Nằm bẹp dí trong bệnh viện với cái thân xác tàn tạ, chưa bao giờ tôi thấy chán đời đến thế.. Lần này nhất quyết không bó bột nữa, tôi bắt ba má cho lên bàn mổ để giải quyết thật nhanh cái tay trái què quặt. Tôi không biết có phải bệnh viện nào cũng thế không nhưng tôi nhớ lần đó lên bàn mổ, con bé y tá bắt cởi hết quần áo, kể cả quần sịp, cho bệnh nhân mặc mỗi cái quần bệnh viện rộng thùng thình.
Đến lúc lên bàn mổ, *** má nó tụt hẳn quần tôi xuống khiến thằng cu trần như nhộng trước bao nhiêu ánh nhìn. Từ đợt tôi biết em vô mao, L bắt tôi cũng cạo sạch đám lông để cho giống em, tất nhiên là đó là chuyện nhỏ vì dù sao tôi cũng không quan tâm lắm. Con nhỏ y tá liếc thằng em nhẵn nhụi của tôi không chút đỏ mặt, nhân lúc mấy cha bác sĩ chưa vào, con bé khẽ cầm lấy thằng cu của tôi giật nhè nhẹ rồi cười nói.
- Nhìn cưng giống tây quá ha.
Cái cổ họng đau muốn trào máu khiến tôi không trả lời được, trợn mắt nhìn con nhỏ, tay phải tôi gạt bàn tay đang nắm c̠ôи ŧɧịt̠ của nó ra. Nếu không phải đang trong trạng thái chấn thương chắc tôi sẽ vùng lên mà cho nó nếm mùi c̠ôи ŧɧịt̠ như tây, thôi bỏ đi, tôi tự an ủi mình nhưng đâu đó trong lòng cũng thấy hơi sướиɠ sướиɠ. Đúng lúc đó mấy cha bác sĩ cũng đi vô, *** má bạn nào đã từng mổ xương đóng đinh chắc cũng hình dung được. Dù đã có gây mê nhưng đến lúc đinh khoan vào thịt thì đau đến độ phải tỉnh lại, mở mắt ra thấy nguyên tấm vải xanh trùm lên mặt, mùi khét của ma sát bốc lên khét lẹt khắp căn phòng mổ.
Vào mổ từ lúc sáng thì đến tầm 2h chiều tôi tỉnh dậy trong phòng hồi sức rồi được đưa xuống phòng bệnh nhân nằm, nhà tôi nhiều người ra vào liên tục nên ông già thuê hẳn một phòng riêng cho tôi. Bà má với em thay nhau trông tôi suốt mấy ngày liền, tay chân què quặt khiến tôi chẳng làm ăn được gì nhiều dù ngày nào cũng ở với L hơn chục tiếng đồng hồ.
Buổi sáng hôm đó em lên thay má tôi sau cả đêm ở viện, đang nằm ủ rũ vì chán thì tự nhiên đầu tôi nảy ra một ý tưởng xấu xa. Khẽ nhăn mặt kêu đau rồi làm ra vẻ khó chịu, L quýnh lên rồi vội vàng hỏi tôi
- Anh đau ở đâu thế. Để em gọi bác sĩ nhé
Nhìn vẻ mặt lo lắng của em làm tôi vừa buồn cười vừa thương, nhẹ nhàng chỉ vào môi mình rồi mặt hơi vênh lên, tất nhiên là giờ thì em đã hiểu điều tôi muốn nói. L hơi đỏ mặt nhưng cũng cúi xuống hôn tôi, hai cánh môi chạm vào nhau nhẹ nhàng, có lẽ em sợ tôi vẫn còn đau nên chỉ dám để môi chạm môi thôi. Tôi vội vàng dùng tay phải ôm lấy gáy không cho em rút đầu ra, tuy nói là cổ họng đau chứ lưỡi có đau đâu chứ.
L hơi khó chịu nhưng có lẽ phần vì chiều theo ý tôi phần vì sợ tôi đau nên em cũng chỉ chống tay xuống giường mà kệ cho tôi theo ý mình. Tôi đắc ý vì đã thực hiện được âm mưu của mình, lưỡi tôi lùa sang quấn lấy lưỡi em, tay phải dần đi từ cái gáy của em xuống mà vuốt dọc sống lưng. Bàn tay tôi ôm lấy bờ mông căng tròn của em mà xoa nhè nhẹ như mọi lần. Mấy tháng vỗ béo không uổng phí chút nào, mông em vệnh lên sau lớp quần bò tạo nên những xúc cảm co dãn thật tuyệt vời, chỉ hơi ư một tiếng nhưng L cũng không có đẩy bàn tay tai quái của tôi ra.
Cả tôi và em đều quá mức đắm chìm vào nụ hôn đến mức có người mở cửa mà không biết, một tiếng ho khe khẽ vang lên từ phía cánh cửa ra vào. Hai đứa giật mình buông nhau ra, tôi suýt lên cơn đau tim khi thấy khuôn mặt lạnh như tiền của ông già em ngoài cửa. Thôi xong, mắt ổng có kém mấy cũng phải thấy cảnh tôi vừa xoa vừa nhéo mông con gái yêu của ổng một cách nhiệt tình như thế. L đỏ bừng mặt nhìn ông già xấu hổ, chạy ra cửa đỡ lấy giỏ hoa quả trên tay thư kí của ổng, em nói bằng cái giọng hơi lắp bắp
- Ba…Ba đến từ lúc nào thế. Sao không báo trước cho con.
- Ba đến xem thằng trời đánh kia có sao không. Nhưng nhìn tình hình này thì chắc… ổn rồi phải không H.
Tôi cố rặn ra nụ cười nịnh nọt trước vẻ mặt hằm hằm như muốn ăn thịt người của ổng, cơn đau khắp cổ họng và ngực như biến đi đâu hết.
- Dạ con không sao chú.
- Nhìn là biết rồi chớ. Tay chân khỏe mạnh thế cơ mà. Đúng là thanh niên.
- Dạ dạ.
Biết là ông già L đang nói mát nhưng tôi vẫn phải trưng cái vẻ mặt cười cầu tài ra cho ổng xem, nhỡ đâu ổng lên cơn điên lao vào tấp thì với cái tình trạng này tôi chạy thế nào được. Em vừa kéo cánh tay của ổng vào phòng, vừa nói với cái giọng hơi nũng nịu.
- Thôi mà ba này, anh H vẫn đang đau mà.
- Ừ đấy là nó vẫn đang đau. Nó mà hết đau thì còn không biết thế nào nữa.
Mặt con nhỏ nhưng muốn khóc đến nơi trước câu nói của ông già vậy, thản nhiên ngồi xuống cái ghế duy nhất trong phòng. ổng hết liếc nhìn cái xác tàn tạ của tôi rồi lại nhìn khắp căn phòng. Đây gần như là phòng đơn xịn nhất bệnh viện thành phố rồi, có cả tivi cả điều hòa, tất nhiên là giá cũng gấp ba lần một cái khách sạn ba sao luôn rồi. Thấy tôi và con nhỏ hơi xấu hổ, ổng cũng chả thèm để ý nữa mà quay sang hỏi thăm em về tình trạng của tôi rồi cách chạy chữa của các bác sĩ.
Lát sau thấy mấy cha nội mặc áo blouse chạy đến phòng tôi, trong đó có cả cha bác sĩ hôm khám cho tôi lẫn một ông già đầu hơi hói mà tôi thấy biển tên đề là giám đốc bệnh viện. Mấy ông già bắt tay bắt chân vỗ vai nhau một hồi rồi quay sang nhân vật chính là tôi, mấy cha nội bác sĩ thề thốt hứa hẹn với ông già em rằng nhất định sẽ tận tình chăm sóc để ý đến thằng sắp làm con rể ổng là tôi đây. Huyên náo một hồi thì ông già em cũng chịu đứng dậy đi về, trước khi ra khỏi cửa tất nhiên không thể thiếu mấy lời dặn dò mau khỏi bệnh kèm một ánh mắt nheo lại đầy thâm ý mà ổng ném vào mặt tôi được rồi.
Sau tuần trời chỉ có ăn cháo và sữa, đến mức đi ỉa cũng ra nước, với một động vật ăn thịt như tôi thì đó gần như là khoảng thời gian kinh khủng nhất cuộc đời, cuối cùng tôi nhất quyết không chịu ăn cháo nữa mà kêu bà già nấu cơm mang đến. Lần đầu tiên được cắn miếng thịt lợn mà tôi lại thấy hạnh phúc đến thế, kệ cha thằng điều dưỡng lải nhải về việc dạ dày chưa ổn định mà ăn cơm, tôi đá liền hai bát cơm với cả đống thịt cho thỏa mãn cơn thèm.
Như các bạn đã biết ấy, bà má tôi với em thay nhau trông ban ngày, đêm thì thường là má tôi ngủ lại ở cái giường bên cạnh để tiện bề thăm nom. Ngày nào cũng thấy cái thân hình múp rụp của em mà không làm ăn được gì, tôi cũng bứt rứt lắm, nhất định phải củ xả hết ra ngoài chứ để lâu thế này đến thằng em cũng bệnh mất. Từ hôm đang hôn nhau bị ông già L bắt gặp, em nhất quyết không để cho tôi chạm đến người nữa, điều này càng làm tăng cái phần quyết tâm hơn của tôi.
Canh đúng lúc má về nhà ăn cơm, tôi khều khều nhẹ vào cái eo thon nhỏ của L, em nhặn mặt gạt tay tôi ra rồi khẽ liếc tôi bằng ánh mắt như đang dò hỏi. Cố làm cái vẻ mặt đường hoàng và chính khí lẫm liệt nhất, toi nói với em.
- Đêm nay em bảo má về nhà ngủ nhé. Mấy hôm ở đây trông anh thấy đêm má không có ngủ được.
- Vậy cũng được. Em thấy mấy hôm nay bác cũng mệt lắm. Để đêm em ở đây với anh nhé.
- Thôi em về nhà ngủ đi. Anh tự lo được mà.
- Không được. Nhỡ xảy ra vấn đề gì thì ai kêu bác sĩ. Cứ để đó, tí em bảo với bác.
Ngoài mặt thì làm ra vẻ muốn kêu em đi về nhưng trong lòng tôi mừng còn không hết, gì chứ mưu hèn kế bẩn thằng này cũng đầy một bụng. Má tôi cũng mệt nên mọi thứ đều trót lọt không hề nằm ngoài dự đoán của tôi, hí hửng vừa bấm điện thoại vừa chờ đến trời tối. Thề với các bạn, cuộc đời tôi chứa thấy cái ngày nào mà nó lại dài như cái ngày hôm đó, hết đọc truyện chơi game rồi ngồi xạo lờ với mấy thằng bạn trên fb thì mãi mới đến lúc tối trời. Tầm khoảng 8h thì em vào viện để cho má tôi về đi ngủ, thiệt chứ nay em mặc bộ quần áo bình thường thôi mà tôi nhìn đã thấy n*ng vãi cả đ** rồi.
Giờ vẫn còn sớm, bác sĩ bệnh nhân đi lại đầy hành lang nên chưa hành động được, hai đứa ngồi chuyện trò linh tinh mãi mới đến 10h thì tôi kêu em tắt đèn đi ngủ. Tất nhiên là em không chịu nằm chung với tôi rồi, L nằm lên cái giường bên cạnh má tôi vẫn hay nằm rồi quay sang nhìn tôi chúc ngủ ngon. Chắc chắn là đêm nay ngủ ngon rồi, nhưng không phải bây giờ mà lát nữa mới ngủ, những ý nghĩ da^ʍ tà xuất hiện trong đầu tràn ra cả bên ngoài khuôn mặt tôi. Có vẻ như L nhận ra điều gì đó, em nhìn tôi bằng ánh mắt hơi gắt.
- Này, anh đừng có nghĩ vớ vẩn nhé. Không có chuyện đó đâu.
- Ơ sao em biết anh đang nghĩ đến chuyện gì. Có phải em cũng nghĩ như thế không.
- Không chơi với anh nữa. Em đi ngủ đây.
Giờ mới đến phần khó đây, thịt dâng đến mồm rồi mà chưa biết cách nấu, mãi mới dụ được em ngủ qua đêm ở đây mà lại mỗi người một giường thì nói chuyện gì. Tôi nằm vắt tay lên trán cố làm cho não nảy số, suy nghĩ mãi đến tận nửa đêm mà chưa ra một cái cớ gì để hành động cả. Chả nhẽ lại nói thẳng ra là “anh đang n*ng, mình *** đi” à. Không được, thô thiển quá, có thể đàn bà cũng thích nhưng xài cách đó trăm phần trăm tạch.
Đang nằm chán nản thì chợt tôi thấy em trở mình liên tục, có lẽ vì lạ giường nên em khó ngủ, cơ hội đến rồi, tôi cười gian tà thầm nghĩ trong đầu. Tôi cố làm ra vẻ bình thường rồi cất giọng gọi em khe khẽ.
- Em chưa ngủ được à.
- Vâng. Lạ giường quá nên mãi em không ngủ được.
- Này anh bảo, sang đây anh ôm cho dễ ngủ.
Tôi thản nhiên nói rồi nằm nghiêng người hơi dịch vào trong một chút như sẵn sàng đợi em sang đến nơi. Trong bóng tối hơi lờ mờ, tôi có thể thấy L đang cắn môi như quyết định gì đó, nhưng có vẻ em vẫn sợ điều gì đó. Sau vài giây im lặng, em cố giao hẹn với tôi.
- Chỉ ngủ thôi đó. Tay anh còn đang đau đấy.
- Ừ không ngủ thì làm gì. Hâm à.
Cuối cùng thì mưu đồ của tôi cũng thành công, thân hình mềm mại của em cũng chui ra khỏi tấm chăn mỏng rồi nhẹ nhàng nằm xuống bên phải tôi. Thật tình mà nói thì cái giường bệnh này bé tí xíu à, mình tôi nằm dang tay chân còn thấy không thoải mái, chính vì thế tôi nằm nghiêng còn em gối đầu lên cái tay phải lành lặn của tôi. Mùi thơm con gái của em tràn đầy thính giác của tôi, L nằm quay lưng dựa sát vào người khiến thằng cu em trong quần bắt đầu trỗi dậy.
Các bạn cũng biết cái quần bệnh nhân mỏng cỡ nào rồi đó, bình thường c̠ôи ŧɧịt̠ của tôi còn dư sức đội quần bò, giờ với cái quần này thì nó chuyển sang dựng lều luôn. Thằng em xem chừng hứng dữ dội, c̠ôи ŧɧịt̠ cứng như đá chọc nhẹ vào bờ mông mềm mại của em qua lớp quần áo Tất nhiên là một người không còn lạ lẫm gì với nó như em đã nhận ra, thậm chí trong bóng tối tôi vẫn có thể thấy khuôn mặt đỏ bừng hơi gắt của em đang quay lại nhìn tôi.
- Biết ngay mà. Cái con người gì mà đang què quặt còn ham hố.
- Hì hì. Tự nó lên chứ anh có biết gì đâu.
Tôi cười cười như chẳng liên quan gì đến mình cả, cánh tay phải vẫn để em gối nãy giờ nhẹ nhàng xoa nắn ngực áo em nhè nhẹ. *** má, bầu vυ' được bọc trong lớp áσ ɭóŧ của em nên càng to hơn, vừa xoa khắp hai bên ngực tôi vừa ấn nhè nhẹ vào phần thịt mềm lộ ra ngoài. L chỉ cầm nhẹ lấy bàn tay tôi đang tác quái trên bầu vυ' nhưng cũng không gạt ra, giọng em vừa gắt vừa hổn hển.
- Anh còn nói nữa. Thứ gì đâu suốt ngày làm khổ người ta.
- Sao mọi lần em đều kêu sướиɠ lắm.
Tôi nở nụ cười trêu chọc trước khuôn mặt đỏ bừng của em rồi ngậm lấy bờ môi đỏ hơi hé mà hô nhẹ nhàng. Dường như L chỉ phản kháng lấy lệ thôi, em nằm ngửa hẳn ra cho bàn tay tôi dễ dàng chui vào trong cổ áo mình mà bóp hai cái bầu vυ'. Tay em nhẹ nhàng kéo cái quần lỏng lẻo của tôi xuống mà nắm lấy c̠ôи ŧɧịt̠ xóc nhè nhẹ, thằng em được vuốt ve sưng lên hết cỡ trong bàn tay mềm mại của em.
Cái áo ngực chật khủng khϊếp bó vào bầu vυ' to của em làm bàn tay tôi chỉ nắn được bên ngoài chứ không chui vào trong được. Có vẻ như L cũng nhận ra sự khó khăn đó của tôi, lưỡi em vẫn quấn lấy lưỡi tôi trong khi hơi nhấc lưng lên thò một tay ra sau mở bung cái móc. Hai bầu vυ' của em như được giải thoát khỏi sự chật chội, tay tôi dễ dàng sờ đến cái đầu ti bé xíu đã hơi vểnh lên. Tôi vừa bóp vừa se nhẹ đầu v* em khiến càng ngày nó càng cứng, con nhỏ nhả môi tôi ra rồi thở hổn hển, bàn tay vuốt c̠ôи ŧɧịt̠ cũng một ngày một mạnh hơn.
Bất chợt em rướn hẳn người lên cao làm cho bộ ngực căng tròn úp vào mặt tôi, kéo cái áo phông lên rồi chui vào trong, tôi ngoạm lấy cái nhũ hoa hồng hồng mà bú ʍúŧ nhiệt tình. Bàn tay quàng ra sau lưng em bóp lấy bóp để hai cái bờ mông mềm mại đầy thịt, L ôm chặt lấy đầu tôi, một tay em bịt chặt mồm để ngăn tiếng rên ư ử trong cổ họng sắp chui ra ngoài. Má nó chớ, biết thế dặn em mặc váy, cái quần bò lửng bó chặt lấy mông đít của em khiến tay tôi không tài nào luồn vào trong được.
Bú ʍúŧ chán chê hai đầu ti của em một hồi, tôi cắn nhè nhẹ khắp da thị trước ngực em tạo thành những dấu răng mờ mờ trên làn da trắng hồng. Rõ ràng nằm điều hòa mà mồ hôi hai đứa vã ra như tắm, chẳng biết là vì nóng hay vì n*ng nữa. Côи ŧɧịt̠ của tôi cạ lên tục vào đùi em, xem ra có vẻ như L chịu hết nổi rồi, em đẩy tôi nằm ngửa ra giường rồi đứng xuống đất. Trong ánh sáng lờ mờ từ đèn điện ngoài hành lang hắt vào, tôi thấy em không do dự tụt luôn cái quần chật chội xuống tận đầu gối.
Bằng một động tác nhẹ nhàng, em trèo lên giường rồi úp nguyên con bướm đã ướt nhẹp vô khuôn mặt tôi, phía dưới c̠ôи ŧɧịt̠ đã được cái miệng ấm nóng của em nuốt trọn từ khi nào rồi. Tôi ôm lấy vòng mông 95 của em bằng tay phải, miệng hôn khắp khe bướm, d*m thủy từ cái lỗ bé nhỏ tràn ra như vỡ đê vậy. Hai đứa vừa bú ɭϊếʍ nhau kiểu 69 vừa vểnh tai lên nghe ngóng tiếng động bên ngoài hành lang, thỉnh thoảng lại có tiếng bước chân của mấy người đi vệ sinh đêm vang lên cộp cộp. Có lẽ vì trong hoàn cảnh vụиɠ ŧяộʍ đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, em ra nhanh hơn bình thường thì phải, miệng em ngậm chặt lấy c̠ôи ŧɧịt̠ của tôi, khe bướm hơi giật giật rồi nước nhờn ào ạt chảy ra ngoài dính đầy lên khuôn mặt tôi.
Dù đã rất cố gắng ngậm chặt c̠ôи ŧɧịt̠, nhưng tôi vẫn nghe thấy tiếng rên ư ử đầy thoải mái của em vang lên. Giờ mà có cha nội nào đứng ngoài hành lang chắc dư sức nghe thấy, tuy đã khóa chặt cửa sổ và cửa ra vào được làm bằng kính mờ nhưng có ngu cũng biết trong này có một con nhỏ đang rên vì vừa lêи đỉиɦ. Tôi vỗ nhè nhẹ vào bộ mông đang ẹp trên mặt mình, *** má không bỏ ra nhanh chắc tôi chết vì ngộp mất. Em hiểu ý nhấc người lên rồi cầm lấy c̠ôи ŧɧịt̠ đã ướt sũng nước miếng của tôi mà ngồi xuống, ót một tiếng nhẹ nhàng, thằng bé đã nằm gọn gàng trong khe bướm.
- Má. Tí thì chết đuối.
Tôi nhìn gương mặt đang hơi nhăn lại vì thốn của em mà cười trêu chọc. L vừa cắn môi vừa gầm gừ lại.
- Thích trêu nhau không. Cho nghỉ nhé.
Miệng thì nói thế nhưng cái hông xinh đẹp của em đã nhún lên nhún xuống từ khi nào rồi. Tôi ôm lấy cái tay trái của mình vì sợ vết mổ rách chỉ, lưng hơi nhói đau có lẽ vì vận động mạnh nên không tránh được, đúng là vừa đau vừa sướиɠ. Áo em kéo lên đến tận cổ lộ ra hai bầu vυ' đang rung rinh, cái quần bò đã tụt xuống tận mắt cá lủng lẳng ở chân trái. Hai tay L không dám chống lên người tôi mà hơi ngửa ra sau chống lên cái thành giường bằng sắt làm điểm tựa. Con bướm nóng sực ngậm chặt lấy thằng cu em lại còn thỉnh thoảng co bóp hơi nhẹ làm tôi sướиɠ muốn phát điên.
Cuối cùng tôi cũng mặc xác cái tay trái què quặt xuống giường, tay phải tôi vươn lên tóm lấy cái bầu vυ' căng tròn của em mà bóp mạnh thiệt mạnh. Hông tôi cũng phối hợp với bờ mông đang dập như vũ bão của em mà hẩy lên trợ lực khiến c̠ôи ŧɧịt̠ chạm đến nơi mềm mại nhất của L. Bất ngờ em rên lên một tiếng thật lớn rồi đổ gục xuống người tôi, con bướm bóp chặt lấy thằng em rồi một dòng nước ấm nóng bao bọc lấy khắp c̠ôи ŧɧịt̠ tràn xuống ướt cả cái quần bệnh nhân. Em đè lên người làm cái xương sườn bị nứt của tôi đau muốn ná thở, vội vàng vỗ vỗ vào lưng L mấy cái, con nhỏ hình như cũng biết tôi đang đau nên vội vàng ngồi dậy với c̠ôи ŧɧịt̠ ở trong bướm.
- Trời *** Em tính mưu sát anh à.
- Xin lỗi. em quên mất. anh có đau lắm không.
Con nhỏ cuống quít khi thấy khuôn mặt tái mét vì đau của tôi, nhìn vẻ mặt lo lắng trong tình trạng cởi truồng của em làm tôi phì cười. Dẹp mẹ nó cơn đau đi, cái quan trọng là em ra hai lần rồi nhưng thằng cu của tôi vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt. *** má giờ đau cũng đau rồi, chả nhẽ dừng lại thì hóa ra công cốc à, thôi thì chơi tới bến rồi tính tiếp. Có vẻ như em cũng biết tôi đang khó chịu, nàng khẽ cắn cắn bờ môi dưới rồi nhẹ nhàng nói.
- Hay để em dùng miệng nhé.
- Khỏi. em chống tay vào thành giường rồi chổng mông lên đi.
- Có được không đó.
L nhìn tôi bằng ánh mắt nghi hoặc hơi lo lắng nhưng cũng nhấc mông lên quay người lại. Hai tay em bám lấy cái thành giường, đầu gối quỳ xuống cái chăn mỏng, cặp mông no tròn khẽ cong lên như mời gọi tôi đút vào cái khe đang e ấp. Cố cắn răng nhịn đau, tôi ngồi dậy quỳ sau lưng em, tay phải đỡ lấy cánh tay trái, c̠ôи ŧɧịt̠ đâm mấy lần vào cái khe ướt nhẹp đó mà không vào được. L biết tôi đang khó khăn nên một tay em nắm lấy c̠ôи ŧɧịt̠ nhét vào con bướm đang đợi chờ được lấp đầy của mình.
Đấy có lẽ là lần *** nhau hài hước nhất của tôi và em, một tay tôi ôm lấy tay còn lại, hông nhấp liên tục vào bờ mông em tạo ra tiếng da thịt va vào nhau bành bạch. Giờ có thằng nào nghe thấy cũng kệ cha nó đi, điều tôi quan tâm nhất bây giờ là đống t*ng trùng ứ đọng trong người cần phải được tống ra ngoài. Mấy lần suýt ngã vì không có điểm tựa, đầu gối nhói đau vì chịu toàn bộ sức nặng của cơ thể, cuối cùng thì cảm giác căng tức ở hai hòn dái cũng xuất hiện. Tôi rút c̠ôи ŧɧịt̠ ướt nhẹp nước nhờn ra khỏi khe bướm của em, tay vỗ bôm bốp vào bộ mông tròn.
- Ngậm cho anh. Nhanh lên.
L hiểu ý nên không chút ngần ngại quay người lại, miệng em bao lấy c̠ôи ŧɧịt̠ mυ'ŧ chặt đầu khấc to tròn căng cứng. Tôi hừ lên một tiếng đầy thỏa mãn, c̠ôи ŧɧịt̠ giật giật phóng từng đợt t*ng trùng vào khoang miệng em, L thành thục nuốt xuống cổ họng mà không hề sặc. Sau khi để em liếʍ láp sạch sẽ c̠ôи ŧɧịt̠, tôi đổ ập xuống giường đầy mệt mỏi kèm câu nói.
- Mặc quần áo rồi… đi gọi bác sĩ.