Chương 6: Dâʍ ŧᏂủy̠ lại phun
Trên đường núi yên tĩnh, thiếu nữ khó kiềm được da^ʍ kêu phá tan cả không gian yên tĩnh. Cơ thể trần trụi dần dần ghé sát vào l*иg ngực nóng bỏng, bị nam nhân thao từ phía sau đến kịch liệt xóc nảy.
"Kêu tao như vậy là muốn để cho nam nhân khác đến xem bộ dáng da^ʍ tiện của em hay sao?"
Bạc Đình cắn đằng sau chiếc cổ đổ đầy mồ hôi thơm của Hoa Ly, nha đầu này quanh năm suốt tháng ở bên ngoài lăn lộn nhưng làn da vẫn như tuyết như ngọc, vẫn như cũ trắng đến lóa mắt. Kéo ra một chân của nàng rồi nâng lên, hướng thủy nộn âʍ ɦộ mãnh liệt thao.
Côn ŧᏂịŧ lớn ở âʍ đa͙σ không ngừng ra vào cọ xát, vừa mới cao trào, mị thịt vẫn còn đang co rút, Hoa Ly bị hắn đâm đến hai chân run lên. Tư thế quỳ bò vừa đúng lúc đứng vững bụng nhỏ, bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào tử ©υиɠ lộng đến khó chịu cực kỳ.
“Đừng cắm, tiểu thúc thúc! Ách ách ách ~”
Hắn cao to đứng ở phía sau nàng, lại điên cuồng đảo lộng, không hề có sự thương hãi hàng ngày, một lòng phát tiết du͙© vọиɠ bị đè nén nhiều năm.
"Vừa rồi còn không phải muốn tôi thao em hay sao? Thao sảng liền không cần tôi cắm, tiểu tao hóa, tiếp tục lãng!"
Bạch bạch bạch!
Hai cánh mông tròn trịa tế bạch bị hắn dùng bàn tay đánh đến sưng đỏ. Hoa Ly bị ăn đau theo bản năng kẹp chặt lại tiểu huyệt, thắt chặt đường đi của đại dươиɠ ѵậŧ. Thứ đồ vật này vừa làm cho nàng sảng đến thất thần nhưng lúc này nghiễm nhiên lại có chút ăn không tiêu.
“Ô ô ~ chú biếи ŧɦái, đây là lσạи ɭυâи a!”
Bạc Đình càng thao càng hung, phần hông va chạm vào mông Hoa Ly vang lên những tiếng phanh phanh phanh. Đại qυყ đầυ chôn sâu ở hoa tâm rất nhiều lần vọt vào cổ tử ©υиɠ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chen đầy trong tử ©υиɠ thuận thế chảy vào âʍ đa͙σ, bị côn ŧᏂịŧ đảo đến sền sệt, theo tao thủy hướng huyệt khẩu chảy ra.
“Đúng vậy, lão tử biếи ŧɦái, lão tử liền thích em cái tao hóa này, lσạи ɭυâи thì như thế nào, em đời này đều đến bị tôi thao!”
“A a! Buông tôi ra!”
Hoa Ly bị âm thanh tàn nhẫn của hắn dọa tới, bụng nhỏ bị đại dươиɠ ѵậŧ chọc đến ê ẩm, niệu đạo nóng bỏng bị côn ŧᏂịŧ cọ xát, luôn có một cỗ cảm xúc mất khống chế mơ hồ, tiếng khóc sắc nhọn như muốn thoát ra.
Bạc Đình hừ lạnh đem đôi tay nàng ghi chặt ở sau lưng, biết nàng bị thao sảng, tao thịt chặt chẽ lại nhảy lên, hiển nhiên là muốn tiết. Hắn tà tứ cười, dùng ngón tay moi âm đế nàng.
“Còn giả bộ, lãng bức thích ăn đại dươиɠ ѵậŧ, về sau còn dám cùng nam nhân khác lên giường, tôi liền thao lạn âʍ ɦộ em.”
Theo sự trêu chọc, lại moi lộng vê nhẹ của hắn, Hoa Ly run rẩy càng lợi hại hơn, khuôn mặt nhỏ trắng bệch kề sát động cơ xe. Thoáng rung động một cái, tiểu huyệt bao quanh côn ŧᏂịŧ lớn run rẩy một trận kịch liệt. Bạc Đình rút ra tương đối nhanh, tao huyệt mới bị côn ŧᏂịŧ ngăn trở lúc trước nay đột nhiên rút ra, tiểu tao hóa quả nhiên triều phun
Cột nước trong suốt từ tiểu huyệt bắn ra, tí tách tí tách bắn tung tóe trên nhựa đường. Hắn ngồi xổm xuống tự mình xem. Hương vị dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra không sai biệt lắm, theo hai bên tú chân chảy róc rách xuống tận mắt cá chân.
“Tao thủy nhiều như vậy, tiếp tục bắn ra!”
Đẩy Hoa Ly ghé vào trên trần xe, đem hai chân nàng tách ra. Hắn đem ba ngón tay cắm vào tiểu huyệt. Một trận moi đào tàn nhẫn, cắm tới hung bạo, Hoa Ly vừa mới triều xuy lại lập tức run rẩy một trận. Một cỗ nước trong suốt phun ra.
“Ô ô ~”
Liếʍ vệt nước trong suốt trên bàn tay, Bạc Đình nhìn chất lỏng tưới đầy mặt đất, cảm thấy hưng phấn tới cực điểm.