“Không hổ là hoa hậu giảng đường đại học A nha, nhìn xem cái này của em so với nhân vật nữ trong A phiến* hơn rất nhiều lần, thật mẹ nó đẹp.”
*A phiến: Phim người lớn.
Hắn tưởng tượng, nếu tí nữa côn ŧᏂịŧ lớn của mình sẽ được cắm vào nơi phấn hồng nộn bức này, người đàn ông kích động, hai mắt đỏ lên, hắn đem hai chân Hoa Ly tách ra, cúi người xuống cẩn thận quan sát âʍ ɦộ tuyệt mỹ.
Thánh địa tư mật của cô gái không có dấu vết trải qua tình ái nhiều lần, môi âʍ ɦộ nhắm chặt lại so với xử nữ không khác gì, nếu không phải hắn nhìn thấy bạn trai Hoa Ly từng đến nhà rất nhiều lần, hắn sẽ nghĩ cô chính là xử nữ.
Âm mao trên côn ŧᏂịŧ hắn nhan sắt khô khốc nhạt nhẽo, nếu so sánh với em gái nhỏ, âm mao em gái nhỏ vừa mềm vừa xinh đẹp, âm đế bị che đậy cũng lộ ra ngoài, vừa mới xoa nhẹ vài cái, tiểu trân châu lúc này đã đỏ tươi đến mê người.
“Mẹ nó, ngay cả âʍ ɦộ cũng thơm như vậy, ngày thường có phải em gái nhỏ hay cùng bạn trai mình làʍ t̠ìиɦ? Ô! Không đúng rồi, nhìn xem âʍ ɦộ xinh đẹp như vậy, côn ŧᏂịŧ của cậu ta có phải không được không? Em gái nhỏ chắc phải khó chịu lắm, thật đáng thương…”
Hắn thậm chí còn có chút muốn phỉ nhổ tên bạn trai kia thêm nữa, cậu ta tuỳ thời có thể ở cùng em gái nhỏ, có thể thao em gái nhỏ, mỗi ngày nếu không dùng côn ŧᏂịŧ thọc vào, thật là lãng phí.
“Không sao a, hôm nay anh đây sẽ khiến em kêu rên thoải mái.”
Hai ngón tay cái của hắn đem môi âʍ ɦộ tách ra, lộ ra hoa thịt thần bí, mơ hồ có thể nhìn thấy cửa động, còn thấm mấy vệt nước, hắn vươn ngón tay nhắm ngay đến cửa động, hướng vào trong đi vào.
“Ngô!!”
Ngón giữa thon dài thô bạo chỉ mới đi vào một nửa, đã bị âʍ đa͙σ co chặt không thể động, hắn thử thọc vào rút ra vài cái, mới chậm rãi đi vào bên trong, thịt non ấm áp co chặt, sướиɠ đến mức hắn hận không thể lập tức thay đổi ngón tay thành côn ŧᏂịŧ lớn vào vào.
“Chậc, thịt non bên trong hút chặt như vậy, làm ngón tay lão tử không thể rút ra được.”
Hoa Ly nửa chống cơ thể dựa lên tường, ngón tay người đàn ông đang thâm nhập vào bên trong, ở bên trong âʍ đa͙σ moi móc, mỗi một lần đi qua đều chạm đến nơi mẫn cảm, ngón tay giữa bên trong xoay tròn một cái, Hoa Ly ngửa đầu căng hai chân ra, chỗ sâu bên trong âʍ đa͙σ ngứa ngáy vô cùng.
“Ngô ~” Hoa Ly kiều suyễn thở.
Người đàn ông cười lại bỏ thêm một ngón tay vào trong, đem tao huyệt căng ra, thịt non bên trong bao lấy hai ngón tay nhưng rồi lại bị hai ngón tay moi móc đào bới, một cổ da^ʍ thuỷ nháy mắt được tiết ra, làm đường đi thấm ướt.
“Lão tử chỉ dùng ngón tay moi moi, liền chảy ra nước, oa, chảy đến đâu vậy, theo môi âʍ ɦộ chảy xuống c̠úc̠ Ꮒσα rồi kìa.”
Da^ʍ ngữ, thô bỉ, hạ lưu, khó nghe!
Hoa Ly nhìn hắn bôi da^ʍ thuỷ lên vυ' cô, liền xấu hổ đỏ mặt, vội nhắm mắt lại không cho rơi lệ, cô tự nhủ với mình chỉ là vô tình bị cưỡиɠ ɠiαи mà thôi, sau hôm nay sẽ không sao cả.
“Sao lại không dám nhìn, đều là đồ vật của em gái nhỏ đó, nhìn xem, da^ʍ thuỷ vừa cũng thật thơm.”
Tiểu huyệt Hoa Ly bị ngón tay người đàn ông cắm đi vào. môi âʍ ɦộ tựa phấn đào rùng mình chảy ra da^ʍ thuỷ nhè nhẹ, thịt non bên ngoài chậm rãi khôi phục trạng thái ngây ngô lúc đầu.
“Được rồi, nên bắt đầu phần diễn chính thôi, côn ŧᏂịŧ của anh căng cứng lắm rồi, gấp không chờ nổi muốn bị tiểu huyệt cắn chặt, uống da^ʍ thuỷ của em gái nhỏ, haha!”
Ôm lấy hai đôi chân trắng nõn ngọc ngà túm đến dưới thân kéo ra, để môi âʍ ɦộ dựng ngay trước côn ŧᏂịŧ dữ tợn, qυყ đầυ so với trứng gà còn muốn to hơn, một đường đi thẳng đến cửa huyệt nhỏ.
“Thao nhé ~”
Hoa Ly tuyệt vọng nức nở lắc đầu, mày đẹp nhíu chặt, mắt đẹp tràn đầy tia cầu xin, côn ŧᏂịŧ cọ lấy cửa âʍ đa͙σ làm cô đau, từ góc độ này cô nhìn thấy, côn ŧᏂịŧ xanh tím của người đàn ông, đang chuẩn bị tiến vào.
Chỉ cần hắn hơi hơi đỉnh eo, cái thứ đồ vật đáng sợ ấy, liền sẽ chậm rãi biến mất ở giữa hai chân cô, đâm vào đại phương thần bí, cùng mình hoà làm một.
Không cần! Cô không cần!
“10…9…8…7…”
Hắn nở nụ cười dâʍ đãиɠ tựa như một tên ác ma, vô tình đảo lộn cuộc sống vốn có của cô, hắn vốn chỉ là một người làm công thấp hèn, liền phải lấy việc côn ŧᏂịŧ mình cắm vào người hoa hậu giảng đường, sau đó thao cô sướиɠ đến mức kêu cha gọi mẹ, dục tiên dục tử.
“Ô ô!”
“6…5…4…3…2…”
Chỉ cần một chữ số nữa thôi, cây côn ŧᏂịŧ thô tráng sẽ xé toạc tiểu huyệt nhỏ bé, sẽ cắm vào nơi non mềm kia.
“1…”
—
Tác giả: Tự mình đổi mới văn thật đáng sợ ~
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~