Hòa Âm nhìn số phòng 3013 trước mặt, mà nhếch mép, quả nhiên là một câu truyện cẩu huyết a.
Một lát nữa, nữ chính Tống Uyển Nhu sẽ đi lên đây để dọn phòng, kết quả lại đi nhầm sang phòng nam chính, lúc đó nam chính đang bị dược phát tác, kết quả nữ chính bị nam chính bắt lấy bạch bạch bạch. Cửa phòng không khóa, hèn gì Tống Uyển Nhu lại dễ dàng đi vào như vậy a.
Hòa Âm nhanh chóng đem biển số phòng 3012 và 3013 đổi chỗ cho nhau, “Hệ thống, camera giao cho ngươi~!”
Hòa Âm đẩy cửa phòng ra đi vào rồi trở tay khóa lại, trong phòng tối đen, nhờ màn cửa được kéo lên nên có chút ánh sáng từ phía ngoài chiếu vào, nên có thể lờ mờ thấy được bố trí trong phòng, đưa mắt nhìn xung quanh thì thấy trên ghế sô pha có một người đàn ông đang nằm, áo sơ mi đã mở ra 3 nút rộ ra vùng ngực săn chắc, đôi chân thon dài được che lắp bởi cái quần jean.
“Sao lại không bật đèn a?!” Giọng nói thiếu nữ vang lên.
“Ai?” Thiếu niên trên sô pha bật dậy cảnh giác nhìn về phía Hòa Âm, khi nói giọng của hắn có chút nín nhịn, dược đang phát tác quá mạnh, hắn sắp chịu đựng không nổi.
“Anh là ai?” Hòa Âm bước tới, bởi vì ánh sáng trong phòng quá yếu, nên không thấy rõ gương mặt của hắn.
Mùi thơm tươi mát của thiếu nữ truyền vào trong lỗ mũi của Dịch Hàm Chương, làm cho hắn càng thêm khó nhịn, lửa nóng toàn thân đều đang kêu gào muốn được phóng thích, hạ thân đã cương cứng như sắp nổ tung, hắn vừa mới gọi cho bạn hắn đem nữ nhân tới, vì hắn hiểu rõ, hắn không thể khống chế được bản thân.
Dịch Hàm Chương nhìn gương mặt mơ hồ của vị thiếu nữ trước mắt, trên người cô ấy phát ra hương vị rất dễ nghe, không có mùi nước hoa gay mũi, mà là giống như hương vị của hoa quả, hắn rất muốn đem vị thiếu nữ trước mắt này hung hăng đè ở dưới thân mà chiếm hữu.
Dịch Hàm Chương đột nhiên ngồi dậy đem thiếu nữ không phòng vệ kia kéo xuống đè ở dưới thân, gương mặt đỏ bừng,kịch liệt mà thở hổn hển, bàn tay không chút lưu tình mà xé rách váy áo của thiếu nữ ở dưới thân, toàn bộ da thịt trắng nõn của thiếu nữ nhanh chóng bại lộ ra trước mắt hắn.
“Cho ta!”
Giọng nói chứa đầy dụ̶c̶ vọng, khàn khàn mà gợi cảm, mang theo sự dụ hoặc trí mạng.
Hòa Âm lúc này đã thích ứng được bóng tối trong phòng, có thể thấy rõ gương mặt của nam thiếu niên trước mắt này, gương mặt anh tuấn khó có thể rời mắt, góc cạnh rõ ràng, ngũ quan thâm thúy, mày kiếm sắc bén cương ngạnh, sống mũi thẳng tắp, cánh môi mím chặt cố gắng nén nhịn sự khó chịu trong cơ thể.
“Dịch Hàm Chương, ngươi đang muốn làm cái gì?! Ngươi nhìn cho rõ, ta là Quý Hòa Âm!” Hòa Âm nổi giận mà nói, tuy trên mặt đang rất hoảng loạn, nhưng vẫn có chút gì đó thẹn thùng, hai tay kháng cự không cho hắn xâm phạm.
Dịch Hàm Chương không chút dao động, hiện tại trong mắt hắn hiện tại chỉ có cơ thể tinh xảo của thiếu nữ trước mắt này, bộ ngực căng tròn đầy đặn không ngừng đong đưa theo sự kháng cự của đôi tay Hòa Âm, càng thêm hấp dẫn hắn.
“Ta muốn thao ngươi!”
Dịch Hàm Chương cúi xuống hôn lên cái miệng nhỏ không ngừng phát ra âm thanh kia, không chút lưu tình mà dùng lưỡi cạy mở hàm răng của Hòa Âm, chui vào liếʍ láp khắp nơi, chiếm lãnh toàn bộ khoang miệng Hòa Âm, nhanh chóng tìm kiếm đầu lưỡi nhỏ, sau đó hắn giống như người bị lạt trong sa mạt đã lâu mà hút lấy toàn bộ nước bọt trong miệng Hòa Âm.
“Thật ngọt…..!” Dịch Hàm Chương khàn khàn nói, ngay sau đó lại tiếp tục hôn lên đôi môi đang tỏa ra hương vị ngọt ngào kia, cho đến khi đôi môi Hòa Âm trở nên vừa đỏ vừa sưng, và không ngừng thở dốc.
“Ngô…..ngươi hỗn đản!” Hai má Hòa Âm phím hồng, đôi môi sưng đỏ, trong đáy mắt như bốc cháy lên hai ngọn lửa.
“A…..ta còn có thể hỗn đản hơn nữa!” Dịch Hàm Chương đem tay trực tiếp đặt lên vùng ngực căng tròn no đủ kia mà vuốt ve, tùy ý mà xoa thành các hình dạng khác nhau, một bên đầu nhũ hoa màu hồng nhạt bị hắn ăn vào trong miệng vừa liếʍ vừa hút, giữa hai chân của Hòa Âm cũng bị hai chân của hắn cường thế mà chen vào, dùng đầu gối họa vòng vòng lên vùng giữa hai chân Hòa Âm.
Cơ thể Hòa Âm dị thường mẫn cảm, khi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy thì lập tức không còn sức lực, và phát ra tiếng kêu đầy mị lực, “Ai nha~ Dịch Hàm Chương, ngươi đừng xoa, ta a…..”
Dịch Hàm Chương nghe vậy thì cười nói, “Đừng xoa cái gì? Đừng xoa ngực của ngươi sao? Ta không làm được, ngực của ngươi vừa to vừa trắng vừa mềm, một tay ta cầm cũng không hết, ngươi xem…..”
Đôi mắt Dịch Hàm Chương đỏ ngầu, từ khe hở của bàn tay hắn nhìn thấy được đầu nhũ bị hắn hút trở nên ướt đẫm sáng lấp lánh, hình như còn sưng lớn gấp đôi.
Hòa Âm nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hô hấp trở nên dồn dập, nhìn hình ảnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó khiền cả người Hòa Âm trở nên tê dại, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu huyệt phía dưới chảy ra một lượng dâʍ ŧᏂủy̠.
“A…..Dịch Hàm Chương~ tiểu huyệt của ta ướt~!” Hòa Âm yêu kiều rêи ɾỉ, gương mặt tinh xảo khi động tình càng trở nên mị hoặc, càng thêm câu dẫn hắn, kích thích hắn càng trở nên điên cuồng, xuống tay càng thêm nặng, hận không thể đem bầu ngực của vị thiếu nữ dưới thân mà niết bạo!.
“Hòa Âm, ta nhịn không được nữa, ta muốn thao ngươi, côn ŧᏂịŧ của ta đang muốn nổ tung!” Trên mặt Dịch Hàm Chương đã chảy đầy mồ hôi, từng giọt mồ hôi ở chóp mũi nhỏ xuống da thịt non mềm của Hòa Âm.
Hòa Âm đem hai chân kẹp ở hai bên eo của Dịch Hàm Chương, một tay duỗi xuống sờ đến quần hắn, sờ đến vị trí côn ŧᏂịŧ của hắn thì không tự chủ được mà run rẩy, thật lớn a…..
Dịch Hàm Chương nhang chóng cởi toàn bộ quần áo ra, thẳng lưng dùng côn ŧᏂịŧ thô dài cực nóng kia, đi vào tiểu huyệt của Hòa Âm, tiểu huyệt của Hòa Âm trắng nõn, không một tí lông, hai mảnh thịt trắng nộn bao lấy cánh hoa tươi đỏ mọng, dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt từ trong cái khe chảy nhỏ giọt ra, làm ướt cái sô pha dưới thân hai người, cũng giúp cho qυყ đầυ dữ tợn của côn ŧᏂịŧ trở nên bóng bẩy.
Dịch Hàm Chương hô hấp càng thêm thô nặng, gắt gao nhìn chằm chằm vào nơi riêng tư mĩ lệ của thiếu nữ, hai tay ôm lấy eo của Hòa Âm, dùng qυყ đầυ ở cửa tiểu huyệt vẽ vòng vòng, thỉnh thoảng lại trêu đùa nụ hoa được cánh hoa môi che lắp, tiếp tục khám phá cửa huyệt, thật nhỏ thật hẹp, một ngón tay chen vào cũng không lọt, nghĩ đến lát nữa côn ŧᏂịŧ của hắn đi vào cửa động nho nhỏ này, cả người hắn liền trở nên kích động mà run rẩy, “Ta muốn cắm chết ngươi!”
Hòa Âm nhìn thấy bộ dáng hung hăng do bị xuân dược khống chế của Dịch Hàm Chương, nên có chút hơi sợ mà nuốt một ngụm nước miếng, lát nữa có thể phải chết hay không a?.
“Dịch Hàm Chương, ngươi nhẹ một chút, ta sợ~!” Giọng nói run rẩy của thiếu nữ càng làm ngọn lửa dụ̶c̶ vọng trong hắn càng thêm bùng cháy, sự cao ngạo thường ngày trên gương mặt cô vào giờ phút này đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự hoảng loạn cùng với sự mị hoặc, người như thế càng làm cho hắn càng ham muốn đè ở dưới thân, hung hăn mà làm.
“Một hồi nữa ngươi sẽ phải cầu xin ta dùng sức~!” Dịch Hàm Chương tà tà cười, hốc mắt đỏ rực gắt gao mà nhìn chằm chằm vào Hòa Âm, giống như một con dã thú tùy thời mà cắn nuốt thiếu nữ trước mắt hắn.
Không đợi Hòa Âm nói nữa, Dịch Hàm Chương nhanh chóng đem cái côn ŧᏂịŧ thô to đáng sợ kia của hắn, đi đến cửa tiểu huyệt hung hăng mà cắm vào.
“A…..Đau quá!” Gương mặt Hòa Âm trong nháy mắt trở nên trắng bệt.
Côn ŧᏂịŧ thô to đi vào cái tiểu huyện nhỏ hẹp, làm cho các tầng thịt bị căng ra, khi côn ŧᏂịŧ đi đến vị trí chiếc màng mỏng tưởng trưng cho xử nữ, thì nó chỉ dừng lại một chút, rồi dùng sức đâm thủng chiếc màn kia, thẳng tắp mà đi sâu vào trong.
Khi côn ŧᏂịŧ hắn đi vào mật địa, hắn như cảm thấy côn ŧᏂịŧ hắn bị thịt non bao vây mυ'ŧ vào, mỗi chỗ của côn ŧᏂịŧ đều bị mυ'ŧ cắn, cảm giác tê dại lan tràn ra toàn thân, quả thực khiến hắn muốn ngừng cũng ngừng không được.