vậy?” Một loạt tiếng bước chân, sau đó cửa phòng bị mở ra. Mẹ Thích hoang mang chạy tới, ôm chặt lấy Hòa Âm. “Âm Âm, con đừng buồn, thi không tốt thì không tốt thôi. Không sao hết, đừng có dọa mẹ nha…”
Nhiệt độ ấm áp từ cơ thể người phụ nữ trước mặt truyền đến đã làm hòa hoãn đi sự tức giận trong lòng Hòa Âm, trong lòng giống như có một dòng nước ấm chảy qua. Cô ngước mắt lên nhìn gương mặt ôn nhu của người phụ nữ, khóe mắt bà đã có nếp nhăn, con ngươi dịu dàng ngập nước mắt, trên khuôn mặt hiện lên vẻ khẩn trương và đau lòng. Đáy lòng Hòa Âm cũng hơi nhói lên, lúc này cô mới nhớ tới, bây giờ Thích Hòa Âm mới thi đại học xong được hai ngày, tự cô ấy có thể nhận ra mình phát huy thất thường, tâm trạng không được tốt nên đã tự giam mình trong phòng được hai ngày.
Mẹ Thích nghe thấy Thích Hòa Âm kêu gào, trong lòng bà vô cùng lo lắng nên đã cầm chìa khóa cưỡng chế mở cửa phòng.
“Mẹ, rất xin lỗi, con không sao, mẹ đừng lo lắng. Bây giờ con cảm thất đói, muốn ăn cơm có được không?” Hòa Âm ôm nghe người phụ nữ trung niên, ngọt ngào nũng nịu.
Mẹ Thích lau nước mắt, cúi đầu nhìn con gái nhỏ, “Mẹ nấu canh cho con ăn có được không? Xào cá với mộc nhĩ nữa, có được không?”
Đôi mắt của Hòa Âm cong lên, “Được ạ, cám ơn mẹ ~”
Chuyện đã như vậy, Hòa Âm cũng không muốn than phiền với ai cả. Cô cẩn thận suy nghĩ thời gian trong cốt truyện thì cô tương đối có lợi bởi vì nam nữ chính còn chưa gặp nhau. Hơn nữa nam chính còn là anh trai cô, rất dễ dàng tiếp cận.
Quả nhiên như lời của hệ thống nói, thế giới này đã đơn giản hơn thế giới trước rất nhiều. Nhưng ngược lại người anh trai kia không dễ đối phó, phải suy nghĩ làm thể nào để một người mê gái như anh có thể chỉ để ý một mình mình.
Nhưng đại khái trong lòng cô cũng đã có dự tính, còn cụ thể như nào thì phải gặp mặt rồi mới nói được tiếp. Việc bây giờ cần làm là phải nhanh chóng đến bên cạnh Thích Thiệu Âm đã, làm mất cơ hội gặp gỡ giữa anh với Thẩm Hàn Tâm!
Hơn nữa người anh trai không bớt lo kia của cô nếu không từ từ ngược anh thì làm sao có thể phát tiết hết sự khó chịu trong lòng cô?