Chương 62
Trong con ngươi của giống cái lớn tuổi ẩn chứa lạnh lẽo cùng cứng rắn, con mắt màu lam rút đi sự ôn hòa và thân thiện trái lại lại có một lãnh ý không nói ra được “Chúng ta không có bất kỳ một thủ đoạn nào để bảo vệ chính mình, chúng ta không có bất kỳ lực công kích nào, thậm chí khi bị uy hϊếp chúng ta cũng không thể tự bảo vệ, chỉ có thể bị động chờ thú nhân đến bảo vệ chúng ta.”“Ta thực sự không hy vọng chuyện như vậy sẽ tiếp tục kéo dài. Không có thực lực, không có năng lực bảo vệ bản thân, chúng ta liền vĩnh viễn không thể đứng ở cùng một vị trí bình đẳng với thú nhân. Tiểu Giác thân ái của ta, xin cho phép ta gọi cháu như vậy.”
“Qua nhiều năm như vậy, giống cái cùng á giống cái, đặc biệt là Công đoàn đan dược sư chúng ta, vẫn luôn tìm kiếm phương pháp làm cho giống cái có một ít lực công kích, thế nhưng đáng tiếc, chúng ta không thể tìm ra.”
“E rằng ở trong mắt của rất nhiều người, chúng ta vô cùng ưu việt, hưởng thụ sự bảo vệ của tất cả mọi người cùng với sự bảo vệ lớn nhất của pháp luật đế quốc. Thế nhưng, ta nghĩ chúng ta có thể hiểu rõ ràng, chúng ta cần cũng không phải cái này.”
“Chúng ta cần một sự bình đẳng chân chính, hoàn toàn trên ý nghĩa, ít nhất thú nhân không có cái điều lệ gọi là mười chín tuổi hai mươi tuổi nhất định phải thành hôn.”
Giống cái lớn tuổi nhìn Đoạn Ngọc Giác thật sâu, ý vị thâm tường nhìn thú nhân bên người cậu. Lông mày của thú nhân kia cũng không nhíu một cái, không hề có một chút nào coi chuyện này là chuyện to tát.
Lan Kỳ Phong tính toán “Chúng ta cần sự giúp đỡ của ngài, Đoạn Ngọc Giác tiên sinh. Chúng ta chỉ muốn có bình đẳng, độc lập, tự do sống sót, không phải là lệ thuộc của bất luận người nào.”
Giống cái lớn tuổi đứng lên, khom người xuống thật sâu, nói: “Ta đại biểu Công đoàn đan dược sư thỉnh cầu sự giúp đỡ của ngài.”
Đoạn Ngọc Giác nghêng đầu, nhìn giống cái trước mặt, thật lâu sau mới nói: “Cháu tại sao phải trợ giúp các ngài?”
“Lệ thuộc của thú nhân? Cháu vẫn là lần đầu tiên nghe được cách nói này.” Đoạn Ngọc Giác bình tĩnh nói “Theo cháu được biết, cháu nhìn thấy giống cái rất yêu quý bạn lữ của họ. Thú nhân bảo vệ giống cái, giống cái trợ giúp thú nhân tăng cao thực lực, đến cuối cùng thú nhân tăng cao thực lực cũng là để bảo vệ giống cái, đây là một quan hệ hỗ trợ lẫn nhau. Trên thực tế, cháu cho rằng đó là một phương thức sống. Mỗi người trên thế giới này đều có trách nhiệm mà mình cần phải gánh vác, bất luận là thú nhân hay là giống cái. Thú nhân cùng giống cái, chẳng qua chỉ là đang hoàn thành sứ mạng của mình thôi.”
“Ngoại trừ ngài ra, cháu chưa từng nghe qua bất kỳ người nào oán hận mình là lệ thuộc của thú nhân. Cháu nhìn thấy gia đình, đều là hòa thuận mà ấm áp, thú nhân cùng giống cái đều là tôn trọng lẫn nhau cùng hoàn toàn bình đẳng. Cho dù có một ít thú nhân cho là giống cái là lệ thuộc của bọn hắn, nhưng đây chỉ là một bộ phận rất nhỏ. Hơn nữa, những người kia phần lớn cũng đã bị trục xuất ra khỏi đế quốc.”
“Đương nhiên quang trọng nhất là “ Đoạn Ngọc Giác dừng một chút, nói: “ Chỉ có chính ngài coi mình là lệ thuộc của người khác, ngài mới thật sự là lệ thuộc của người khác.”
“Ngài không cho là mình là lệ thuộc của thú nhân, như vậy ngài mãi mãi cũng không phải là lệ thuộc của thú nhân.” Đoạn Ngọc Giác nói ngắn gọn, âm thanh thẳng thắn quả quyết, mang theo sức mạnh làm người ta tin phục.
Thú nhân không nhịn cười được, khóe miệng hơi nhếch lên. Đây là bảo bối của hắn a, vĩnh viên luôn tự tin kiên định như vậy, chưa bao giờ bởi vì những lời nói của người ngoài mà lay động.
“Về phần mười chín tuổi hai mươi tuổi thành hôn, thời kỳ nào có phương pháp ấy. Nếu như có thể, đế quốc cũng không hy vọng dùng phương pháp này. Theo như cháu được biết, 300 năm trước phương pháp này vẫn không tồn tại, thế nhưng sau này sự tăng trưởng dân số của đế quốc quá kém, mới không thể không lấy phương thức này.” Đoạn Ngọc Giác nhàn nhạt nói. Cuối cùng bộ tộc hoa yêu bị thú tộc tàn phá quá mức lợi hại, nhân khẩu trong tộc héo tàn, đã vội vã dùng thủ đoạn này. Hoa yêu mới thành niên trong vòng một năm phải tìm được bạn lữ của mình để thành hôn, nhanh chóng sinh ra em bé, vì bảo đảm chủng tộc sẽ không tiêu vong.
Cái này cũng là do không còn cách nào khác. Nếu như có thể, không có ai hy vọng dùng loại thủ đoạn này.
“Ha ha” Giống cái lớn tuổi không nhịn được bật cười, con mắt màu lam chân thành mà nhìn Đoạn Ngọc Giác, nói: “Ta chưa từng gặp một giống cái nào ở độ tuổi của cháu mà lại có thể đem sự tình thấu triệt như vậy.”
“Đúng, cháu nói rất đúng. Thú nhân chưa bao giờ coi chúng ta là lệ thuộc của bọn họ, ít nhất là ở bên trong đế quốc. Tất cả giống cái cũng không bị cho rằng lệ thuộc của thú nhân, chúng ta cùng bọn họ là bình đẳng.”
“Chúng ta bị ép kết hôn vào lúc mười chín tuổi, mà bởi vì cái này, chúng ta được bảo vệ càng nhiều hơn, điều này ở một phương diện khác chính là do đế quốc hổ thẹn, cho nên chưa có người nào đưa ra kháng nghị với luật bảo vệ giống cái. Thú nhân cùng đế quốc cũng tận lực dùng năng lực của minh bồi thường giống cái.”
“Từ khi chúng ta sinh ra, chúng ta liền được đến sự bảo vệ tốt nhất, hưởng thụ tài nguyên tốt nhất, mà trừ việc thành hôn lúc mười chín tuổi, chúng ta cũng không phải chịu bất kỳ sự cầm cố nào. Chúng ta có quyền lợi lựa chọn bạn lữ của mình, cũng có quyền lợi từ chối thú nhân, có quyền lợi làm bất cứ chuyện gì, cũng có quyền lợi hạn chế bạn lữ của mình” giống cái lớn tuổi nhịn không được cười cười “Trên thực tế, du͙© vọиɠ chiếm hữu của giống cái cũng không bại bởi thú nhân đâu.”
“Hơn nữa, cũng chưa từng có lời giải thích ‘Giúp chồng dạy con’ như là giống cái liên bang kia, càng nhiều thời điểm là thú nhân ‘Giúp chồng dạy con’, chúng ta nhiều lúc ngay cả cái cơ khí cũng không dùng.”
Nói tới chỗ này, giống cái lớn tuổi nhịn không được cười cười, con mắt màu xanh lam xinh đẹp giống như bầu trời “ Chỉ cần chúng ta không coi chúng ta là lệ thuộc của thú nhân thì chúng ta không phải là.”
“Tiểu Giác thân ái, ngài thật sự là cho chúng ta một cái kinh hỉ.” Giống cái lớn tuổi cười xin lỗi “Ta bởi vì thăm dò vừa nãy của ta mà cảm thấy vô cùng áy náy, xin ngài tha thứ ta.”
“Ân” Đoạn Ngọc Giác gật gật đầu, không nói nhiều cái gì.
“Chúng ta đúng là thỉnh cầu sự giúp đỡ của ngài, mà không chỉ là bởi vì đan dược có lực sát thương to lớn kia, mà là một chuyện trọng yếu hơn, là giải thi đấu đan dược tinh tế cùng với sứ thần của Liên bang.”
“Giải thi đấu tinh tế bốn năm một lần, sẽ cử hành vào hai tuần lễ sau. Đây không phải là thi đấu đan dược giữa đế quốc cùng Liên bang, mà là thi đấu giữa các tinh cầu. Mỗi một tinh cầu cấp C đều phải tạo ra một tổ đội năm người tham gia thi đấu. Đó cũng không phải là cuộc chiến vinh dự giữa đế quốc và Liên bang, mà là cuộc chiến vinh dự của mỗi tinh cầu.”
“Chúng ta bây giờ thành khẩn mời ngài gia nhập tiểu đội đại biểu cho Song Tử Tinh chúng ta.”
“Tại sao lại là cháu?” Đoạn Ngọc Giác ngẩng đầu lên nói.
“Độ hòa hợp của ngài rõ như ban ngày, hơn nữa thủ pháp chế tác đan dược của ngài là nhất lưu, thêm vào đó ngài còn sáng lập ra đan dược kiểu mới có lực sát thương lớn, chúng ta hoàn toàn tin tưởng vào thực lực của ngài.”
“Trên thực tế, giải thi đấu đan dược hai lần trước đều do tinh cầu Liên bang lấy được quán quân, mà Song Tử Tinh chúng ta đã có rất nhiều lần không lấy được quán quân, một lần cuối cùng thu được quán quân cũng hình như là ở trăm năm trước.”
“Nói tới Công đoàn đan dược sư nhân tài đông đúc, thế nhưng người ở trong Công đoàn đan dược sư phần lớn đều không phải người của Song Tử Tinh, bọn họ còn phải trở về thi đấu cho công hội của mình, cho nên Song Tử Tinh chúng ta vẫn tồn tại nhược điểm rất lớn. Trên thực tế, sau khi một vị đan dược sư cấp bảy chết, Song Tử Tinh đã không có đan dược sư cấp bảy thuộc về mình, mà những công đoàn của những tinh cầu khác hấp dẫn rất nhiều người mới, địa vị của đan dược sư Song Tử Tinh tràn ngập nguy cơ. Nếu như lần này chúng ta vẫn không thể thu được xuất sắc, địa vị đứng đầu của Công đoàn đan dược sư của chúng ta phải tặng cho những tổ đội đan dược sư khác.”
“Cho nên, chúng ta thỉnh cầu sự giúp đỡ của ngài, hy vọng ngài có thể trợ giúp chúng ta thu được quán quân của lần tranh tài tinh tế này.”
“Đồng thời, đại biểu của Công đoàn đan dược sư Liên bang sẽ đến phỏng vấn ở Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh chúng ta vào một tuần sau, chúng ta hy vọng ngài có thể tham dự tiếp đón, được rồi” Lan Kỳ Phong nhún vai một cái, nói: “Chúng ta hy vọng ngài có thể áp chế kiêu ngạo của bọn họ. Oán khí trong lòng chúng ta do bị chèn ép mấy thập niên cũng không dễ tiêu tan đây.”
Đoạn Ngọc Giác: “…”
Đoạn Ngọc Giác: “Cháu nhớ bên trong Công đoàn đan dược sư có hai hội trưởng, bảy người trưởng lão a, chín người đâu.”
Lan Kỳ Phong: “Trên thực tế chỉ có sáu người trưởng lão, thế nhưng hạn chế về tuổi a, luôn không có khả năng mãi chỉ có những lão nhân sâm kia, nếu như vậy thì chúng ta cũng sẽ bị nước bọt làm cho chết đuối.”
Đoạn Ngọc Giác chân thành nói: “Nếu như cháu vừa nãy, dựa theo ý của ngài mà nói tiếp, cùng căm phẫn sục sôi với ngài, ngài sẽ làm như thế nào?”
Giống cái lớn tuổi chớp chớp con mắt màu xanh lam của hắn, nói: “Nào có nhiều nếu như vậy a?”
Đoạn Ngọc Giác thẳng tắp nhìn Lan Kỳ Phong, Lan Kỳ Phong sờ sờ mũi nói: “Vậy thì lừa gạt phương pháp phối chế của ngài rồi thả ngài đi chứ còn gì nữa, người cứng rắn như vậy chúng ta làm sao có thế yên tâm giao nhiệm vụ cho hắn a!”
Lan Kỳ Phong nói giống như là một đứa trẻ, Đoạn Ngọc Giác lẩm bẩm nói: “ Cháu khi đó còn tưởng rằng ngài thực sự cho rằng mình là lệ thuộc của thú nhân đâu…”
Lan Kỳ Phong ngẩng đầu nhìn trời nói: “Ta đã dùng chiêu này thăm dò qua vô số giống cái, đã sớm lô hỏa thuần thanh.”
Đoạn Ngọc Giác: “…”
Lan Kỳ Phong nhìn biểu tình của Đoạn Ngọc Giác, khụ khụ vài tiếng, cường điệu nói: “Các cháu quả thực còn quá trẻ tuổi, tuổi trẻ liền dễ dàng tư tưởng cực đoan, chúng ta còn cần duy trì hòa bình của Công đoàn đan dược sư.”
Đoạn Ngọc Giác: “…”
Lan Kỳ Phong nửa ngày rốt cục bại lui, “Khụ khụ, ta cũng không có cách nào a, đã từng có hài tử chịu tư tưởng ngược lại thú nhân cái gì đó, khi đó tại Công đoàn đan dược sư náo loạn trong một thời gian ngắn a.”
“Bất luận chúng ta nói gì hắn cũng không chịu nghe, nháo đến nỗi chúng ta trong một thời gian dài chịu rất nhiều khổ. Nếu như có thể, chúng ta cũng không muốn thăm dò từng người tiến vào Công đoàn đan dược sư a.”
“Cháu khi đó không phải đã nói rồi sao? Thời kỳ nào có phương pháp đấy! Cái vấn đề hạn chế tuổi tác kết hôn này, chỉ cần một ngày vấn đến tăng trưởng tỉ lệ sinh sản của đế quốc vẫn chưa giải quyết, cái biện pháp này vẫn không có cách nào đình chỉ. Không có cách nào khác a, mỗi ngày chết hơn một trăm người, tân sinh vẫn chưa tới một cái. Nếu tiếp tục như thế, người trong đế quốc sớm mộn gì cũng bị chết sạch, chỉ có thể hạn chế tuổi tác a.”
Đoạn Ngọc Giác: “…Cháu còn không nói gì, ngài liền nói nhiều như vậy.”
Lan Kỳ Phong: “…” Thật giống như là bị một đứa bé đùa bỡn?
Đây thực sự là một sự kiện ưu buồn a.
“Như vậy Tiểu Giác thân ái, cháu nguyện ý đáp ứng lời mời của ta sao?”
Đoạn Ngọc Giác quay đầu nhìn thú nhân một chút. Thú nhân nắm chặt tay của Đoạn Ngọc Giác, khẽ mỉm cười, thanh âm trầm thấp vang lên: “Bất luận em làm gì, anh đều luôn ủng hộ em. Nếu như có thể, anh nguyện ý làm lệ thuộc của em, bảo bối.”
Giống cái lớn tuổi nhìn giống cái cùng thú nhân trước mắt, không khỏi khẽ mỉm cười, trước mắt đột nhiên xuất hiên một đôi mắt vàng óng, không, phì phì, ngươi sai rồi, giống cái xưa nay cũng không phải là lệ thuộc của thú nhân, ít nhất tại đế quốc không phải.
Ta không biết sinh hoạt của giống cái ở Liên bang là như thế nào, thế nhưng ta biết, ở đế quốc, thú nhân cùng giống cái giúp đỡ lẫn nhau, tương cứu trong lúc hoạn nạn, cho dù tình cờ có những thú nhân khiến người ta chán ghét, thế nhưng có quan hệ gì đâu?
Thế giới này, luôn luôn không có khả năng tất cả là trắng a.
Ta không biết ngươi có tìm được đáp án của ngươi hay không, thế nhưng tại đế quốc, ta đã tìm được đáp án của ta, đang ở trên người của giống cái trước mắt này.
“Cháu đồng ý.”
Lan Kỳ Phong rốt cuộc nghe được đáp án mà hắn muốn, không khỏi cười với Đoạn Ngọc Giác: “Vậy là Tiểu Giác đã trở thành người của Công đoàn đan dược sư chúng ta. Bởi vì cháu cần phải tham gia tranh tài đan dược tinh tế, cũng bởi vì cháu chế ra đan dược kiểu mới có uy lực to lớn, cháu sẽ trở thành trưởng lão thứ bảy của Công đoàn đan dược sư, thay thế địa vị của Ulker.”
Đoạn Ngọc Giác: “…”
“Tại sao?!”
“Tiểu Giác không muốn sao?” Lan Kỳ Phong buông tay vô tội nói, “Nhưng là tham dự cuộc tranh tài của Công đoàn đan dược sư tinh tế phải là người của Công đoàn đan dược sư, cái này là quy tắc tranh tài, chúng ta không có cách nào thay đổi; mà cho cháu làm một thành viên dự thi phổ thông, sẽ có rất nhiều người khiêu chiến cháu, vậy sẽ có rất nhiều phiền toái.”
“Mà trưởng lão của Công đoàn đan dược sư đều được tuyển chọn một cách kĩ lương, cháu trở thành trưởng lão, nói cách khác cháu đã chiếm được sự tán thành của hai vị hội trưởng cùng sáu vị trưởng lão còn lại, coi như có người muốn khiêu chiến cháu cũng phải cân nhắc một chút chính mình, bớt đi nhiều ít phiền phức a.”
“Quan trọng nhất là, các sáng chế sau này của cháu, cháu muốn làm gì thì làm, tất cả những video liên quan tới việc cháu luyện đan đều sẽ được quang não che đậy, dưới tình huống không có sự cho phép của cháu, trên internet sẽ không xuất hiện video của cháu, hồ sơ cá nhân của cháu sẽ trở thành cơ mật cấp SS, được bảo vệ lớn nhất…”
Đoạn Ngọc Giác: “…” Nói như vậy, tựa hồ cũng không tệ lắm?
Lan Kỳ Phong ý vị thâm trường cười, cháu trở thành trưởng lão, chính là cùng Công đoàn đan dược sư quấn lấy nhau a, Tiểu Giác thân ái.
Lan Kỳ Phong tiếp tục nói: “Cháu đã đồng ý, như vậy thất trưởng lão thân ái, phiền ngài đem bài thuốc bí mật của đan dược có uy lực to lớn kia giao cho chúng ta đi, tạo phú cho toàn bộ giống cái trên khắp đế quốc a.”
Đoạn Ngọc Giác: “…”
Lan Kỳ Phong: “Giống cái cũng cần một chút lực công kích a, hơn nữa chế tác được còn có thể cung cấp cho quân đội. Mấy năm qua biên cảnh không yên tĩnh a, đối thủ của chúng ta cho tới bây giờ cũng không phải chỉ là Liên bang a.”
Đoạn Ngọc Giác: “…Cháu đưa cho ngài bài thuốc bí mật ngài cũng không thể làm được.”
Lan Kỳ Phong: “…” Đả kích lòng ta đều nát.
Đoạn Ngọc Giác: “Ngài có thể đi thông tri một chút, tối hôm nay cháu có thể làm mẫu một lần ở trong giả lập nội bộ của Công đoàn đan dược sư, có thể ghi lại, có thể học được bao nhiêu liền xem các ngài.”
Đôi mắt của Lan Kỳ Phong đều sáng: “Được! Liền quyết định như thế!”