Tâm trạng đang bị kích động, Tĩnh Tức không ngờ rằng Diệp Mặc lại ôm chầm lấy cô như vậy, cô đang muốn tức giận, nhưng một lần nữa cô lại cảm thấy được hương vị dương cương rất nam tính. Cả người cô mềm nhũn ra. Hôm qua Diệp Mặc đã cõng cô hai tiếng đồng hồ, trong lòng cô chỉ có sát khí, nhưng bây giờ lại có chút lửa nóng.
Có thể cả Diệp Mặc cũng không biết, hắn tu luyện "Cực Diễm Đồng Dương" mặc dù bỏ ngơ không luyện nữa, nhưng tác dụng nó mang lại vẫn còn hiện hữu. Từ người hắn toát ra mùi hương mê hoặc nữ tính chỉ có nữ nhân mới ngửi thấy. Mặc dù Tĩnh Tức tu vi lợi hại, nhưng đang bị trọng thương, lại tiếp xúc hắn lâu như vậy, trong lòng cô ít nhiều cũng bị hắn mê hoặc.
Diệp Mặc cảm nhận được cơ thể Tĩnh Tức đang bắt đầu nóng lên và có chút tê liệt, hắn không hề nghĩ đến điều gì khác mà nhanh chóng đánh ký hiệu thần thức lên sau áo cô.
Diệp Mặc đánh kí hiệu rất nhanh, không đến mấy hơi thở, hắn đã đánh xong ký hiệu. Lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, buông lỏng tay thì thấy Tĩnh Tức đã ôm chặt sau lưng hắn, hơn nữa ánh mắt cũng có chút lạ thường.
Người phụ nữ này không phải động tình rồi đấy chứ, Diệp Mặc giật mình, đang muốn nói thì Tĩnh Tức thở hổn hển, ánh mắt mơ màng nói:
- Anh Thả, hãy ôm em vào phòng.
Quả nhiên là động tình rồi, lại còn nghĩ mình là anh Thả của cô ta, Diệp Mặc thật sự muốn mặc kệ cô ta. Nhưng nhìn lại cũng thấy nữ nhân này rất xinh đẹp, ngực cầu no đầy cứ phồng ra, hai điểm nhọn là hai núʍ ѵú sau lớp áo, mùi hương trên người cô ta cũng rất thơm, lúc nãy còn nhìn thấy cô trong nhà tắm, quan sát hết cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của cô, hắn sớm đã nứиɠ lắm rồi.
Tuy nhiên Diệp Mặc vẫn phải kiềm chế, người phụ nữ có độc, hắn động vào chính là ngu ngốc, đang lúc suy tư phân đấu, Tĩnh Tức hai tay vòng qua cổ hắn, mặt yểm đảo, môi đỏ phun ra hôn lên miệng hắn, lưỡi cô ta còn chủ động cuốn quýt cùng hắn.
Oanh một tiếng, Diệp Mặc ôm lấy Tĩnh Tức, đem cô vào trong phòng, đẩy ngã cô ra giường, hai tay Tĩnh Tức vẫn bám víu lấy cổ hắn, kéo cả Diệp Mặc ngã ra giường, nằm đè lên thân thể mềm ấm của cô. Tĩnh Tức như lâm vào điên cuồng, cô cứ hôn mãi lên miệng hắn, lưỡi mυ'ŧ lấy miệng Diệp Mặc, hắn cũng đánh thép đáp trả, đánh lưỡi ngậm lấy lưỡi cô.
Miệng Tĩnh Tức đậm hương vị đậm đặc, mùi hương mạnh mẽ của thục phụ, dù vẻ ngoài chỉ là một thiếu nữ, tay Diệp Mặc không an phận sờ mò trên ngực, bóp lấy hai vυ' Tĩnh Tức, nhào nặn đến nỗi nhăn cả áo.
- Anh Thả, đừng nóng. Tĩnh Nhi sẽ cho anh.
- Đừng gọi là Anh Thả, gọi là ông xã.
Diệp Mặc tương đối khó chịu khi bị nhầm thành người khác, hắn bóp mạnh vυ' cô, làm cô kêu lên, yêu kiều nỉ non.
- Ưm, ông xã. Xấu hổ quá.
- ...
Diệp Mặc chỉ lỡ miệng gọi, vì hắn còn tưởng đang cùng Ninh Khinh Tuyết âu yếm, lấy lại lý trí một chút, nhìn thấy Tĩnh Tức, không hiểu sao lại thấy rợn người, nhưng giọng của nữ nhân này thật ngọt, gọi 2 tiếng "ông xã" có thể mê chết bao nam nhân.
Hắn thoăn thoắt cởi ra quần áo của Tĩnh Tức, lột trần đạo cô đáng ghét này, lần này hắn phải dạy cho cô ả một bài học, chọc hắn khổ sở như vậy, không đòi lại vốn là không được. Hai vυ' Tĩnh Tức to như trái bưởi, nhìn bên ngoài còn nghĩ là không quá to, nhưng khi trực tiếp thấy mới thật sự cảm thấy khủng bố, Diệp Mặc vùi đầu bú ɭϊếʍ hai vυ' cô, tay liên tục bóp cho nó đỏ lên, in hằng hà những dấu tay.
- Sướиɠ lắm ông xã... Vυ' em thuộc về anh rồi.
Tĩnh Tức giờ này đã lâm vào bể tình, so với trúng xuân dược còn nhiệt tình hơn, cô vặn vẹo hông, thân thể như xà tinh uốn ắn nhìn kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng, Diệp Mặc nuốt nước miếng, sau đó liền cởϊ qυầи áo, hắn bò lên giường, đặt lại tư thế 69 trong truyền thuyết, chỉa con c-c đỏ hồng dài hơn 20cm ra trước mắt Tĩnh Tức, mặt cúi nhìn lỗ l-n ẩm ướt, dù tuổi xem như là lớn nhưng lỗ l-n Tĩnh Tức hồng hào không khác nào búp sen, lông l-n được cạo sạch, ngay cả một chút chấm đen cũng không thấy.
- Giúp anh bú c-c đi, Tĩnh Nhi.
- Ưm, ngượng ngùng lắm.
Tĩnh Tức mặt nhỏ đỏ au, mắt nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ hùng tráng của hắn mà hoảng sợ, hai tay run rẩy nắm lấy vuốt nhẹ, không biết đã tưởng tượng bao nhiêu lần rồi, bây giờ mới thấy hàng thật, làm cô thấy nóng ran kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Lè ra lưỡi đỏ, liếʍ một đường trên đầu gậy, như bé gái tập liếʍ kem vậy, một chút dịch nhờn tiếc ra từ đầu rùa bị lưỡi cô liếʍ hết, bỏ vào miệng ngậm mυ'ŧ.
Miệng ấm bao trùm đầu c-c, lực hút vô hình làm Diệp Mặc chỉ muốn bắn ra, miệng dâʍ đãиɠ của Tĩnh Tức vừa nóng vừa có cảm giác như cái hố đen, hút vào mãnh liệt, hai tay Tĩnh Tức cẩn thận nâng niu bìu dái xoa nắn cẩn thận, ngón tay tạo vòng đặt trên gốc gậy cố định, đầu nâng lên hạ xuống ngậm con c-c Diệp Mặc trong miệng.
Được cô bú c-c quả thật vô cùng sung sướиɠ, Diệp Mặc thầm khinh bỉ Tĩnh Tức rõ ràng như da^ʍ phụ thèm c-c tóm c-c hắn bú điên cuồng như vậy, còn tỏ ra ngại ngùng thẹn thùng bộ dáng, quả nhiên trời sinh diễn viên.
- Chụt... chụt... C-c anh to quá...
- Em bú sướиɠ lắm Tĩnh Nhi...
Diệp Mặc thả hồn rêи ɾỉ, hắn nhìn mép l-n chảy đầy nước dịch, cũng không muốn bú ɭϊếʍ, hai ngón tay chọc nguấy đâm vào bên trong, banh ra hai mép môi, cẩn thận nhìn thấy một dải thịt màu hồng khép kín, quả thật nữ tử này còn trinh. Vừa được Tĩnh Tức ngậm c-c chăm sóc, còn được nhìn l-n đẹp như gái non tơ, Diệp Mặc dường như cũng không muốn kìm nén, hắn xả hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ngập mồm Tĩnh Tức. Cô ho sặc sụa, ngậm một đống tinh trong mồm, không thể nhả ra vì con c-c hắn còn kẹt trong miệng cô.
- Khục... khục.
- Nuốt hết đi Tĩnh Nhi.
Diệp Mặc ra lời dụ dỗ, Tĩnh Tức dường như đối với tình lang ngoài lạnh trong nóng, hắn vừa nói vậy, cô liền nuốt hết vào bụng, cổ họng cứ ứng ực nuốt hết. Cho đến khi còn lại c-c hắn trong miệng, lưỡi dài cẩn thận liếʍ mυ'ŧ, dọn dẹp sạch sẽ bạch tinh còn đọng lại.
Ghé mắt nhìn xuống, Tĩnh Tức đang ngửa đầu tiêu hóa hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ hắn vừa bắn, Diệp Mặc xoay người lại, cầm lấy dươиɠ ѵậŧ vẫn đang cứng, cọ ngay mép l-n Tĩnh Tức, cô hoảng sợ, theo phản ứng vặn vẹo eo. Nhưng Diệp Mặc giữ chặt hông cô ta, kê lấy đầu c-c đâm vào, cũng không có bao nhiêu thương tiếc.
- A.... Đau quá, ông xã đừng mà.
- Ngoan nào, yên lặng một chút là hết đau.
Diệp Mặc thở mạnh, thỏa thích nhìn Tĩnh Tức tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ vặn eo, ngực to khủng xẹp xuống nhưng không hề xệ, đầu tóc rối bời che đậy khuôn mặt thành thục, xinh đẹp, Diệp Mặc chọc mấy ngón tay vào trông mồm Tĩnh Tức, ngăn cho cô không kêu.
Tĩnh Tức ngậm lấy mấy ngón tay của hắn, mυ'ŧ lấy, lưỡi cuốn thấy đầu ngón tay, hút mạnh, cảm lực nhột nhạt sung sướиɠ làm Diệp Mặc khá thoải mái, hắn nhấp mạnh hông, đem c-c dập mạnh mẽ. Máu đỏ chảy ra từ khe l-n khít, cơ l-n Tĩnh Tức thít lại, giật giật như càng đau càng bóp vậy.
Bạch bạch...
Va chạm cơ thể dữ dội tạo ra tiếng vang, toàn bộ thân thể Tĩnh Tức bây giờ đều bị hắn nắm trong tay, đâm một lúc co l-n Tĩnh Tức co lại, giật mạnh, nước l-n bắn ra tung tóe, dâʍ ŧᏂủy̠ của cô so với những người con gái khác thì nhiều hơn quá trời, làm Diệp Mặc suýt chút nữa bắn ra.
- Thế nào, Tĩnh Nhi dâʍ đãиɠ. Sướиɠ không.
- Tốt, sướиɠ. Đ-t em mạnh lên... Làm em ra nữa đi. Thích anh lấp đầy em, bắn em có bầu...
Tĩnh Tức tự mò vυ' xoa bóp, lưỡi thè ra liếʍ được cả núʍ ѵú của bản thân, giọng rên rĩ khiêu gợi khiến Diệp Mặc cũng khó lòng tin tưởng cô ta còn trinh, nhưng quả thật hắn mới phá trinh cô ta, xem ra bản tính sâu trong con người này vốn dâʍ đãиɠ rồi, chỉ là mới được hắn khai phá ra thôi.
- Đ-t chết đạo cô hư hỏng này... Không chuyển tâm tu luyện lại ở đây đ-t nhau.
- A... Tốt, đ-t chết Tĩnh Nhi hư đi. Tĩnh Nhi đáng bị phạt... Đ-t tét l-n Tĩnh Nhi luôn đi...
Tĩnh Tức bị bế bổng ngã xuống dưới, nửa thân dưới lọt xuống giường, còn lại hạ thân hai chân kẹp chặt hông hắn, cái l-n được hắn lấp đầy, Diệp Mặc càng đ-t càng nóng, hắn cảm thấy hỏa khí tăng mạnh, ẩn ẩn có cảm giác có thể dùng phương pháp này để gia tăng tu vi, nhưng là hắn mau chóng bỏ qua, tập trung trừng phạt cái l-n của Tĩnh Tức.
Đ-t nàng thêm vài lượt, Diệp Mặc cuồng nộ kêu lên, bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi vào trong l-n Tĩnh Tức, l-n đỏ hồng hơi sưng, lập tức phồng ra ngập một bể tinh trong tử ©υиɠ. Tĩnh Tức cùng dần từ trong mơ màng tỉnh lại, cô hoảng hốt nhớ lại mình vừa dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ, thân thể run lên nhìn người con trai cưỡi trên thân mình, có một tia sát khí.
- Đại Hổ, anh...
- A, Tĩnh Nhi.... Em đẹp quá, anh muốn đ-t thêm.
Diệp Mặc nhận thấy Tĩnh Tức đã hoàn toàn tỉnh táo, không có sợ hãi, đè cô sấp mông xuống, từ phía sau nhấp thêm một lần nữa, Tĩnh Tức sợ hãi, cô còn chưa kịp ra tay thì con c-c hắn đã da^ʍ vào, làm cô sướиɠ run, khẽ rêи ɾỉ.
- Khoan đã, Nhị Hổ.... Đừng đ-t nữa, tôi chịu không nổi.
- Nhưng Tĩnh Nhi quá mê người, anh không kìm được.
Diệp Mặc đâu dễ buông tha, hắn tóm lấy hông cô ôm chặt, nhấp càng dữ dội, Tĩnh Tức rêи ɾỉ, lại tiếp tục thấy sướиɠ, nhưng đã có tỉnh táo.
- Đừng... Dừng lại Đại Hổ... Đừng nhấp... A... Ư... Ư... Đừng bắn vào l-n tôi nữa... Sẽ có thai... Không...
Cô kêu lên đã quá muộn, Diệp Mặc tóm lấy hai chân cô, kéo mạnh, làm dươиɠ ѵậŧ càng sâu vào, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra, lấp đầy lỗ thịt đầy nước, bành trướng gấp đôi, Tĩnh Tức giật giật, ngã người ra giường, hạ thân đau đớn, l-n khít khép lại, tϊиɧ ɖϊ©h͙ qua lỗ nhỏ chảy róc rách như suối, dương như bất tỉnh nhân sự.