Hoa Ly bị người đàn ông thao đến ngay cả khóc cũng không được, hô hấp có chút kiều suyễn, da thịt trên người như bị nung nóng ửng đỏ khắp nơi, mà Bạc Đình lại tuỳ ý gặm cắn hai cái vυ' trước ngực cô, da^ʍ ngữ thô bạo cũng theo miệng hắn trào ra, một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun vào trong cơ thể cô.
“Nga ~ bắn, đều bắn hết cho cô, làm chúng nó chui vào tử ©υиɠ cô, sau đó sinh cho tôi một đứa nhóc!”
“A a! Thật nóng ~ không cần, không cần bắn, ô ô!”
Đại dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông cắm vào sâu trong trong tiểu huyệt cô gái, chỉ trong một phút đồng hồ hắn liên tục bắn tinh, làm cho cả người Hoa Ly run rẩy, huyệt khẩu co chặt nhảy lên, trong lúc nhất thời cô không thể nhịn xuống được, niệu đạo thế nhưng trào ra một cô nướ© ŧıểυ.
“Mẹ nó, tiện âʍ ɦộ bị thao phun nướ© ŧıểυ a.”
Bạc Đình vừa mới rút hơn phân nữa côn ŧᏂịŧ ra, một cổ nướ© ŧıểυ từ bên trong huyệt nhi sưng đỏ chảy ra ngoài, cùng với dâʍ ɖị©ɧ ‘tí tách’ chảy lên sàn nhà, bộ dáng tao mĩ vô cùng làm cô họng hắn ngứa ngáy, cả người khô nóng.
Kɧoáı ©ảʍ mất khống chế làm Hoa Ly tạm thời bị lạc trong du͙© vọиɠ, cô chung quy vẫn không thể thừa nhận được việc mình bị em chồng xâm phạm.
“Sướиɠ sao? Nhìn bộ dáng dâʍ đãиɠ này của chị dâu xem, nướ© ŧıểυ của chị làm ướt chân của tôi rồi, còn có trên dươиɠ ѵậŧ đều là nước của chị, thật muốn gọi kêu anh trai trở về, để hắn nhìn thấy lão bà hiền lương thục huệ của anh ấy, bị em trai làm cho cao trào a!”
“Không, không cần…”
Hoa Ly ở trong dư vị cao trào bắt đầu giãy giụa, phân nữa cây côn ŧᏂịŧ còn đang nhét vào trong âʍ ɦộ bỗng nhiên rút ra, nháy mắt âʍ đa͙σ cảm giác hư không, làm cô ngứa ngáy khó chịu cự kỳ, Hoa Ly bị Bạc Đình một phen ném xuống đất, bụng nhỏ bị động, bên trong huyệt khẩu liền bắn ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c.
Đó là tϊиɧ ɖϊ©h͙ người đàn ông mới bắn vào.
“Nếu chị dâu có thể sướиɠ như vậy, không bằng chúng ta đổi thành một cái đồ vật khác làm chị dâu thoải mái đi, ngô, đổi thành cái gì đây ta? Ở yên đây, để tôi đi xem chút.”
Ánh mắt hắn đảo qua phòng bếp, đột nhiên nở nụ cười dâʍ đãиɠ, ôm ngang người Hoa Ly lên, hướng vào trong phòng bếp, đem cô đặt lên bàn ăn.
“Ngươi muốn làm gì?!”
Lại một lần nữa trở lại vào phòng bếp, Hoa Ly có dự cảm vô cùng xấu, giãy giụa suy nghĩ một hồi muốn khép lại hai chân, lại bị Bạc Đình chặn lại, hắn từ chỗ để thức ăn lấy ra mấy cây đậu đũa dài, coi chúng là roi mà đang lên ngực cùng giữa hai chân cô.
“Đem chân mở ra, lộ ra tiểu huyệt của cô, nghe lời.”
Hoa Ly bị bộ dáng cười lạnh của hắn doạ sợ không dám rơi nước mắt, che lại hai vυ' bị đánh đau, run rẩy mở hai chân ra, lộ ra tiểu huyệt bị sưng đỏ, âʍ ɦộ còn đang không ngừng chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Bạc Đình đỉnh hông, ướt lượng cự căn hung mạnh, sau đó ở trong phòng bếp đi đi lại lại, nhặt rổ rau rơi trên đất lên đi lại chỗ Hoa Ly, mở vòi nước bắt đầu rửa rau, sau đó nhặt váy hoa trên mặt đất cầm trên tay lau lau cái gì đó.
“Sợ gì chứ, ngoan ngoãn cùng tôi chơi trò chơi đi, tôi sẽ làm chị dâu sung sướиɠ, nhắm mắt lại nào.”
Nhìn mắt đẹp đen nhánh của Hoa Ly tràn đầy hoảng sợ, hắn liền cười dùng váy hoa che lại mắt cô, sau đó dùng đầu lưỡi liếʍ lên gương mặt Hoa Ly, ở trên mặt cô đều dính đầy nước miếng của hắn.
Thị giác bị che đậy, trước mặt chỉ thấy một mảnh đen nhánh, Hoa Ly cong mình sợ hãi, cô không biết hắn muốn làm cái gì, nhưng cô đã không còn năng lực chống cự lại… “Ngươi, ngươi không được làm xằng bậy, tôi, tôi có thể để cho chú lộng, tôi sẽ nghe lời, ô!”
Cô cắn môi, hoàn toàn không giữ lại chút tự tôn của mình, vừa mới dứt lời, liền nghe thấy tiếng cười nhạo của hắn. Tiếng sột soạt cũng theo sau, bỗng nhiên có một đồ vật lạnh băng đỉnh lên hoa tâm.
“Đây là cái gì! Lấy ra!”
Hoa Ly kêu lên sợ hãi, đồ vật kia đã được hắn nhét vào trong tiểu huyệt cô, mang theo một cô lạnh lẽo, hình thù kỳ quái trực tiếp đυ.ng đến điểm G của cô, đồ vật thon dài có chút kỳ lạ.
“Không cần lộn xộn, dám đem váy kéo xuống, đem nay tôi liền thao chết cô, hảo, thời gian chơi bắt đầu, chị dâu dâʍ đãиɠ mau nói chi tôi biết, thứ gì đang cắm vào tiểu huyệt của chị?”
Hắn cố tình túm lấy đồ vật kia, tuỳ ý ở trong tiểu huyệt Hoa Ly thọc vào rút ra, thon dài lạnh lẽo làm tim Hoa Ly ‘bang bang’ nhảy lên, trong đầu cô mơ hồ hiện ra hai chữ.
“Dùng âʍ ɦộ ti tiện của chị kẹp chặt nó lại, ngàn vạn lần đừng nói ra đáp án sai nha, tôi sẽ không cao hứng đâu.”
Hắn không cao hứng, đương nhiên liền sẽ cho cô thảm.
“Là, là…”
“Là cái gì? Mau nói cho tôi biết, thứ đang cắm vào tiểu huyệt chị là gì?”
—
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~