Lăn Giường Với Ca Ca Đại Nhân

Quyển 1 - Chương 6: Tiểu tao hoá, hôm nay gia sẽ thao chết ngươi

Dịch Hàm Chương vào giờ phút này chỉ tập trung vào cảm giác tê dại từ dưới thân truyền tới, kɧoáı ©ảʍ này làm cho đến cả da đầu hắn cũng muốn nổ tung, Dịch Hàm Chương hoàn toàn mất đi lý trí, chỉ biết ôm chặt lấy eo của Hòa Âm, và mạnh mẽ thọc vào rút ra.

“Tiểu huyệt của ngươi thật chặt! Làm ta s͙ư͙ớ͙n͙g͙ muốn chết!” Hô hấp và tần suất của Dịch Hàm Chương ngày càng mạnh, ra vào ngày càng nhanh, mang theo cả tơ máu và dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra bên ngoài, vùng lông đen đặc của hắn cũng trở nên ướt nhẹp, nụ hoa phía trong cũng có xu hướng đưa ra ngoài, mà cánh hoa huyệt cũng vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độ mà cũng trở nên sưng đỏ.

Hòa Âm lại không được dễ chịu như hắn, Dịch Hàm Chương hoàn toàn không quan tâm đến cảm thụ của Hòa Âm, cứ thế mà cắm vào, hoàn toàn không có màn dạo đầu, khoảng khắc khi côn ŧᏂịŧ cắm vào Hòa Âm cảm thấy cơ thể như bị xé rách, và khi màиɠ ŧяiиɧ bị hắn đâm thủng một cách thô bạo, cơ thể Hòa Âm khi đó như bị đứt lìa, nên phải kêu thảm thiết, “A!…..Không được…..Đau quá…..!”

Hòa Âm nhăn mi lại, gương mặt trở nên tái nhợt, cả người vì đau mà run rẩy, giờ phút này Hòa Âm yếu ớt như một con nai con, hàm răng cắn chặt môi, đôi mắt chảy đầy nước mắt như đang lên án Dịch Hàm Chương.

Dịch Hàm Chương cảm thấy hắn muốn điên rồi, Hòa Âm càng căng thẳng, thì tiểu huyệt phía dưới cũng càng kẹp chặt lại, côn ŧᏂịŧ của hắn cũng vì thế mà bị kẹt ở bên trong tiểu huyệt, côn ŧᏂịŧ bị tiêu huyệt gắt gao kẹp lấy, khiến cho hắn cảm thấy có chút đau, càng làm cho dụ̶c̶ vọng của hắn càng thêm bùng phát, hắn liền bắt lấy mông Hòa Âm xoa nắn làm cho chúng hồng lên.

“Tiểu huyệt kẹp chặt như vậy, là muốn bấm gãy côn ŧᏂịŧ của gia sao?!” Dịch Hàm Chương khàn khàn nói, bàn tay thỉnh thoảng lại vỗ lên mông của Hòa Âm, để làm cho cô thả lỏng.

Cặp mông trắng nõn của Hòa Âm nhanh chóng trở nên ửng đỏ, tiểu huyệt cũng vì liên tục bị thao mà chạy đầy dâʍ ŧᏂủy̠, trong ngoài đều trở nên ướt đẫm, cảm giác thống khổ cũng bắt đầu chậm rãi biến mất, thay thế là kɧoáı ©ảʍ dần lan tràn, làm cho Hòa Âm không tư chủ được mà bắt đầu rêи ɾỉ, cũng bắt đầu động theo Dịch Hàm Chương.

Nhưng mà, xưng “Gia” là cái quỷ gì? Hắn rõ ràng còn chưa thành niên, mà đã tự xưng “Gia”,…..

“Ân a…..Thật s͙ư͙ớ͙n͙g͙…..Thật sâu…..A ha…..”

Tiếng kêu kiều mị càng làm cho Dịch Hàm Chương càng thêm đắc ý, liền kéo hai cái đùi của Hòa Âm đặt lên vai, cười tà mị, “Tiểu yêu tinh đã biết hưởng thụ, mới vừa rồi còn kêu đau, bây giờ thì tốt rồi, mới cắm vài cái đã chảy nước, tiểu yêu tinh cũng thật nhiều nước…..”

Nghe thấy những từ da^ʍ đảng, từ trong miệng Dịch Hàm Chương phát ra, mặt của Hòa Âm lập tức đỏ lên, cơ thể cũng trở nên mẫn cảm hơn, tiểu huyệt cũng theo đó mà chảy nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ hơn.

“Hỗn đãn…..Đừng nói…..A…..Quá sâu…..Không cần a!”

Dịch Hàm Chương càng động nhanh hơn, càng lúc càng sâu hơn, hung hăn tiến vào chỗ sâu nhất trong thân thể Hòa Âm, ngay lúc chỗ sâu nhất trong thân thể Hòa Âm bị mở rộng ra, Dịch Hàm Chương liền nắm lấy cơ hội đẩy vào một cái thật mạnh, qυყ đầυ to lớn cắm thẳng vào tử ©υиɠ Hòa Âm, nơi mềm mại nhất đã bị côn ŧᏂịŧ cắm vào, làm cho cả người Hòa Âm đều run rẩy đạt tới cao trào.

“A, tiểu yêu tinh thật là vô dụng, mới thế đã bắn, gia đang muốn thao ngươi đến khóc đây!” Dịch Hàm Chương vẫn không buông tha, ngay lúc Hòa Âm đạt cao trào liền nhanh chóng đẩy vào, thật sâu thật sâu vào trong khối thịt non mềm.

“A…..Từ bỏ…..Từ bỏ…..Ân a…..Chịu không nổi…..” Hòa Âm vừa mới đạt cao trào cơ thể còn chưa phục hồi đã bị cắm vào, mỗi lần thọc vào rút ra đều như mát xa các điểm mẫn cảm trong cơ thể, cửa tử ©υиɠ cũng bị ép mở ra, chỗ sâu nhất như bị nghiền nát, khoái cảm kia như đang bức cô điên lên, không thể tiếp nhận thêm được nữa.

“Gia còn muốn xuyên chết ngươi!” Dịch Hàm Chương không muốn nhiều lời nữa, mỗi lần ra vào tiểu huyệt kia là côn ŧᏂịŧ hắn như được mát xa, khiến cho khoái cảm mãnh liệt mà đến, hắn sắp kiên trì không được.

Dịch Hàm Chương hơi nhăn mi lại, như là đang đấu tranh tư tưởng về chuyện gì đó, mồ hôi trên trán nhỏ giọt, bóng tối trong phòng càng làm cho hắn càng thêm âm trầm.

Hòa Âm không ngừng bị đưa lêи đỉиɦ, hai tay gắt gao mà véo lên cánh tay Dịch Hàm Chương, từ sâu trong tiểu huyệt phun ra một cổ dâʍ ŧᏂủy̠, mà Dịch Hàm Chương cũng cảm thấy lực hút bên trong tiểu huyệt cũng đang tăng lên, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn càng thêm hung hăng đâm thọc, cuối cùng một luồn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng mạnh mẽ bắn vào tử cung Hòa Âm.

Hòa Âm xụi lơ nằm trên ghế sô pha mà thở phì phò, Dịch Hàm Chương cũng ngã xuống dựa trên người Hòa Âm, liên thổi vào tai cô, “A, thật s͙ư͙ớ͙n͙g͙…..”

“Ngươi nặng quá, mau đứng lên…..!”

Giọng nói ngọt ngào mang theo hơi thở tình dụ̶c̶, đôi tay mảnh khảnh đẩy người thiếu niên trên người.

Dịch Hàm Chương cọ cọ vào hõm vai Hòa Âm, côn ŧᏂịŧ còn chôn trong người Hòa Âm sau khi bắn đã mềm nhũn, nhưng bây giờ lại bắt đầu cứng lên, “Gia lại muốn thao ngươi thêm một lần nữa!”

Hòa Âm hét lên một tiếng kinh hãi, Dịch Hàm Chương nhanh chóng xoay người cô lại, thành tư thế quỳ bò, mông nhô lên cao có thể nhìn thấy rõ tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ŧᏂủy̠ từ trong tiểu huyệt không ngừng chảy ra.

“Chậc chậc chậc, tiểu yêu tinh, phải biết giữ gìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của gia, lần sau còn để chảy ra liền đánh mông ngươi!” Dịch Hàm Chương đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt đang không ngừng chảy nước, sau đó liền đưa ngón tay vào tiểu huyệt ngăn không cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra.

“Không cần giữ! Ai cho ngươi bắn vào! Dịch Hàm Chương, ngươi là tên hỗn đãn!” Hòa Âm tức giận mà mắng, nhưng thanh âm phát ra lại kiều mị, nghe giống như là cô chỉ là đang hờn dỗi.

“Nha, tiểu yêu tinh, nếu gia là tên hỗn đãn, vậy ngươi chính là tiểu tao hóa bị tên hỗn đãn này thao!” Dịch Hàm Chương nhăn mi lại, thoạt nhìn giống như là hắn đang tức giận, "Bang" hắn hung hăn đánh vào mông Hòa Âm một cái, trong nháy mắt trên mông Hòa Âm xuất hiện dấu 5 ngón tay đỏ ửng.

“Ngươi mới là tiểu tao hóa!” Hòa Âm vừa thẹn vừa giận, vì lời nói thô tục của Dịch Hàm Chương, và vừa bị đau do bị hắn đánh vào mông.

“Tiểu tao hóa, hôm nay gia sẽ thao chết ngươi, dùng đại côn ŧᏂịŧ này thao đến khi ngươi xin tha!” Tiếng nói vừa dứt, Dịch Hàm Chương liền kéo hai cánh tay cô ra phía sau, đồng thời cũng đem côn ŧᏂịŧ đâm vào.

“A…..Ngươi hỗn đãn…..Ân a…..” Bởi vì không có chống đỡ, nửa người bị treo giữa không trung, phía sau không ngừng lay động, nên bộ ngực cũng đong đưa theo, muốn quỳ cũng không được, làm cho cơ thể trở nên căng chặt, tiểu huyệt theo đó cũng kẹp chặt lại, tư thế này sẽ giúp côn ŧᏂịŧ có thể tiến vào càng sâu hơn, nên Dịch Hàm Chương muốn dùng tư thế này xuyên chết cô, mỗi một lần cắm vào là có thể cắm tới tử ©υиɠ, khiến cô co rụt người lại.

“Đừng kẹp chặt như vậy, ngươi là đang muốn kẹp gãy côn ŧᏂịŧ của gia sao?” Dịch Hàm Chương bị kẹp đau, lại một lần nữa đánh lên mông Hòa Âm, kết quả Hòa Âm ăn đau càng siết chặt lại, Dịch Hàm Chương bực bội, liền nắm lấy eo của Hòa Âm mà mạnh mẽ động, một một lần đâm vào và rút ra đều càng thêm dùng sức, như là đang muốn đem cô đâm hư.

“A nha…..Dừng lại, lại vào…..Thật sâu…..Ngươi mau cắm chết ta…..Ân a…..!” Hòa Âm ngẩng đầu kêu rên, tiểu huyệt bị thao lâu nên có chút đau, các vách thịt cũng trở nên mẫn cảm hơn, dường như cũng có thể miêu tả được hình dáng của côn ŧᏂịŧ.

“Thao lâu như vậy, sao mà vẫn còn rất chặt như thế này? Tiểu tao hóa, nói đại dương vật của gia thao ngươi có sướng hay không?” Dịch Hàm Chương không ngừng niết bạo cặp ngực đang đong đưa không ngừng.

“Tiểu tao hóa, cặp ngực của ngươi không ngừng câu dẫn gia, hôm nay gia phải niết bạo ngực của ngươi!” Càng nói càng thêm hung hăng, Dịch Hàm Chương ra vào không còn theo tiết tấu, lực kéo cánh tay của Hòa Âm cũng được buông lỏng, đem tay vòng đến trước người Hòa Âm tìm đến vị trí hoa huyệt mà xoa nắn.

Như có dòng điện chạy qua khắp người Hòa Âm, lý trí của cô hoàng toàn bị đánh vỡ, cái loại khoái cảm hủy thiên diệt địa đã hoàn toàn chiếm lấy đầu óc của cô, nên hiện tại Dịch Hàm Chương nói cái gì Hòa Âm cũng không phản bác, tiếng nói khàn khàn phát ra, “A…..Gia, đại dương vật của gia thao Âm Âm rất s͙ư͙ớ͙n͙g͙…..Ân a…..Mau cắm chết ta đi…..”

“Vậy gia liền cắm chết ngươi! Thao chết tiểu tao hóa nhà ngươi!” Dịch Hàm Chương càng thêm dùng sức mà ra vào, trong phòng lúc này chỉ còn vang vọng tiếng bạch bạch bạch.

“A nha…..Không được…..Chịu không nỗi nữa…..muốn ra a…..” Hòa Âm không thể chịu nổi nữa mà bắn ra, tiểu huyệt phun đầy da^ʍ thủy lên quy đầu của Dịch Hàm Chương.

“A…..Tiểu tao hóa lại bắn~!” Dịch Hàm Chương cúi người ôm lấy Hòa Âm, hung hăng ra vào thêm vài cái, rồi tiến thẳng vào trong tử ©υиɠ rồi bắn vào.

“Ngô…..Tiểu yêu tinh, tiểu huyệt của ngươi hút gia thật chặt, gia rất luyến tiếc~, nào, làm thêm một lần nữa!” Xuân dược của Dịch Hàm Chương đã được giải, nhưng do mùi vị của Hòa Âm thật ngon miệng, khiến hắn luyến tiếc, hiện tại hắn chỉ muốn thao chết thiếu nữ dưới thân này.

“Từ bỏ…..Từ bỏ a…..” Hòa Âm hiện tại, toàn thân đều rã rời, hoàn toàn không còn sức chịu đựng a.

Nhưng Dịch Hàm Chương hoàn toàn không quan tâm tới lời Hòa Âm nói, nhanh chóng cầm lấy một chân Hòa Âm đặt lên vai hắn, đem côn ŧᏂịŧ cắm vào tiểu huyệt của Hòa Âm.

“Không phải ngươi đã nói đại côn ŧᏂịŧ của gia thao ngươi, ngươi rất s͙ư͙ớ͙n͙g͙ sao? Hừ, ngoài miệng nói từ bỏ, nhưng tiểu huyệt của ngươi lại không ngừng hút lấy dương vật của gia~!” Dịch Hàm Chương đắc ý mà nhướng mày, từ trước tới nay, hắn không hề ngờ Hòa Âm lại mê người như vậy, quả thực làm hắn hận không thể lập tức chết trên người của cô!.

Hòa Âm hoàn toàn không còn sức để phản khán, chỉ có thể rầm rì yên lặng chảy nước mắt

Thật đáng thương cho Hòa Âm, khi lần đầu tiên lại giao cho tên cầm thú như Dịch Hàm Chương, cho đến khi kết thúc thì hai chân của Hòa Âm đã hoàn toàn không thể khép lại được.

Hòa Âm tức giận mà đánh Dịch Hàm Chương vài cái, rồi trừng mắt nhìn hắn, “Phi, kỹ thuật thật là kém! Làm ta đau muốn chết!”.

Hắc, tiểu yêu tinh này là bị làm sao vậy, vốn hắn đang cảm thấy ân hận, vì đã lấy đi lần đầu tiên tiên của cô một cách tàn nhẫn như vậy, nên muốn ôm cô an ủi một lúc, phải biết rằng hắn từ xưa đến nay chưa từng hạ mình như thế. Kết quả, tiểu yêu tinh kia vừa kéo quần lên liền ghét bỏ hắn, còn dám chê kỹ thuật của hắn kém.

“Tiểu yêu tinh, là ai mới vừa rồi nói, được đại côn ŧᏂịŧ của gia thao rất s͙ư͙ớ͙n͙g͙!” Dịch Hàm Chương không chịu thua mà phản bác lại, trừng mắt nhìn lại Hòa Âm, rõ ràng cái miệng kia ăn rất ngọt, nhưng sao lại có thể nói một câu tức chết như vậy!.

Hòa Âm hoàn toàn không thèm để ý đến hắn, đứng lên liền đi ra ngoài, vừa đi vừa gọi điện thoại cho Quý An Thần.

“Uy, anh hai, bây giờ tới đón em đi!”

“Xú nữ nhân, ngươi đứng lại cho gia!” Dịch Hàm Chương bật dậy, tức giận nói.

Hòa Âm trong lòng cũng cảm thấy tức giận, tuy nói là nhiệm vụ, nhưng vẫn phải chịu sự đau nhức toàn thân, sau khi quan hệ lần đầu.

Dịch Hàm Chương nhìn thấy Hòa Âm không thèm quay đầu lại, cũng vội vàng cầm lấy quần áo mặc vào, nói, “Quý Hòa Âm, đi học nhớ chờ gia!”

Phi, bổn thiếu nữ tại sao phải chờ ngươi! Hòa Âm khinh thường mà bỉu môi đi ra ngoài.

Chờ Dịch Hàm Chương mặc xong quần áo, thì đã không còn bóng dáng của Hòa Âm.

Dịch Hàm Chương đứng ở cửa, gương mặt trở nên lạnh lùng, âm trầm, mặt mày lãnh đạm giống như vực sâu, móc ra di động trong túi, bấm gọi một dãy số, “Nhanh chóng điều tra chuyện hôm nay, điều tra thêm một chút, chuyện này có quan hệ gì với Quý Hòa Âm hay không?”

Nói đến Quý Hòa Âm, trong mắt Dịch Hàm Chương hiện lên một tia phức tạp, mím chặt môi, cả người càng thêm lạnh lẽo và âm trầm.