Ta là Lạc Linh Tê, đang do hoàng đế tự Minh Châu nắm quyền.
Tất cả đại công chúa đều văn võ song toàn, phụ hoàng đối với ta lại phithường yêu thương, lúc ta năm tuổi liền ban thưởng cho một tòa Linh Têcung, hơn nữa lại tìm trên giang hồ hai vị sư phụ là hộ pháp trái phảitiếng tăm lừng lẫy trong Ngự tông.
Nghe trong cung hạ nhân nóirằng, ngự tông ở trên giang hồ nổi tiếng vô cùng, hộ pháp trái phải lạivăn võ song toàn, xếp hạng đầu về tướng mạo võ công trong chốn giang hồ. Bọn họ bảo không thu nhận đệ tử, nhưng lúc sau gặp ta lại thay đổi chủý, nguyện ý ở trong cung dạy dỗ ta, làm cho phụ hoàng đắc ý vô cùng.
Nhưng phụ hoàng không biết, hai nam nhân này lúc ta 10 tuổi năm ấy, liền hạquyết tâm chiếm hữu ta. Khi đó ta đi theo đại nội1 thị vệ vào Ngự Tôngtổng đà, lần đầu tiên lộ diện trên giang hồ, liền có người nói Linh Têcông chúa là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân. Mà khi đó ta chưa trưởng thành,hơn nữa mặt mang lụa mỏng, chỉ chừa một đôi mắt uyển chuyển lưu động làm cho mọi người nhìn thấy đều tán thưởng.
[1] đại nội thị vệ là những người có trách nhiệm bảo vệ mình, có võ công cao cường.
Nhưng mà ta cảm thấy sư phụ so với ta càng đẹp mắt hơn. Hai người sư phụ, một Ôn Nhai, một Ôn Ly, tuy rằng giống nhau phong lưu phóng khoáng, giốngnhau mặt đẹp đẽ, mắt như bầu trời sáng trong, không vẩn đυ.c. Nhưng khiđứng cạnh nhau liền dễ dàng phân biệt được, Ôn Nhai khiêm tốn, giống như gió tháng ba mùa xuân ôn nhu, Ôn Ly không hề mang nét giận nhưng cũngkhiến người ta sợ hãi, mặt lạnh lùng, lãnh khốc.
Trong cung quycủ nghiêm khắc, công chúa hoàng tử 10 tuổi đều phải xuất cung sống mộtmình, phụ hoàng lại yêu thương ta phi thường, cho nên ta 10 tuổi liền ởtrong cung Linh Tê tráng lệ, đẹp đẽ này.
. Cung điện hình TrìnhLã (bác nào biết cái này pm e với). Trước sau đều do hai cái tứ hợp đạiviện làm thành. Mà phòng ngủ của ta nằm tận cùng bên trong. Hạ nhân đềucho rằng ta không vui khi người khác tiếp cận, nha hoàn và thái giámđều ở khu vực rất xa, khu viện ở đằng trước, bọn họ lại không biết nói,đây là ý chỉ của hai sư phụ.
Họ đều tận tâm hết sức dạy ta họctập, nhưng ta chậm rãi lớn lên càng cảm thấy ánh mắt của bọn họ giốngnhư nhìn đến mỹ vị anh đào, giống như muốn một ngụm ăn ta vào trong bụng vậy.
Hôm nay buổi sáng sau khi ta rời giường, liền phát hiệntrên giường có vết máu, đứng dậy vừa thấy, khắp qυầи ɭóŧ đều dính, sợtới mức thét toáng lên. Bọn nha hoàn nhìn thấy như vậy, vội vàng thuthập chăn đệm xiêm y thành một đống, lại cầm một vật gì đó đưa cho tamang theo. Ngự y bắt mạch xong liền rời khỏi. Chỉ chốc lát, sư phụ ÔnNhai xuất hiện đi tới trước giường.
Ta bắt lấy tay áo hắn khóc nói, sư phụ, ta đổ máu, bụng rất đau.
Nào ngờ hắn nghe xong, ở khóe miệng điểm cười tươi như gió xuân, sâu trongđôi mắt màu nâu vụt qua tia sáng, sau đó liền vuốt đầu ta ôn nhu nói,“Tê nhi, ngươi trưởng thành. Nữ nhi khi trưởng thành đều như vậy. Đếnđây, sư phụ xoa xoa cho ngươi.”
Nói xong liền đỡ ta nằm xuống,sau đó cúi người nằm ngay bên cạnh ta, nằm ở ta bên cạnh người, bàn tayto thâm nhập chăn tơ lụa, cách áσ ɭóŧ ở phía trên bụng ta chậm rãi nhẹnhàng di chuyển. Một dòng nước ấm theo bàn tay hắn tiến vào làn da, dung nhập bụng, bụng dần dần trở nên thoải mái. Ta nhắm mắt lại, hưởng thụsư phụ ôn nhu che chở. “Ân…”. Bởi vì thái thoải mái, ta không tự giácphát ra tiếng. Bên tai nghe được tiếng hít thở dần dần trở nên trầm đυ.c, hắn cúi người bên người ta nhỏ giọng nói, “Tê Nhi, bụng dễ chịu , ân?”Kia một cái “Ân” ngữ điệu biếng nhác lên cao , làm cho ta nghe tâm không khỏi nhảy dựng. Nơi đó phần phật nóng lên chảy ra càng nhiều huyết. Sưphụ không nghe thấy ta đáp lời, thế nhưng đưa tay thâm nhập quần áo phía dưới, trực tiếp xoa xoa bụng ta, ta tim đập rộn rã, nhưng là vì thoảimái dễ chịu, liền mặc kệ hắn làm như vậy đi xuống. “Thoải mái sao? TêNhi ” “Ân, thoải mái.”
“Sư phụ cho ngươi càng thêm một ít thoảimái, được không?” Ta chậm rãi mở to mắt, chính thấy ánh mắt hắn ôn nhunhư nước, nhịn không được nói, “Được, sư phụ.” , “Ngoan”, hắn nhấc lênchăn, nằm bên người ta. Tay xẹt qua bụng ta lúc đầu, nhưng sau đó lại ởchăn phủ gấm đem áσ ɭóŧ ta mở lên. Vén lên đến bộ ngực sữa phía trên.Hai cái anh đào bị tơ lụa ma sát, nổi lên một tia khác thường khoáihoạt. “Nha, sư phụ”. Ta sợ tới mức muốn đứng dậy, lại bị sư phụ bàn tayto ấn xuống. “Ngoan bảo bối, sư phụ sẽ không hại ngươi, nghe lời”. Sưphụ nói xong, thân mình di chuyển xuống phía dưới, thế nhưng một ngụmngậm bên trái anh đào. “A…”. Ta không khỏi thở ra thanh. Hắn một tay vẫn đang ở bụng chậm rãi xoa nắn, miệng lại từng ngụm từng ngụm mυ'ŧ vào.Hẳn là kháng cự , nhưng là cái tư vị này thật sự là dễ chịu vô cùng, tanhịn không được theo hắn mυ'ŧ vào, ân ân rên ra tiếng.
“Thoải mái đi Tê Nhi.”
“Ân, sư phụ “.
Hắn giơ lên đầu, vuốt cái miệng đỏ sẫm nhỏ nhắn của ta nói, “Ngoan, sư phụcho ngươi”. Theo sau một tay bắt lấy ta động nhẹ nhàng trên nhũ phongbên trái, trong miệng ngậm nhũ phong bên phải mồm to nuốt . “Nha, sưphụ, ta thật thoải mái…” Một cỗ xa lạ dục hỏa theo hai cái nụ hoa liênlụy đến trong bụng, đồng loạt gấp rút hướng về phía bụng phía dưới, bụng nóng lên, phía dưới lại đổ máu. Sư phụ động tác dần dần tăng thêm, mộttay theo ngực hạ đến sau lưng, thân hướng đến tuyết đồn phía dưới. “Sưphụ, nha nha, ngươi làm cái gì?”. Sư phụ rốt cục buông xuống hai cái vυ', theo chăn ngẩng đầu lên. “Ngoan Tê Nhi, ngươi trưởng thành, sư phụ nhịn không được dạy ngươi làm chuyện đại sự, ngươi muốn ngoan ngoãn học,ân?” Ta thật sâu chìm trong ánh mắt sư phụ, ánh mắt kia ôn nhu giống như thủy triều đem ta bao phủ, trước mắt ba gợn sóng lăn tăn chớp động,giống không đáy giống nhau dẫn ta cùng nhau trầm luân. Ta mỉm cười,“Vâng, sư phụ “. Sư phụ cúi đầu ngậm cái miệng nhỏ nhắn, tay ở tuyết đồn phía trên xoa nắn, ngón tay ở cánh hoa chỗ mông hạ xuống, khi thì nhẹnhàng vê nắn khi thì xoắn chặt cúc hoa nơi đó. Ta chân tay luống cuống,chỉ có thể gắt gao cầm lấy chăn phủ gấm, nhận hắn ôn nhu lại trầm trọngxâm phạm. Vυ' căng cứng, từng cơn tê dại ập xuống, ta nhíu mày muốn gọira tiếng, kết quả miệng nhỏ hé ra, sư phụ đầu lưỡi lại giống linh xàchui vào cái miệng của ta, sau đó giảo hoạt ngậm lấy đầu lưỡi, giống như mυ'ŧ vào bộ ngực sữa. Thân thể hắn đã muốn hoàn toàn bao trùm phía trên, một tay xoa nắn cơ hồ trêu chọc vυ' trắng tuyết, một tay nắm nắm lấycánh hoa, ngón trỏ thế nhưng có tiết tấu nhịp điệu đồng nhất ấn vào động khẩu hoa cúc. Cơ thể của ta càng ngày càng nóng, giống như lảo đảokhông biết làm sao, chỉ có thể ô ô hừ , dưới thân càng ngày càng nóng,nơi đó cũng càng ngày càng ngứa, tê dại muốn kêu.
Đầu óc hỗnloạn, giống như muốn ngất đi thôi, sư phụ rốt cục buông tha miệng ta, ta giống con cá li khai khỏi nước, từng ngụm từng ngụm hô hấp không khí,chỉ nghe tiếng cười thanh thoát của hắn: “A Ly, ngươi đã trở lại”.
Ta nghiêng người, nhìn đến một thân y phục màu đen, sư phụ Ôn Ly liền đứng ở bên giường, bình thường hai mắt lạnh lùng giống như ngầm có ý hànbăng đồng nhất. Hắn nhếch môi cười không thể nhận ra, nặng nề nói, “Ân,ta đến xem Tê Nhi.”
Nói xong, vòng đến phía bên kia giường , cùng Ôn Nhai sư phụ giống nhau nằm đến bên người ta. “Sư phụ, các ngươi… “.“A Ly ── “, “Ân”. Ta nhìn sang bên trái, sư phụ Ôn Nhu: “Ngươi cùng sưphụ cùng một chỗ không vui, ân?”. Ta nghĩ nghĩ “Thực vui mừng”. “Vừa rồi sư phụ như vậy đối với ngươi, thoải mái hay không thoải mái? “.
Nghĩ nghĩ, ta nói thực ra, “Thoải mái! “. “Kia hai cái sư phụ với ngươi cùng nhau, cho ngươi thoải mái được không?”. “Hảo, sư phụ”.
“Xem ra ta bỏ lỡkhông lo lắng đông tây a”, bên phải Ôn Ly sư phụ lạnh lùng nói. Ta nghevậy không lên tiếng, Ôn Ly sư phụ bình thường ăn nói thận trọng, nghiêmtúc, nói đến cũng khiến người phải sợ hãi. “Bảo bối Tê Nhi, đến đây, sưphụ ôm ngươi.” Ôn Nhai sư phụ tựa vào giường, làm cho ta nằm nghiêngnghiêng ở trên đùi hắn, sau đó lại đưa tay dọc theo thân đến ngực, xoanắn. Ta đưa lưng quay về phía Ôn Ly, không biết hắn đang làm cái gì.Bỗng nhiên phía sau chợt lạnh, tay hắn bắt đến trên mông cánh hoa. Bởivì từ bên ngoài tiến vào không lâu, còn mang theo một tia cảm giác mát.“A, đau “, ta nhịn không được kêu đi ra. “Hừ, mới khí lực như vậy liềnkêu đau, không biết về sau khóc hô như thế nào?”, thanh âm tà nịnh1 từbên tai nặng nề truyền đến, làm cho ta sợ hãi thật sâu. Ôn Ly sư phụ nói xong lại ở hai tuyết đồn ưỡn ra của ta xoa nắn đứng lên, bón ngón taython dài, hai ở ngực, hai ở phía sau mông, làm cho ta khi thì thoải máikhi thì đau đớn, so với vừa rồi càng thêm không biết làm sao. Bỗngnhiên, phía sau bàn tay to buông ra cánh hoa, một trận âm thanh tinh tếvỡ tan, lộn xộn. Bàn tay to thế nhưng hướng về phía trước nơi đổ máu tìm kiếm.
“A, sư phụ, không cần !!!”.
“Đừng sợ Tê Nhi, A Ly sư phụ lần này trở về, vì cho ngươi chữa trị hoàn toàn như ý muốn,
nữ tử thời điểm quỳ thủy2 vào huyệt lí còn có thể xoa bóp để giảm đau ,còn có thể gia tăng ngươi co dãn, là có lợi thật lớn , về sau ngươi sẽbiết.”
[2] kinh.
“Ân, ” ta nắm chặt Ôn nhai sư phụ vạt áo, cắn răng chờ mặt sau động tác. Mặt sau bàn tay to theo xốc lên chăn phủ gấm, đem một cái bàn tay to đặt tại bụi hoa phía dưới, thong thả chậmrãi xoa xoa nắn nắn. Tay kia thì vòng đến phía trước, cách kinh nguyệtgấp rút tìm được bụi hoa phía trên bỗng nhiên ngừng lại, rồi dùng sứcấn.
Từng đợt tê dại từ phía dưới truyền đến, ta không khỏi rêи ɾỉ kêu lên
Tiếng rêи ɾỉ không ngừng từ trong miệng xuất ra, mang theo không thể tưởngđược hương vị tình triều. Nơi đầu gối có cái cứng rắn cứng rắn gì đó một chút một chút chạm vào, Ôn Nhai sư phụ đem đầu ta hơi hơi nâng lên, sau đó ── hắn thế nhưng đem quần tụt xuống một nửa, một cái giống như cánhtay to lớn, màu đen nhục bổng bắn đến trên mặt ta.
Ta ngẩng đầunhìn cái kia, kia nhục bổng phía trên giống như một cái nấm, đỉnh cònchảy ra chất lỏng trong suốt. Ôn Nhai sư phụ giúp đỡ cái kia phóng thích tới bên miệng ta, nói, “Ngoan Tê Nhi, sư phụ cho ngươi thư thái, ngươicũng làm cho sư phụ thoải mái một chút. “
Nhìn hắn ôn nhu thâm thúy hai mắt, ta dùng sức gật gật đầu. “Muốn làm như thế nào a sư phụ?”
“Ngậm nhục bổng trong miệng, liếʍ.” Nghe vậy hai tay ta đỡ nhục bổng phình to hết sức. Đầu thật sự là quá lớn, ta cố gắng miễn cưỡng mở rộng cáimiệng nhỏ, nén chịu ngậm đến một nửa. Nghĩ đến sư phụ vừa rồi như vậy ôn nhu với ta, liền từ từ liếʍ liếʍ. Lúc này nửa người dưới trở nên hốthoảng, Ôn Ly sư phụ ngón tay thế nhưng chọc vào hoa kính đầy máu bêntrong. Miệng ta vẫn còn đang ngậm nhục bổng Ôn Nhai sư phụ, căn bản phát không thể phát ra nổi âm thanh, chỉ có thể rêи ɾỉ: “Ưm, sư phụ…”. Phíadưới ngón tay mang theo hơi lạnh thuốc mỡ, ở hoa kính không thương tiếcvẽ loạn lên. Trái ngược hoàn toàn với sự ôn nhu của sư phụ Ôn Nhai, ÔnLy sư phụ hành động hoàn toàn dùng sức, phía dưới ngón tay vẽ loạn mộtvòng mà bắt đầu rút ra chọc vào liên tục không ngừng, tay kia thoángchốc rời khỏi, thế nhưng hướng về miệng Cúc Hoa, a, đau quá. Thật sự rất đau a. Ta ô ô kêu, hai mắt nghẹn ngào rơi lệ.
Giống như khôngnghe được tiếng khóc ấy, hoa kính thế nhưng lại bị thêm một ngón tay nữa cắm vào, nha, không được, ta nghĩ muốn kêu. Đầu lại luôn luôn bị ÔnNhai sư phụ hung hăng ấn xuống, bắt buộc ta phun ra nuốt vào nhục bổngphình to đến cực đại của hắn. Ta không ngừng rơi lệ, phía trước nhụcbổng nghẹn cổ họng không thể hô hấp, mặt sau hai cái huyệt nhỏ cũng gặphung hăng chà đạp. Làm cho ta chết đi sống lại, ngay khi thống khổ sắpsửa lên đến cực điểm, mặt sau cúc huyệt dần dần rút ra chọc vào nổi lênmột tia kɧoáı ©ảʍ nhàn nhạt. Trong cái huyệt nhỏ nhắn, hai tay nhân cơhội càng thêm lực đạo, rút ra chọc vào rất nhanh, đầu bị ấn cao thấpphun ra nuốt vào nhục bổng, chìm trong thống khổ hỗn loạn kɧoáı ©ảʍ càng thêm mãnh liệt. Bên tai truyền đến tiếng rêи ɾỉ gợi cảm của chính mìnhkhi phun ra nuốt vào nhục bổng, còn có hạ thân tiếng nước ma sát giữangón tay với hoa huyệt, ta thân mình càng chặt, bỗng nhiên sau lưng tầng tầng đau xót, Ôn Ly sư phụ thế nhưng cắn ta tuyết đồn. Rốt cuộc nhịnkhông được tìиɧ ɖu͙© hoàn toàn bao phủ, hạ thân co rút kịch liệt lênxuống. Cùng lúc đó trong miệng cũng nhịn không được dùng sức.
“A ──” chỉ nghe Ôn nhai sư phụ hô nhỏ một tiếng, một cỗ tinh ngọt nóng rực mạnh mẽ phun vào, tràn ngập trong miệng.
Ta mất hết sức lực nằm ngã nhào lên giường, từng ngụm từng ngụm nuốt xuống chất lỏng ngai ngái nhưng ngọt lịm kia, hạ thân cũng giống như thủytriều đi ra. Ta mệt đến nỗi đều nhấc không nổi hai tay, đứng dậy. Tanghiêng đầu, chỉ thấy Ôn Ly sư phụ một bàn tay tràn đầy máu, mặt ta vụtđỏ lên, kia là của ta quỳ thủy.