Chương 12
Một bữa cơm kia Đoạn Ngọc Giác ăn không hài lòng một chút nào. Hoa yêu luôn lấy mật hoa làm thức ăn, ban đầu lúc ở bệnh viện cậu chỉ có thể uống ít cháo loãng, ăn một ít trái cây, khi về nhà cũng bị Ty Tu nghiêm ngặt khống chế uống một chút cháo, ăn một chút trái cây. Ngày hôm nay vất vả lắm mới có thể ăn được đồ ăn của nhân loại, cậu còn chọn nhiều như vậy, kết quả lại một, cái, cũng, không, ăn, được!Cậu nhớ trước kia cậu từng chạy ra khỏi tộc hoa yêu ăn đồ ăn của nhân loại, rõ ràng ngon lắm a. Nhưng là bây giờ chưa nói đến mùi vị vô cùng nhạt nhẽo giống như
không có vị gì cả lại còn làm cho cậu có một cảm giác chán ghét. Đoạn Ngọc Giác nếm thử mấy cái rồi yên lặng đặt đũa xuống, uống nước trái cây.
Đoạn Ngọc Giác cảm thấy được cậu có bóng ma đối với đồ ăn ở nơi này, cậu lật lên thực đơn, chỉ vào một món hỏi: “Đây là cái gì a?”
Đoạn Ngự Lăng nhìn một chút, có chút không xác định nói rằng: “Đại khái là thịt tổng hợp của hoá thạch thú cùng tuyết di thú.”
“Thịt tổng hợp là cái gì?” Đoạn Ngọc Giác buông xuống đũa của cậu, vừa nghe được ba chữ thịt tổng hợp trong miệng Đoạn Ngự Lăng cậu liền có cảm giác không hiểu
được.
“Chính là dùng thứ gì đó làm ra một loại đồ ăn mô phỏng, mùi vị không ra sao, thế nhưng thắng ở giá tiền rẻ, chế tác đơn giản.”
Đoạn Ngọc Giác gật gật đầu, đàng hoàng uống nước trái cây, cái gì cũng không muốn ăn, ngược lại là Đoạn Ngự Lăng hỏi hắn: “Có cần gọi những món ăn khác nữa không?”
Đoạn Ngọc Giác lắc đầu một cái, tiếp tục uống nước trái cây, trong lòng ai thán nói, nhà bọn họ nghèo như vậy, cũng chỉ có thể uống uống nước trái cây, ngay cả
rau dưa đường hoàng
cũng không mua nổi, còn phải ăn thịt tổng hợp!
Cái tên này hoàn toàn quên vừa nãy là ai chọn thức ăn _(:3″ ∠)_.
Đoạn Ngự Lăng còn có chút buồn bực, đệ đệ mình khi nào thì bắt đầu ăn thịt tổng hợp? Trước đây không phải phải là rau dưa tươi mới sao? Thậm chí bởi vì cảm thấy rau dưa của nhà ăn không tươi còn nhất định bắt ba ba đưa cơm cho cậu.
Quang não của Đoạn Ngự Lăng đột nhiên vang lên, chính hắn cũng không để ý, trực tiếp mở ra, hắn và đệ đệ hắn có gì phải giấu giếm sao?
Một nam hài có mái tóc màu vàng nhạt ngoài dự đoán hiện lên trên quang não, hưng phấn kích động nói: “Ngự Lăng! Trên giả lập có bán đấu giá đan dược ‘Thanh’ cấp 3! Tại phòng đấu giá Hồng Tú! 7 giờ tối ngày hôm nay bắt đầu a!” Nói liên tục đến xong hắn mới chú ý tới bên cạnh bạn tốt có một người khác, chờ chút, hình như là một giống cái!
Cố nén ý nghĩ hiện lên ở trong đầu, ánh mắt của Đường Dật thẳng tắp nhìn Đoạn Ngọc Giác. Sau khi Đoạn Ngự Lăng nhìn thấy ánh mắt của bạn tốt, trong nháy mắt liền cảm thấy khó chịu.
Bảo bối đệ đệ của nhà hắn là người mà đám thú nhân thô lỗ này có thể mơ tưởng sao?!
“Tớ biết rồi, ” nói xong, không để ý Đường Dật la to liền tắt quang não, cái người tên Đường Dật kia cũng giống như tướng mạo của hắn, thanh thanh sảng khoái là một chàng trai chói sáng, thực sự không phải là một nam nhân tốt có thể đưa
cho đệ đệ của mình cả một bầu trời sủng ái.
Tiểu Giác năm nay đều 19, Đoạn Ngự Lăng lo lắng nghĩ, giống cái trễ nhất cũng sẽ ở 19 tuổi đính hôn, 20 tuổi kết hôn. Nếu như 20 tuổi còn chưa có kết hôn sẽ có đế quốc thiết lập kết thân, nửa năm kết thân mà cũng không thể tuyển chọn thú nhân
mình thích thi sẽ trực tiếp chọn một người xứng đôi từ trong cơ sở dữ liệu.
Hắn làm sao có thể để đệ đệ của mình lưu lạc tới loại trình độ đó đây?! Nhưng nếu thật muốn đem đệ đệ mình gả đi, hắn liền vạn phần không muốn! Những tên thú nhân thô lỗ luôn luôn phát tình ở mọi nơi kia làm sao xứng với giống cái mảnh mai yếu đuối nhà mình đây!
Đoạn Ngự Lăng nhìn tiểu bảo bối nhà mình, rơi vào trong ưu sầu thật sâu, tiểu giống cái nhà mình thực sự quá ưu tú đến mức không ai có thể xứng đôi thì phải làm sao a?!
“Viên đan dược kia rất đắt sao?” Đoạn Ngọc Giác đột nhiên hỏi.
Đoạn Ngự Lăng gật gật đầu, nói: “Cũng không đắt lắm, bình thường một khi lên phòng đấu giá đều sẽ rất đắt, dù sao đan dược cấp ba cũng chỉ có giống cái có thể luyện chế ra, thầy luyện đan cường đại cũng chỉ một ngày một viên, cũng phần lớn cung cấp cho thú nhân của bọn họ, thế nhưng thú nhân một viên làm sao sẽ đủ? Càng là thú nhân cường đại càng yêu cầu nhiều, cho nên có rất ít, tự nhiên cũng là trân quý.”
Đoạn Ngọc Giác ánh mắt sáng ngời, nếu cái này có thể kiếm tiền, vậy mình có thể đi bán hay không a? Ít nhất vì rau dưa thực sự cùng Linh thảo Linh hoa! Có người nói sàn đấu giá bán đấu giá Linh thao Linh hoa có phẩm chất tốt!
Ăn cơm xong, Đoạn Ngự Lăng bồi Đoạn Ngọc Giác đi dạo vườn trường một chút rồi
đưa
Đoạn Ngọc Giác đến phòng nghỉ ngơi chuyên dành cho giống cái, buổi chiều còn có lớp, ngày hôm nay ba ba đi tới Công đoàn đan dược sư, phụ thân đi tới quân bộ, hai người bọn họ còn không bằng ngốc ở trường học.
Đương nhiên, cái này cũng là ý kiến của Đoạn Ngọc Giác.
Sau khi Đoạn Ngọc Giác vào trong phòng nghỉ ngơi riêng liền vội vàng tiến vào ‘Không gian trên mạng giả lập’, mỗi người trong đó đều có độ cao khá giống với người thật, lần thứ nhất tiến vào giả lập trí não sẽ tự động điều chỉnh bề ngoài của ngươi, đều trở nên rất bình thường, chính là vì không bại lộ thân phận thực sự, hơn nữa bên trong giả lập cũng không cách nào định vị điều tra ip, cho nên đối với mỗi người đều rất an toàn, tất cả dữ liệu thiết bị đều từ trí não khống chế, bị làm thành cơ mật cấp S, không bị những người khác tìm đọc, đế quốc là rất chú trọng quyền riêng tư của mỗi người, nếu như tự tiện tiết lộ thông tin thì hoàn toàn có thể báo cáo lên tòa án quân bộ.
Cho nên nơi này thật sự rất an toàn.
Đoạn Ngọc Giác kiểm tra đồ vật sắp bán đấu giá một lúc, chỉ thấy có mấy mánh lới được tung ra để hấp dẫn khách nhân, phần lớn đồ vật được che kín. Đoạn Ngọc Giác nhìn viên đan dược ‘Thanh’ kia, mói bắt đầu là 50000 điểm tín dụng, mỗi một lần tăng giá không thể ít hơn 100 điểm tín dụng. Đoạn Ngọc Giác yên lặng nghe tiểu người máy nói mình chỉ còn 10000 điểm tín dụng, đột nhiên cảm thấy đan dược rất đáng giá!
Lộ ra bốn vật phẩm, một là đan dược cấp 3 ‘Thanh’, một là cây’Hỏa Lang Hoa’ do linh thảo sư bồi dưỡng từ nhỏ. Đoạn Ngọc Giác nhìn chiếc lá màu đỏ của cây ‘Hỏa Lang Hoa’ thỉnh thoảng lại phát ra ánh sáng màu xanh, trong lòng có một sự thương tiếc không nói ra được, lại nhìn giá khởi
điểm của nó là 30000 điểm tín dụng, Đoạn Ngọc Giác yên lặng mà héo.
Từ trong không gian giới chỉ lấy ra một khỏa cấp bốn ‘Thanh’, lựa chọn nộp lên sàn đấu giá, vật phẩm đem lên sàn đấu giá sẽ phải trích 5% số tiền bán được làm phí, Đoạn Ngọc Giác đặt ra giá khởi
điểm là 100000 điểm tín dụng, mỗi một lần tăng giá không thể ít hơn 1200 điểm tín dụng, chờ Đoạn Ngọc Giác làm xong tất cả những thứ này, xem xem thời gian cũng không còn nhiều lắm, liền từ giả lập lui ra ngoài đi tới học viện.
Lúc này Đoạn Ngọc Giác còn không biết, cũng bởi vì viên đan dược kia mà trên giả lập nổi lên một trận sóng lớn, không chỉ là vì đan dược cấp 4 khó thấy được, cũng bởi vì giá tiền.
Cấp bốn đan dược và cấp ba đan dược không chỉ hơn kém nhau bởi đẳng cấp, một đan dược cấp 4 mà giá khỏi điểm chỉ có 100000 điểm, thực sự là chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy!
—— đây là tên phá gia chi tử của nhà nào đi ra phá của đi?
Là một đan dược sư không biết giá thị trường chỉ là đơn thuần nhìn chằm chằm ‘Hỏa Lang Hoa’, Đoạn Ngọc Giác biểu thị chính mình rất vô tội.
Khi cậu đi ra, Diệp Vụ Hoa và tên á giống cái kia vốn đã chào tạm biệt nhau, kết quả vừa nhìn thấy cậu, hai người bọn họ liền ngọt ngào dán cùng nhau, Diệp Vụ Hoa còn không tự chủ được nhìn biểu tình Đoạn Ngọc Giác. Đoạn Ngọc Giác mặt không đổi sắc trực tiếp vượt qua bọn họ, sắc mặt Diệp Vụ Hoa trong nháy mắt rất khó xem.
Nhưng là còn không đợi Dịch Khanh Văn gọi lại Đoạn Ngọc Giác, Đoạn Ngọc Giác đã bị một thú nhân cao lớn cản lại, thú nhân kia như được gọt đẽo tỉ mỉ, ngũ quan đặc biệt thâm thúy, trong l*иg ngực của hắn ôm một đống đồ vật, đưa cho Đoạn Ngọc Giác, mở miệng dặn dò: “Bên trong có Tân Trá nước trái cây, em khát nước liền uống một chút đối cổ họng rất tốt, bên trong ta thả một chút hoa quả, khi đói bụng liền ăn một ít, ta bỏ vào ‘Chít chít quả’, nâng cao tinh thần, khi nào mệt thì ăn một miếng, khí trời có chút lạnh ta cho vào một cái áo khoác ngoài cho em đừng quên mặc, ta còn thả một quyển sách cổ, nghe nói em rất yêu thích nhìn chúng, vậy thì cầm giải buồn một chút…”
Đoạn Ngọc Giác tiếp nhận một đống lớn đồ vật, bộ tộc hoa yêu giáo dục là người khác chân tâm đưa đồ vật cho ngươi ngươi không muốn chính là đối người kia miệt thị, cho nên Đoạn Ngọc Giác cũng không thể đem đồ vật làm cho người ta đưa trở về, đành phải mím môi nói: “… Cảm tạ.”
Khuôn mặt thú nhân nhu hòa một chút, nhẹ giọng nói: “Đây là ta phải làm, được rồi, em vào đi, có phải là đến muộn?”
Đoạn Ngọc Giác gật gật đầu, chuẩn bị quay người đi vào, nhưng là liếc mắt một cái nhìn thấy đôi mắt có chút buồn của thú nhân, dừng một chút, từ trong không gian giới chỉ cầm một cái bình nhỏ đưa cho thú nhân nói: “Anh cũng chú ý nghỉ ngơi.”
Nói xong liền gật đầu với thú nhân kia, quay người đi vào. Mông Kình Nhận nhìn bình nhỏ kia, khóe miệng lộ ra một nụ cười không phát giác ra.
Thực sự là tiểu giống cái ngoan ngoãn a.
Mông Kình Nhận nhìn thân ảnh Đoạn Ngọc Giác hoàn toàn biến mất, lúc này mới quay người rời đi, hắn vừa rời đi, đoàn người trong nháy mắt liền nổ.
“Đó là Võ thánh trẻ tuổi nhất đi?”
“—— Đó là nam thần của cả nhà ra a!”
“Đoạn Ngọc Giác làm sao cùng nam thần ở cùng một chỗ?”
“Nhìn bộ dáng nam thần ôn nhu săn sóc, ngọa tào lúc trước đúng là Diệp Vụ Hoa hối hôn sao? Thật không phải là Đoạn Ngọc Giác từ bỏ Diệp Vụ Hoa?”
Vừa có chút giống cái còn ước ao Diệp Vụ Hoa đối á giống cái là thật tốt, thú nhân như cố ý sơ ý, chuyên môn đưa Dịch Khanh Văn đến đi học tú ân ái, thế nhưng màn ân ái của Đoạn Ngọc Giác này, trong nháy mắt liền đem hai người này quăng mấy con phố!
Mông Kình Nhận là ai a? Đây chính là chuẩn tướng trẻ tuổi nhất, Võ thánh trẻ tuổi nhất! Dĩ nhiên còn ôn nhu thể kiên trì như vậy, chuyên môn đứng ở
cửa học viện chờ Đoạn Ngọc Giác!
—— Đây là thâm tình đến cỡ nào
a!
Động tác nhỏ của Diệp Vụ Hoa cùng Dịch Khanh Văn vừa nãy
không phải là không có người nhìn thấy, hai người đều chào tạm biệt, Diệp Vụ Hoa đều đi một đoạn đường kết quả đột nhiên đã trở lại tú ân ái, còn không là tú cho Đoạn Ngọc Giác nhìn a?
Kết quả Đoạn Ngọc Giác nhưng là triệt triệt để để đánh mặt của bọn họ a!
Tú ân ái có ích lợi gì? Có bản lĩnh Diệp Vụ Hoa của ngươi tự mình chuẩn bị đồ cho ngươi a! Có bản lĩnh Diệp Vụ Hoa đối với ngươi chu đáo săn sóc mấy chuyện nhỏ như là mấy ngày nay trời trở lạnh cũng có thể chú ý a? Kháng thể của thú nhân nói chung đều tốt, căn bản chú ý không tới khí trời ấm lạnh biến hóa, nhưng là hắn Mông Kình Nhận có thể a!
Diệp Vụ Hoa coi như từ hôn thì thế nào? Đoạn Ngọc Giác không phải tìm người tốt hơn? Còn ôn nhu săn sóc! Hơn nữa nhìn dáng vẻ vừa nãy của hai người, rõ ràng đã đính ước rồi! Nếu không làm sao sẽ thu đồ vật của đối phương? Đều nói là Diệp Vụ Hoa không muốn Đoạn Ngọc Giác, nhưng còn bây giờ thì sao?
Diệp Vụ Hoa tìm cái á giống cái còn không sánh được Đoạn Ngọc Giác, Đoạn Ngọc Giác cũng tìm Võ thánh trẻ tuổi nhất! Này cũng không phải một cấp bậc! Nói không chắc vẫn là Đoạn Ngọc Giác trước tiên vứt bỏ Diệp Vụ Hoa đâu!
Thấy cảnh này giống cái đối Đoạn Ngọc Giác dồn dập đổi mới, tại thời đại này, tìm một thú nhân mới tốt hơn là con đường duy nhất để chứng minh thân phận cùng mị lực của mình!
Cái gì gọi là làm mất mặt? Một người bị hắn vứt bỏ tìm một người so với hắn càng tốt hơn chính là cách làm mất mặt tốt nhất! Không phải Đoạn Ngọc Giác không được, là Diệp Vụ Hoa có mắt không tròng!
Đoạn Ngọc Giác tự nhiên không biết này đó cong cong nhiễu nhiễu. Cậu đi đến thế giới này, thật nhiều quy tắc cũng không hiểu, trong tiềm thức của những người này quy tắc tự nhiên không có ai nói cho cậu biết, cậu như thế nào sẽ hiểu? Tỉnh tỉnh mê mê nhận lấy cái gì đó của Mông Kình Nhận, bị Mông Kình Nhận lừa vào tròng như vậy.
Diệp Vụ Hoa sắc mặt tái xanh, cái tên giống cái Đoạn Ngọc Giác kiêu căng thô bạo còn có thể cưa được Võ thánh trẻ tuổi nhất? Này Võ thánh cũng là cái không ánh mắt!