Màn đêm yên tĩnh lạ thường , chỉ nghe được tiếng thử gấp gáp mệt nhọc của vị mỹ nhân run rẩy trên giường , Giang Mỹ Mỹ cả thân người rã rời , cứ như có 1 luồng điện chạy xẹt qua người vậy , cái cảm giác lâng lâng như thế này là lần đầu tiên nàng cảm nhận được .
Nàng vốn là 1 người phụ nữ truyền thống , vốn là hoa khôi số 1 của ngành ngân hàng đến với Uông Đông Thành cũng theo ý muốn của gia tộc nàng , tuy đã sớm cùng gã nếm qua chuyện gối chăn thế nhưng chưa lần nào nàng có cảm giác thỏa mãn đến như vậy cảm giác mà Uông Đông Thành chẳng thể nào mang lại cho nàng …
“ Đang nghĩ gì thế “ Gã thấy nàng miên mang nhìn lên sàn nhà chợt quay sang hỏi
“Nghĩ về ngươi “ Nàng ánh mắt mông lung mang theo 1 phức tạp nhìn hắn
“Nghĩ về ta … Ta có cái gì để ngươi nghĩ ngợi chứ “
“Ta đã nghĩ giá như ….giá như có thể gặp ngươi sớm hơn … “ Nàng ngước lên nhìn gã nở 1 nụ cười khổ mang theo bao nhiêu đau xót hòa nuối tiếc
“ Như vậy không tốt sao … dù sao trên đời này sẽ không có 2 chữ “giá như “ ~~~ Đến đây chúng ta lại tiếp tục “
“Ah… ngươi còn muốn nữa sao “ nàng có chút hoảng sợ nhìn gã
“Hahahaahaha …Tất nhiên ta còn chưa có bắn ra nha … chỉ để ngươi nghĩ ngơi 1 chút lấy sức thôi ~~~ Đến đây lần này chúng ta sẽ làm trò kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn nữa “
Bạch Cảnh Sùng ôm lấy nàng như đại bàng quắp lấy 1 con chim non từ từ vòng qua bên phía Uông Đông Thành đang say ngủ nở nụ cười nham hiểm ….
“Ahhh … ngươi muốn làm gì ….dừng lại nha ……ta không muốn ….” Giang Mỹ Mỹ điên cuồng giãy giụa muốn thoát khỏi ma trảo của gã
“Ngoan nào …. Nâng 1 chân của ngươi đặt trên giường nào …bảo đảm cảm giác sẽ tuyệt hơn lúc nãy nhiều “ Hắn 1 bên bắt lấy 2 tay của nàng 1 bên không ngừng dụ dỗ
“Ahhh……..Dừng lại đi …xấu hổ lắm ta không thể làm trước mặt ……Đông Thành …..van ngươi mà … “
Hắn nắm lấy 1 chân của nàng đặt lên giường , 2 tay thô bạo nắm lấy 2 tay của Giang Mỹ Mỹ giữ chặt kéo về phía sau , bên dươi đại nhục bổng của hắn hung hăng canh chuẩn vị trí 1 lần nữa thô bạo tiến vào chốn đào hoa nguyên vô cùng ẩm ướt của nàng, khi tiến vào làm dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong văng ra tung tóe …
“Ahhhhh…..Đừng mà…..Ahhh….Ư…..” nàng xấu hổ cắn răng thật chặt không cho phép mình lên tiếng rên rĩ sợ rằng đánh thức Uông Đông Thành dậy
Bạch Cảnh Sùng vẫn hùng dũng hạ thân như 1 chiếc máy nghiền không ngừng tiến vào rút ra như thế muốn đem chốn đào hoa nguyên mê người kia nghiền nát.
Gã rút ra cắm vào âm vang đầy lực, mạnh mẽ chắc chắn. Giang Mỹ Mỹ cả thân hình mềm mại như một chiếc lá nhỏ trong cơn dông tố,chỉ có thể thuận theo gã uốn éo bờ mông đón nhận sự trừng phạt đầy sung sướиɠ này. Nhưng gã không hề tỏ ra thương hại , ánh mắt gã tràn ngập nɧu͙© ɖu͙©, hạ thân giáng hết cú này tới cú khác vào giữa nụ hoa mong manh mà ẩm ướt kia ngoài cảm giác thỏa mãn còn có 1 sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ khó tả …
Giang Mỹ Mỹ cố gắng đè nén kɧoáı ©ảʍ xuống thấp nhất , nàng liếc mắt thấy vị hôn phu của mình 2 mắt vẫn nhắm nghiền hơi thở đều đều nàng cảm thấy có chút thở phào nhẹ nhõm nhưng sự công kích điên cuồng từ phía sau của Bạch Cảnh Sùng làm cả người nàng như đón nhận hết đợt sóng này đến đợt sóng khác vừa thỏa mái vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ , nàng điên cuồng mà cắn chặt lấy 1 lọn tóc bay tán loạn cắn chặt răng khẽ phát ra tiếng rên rĩ yếu ớt ….
“Ư…………Ư………Ân…………”
“Mỹ Mỹ thế nào có thoải mái không “ Gã cười cười hỏi kéo 2 tay của nàng về phía sau làm điểm tựa , như kéo cung rồi hùng dũng tiến vào không cần nói cũng biết tư thế này khiến đại nhục bổng của gã tiến vào sâu như thế nào bên trong khe *** của nàng …
“Ư………ân thoải mái …..thoải mái chếtđi được “ Cả thân hình nàng run rẩy , kɧoáı ©ảʍ liên tiếp trào tới dồn dập không ngừng nàng có cảm giác toàn thân như sắp tan ra thành nghìn mảnh …
Cứ như thế duy trì gần 10 phút sau mới đổi 1 tư thế mới …
Bạch Cảnh Sùng ôm Giang Mỹ Mỹ ngồi xuống một giường ngay sát bên Uông Đông Thảnh đang ngủ say,nàng 2 chân từ từ đứng sang hai bên, một tay chống lên vai gã, một tay cầm lấy nhục bổng to như cánh tay con nít, nhắm chuẩn mật huyệt của mình, từ từ ngồi xuống , phúc chốc như chơi thú nhún Giang Mỹ Mỹ bắt đầu điên cuồng mà nhún nhảy lên xuống mà Bạch Cảnh Sùng cũng không chịu kém cạnh bắt đầu thúc lên không ngừng phối hợp cùng nàng …
“Ahhhhh….Ư……..thật thoải mái……Ư…….Sướиɠ chết đi được “ Nàng có chút lẳиɠ ɭơ rêи ɾỉ nói
“Cảnh Sùng… hôn em “ Nàng lớn tiếng rêи ɾỉ
Gã điên cuồng nút mυ'ŧ lưỡi nàng mà nàng cũng gần như dùng 1 thái độ điên cuồng nhất đáp lại. Nàng lúc này hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của nɧu͙© ɖu͙©. Mỗi một tế bào trong thân thể nàng đều rơi vào trạng thái mẫn cảm nhất, cho dù là sự trêu ghẹo nhỏ nhặt nhất cũng đủ khiến cho nàng kích động. Sự trêu ghẹo của gã điên cuồng mà trực tiếp nhưng có lẽ làʍ t̠ìиɦ ngay trước mặt vị hôn phu của nàng là chất xúc tác quan trọng nhất làm cho nàng cảm thấy cực kỳ phấn khởi và kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nàng với Uông Đông Thành không có chút tình yêu thậm chí sâu trong nội tâm của nàng lại có chút hận hắn , so với diện mạo và với vóc người béo ục ịch của gã thật khó có thể so sánh được với thân thể cường tráng của Bạch Cảnh Sùng , luận về năng lực trên giường càng không thể so bì nhìn người nam nhân đang ngủ như 1 con heo chết nàng có chút ngán ngẩm lúc này nàng lại có chút mong cho hắn sớm tỉnh lại để có thể giải thoát cho nàng, lúc đó nàng sẽ không do dự mà lao vào vòng tay của Bạch Cảnh Sùng , nghĩ vậy nàng càng lớn tiếng rên rĩ không ngừng …
Nhưng đúng lúc này, khe cửa phòng ngủ của nàng bị hé mở ra một chút, nhưng chỉ một chút đó lại khiến cho Giang Mỹ Mỹ đang phi ngựa trên người Bạch Cảnh Sùng phát hiện ra. Nàng gần như đối mắt với người đang nhìn trộm mình, Giang Mỹ Mỹ rất hoảng hốt, định dừng lại. Nhưng đúng lúc đó, Bạch Cảnh Sùng lại thúc lên mạnh mẽ, khiến cho nàng kɧoáı ©ảʍ liên tiếp . Thân thể nàng vận động lên xuống một cách kịch liệt không thể khống chế được, trong thoáng chốc ánh mắt lo sợ bị phát hiện đã bị tìиɧ ɖu͙© cuồn cuộn nhanh chóng nhấn chìm…
"Ahhhh…….Hảo thoải mái…..Cảnh Sùng ……em yêu anh ……mau dùng sức…..Ahh…..Thoải mái …..Ư….” Giang Mỹ Mỹ rêи ɾỉ. Đôi chân nàng đặc biệt thon dài của nàng giống như một con bạch tuộc quấn chặt lấy gã tuy rằng đã biết rõ có người đang nhìn, nhưng nàng không hề có ý định dừng lại mà càng làm nàng ngạc nhiên là người đang nhìn trộm cuộc thâu hoan kia cũng không bỏ đi, mà còn xem chăm chú. Sau khi nhận thức được người đang nhìn trộm mình Giang Mỹ Mỹ chợt nở nụ cười, cười đến đặc biệt quyến rũ và quái dị. Thậm chí nàng còn nháy nháy mắt với người đang nhìn trộm. Đó không phải ai khác chính là cô bạn thân của nàng Trang Mỹ Kỳ …
Sau khi biết được người đang nhìn trộm mình là cô bạn thân vô cùng phóng túng của mình, Giang Mỹ Mỹ lại càng thêm phóng túng, rêи ɾỉ ngày 1 to hơn không chút kiên nể sự bạo gan này ngoài ý liệu khiến gã ngẩn ra có chút khó hiểu
“Ahhhh…….Cảnh Sùng em sắp chịu không nổi nữa…….Ah…….em muốn bắn nha…….Ahhhhh” Nàng thở hổn hển, toàn thân rơi vào trong sự cám dỗ của du͙© vọиɠ, nàng hưng phấn lắc lư bờ mông đẹp, làm cho sự cọ sát nơi sâu thẳm giữa tiểu huyệt càng thêm mãnh liệt. Mật huyệt của nàng kịch liệt nuốt vào nhả ra nhục bổng của gã, mỗi lần đều đạt tới tận cùng, trong khoảnh khắc, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt điên cuồng ào đến, Giang Mỹ Mỹ còn chưa kịp chuẩn bị, ái dịch bên trong tiểu huyệt như sữa phun mạnh ra. Nhưng cũng lúc đó, cự vật của Bạch Cảnh Sùng cũng thọc mạnh vào trong mật huyệt của nàng , Giang Mỹ Mỹ kêu lên một tiếng, nằm phục xuống người gã , một dòng chảy ấm nóng bắn vọt ra, Bạch Cảnh Sùng còn chưa có phản ứng lại, hạ thân bên dưới đã bị 1 cỗ nước ấm áp làm ướt nhẹp. Nướ© ŧıểυ âm ấm từ niệu đạo của nàng chảy ra, do bị nhục bổng to lớn làm tắc nghẽn, làm cho nướ© ŧıểυ bắn ra tứ phía trên giường bắn lên khắp cả người Uông Đông Thành đang ngủ …
Cả 2 ngây người ra có chút sợ hãi, sợ rằng sẽ đánh thức Uông Đông Thành tỉnh dậy nhưng may mắn có lẽ do quá say gã ngủ lỳ bì như chết không có chút dấu hiệu sẽ tỉnh lại …
Bạch Cảnh Sùng bất lực cười khổ Giang Mỹ Mỹ hơi thở như tơ nằm phục xuống trên người gã không chút động đậy. Cả gian phòng ngủ im ắng, quái lạ đến đáng sợ. Chỉ có nướ© ŧıểυ còn sót lại của Giang Mỹ Mỹ tí tách rơi nhỏ giọt.
“Ngươi thật lẳиɠ ɭơ..không ngờ cao trào lại không nhịn được tiểu ra hết trên người của ta “ Bạch Cảnh Sùng châm chọc nói
“Ư……đều không phải là tại ngươi hết cả sao …” Nàng thở hổn hểnh nói nội tâm cũng vô cùng xấu hổ …lớn như vậy rồi lần đầu tiên “dấm đài” sáng mai không biết sẽ ăn nói với Uông Đông Thành như thế nào về bãi nước tanh nồng trên ra trải giường đây
“Cảnh Sùng …. Ngươi quay lại xem thử “
Gã xoay người mà nhìn về phía cửa phòng, bởi vì gã cũng nghe được một tiếng thở dốc theo bên ngoài truyền vào.Trong khoảng thời gian cực ngắn, gã không kịp ngẫm nghĩ nữa, rút...ra đại nhục bổng từ trên giường nhảy xuống, chạy ra cửa phòng, thình lình phát hiện Trang Mỹ Kỳ chỉ mặc 1 chiếc qυầи ɭóŧ màu hồng nhạt gợi cảm ngã ra trước cửa phòng muốn chạy trốn cũng không kịp nữa.
Gã chấn động, sợ tới mức hoa dung thất sắc nhìn nàng từ trên mặt đất đứng lên, lảo đảo mà hướng gian phòng trọ của nàng mà chạy trốn .