Chương 34: Bí Mật của giảng viên
Quân thức dậy đầy mơ hồ…. nhìn trần nhà quen thuộc hắn bắt đầu nhớ dần lại về chuyện trước đó.
Sau khi mặc đồ lại cho Thư Mỹ và lếch cái thân xác tàn tạ về nhà thì hắn liền kiệt sức và leo thẳng lên giường bất tỉnh.
“Chưa đạt cấp 50 mà lại dùng ấn ký của Tinh Linh Vương quả thật là quá sức với ta bây giờ..”
-Hử...
Ở phần hạ thân một cảm giác ẩm ướt và ấm áp truyền lên làm Quân có chút bất ngờ…
Slurp…slurp…
Âm thanh ẩm ướt và dâʍ đãиɠ phát ra…
Quân nhìn xuống và kéo lớp chăn đang phủ thân dưới mình ra…
-A… um~~ A… Anh tỉnh rồi à..Ưm ~~ Slurp…slurp…
Ở dưới chăn và mỹ nhân tóc đỏ Chu Thiên Linh đang ngậm cậu nhỏ của hắn mà ra sức mυ'ŧ trông cực kỳ dâʍ đãиɠ.
- Ưm ~ Anh ..có biết là em nhớ anh lắm không hả ~ slurp…
Linh vừa di chuyển đầu vừa nuốt lấy toàn bộ dươиɠ ѵậŧ của Quân và nói..
-Em nhớ anh hay là nhớ thứ này!
Quân lấy tay đè mái tóc đỏ rực của Thiên Linh và đẩy sâu dươиɠ ѵậŧ của hắn vào miệng của nàng..
Ọt!!!
-Ưm!!!!
Thiên Linh kêu lên một tiếng bất ngờ tuy nhiên sau đó nàng vui vẻ mυ'ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ của Quân và thậm chí còn nhanh và sâu hơn..
Một tay nàng chạm vào 2 viên long châu của Quân và chơi đùa trong khi tay còn lại của nàng đang mò xuống hạ thân ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ mà tự xử…
Slurp…slurp….
Âm thanh dâʍ đãиɠ càng ngày càng to, toàn bộ dươиɠ ѵậŧ của Quân ướt đẫm nước bọt của Linh và nằm gọn trong khoang miệng của nàng..
-A! Em quả thật là dâʍ đãиɠ đấy.. mới được bao lâu mà tay nghề lên thế này rồi..
Quân hưởng thụ sự phục vụ của mỹ nhân, tay heo không ngừng xoa bóp bầu ngực to lớn cùng 2 hạt đậu đỏ đang cương cứng thì hứng tình.
Linh càng bú càng hăng ngay sau khi nghe Quân khen nàng như vậy, nàng không những không xấu hổ mà còn hạnh phúc tràn đầy..
-Ư!!!
Quân ngâm một tiếng sau đó dùng tay đẩy đầu Linh xuống thật sâu… Dươиɠ ѵậŧ khủng bố đâm thẳng xuống cổ họng của nàng thậm chí có thể thấy hình dáng dươиɠ ѵậŧ từ phía ngoài..
-Ưm!!!!
Quân bắn thẳng vào miệng của Linh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bơm thẳng xuống dạ dày nàng thậm chí còn nhiều đến nổi mà tràn cả ra ngoài miệng nàng…
Quân giữ chắc đầu của Linh bắn thẳng toàn bộ những tinh hoa mà hắn dồn nén vài ngày này.. hắn thật sự kìm nén rất nhiều trước sự đáng yêu và quyến rũ của Sun và Thư Mỹ vài ngày qua.
-Ực…ực… Nhiều quá…ha~~ ha~~ nhưng nó ngon quá…. em không thể nào ngừng được.. ha~~~
Đôi mắt đẹp của nàng hiện lên hình trái tim màu hồng phấn đầy kỳ lạ cũng như kí©ɧ ŧìиɧ…
Linh vẫn chăm chú mυ'ŧ lấy toàn bộ những tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhầy nhụa đặc ngầu của Quân như món ăn ngon nhất.
Sau khi nuốt toàn bộ vào bụng Thiên Linh còn chưa thỏa mãn, đôi mắt đẹp vẫn còn thèm thuồng nhìn vào phần rơi vãi ra ngoài..
Nàng dùng tay gom lại những phần bị rơi ra giường và trên mặt nàng sau đó liếʍ sạch sẽ…
“Quả thật là thiên sinh da^ʍ nữ mà…”
Nhìn cảnh này Quân thật sự cảm thấy tự hào qua bao ngày uống nắn và cho nàng dục tiên dục tử sau lần đầu tiên kia. Hắn gieo lên người những nữ nhân hắn chạm vào những hạt giống tình cảm… bọn chúng sẽ giúp các nàng thông qua cảm xúc mà tinh tiến về ma lực và sức mạnh. Đặc biệt là nó còn tăng khả năng kí©ɧ ŧìиɧ của bọn họ, họ càng nuốt lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Quân thì thực lực sẽ theo đó tăng dần và ma lực tinh khiết hơn….
-Nào đừng quên làm sạch sau khi ăn chứ…
Linh nghe vậy ngoan ngoãn cúi đầu liếʍ láp toàn bộ những tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên cự kiếm ngẩn cao của Quân.
-Anh hai.. Linh có ngoan không?
Vừa liếʍ láp cho dươиɠ ѵậŧ yêu thích của nàng và ngước nhìn hỏi Quân.
Linh như một con cún cưng đang muốn được khen thưởng. Quân vỗ đầu nàng và nói.
-Ngoan lắm! Thiên Linh của anh là xinh đẹp và ngoan ngoãn nhất!
-Hihi!
Sau khi luyễn tiếc hôn tạm biệt cự long kia và Quân nàng chỉnh lại quần áo và đi ra ngoài.
-Anh mau xuống nhà dưới đi sắp đến giờ đi học rồi… Anh đã ngủ li bì 2 ngày rồi đấy, Cô Klug cứ gọi hỏi mẹ về anh không á.
-Hm… đã 2 ngày rồi à….
Quân ngẫm nghĩ một lát sau đó nhớ về hình bóng nhỏ bé đáng yêu của Klug mà mỉm cười. Hắn và nàng rất hay gặp nhau ở trường và nhờ nàng chỉ dẫn cho hắn về Khoa Kỹ, vốn Klug có cảm tình tốt với Quân cộng thêm sự chăm chỉ và tài năng xuất chúng của mình đã khiến Klug rất quan tâm đến hắn.
-Được rồi anh sẽ xuống ngay thôi.
Vừa vào lớp Quân cảm nhận được một loạt cách ánh mắt kỳ lạ của các bạn học nhìn về phía mình, tuy thấy làm lạ nhưng hắn cũng chả hỏi gì dù sau Quân cũng những người này chả thân thiết mấy. Tuy thời điểm mới học có nhiều người rủ hắn đi chơi tuy nhiên đều bị từ chối bởi vì hắn muốn dành thời gian cho việc tiếp thu kiến thức mới mẻ này hơn.
Ngồi xuống vào chỗ ngồi của hắn bơ đi những ánh mắt kì lạ của bạn học hắn lấy ra đôi găng tay Bạch Ngân Thủ của mình sau đó những đồ dùng chế tác ra mày mò đôi găng tay.
“tuy là món quà của những đồng đội cũ nhưng mình vẫn muốn nâng cấp thứ này lên ở vài chỗ…. chỉ là khó quá… chắc có lẽ nên hỏi Klug thêm, tiếc là hôm nay không có môn của nàng ..”
XOẸT!
Cửa tự động mở ra một mỹ nữ tiến vào nhìn lướt qua một loạt phòng học và dừng lại ở chỗ Quân.
Mỹ nữ đeo kính đen tóc đen dài đến phần lưng, nàng mặc một bộ đồ ôm sát cơ thể làm lộ những đường cong mê người. Phần áo kẻ sâu để lộ bộ ngực to lớn trăng như ngọc thạch, đôi chân thon dài săn chắc của nàng phơi bày dưới lớp váy ngắn.
Bước về phía Quân cúi ngừơi nhìn Quân và hỏi.
-Lâu không gặp rồi.. sau giờ học hãy ở lại gặp tôi..
Trong khi vẫn mãi mê nhìn vào kẻ sâu mê người kia thì người phụ nữ quay người ra khỏi lớp không cần nghe Quân trả lời.
“Cô ả này chắc sau ngày đó thường xuyên đến đây tìm mình bảo sao đám trong lớp cứ nhìn mình như vậy”
-Cơ mà cô ta quên mất ai mới là chủ rồi nhỉ….
Bơ đi những lời bàn tán và những cái nhìn tò mò về mình Quân vẫn tiếp tục lần mò đôi Bạch Ngân Thủ của hắn.
Xoẹt!
Cửa tự động lại mở ra, thêm một mỹ nhân xuất hiện đi. Một thân mặc đồ công sở màu đen đầy nghiêm trang, mái tóc màu tím búi cao. Khuôn mặt xinh đẹp nhưng đầy nghiêm nghị, đôi mắt phượng đầy cao ngạo với cặp kính đầy tri thức. Thân hình đẫy đà 3 vòng no đủ nhất là cặp mông căng tròn đầy quyến rũ.
Giảng viên môn Phản ứng Ma tố Lê Ngọc Thúy một Pháp Sư cấp 58 đầy nghiêm khắc và lạnh lùng tuy nhiên rất tâm trong việc giảng dạy, đôi lúc Quân có trao đổi sơ với vị mỹ phụ giảng viên này.
Với con mắt già đời của hắn thì qua vài lần tiếp xúc thì hắn nhận ra nàng là loại người ngoài lạnh trong nóng. Tuy nhìn lạnh lùng nghiêm khắc nhưng nàng rất ấm áp và quan tâm đến sinh viên.
-Trò Quân đã đến giờ của tôi mà còn nghịch à!
-A Vâng xin lỗi cô!
Quân nghe nàng nhắc nhở thì ngay lập tức thu lại Bạch Ngân Thủ….
Giờ học đến đây là hết mong mọi người ghi nhớ những kiến thức của hôm nay bởi vì nó rất quang trọng trong việc kết hợp thuộc tính ma tố cho Đại Ma Pháp và Ma Pháp của mọi người.
Khi nàng vừa bước ra khỏi bàn giảng viên thì bỗng nhiên cả người run lên ngã nhào ra trước.
-A!
Quân ngồi ngay bàn đầu đối diện bàn giảng viên nên hắn ngay lập tức nhảy ra đỡ lấy nàng.
-Cô không sao chứ..
“Hửm… thứ gì mềm mềm vậy…A… ngon!”
Trong lúc đỡ lấy Ngọc Thúy hắn vô tình bóp lấy bộ ngực to lớn của nàng để giữ nàng khỏi ngã.
-Ưm!.. Cô không sao em bỏ tay ra được rồi đấy!
-A! Em xin lỗi, em không cố ý!
Quân ngay lập tức xin lỗi nàng, cho dù là vô ý nhưng phi lễ nàng ngay trước lớp thì sao mà không giận cho được.
Tuy nhiên trái lại việc đó thì Ngọc Thúy chỉ chỉnh chu lại quần áo sau đó ngại ngùng chỉnh lại cặp kính bị lệch của mình rồi quay người bỏ đi trong khi cả mặt đỏ bừng không biết vì giận hay xấu hổ chắc là cả 2.
“Hừm… độ đàn hồi không tôi…nhưng mà sao lại có vật gì cứng cứng ở đấy vậy? Cô ấy bỏ đồ vào túi áo à? Hay loại áo ngực mới?”
Quân có chút mù mịt trước hành động của nàng tuy nhiên nhanh chóng bình thường trở lại và quay về chỗ ngồi, tất nhiên là bơ đi những ánh mắt kỳ lạ của bạn học.
Sau khi toàn bộ tiết học hắn đang trên đường đi ra khỏi thì bị một người chặn đường đi.
-Này! Ta bảo ngươi là sau tiết học ở lại gặp ta cơ mà!
Quân nhìn người phụ nữ đang tức tối chặn đường hắn và nói.
-Nói tại sao ta phải nghe lời cô chứ?
-Vì ta là…
-Thanh Long Quận Chúa blah blah gì gì đó à… này bây giờ cả người cô chả còn một tí Linh Lực nào mà còn ở đó khoe mẽ à.
-Quả là ngươi biết tình hình của ta!
Quân mỉm cười đầy thâm ý nhìn Thư Mỹ đang tức tối vì bị hắn nói trúng tim đen. Nàng đến để tìm hắn bởi vì sau khi hắn kéo con Thanh Long ra khỏi người thì nàng chả còn có thể hấp thu Linh lực nữa dù rằng đẳng cấp vẫn còn đấy.
-Ngươi cười cái gì đừng quên rằng Linh lực ta đây không còn nhưng sức mạnh cơ thể và đẳng cấp vẫn còn…. ta có thể đập ngươi ra bã ngay bây giờ.
-Vậy thử đi nếu cô dám.
-Ngươi….
Tuy rằng nàng rất muốn đè Quân ra đánh đem về tra khảo nhưng có thứ gì đó khiến nàng e dè tên này và không dám bật lại hắn… thậm chí nàng có chút cảm giác khác lạ khi nhìn hắn và khi nhớ về nụ hôn kia.
-Nên nhớ cô thuộc về ta… là của ta nên ta mới là kẻ đứng trên… 3 ngày nữa đến nơi ở của ta và mang theo 4 thứ.. Tinh Huyết của ma thú đẳng cấp 6 mang trong người huyết mạch Long tộc, Tuyết Nhân Sâm Ngàn Năm của Dagun, Hồn Vũ Quả cấp 6 và cuối cùng là Long Châu của cô.
-Ngươi có biết rằng 3 thứ đầu tiên hiếm có thế nào không hả?
Quân hất vai sau đó nâng cằm của Thư Mỹ dùng đôi mắt vàng kim ma mị của hắn nhìn thẳng vào nàng.
-Với thân phận của cô thì tuy sẽ tốn ít công sức nhưng sẽ tìm được thôi với vả lại cô tốt nhất nên làm theo lời ta nếu muốn đạt được tham vọng của mình.
Vừa nói xong Quân hôn lên đôi môi của nàng và đánh vào cặp mông căng tròn kia và bỏ đi.
Thư Mỹ đờ đẫn đứng yên tại đó, đôi tay vô thức đưa lên sờ đôi môi mọng nước của mình. Hạ thân nàng từ lúc nào đã rỉ nước từ bao giờ.
“Thư Mỹ ơi là Thư Mỹ ngươi bao giờ trở nên thế này rồi??”
Nàng lắc đầu một cái sau đó bước đi…..
Quân sau khi gặp Thư Mỹ thì hắn bỗng nhớ về đám quái vật kỳ lạ kia nên cầm điện thoại lên nhắn tin cho Linh bảo nàng về trước còn hắn thì tiến đến thư viện của Đại Học Hải Linh để tìm hiểu thêm về sinh vật kỳ dị đó.
.….
“Đám sinh vật đó vừa giống Vong Linh ma pháp tuy nhiên lại có chút giống Giả Kim Thuật và thậm chí là Hồn thuật cổ xưa…”
Quân lần mò trong thư viện khổng lồ của Hải Linh đến khi mà mặt trời bắt đầu lặn nơi chân trời hắn vẫn không thể tìm được chút thông tin gì về đám sinh vật đó. Tuy nhiên thì hắn cũng tìm được vài thông tin thú vị có chút liên quan đến những giả thuyết của hắn về đám sinh vật đó.
Quân ra khỏi thư viện sau đó đi về phía cổng trường…
-Giờ này chắc sinh viên về hết rồi nhỉ… À.. không biết Klug có đang ở phòng giảng viên không nhỉ mình nên đến thăm nàng.
Thi thoảng thì Klug rất hay ở lại phòng giảng viên để viết cái bài báo cáo và bài phân tích năng khiếu của học viên nên hắn định ghé qua xem có nàng không.
Khi vừa đến gần phòng giảng viên thì Quân thấy một nữ giảng viên đi ra khỏi căn phòng.
-Em về đây Thúy chị cũng mau về đi dù sao cũng trễ rồi.
-À chị sắp xong rồi em cứ về đi không sao đâu!
Thúy vẫy tay chào nữ giảng viên kia cho đến khi nàng đi về.
“Cô Thúy làm gì ở lại trễ thế nhỉ?”
Nghe giọng của Thúy làm hắn nhớ đến vụ hồi trưa, tay heo vô thức co bóp để nhớ lại độ đàn hồi của bộ ngực kia.
Không biết ma xua quỷ khiến nào mà hắn lại ẩn đi ma lực của mình và nhìn lén vào căn phòng.
Ngọc Thúy vẫn đang chăm chú làm báo cáo…. bỗng nhiên cả người nàng uốn éo kì lạ, cả mặt thì đỏ bừng lên…
-Ha~~ha~~~
Từng tiếng thở dốc phát ra từ nàng, tuy rằng khoảng cách ở xa nhưng với đôi tai thính của Quân thì hắn nghe rõ mồm một.
“Này này…. đừng nói là…”
Một suy nghĩ thiếu đúng đắn vụt qua trong đầu Quân… và như thể chứng minh rằng điều đó là đúng thì Ngọc Thúy dần đưa tay xuống hạ thân của mình, tay còn lại thì bung từng nút áo sơ mì của nàng ra…
Bởi vì bàn của nàng và đầu dãy nên Quân có thể nhìn thấy toàn bộ quan cảnh.
Ngọc Thúy dần dần cởi bỏ những cái nút áo và kéo phần váy ngắn của mình lên….
“Wao….. thật là …thú vị”
Nhìn tiên cảnh trước mặt Quân không ngờ rằng có ngày nữ nhân lạnh lùng này lại như vậy…
Ngọc Thúy tiếp tục rêи ɾỉ với âm giọng đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ… Sau khi gỡ toàn bộ nút áo của nàng thì Quân nhận ra rằng nàng không hề mặc nội y. Bầu ngực tròn trịa trắng như ngọc trai đôi tay mỹ lệ không ngừng xoa nắn nó.
Đặc biệt là ở vị trí 2 hạt đậu đỏ của nàng là 2 vật hình bầu dục màu hồng được đính lại bằng băng dính đang không ngừng run… Ngọc Thúy lấy ra một cái remote nhỏ sau đó ấn vào, 2 vật nhỏ run mạnh hơn làm nàng run người đầy kɧoáı ©ảʍ..
-Ah~~ AH~~~~
Kéo hoàn toàn phần váy màu đen lên để lộ ra vùng âʍ đa͙σ được tỉa tót không hề có một sợi lông mao nào…
Ngay cả qυầи ɭóŧ nàng cũng không mặt, dâʍ ŧᏂủy̠ liên tục chảy ra ướt đẫm cả chân nàng…
“Đừng nói là nàng mang thứ đó trong lúc lên lớp luôn à.. thì ra thứ cứng cứng mà mình chạm vào là 2 cái máy run kia à..”
Ngọc Thúy dang chân ngọc về phía cửa như đang mời gọi ai đó dù rằng nàng đoán rằng chả có ai giờ này cả…
2 mắt Quân trợ ngược trước hàng động của nàng, dưới quần tiểu đệ đã biểu tình cực kì căng thẳng…
-Hah..ha..ha~~ thứ này tuyệt quá… ah….. mình nghiện mất rồi~~~
Vừa rêи ɾỉ vừa dùng những ngón tay thon dài day vào hạt đậu ở âʍ đa͙σ của nàng.
Nàng tăng thêm mức độ của máy run… dâʍ ŧᏂủy̠ ngàng càng nhiều. Miệng há to rêи ɾỉ thành tiếng..
-A!!!A~~~ Sướиɠ quá…. Ahh… Quân…ah Hϊếp cô đi….AH!!!!!
Day mạnh hạt le của mình cộng thêm độ run đạt đến mức cao nhất làm nàng lêи đỉиɦ, cả người cong lên. Âʍ ɦộ tuôn trào làn nước trong suốt đầy dâʍ đãиɠ…
PHỐC!!!
Ngay khi vừa tiết thân, một cái máy run khác rớt ra từ âʍ đa͙σ nhớp nhác của nàng.
-Ha…ha….
Thở hổn hển, nàng dùng ngón tay của mình đâm vào âʍ ɦộ đầy nước… sau đó đưa ngón tay đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của mình cho vào miệng mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để…
-Ưm… Quân….a….. dùng dươиɠ ѵậŧ đâm chết cô đi… Hah~~~~
Vẫn tiếp tục triền miền trong cơ hứng tình mà nàng không để ý rằng Quân đang ngồi ở bàn đối diện chấp tay nhìn nàng cười mỉm….
-Cô gọi em à cô Thúy!
-A!
Ngọc Thúy kinh hãi nhìn người vừa mới xuất hiện, nàng vội vã dùng tay che đi cảnh xuân trên người mình.
-Sao..sao em lại ở đây? Đáng lẽ giờ mọi người phải về rồi chứ?
“Tại sao cấp 55 như mình lại không thể cảm nhận được có người đang tiếp cận mình?”
Quân mỉm cười không trả lời nàng…
-Em..em đã thấy hết rồi à….
-Chắc vậy… Giảng viên nghiêm túc lạnh lục bậc nhất Hải Linh lại có sở thích thú vị nhỉ…
Ngọc Thúy trầm ngâm không nói nên lời… xấu hổ,sợ hãi, nhục nhã, … thậm chí là kí©ɧ ŧɧí©ɧ lần lượt xuất hiện trong tâm trí nàng.
-Xin..em hãy giữ bí mật.. được không…
Quân cười nham hiểm lấy ngón tay đưa lên đôi môi của Ngọc Thúy và nói…
-Bình tĩnh nào…. em đến đây là giúp cô mà….
-Ý em là sao?
-Tất nhiên là việc này...
Ngay lập tực Quân chộp lấy cái remote trong tay của Ngọc Thúy..
-A!
Hắn ngay lập tức nhấn mức cao nhất của cái máy run làm nàng bất ngờ run rẩy trong kɧoáı ©ảʍ…
-A!! Dừng lại…cô xin em!! A!!!
-Tại sao phải dừng? Cô trông có vẻ thích mà?
-Không… xin em..A!!!!
Bỗng nhiên Quân chạm nhẹ vào ngực của nàng, cả người nàng giật bắn lên. Ngay cả cơ thể trở nên vô lực tràn đầy kɧoáı ©ảʍ….
-Chỉ mới chạm 1 cái nhẹ thôi mà…. Cô quả thật là dâʍ đãиɠ..
-Ah~~ AH~~~~
Thúy muốn đáp trả nhưng cơ thể nàng bỗng nhiên trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết. Âʍ đa͙σ của nàng tràn ngập nước chảy dài xuống tận bắp đùi thon thả…
-Ưm!!!!
Quân bất ngờ hôn nàng, tay hắn liên tục xoa bóp cặp ngực tuyệt đẹp đầy đặn kia..
Dùng lưỡi uốn lượng trong khoang miệng của giáo viên của mình, nước bọt của hắn không ngừng đưa vào miệng nàng. Trong vô thức Ngọc Thúy mυ'ŧ toàn bộ nược bọt của Quân.
Tay Quân chạy dọc từ ngực nàng dần dần đưa xuống hạ thân và rồi…
Ọt!!!!
Trong tức khắc hắn đưa 2 ngón tay của mình đâm thẳng vào cái lỗ đã ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ của Ngọc Thúy..
“Ưm…tại sao…tại sao mình lại cảm thấy thích thú vậy….”
Ngọc Thúy tuy có chút không muốn nhưng cơ thể nàng lại không như vậy mà hoàn toàn để mặt Quân xờ mó…. kí©ɧ ŧɧí©ɧ kỳ lạ làm dâʍ ŧᏂủy̠ càng thêm nhiều…
Quân cởi quân mình ra, Cự Long khổng lồ xuất động đập thẳng vào mặt của Ngọc Thúy.
Ngọc Thúy ngơ ngác nhìn dươиɠ ѵậŧ to lớn đầy gân gốc của Dương.. mũi đẹp hít một hơi, mùi hương nam tính làm nàng cảm thấy lân lân.
“Nó to quá….còn hơn cả chồng mình…”
-Bú nó đi!
Quân lạnh lùng nhìn Ngọc Thúy mà ra lệnh..
Nàng không những không phản đối mà chậm rãi há miệng đẹp ngọm lấy đầu dươиɠ ѵậŧ của Quân.
“Đã bao lâu rồi mình mới thấy được thứ này….”
Trong đầu đầy những suy nghĩ xa xăm, nàng vô thức chuyển động lưỡi của mình và mυ'ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ của Quân như kẹo mυ'ŧ.
Bởi vì quá to nên nàng không thể nào nuốt trọn một lần mà chỉ có thể từ từ..
-Ưm…. tốt lắm ngoan lắm… quả là phụ nữ có kinh nghiệm không cần phải dạy nhiều..
Ngọc Thúy tăng tốc phục thị Quân, không biết là vô ý hay cố ý nhưng chỉ biết rằng nàng đang bú lấy dươиɠ ѵậŧ của một học sinh của mình ngay tại phòng làm việc..
Quân không quên 2 cái máy run kia hắn liên tục bật nấc cao nhất làm nàng run rẩy trong kɧoáı ©ảʍ…
Tay ngọc của nàng đưa xuống âʍ ɦộ đẫm nước ướt cả sàn mà cho những ngón tay vào tự mình thủ da^ʍ trong khi vẫn đang bú ʍúŧ ngon lành một học sinh ngang tuổi con mình.
Quân gầm lên một tiếng sau đó dùng lực và tay mình đυ.c thẳng dươиɠ ѵậŧ vào sâu bên trong cổ hòng của Ngọc Thúy.
-Ưm!!!!
Một tràn tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn thẳng vào trong miệng của nàng chạy thẳng xuống bụng… Quân ra nhiều đến nổi ma nàng phồng lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra từ mũi của nàng…
-Há miệng ra.
Không cho nàng thở dốc Quân ra lệnh cho nàng…
Ngọc Thúy cảm giác không thể nào cãi lời Quan, thậm chí còn ngoan ngoãn nghe lời hắn há mồm của mình ra.
Tràn ngập bên trong miệng của Ngọc Thúy là tϊиɧ ɖϊ©h͙ lẫn nước bọt của nàng trộn lẫn. Một mỹ nhân hại nước hại dân với quần áo xốc xếch, hạ thân đầy dâʍ ŧᏂủy̠ trong miệng thì tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙. Cảnh tượng cực kỳ dâʍ đãиɠ vô cùng….
-Nuốt vào!
-Ực….
“Tại sao mình lại không thể cãi lời tên này chứ???”
Tuy rằng muôn vàn câu hỏi trong đầu nhưng nàng vẫn nghe lời của Quân nuốt toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ một cách ngon lành thậm chí nàng có há miệng ra để cho Quân thấy rằng không còn gì trong miệng nàng..
“Chậc..chậc…nhặt được cực phẩm rồi!”
Quân không chần chừ kéo nàng lên đặt nàng lên bàn sau đó đút thẳng tiểu đệ hùng dũng vào âʍ ɦộ của Ngọc Thúy..
Ọt!!!
-A!!!!!!Đau…!!!
Bất ngờ bị xâm phạm bởi một vật to lớn như vậy làm nàng dù rằng đã có kinh nghiệm vẫn cảm thấy đau đớn..
Tuy nhiên dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng lại càng ngày càng nhiều hơn.
-Quả là một nữ nhân dâʍ đãиɠ…. để em chơi cô đến kiệt sức thì thôi…
Ọt!!!!!
Quân đâm lút cán toàn bộ dươиɠ ѵậŧ khủng bố của hắn và thẳng âʍ ɦộ của Ngọc Thúy chạm đến cổ tung cung của nàng.
-A!!!! Sâu quá!!!!! A!!!!!
Phạch!!Phạch!!Phạch!!!
Nhìn những biểu hiện của Ngọc Thúy thì hắn chắc chắn rằng nàng thích mạnh bạo nên hắn chả cần nhẹ nhàng chi mà cứ đâm toàn lực lút cán vào cái lỗ dâʍ đãиɠ đầy nước của nàng..
-A!!! A!!!!!
Từng cú nhấp mang đưa Ngọc Thúy lên chính tầng trời,… chưa bao giờ nàng sung sướиɠ mà cũng như nhục nhã như bây giờ….
-A!!! Đừng!!! Hí!!! Cô ..cô ..có.!! Chồng rồi!!! Ha~~~
Quân đời nào quan tâm hắn cứ liên tục xoa bóp 2 quả cầu đang nẩy theo nhịp nhấp kia. Bỗng nhiên hắn nảy ra 1 ý tưởng..
Thu lấy cái máy run còn lại…
Rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi âʍ đa͙σ ẩm ướt kia..
-A~~
Bị rút đột ngột làm nàng có chút thất thần tuy nhiên ngay sau đó thì..
-Ư!!!! Cái đó ~~~ AH!!!
Quân nhét thẳng cái máy run còn lại vào sâu bên trong âʍ đa͙σ của nàng và rồi đút lút cán dươиɠ ѵậŧ của hắn vào…
ỌT!!!
-A!!!!! Đừng!!! … Hah!!!! Ha!!! Sướиɠ!!! Sướиɠ quá!!!!
-Ha ha… rên tiếp đi!! Không phải nàng luôn muốn ta hϊếp ư!! Thế nào!!!
-A!!A~~~~ Sướиɠ… sướиɠ quá… mạnh nữa đi … Thiện Quân dập mạnh hơn đi!! Chơi chết cô đi!!!!
“Hô hô có vẻ như chút linh trí cuối của cô giáo đi rồi nhỉ… vậy càng tốt”
Quân niệm chú.. một làn khói hồng thấm vào người của Ngọc Thúy và tạo thành một hình xăm giông vòng cổ trên cổ của nàng với một trái tim màu hồng ở giữa..
Phạch!!Phạch!!Phạch!!!!
- Ha~~~ Sướиɠ quá ~~~ Tiếp đi Quân…cô~~ cô lại ra đây!!!! A!!!!!
-ƯM!!!!
Sau gần 1h làʍ t̠ìиɦ liên tục đến khi trời tối hẳng đi, Quân làm nàng ra không biết bao nhiều lần. Làn này hắn cũng lêи đỉиɦ, gầm lên một tiếng và bắn toàn bộ tinh hoa thẳng vào cái âʍ đa͙σ dâʍ đãиɠ của nữ nhân này..
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn đầy cái lỗ nhỏ kia, nhiều đến nổi mà không thể chứa hết mà tràn ra ngoài.
-A!!! A!! Nóng quá!! Sinh viên của mình đang ra bên trong!! A!!!!!
Ngọc Thúy run rẩy cong người bắn ra từng đợt dâʍ ŧᏂủy̠ ướt đẫm cả người, miệng há to đầy nước dãi, 2 mắt trợn ngượt đầy dã tính.
Quân tiếp tục bắn thêm vài lần nữa đến nổi mà bụng nàng dần dần to lên vì chứa toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn..
Ọt!!!
Quân rút dươиɠ ѵậŧ của mình ra… một tràn tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị nén lại trong âʍ đa͙σ của Ngọc Thủy phun ra chảy đầy cả bàn làm việc của nàng thậm chí tràn lên cả tấm ảnh gia đình gần đấy.
2 chân dạng ra hết cỡ, mái tóc màu tím rối bời, cả người co giật liên tục vì kɧoáı ©ảʍ… âʍ đa͙σ không ngừng co thắt liên tục trào ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng.. ngay cả cái máy run cũng theo đó mà trào ra..
-Ha~~ha~~~ha~~ nhiều… nhiều quá… sướиɠ quá ..thoải mái quá….
Quân mỉm cười sau đó cầm lấy cậu em vẫn còn dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ đưa lên đôi môi mọng nước của Ngọc Thúy. Không cần hắn nói gì cả Ngọc Thúy theo bản năng há miệng mυ'ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ của Quân đầy thèm thuồng… trong mắt nàng có thể thấy hiện lên trái tim màu hồng đầu ma mị…