Dụ Hoặc - Thúc Thúc Kỳ Quái

Chương 5: Sau xe chấn là dã chiến

Không gian chật hẹp bên trong siêu xe, Hoa Ly bị tiểu thúc thúc làm cho đến mức kêu trời khóc đất, hoàn toàn chịu thua dưới đại hung khí kia, ngạo khí bất khuất lúc trước đều bị cắm đến tan rã cả.

“Tiểu lãng bức kêu thật tao, cùng với cái miệng nhỏ trên mặt em thật giống nhau. Kêu lớn thêm chút nữa!”

Bạc Đình khí huyết hừng hực, từ khi bắt đầu thao nữ nhân luôn kéo dài đến đáng sợ, thiếu nữ Hoa Ly non nớt như vậy làm sao có thể chịu được, bụng nhỏ bị làm vừa ê ẩm vừa trướng căng, vách trong âʍ đa͙σ súc động không ngừng, vừa khóc vừa lãng kêu.

“A ~ ách... cắm thật thoải mái... tiểu thúc thúc ~ ô... ô ~ tiếp... tiếp tục làm con a ~”

Nàng cũng thông minh, nói một chút lời nam nhân thích nghe cùng với thanh âm rùng mình khi bị cắm, hai chân kẹp ở bên hông Bạc Đình, tiểu huyệt nỗ lực bọc hút côn ŧᏂịŧ đang ngày càng trướng lớn kia. (Đã hỏi ý kiến của chị stronggirl33. Các cô muốn đọc truyện hay có H qua đó tìm chị ấy nhá)

“Tuy rằng đau nhưng không thể phủ nhận kɧoáı ©ảʍ đang ngày càng lớn dần kia, dươиɠ ѵậŧ tho to như vậy thao hoa tâm nàng đến tê dại, nhanh chóng đảo lộng, làm nàng muốn bắn nướ© ŧıểυ.

“Tiểu thúc thúc dươиɠ ѵậŧ thật lớn ~ thật là lợi hại ~ cắm mau chút ~ a!”

“Tao hóa, dâʍ đãиɠ, thiếu thao!”

Nghe Hoa Ly một tiếng lại một tiếng kêu “tiểu thúc thúc”, cái loại kɧoáı ©ảʍ lσạи ɭυâи biếи ŧɦái này cứ thế dần dần chiếm cứ đại não của Bạc Đình.

Nhìn đại dươиɠ ѵậŧ của hắn cắm bên trong âʍ ɦộ tao nộn ướŧ áŧ của chất nữ, qυყ đầυ cứng rắn thậm chí còn đâm vào tử ©υиɠ nàng, chờ một lát, hắn liền đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn đầy bụng nàng. Nữ hài kêu hắn là thúc thúc mười mấy năm thậm chí sẽ còn vì hắn mà hạ sinh hài tử.

Hắn không dám thao Hoa Ly từ phía trước chính vì bản thân hắn cũng cảm ththaaykhinh thường du͙© vọиɠ đáng xấu hổ này. Nhưng hiện tại, hưởng thụ tao huyệt của nàng kẹp chặt côn ŧᏂịŧ, hắn trừ bỏ kɧoáı ©ảʍ thật không biết cái gì gọi là đáng xấu hổ (liêm sỉ gì tầm này anh ơi 🤣)

Nếu lσạи ɭυâи chính là loại cảm giác dục tiên dục tử này, hắn sẽ không buông tha cho nàng.

“Tao âʍ ɦộ kẹp chặt chút, thấy rõ ràng hiện tại ai đang làm em?”

Côn ŧᏂịŧ lớn đỉnh một cái thật sâu, nhụy hoa mẫn cảm nhảy lên một trận, mị thịt co chặt không tiêu tán được nước, thân thể va chạm vào nhau phát ra tiếng ‘bang bang’, Hoa Ly bị làm đến nỗi trái phải bất phân, hoa mắt da^ʍ kêu.

“Là tiểu thúc thúc, ách... ách ~ tiểu thúc thúc làm con ~”

Thao sâu đến đáng sợ, toàn bộ chân tâm bị nam nhân thao đến tê dại, đại qυყ đầυ lần những xâm nhập cổ tử ©υиɠ. Trong cơn kɧoáı ©ảʍ, Hoa Ly bật ra những tiếng nức nở, ở dưới thân Bạc Đình run rẩy không ngừng.

Sau một trận run rẩy kịch liệt, nàng đạt tới cao trào.

Tao thủy ồ ạt chảy ra, tiểu huyệt điên cuồng kẹp chặt lấy thân gậy, côn ŧᏂịŧ cắm ở tử ©υиɠ cũng bất động một lúc rồi cùng nàng lên tới đỉnh điểm.

“Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tiểu thúc thúc đều bắn cho tiểu tao hóa em. Ăn, ăn xong đi!”

Quá trình bắn tinh thực an tĩnh, Hoa Ly đãi não trống rỗng, xụi lơ ngồi trên ghế, bị Bạc Đình gắt gao áp chế, thừa nhận kɧoáı ©ảʍ đáng sợ của dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đang đánh thẳng vào tử ©υиɠ, bên tai đều là tiếng thở dốc thô suyễn của nam nhân, giống như dã thú, đem nàng xâm chiếm đến hoàn toàn.

Nhiệt lưu ở tử ©υиɠ khuấy động, khi côn ŧᏂịŧ dần thối lui, qυყ đầυ rút ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ như một trận lũ nhỏ tiết ra, bất quá phần nhiều là dâʍ ŧᏂủy̠ ở huyệt nội Hoa Ly.

Ghế dựa sang trọng bị lõm xuống một mảng, thủy dịch chảy xuống đọng thành một vũng nhỏ.

Hoa Ly bị thao đến thất thần, Bạc Đình đứng dậy cởi cà vạt đang trói chặt đôi tay nàng, mở cửa xe, đem thiếu nữ mềm nhũn như bùn ôm ra, quanh sơn đạo yên tĩnh không tiếng động.

Toàn bộ ngọn núi này đều thuộc về Bạc lão đại nên cũng không sợ ai đi ngang qua.

Đem Hoa Ly đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ hướng về phía mui xe, cưỡi nàng từ phía sau, đem côn ŧᏂịŧ vừa mới phóng thích lại bắt đầu ngạnh lên kia nhét vào tao huyệt róc rách dâʍ ŧᏂủy̠.

“A... a ~ ~”