*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Em mới khỏe
một
chút
thì
lại muốn đày đọa bản thân nữa rồi? Đừng xem nữa,
anhdẫn em ra ngoài mua ít quần áo giải sầu nhé.”
“Em chỉ xem kết quả,
không
có việc gì đâu.”
Quý Văn Nghiêu bị Lâm An Nhàn năn nỉ nửa ngày đành để tin tức cho
cô
đọc.
Lâm An Nhàn đọc tin tức và hình ảnh cảm thấy mơ hồ lập tức quay đầu hỏi Quý Văn Nghiêu: “Bài viết này hình như
không
giống chuyện xảy ra hôm qua.”
Hôm qua tuy
cô
không
biết những chuyện xảy ra sau đó, nhưng diễn biến lúc trước vẫn nhớ rất
rõ
chính mắt thấy tai nghe,
rõ
ràng Quý Văn Nghiêu đốt
một
trăm vạn mới cứu được
cô. Nhưng
trên
tin tức chỉ
nói
là cảnh sát hành động nhanh chóng và kịp thời như thế nào, chỉ cần dùng ba mươi phút
đã
khống chế kẻ bắt cóc và giải cứu con tin, trừ
một
hành khách tử vong, hai người trọng thương, còn lại đều bình yên vô
sự.