Thánh Nữ Bị Cầm Tù

Chương 27: Thật lớn, thật thô

"Da^ʍ phụ, phun nhiều nước như vậy mà tao động còn ngứa sao?"

Âʍ ɦộ hồng hồng trương lên, hai mảnh môi âʍ ɦộ ướt đẫm hơi hơi rùng mình, khi cột nước được phun ra hết, Bạc Đình liền đem ngón tay cắm lại vào nộn thịt, Hoa Ly liền theo bản năng ra sức hướng đường đi nuốt lấy dị vật.

"Đổi, đổi cái lớn hơn đi, ô ~"

Mới hoàn hồn sau đợt triều suy, huyệt nhi vẫn chưa được côn ŧᏂịŧ cắm vào lại bắt đầu ngứa ngáy, còn khó chịu lợi hại hơn cả lúc trước, Hoa Ly lắc mông, ở trên tấm nệm ướŧ áŧ dưới ánh mắt nóng bỏng của Bạc Đình liền mở chân ra, chờ đợi cự bổng dưới háng hắn cắm vào.

Côn ŧᏂịŧ sau nhiều tháng đè nén cũng được thoát ra, lỗ nhỏ trên qυყ đầυ liên tục rỉ nước, mang theo sức vóc to lớn vì đã chờ đợi quá lâu.

"Muốn ăn sao?"

Thịt trụ thô dài đập thẳng vào mắt làm Hoa Ly làm nàng càng thêm khát vọng, vừa duỗi tay muốn sờ lại bị Bạc Đình né tránh, hắn đỡ côn ŧᏂịŧ khẽ thọc vào âʍ ѵậŧ, không hề có ý định cắm vào âʍ đa͙σ.

"Kêu tướng công, ngoan."

Đại dươиɠ ѵậŧ dữ tợn cọ xát giữa hai chân Hoa Ly làm nàng phát run, nàng trở tay bắt lấy đầu gối kéo hai chân thành hình chữ M, liền dâʍ đãиɠ khóc hô:

"Tướng công ~ tướng công ~ hảo ngứa, mau cắm vào đi thôi."

Chỉ khi dùng dược Bạc Đình mới có thể nhìn được một Hoa Ly dâʍ đãиɠ đến thế, ngày thường thì không thể nào bức nàng đến thế được, Bạc Đình sung sướиɠ không thôi, đại qυყ đầυ so với trứng gà còn to hơn bắt đầu đỉnh lộng huyệt khẩu ửng đỏ, dũng đạo thật nhanh liền phân bố dịch lại thấm ướt hạ thân.

"Khanh Khanh, kêu lãng một chút, tướng công thích nghe tiếng kêu của nàng, da^ʍ đến nỗi chỉ muốn thao chết nàng."

Ba ba ~ đại qυყ đầυ chọc chọc ở cửa động tạo ra tiếng nước chảy không ngừng, rất nhiều lần côn ŧᏂịŧ đã đem cả hai cánh môi phấn nộ nhét vào huyệt khẩu, rồi lại rất nhanh rút ra ngoài, làm Hoa Ly hốt hoảng không thôi, lại da^ʍ lãng kêu to một tiếng.

"Tốt lắm, tướng công sẽ dùng đại nhục bổng đi thao âʍ ɦộ của nàng".

Nói xong hắn liền khiêng hai chân của thiếu nữu đặt trên đầu vai, Bạc Đình dùng hai tay ôm lấy cái mông ướŧ áŧ phấn nộn cho nó dán sát hơn vào giữa hạ thân hắn, bởi vì không muốn làm bị thương đứa nhỏ trong bụng, hắn tiến vào đặc biệt cẩn thận, giữa trán đã thấm đẫm mồ hôi thậm chí còn nhỏ giọt trên âʍ ɦộ của nàng.

Huyệt nhi mẫn cảm bị từ từ đè ép, Hoa Ly liền run rẩy không ngừng, khi vừa trải qua một đợt cao trào lại bị côn ŧᏂịŧ ma sát làm huyệt khẩu ngứa ngáy khó nhịn, nếu không phải côn ŧᏂịŧ thô dài kia càng ngày càng cắm sâu vào thì sợ rằng không thể nào ngăn được dòng nước chảy ra.

"A a ~ lại sâu một chút, đỉnh, đỉnh ta ~ ô a ~ thật thoải mái... Tướng công!"

Hoa huyệt kiều nộn bị căng đến mức lớn nhất, theo hình dạng của côn ŧᏂịŧ cắm vào rút ra mà da^ʍ lãng biến háo, được dươиɠ ѵậŧ thô cứng thâm nhập làm Hoa Ly như mất ý thức, ý loạn tình mê cao giọng lãng kêu.

Vì không được dùng sức thao lộng nên Bạc Đình chỉ có thể nhẹ nhàng cắm sâu vào, so với nàng thì hắn chính làm người hiểu rõ hết các điểm mẫn cảm trên người nàng, một bên dùng gậy thịt trằng trịt gân xanh đi ma sát thịt bích, một bên dùng qυყ đầυ đỉnh lộng vào khối thịt mềm đang gồ lên, thịt nôn nóng ẩm liền chặt chẽ mấp máy, làm hắn sướиɠ đến da đầu tê rần.

"Da^ʍ hóa!"

Phụt, phụt, phụt ~

Nam nhân nâng lên vòng eo tinh tráng, phần hông rắn chắc khẽ lui rồi lập tức mang côn ŧᏂịŧ tím hồng nhập thẳng vào huyệt động, hai chân thiếu nữ bị hắn cắm đến run lên ngón chân co quắp, bởi vì được dị vật nhồi vào làm dâʍ ɖị©ɧ bên trong bị lộng bay ra thấm ướt hại thân của cả hai người.

Mỗi lần cắm vào rút ra đều được hắn khống chế lực đạo, trước sau qυყ đầυ cũng chỉ chạm đến hoa tâm, làm Hoa Ly thỏa mãn nức nở nhưng vẫn ẩn nhẫn khó chịu, rất nhiều lần kẹp chặt lấy côn ŧᏂịŧ nam nhân không tha.

"Còn muốn còn muốn ~ cắm mạnh chút... Ân a a ~ thật lớn thật thô... Đâm ta, ách ách ách! Thật thoải mái ~"

Tựa hồ da^ʍ động bị côn ŧᏂịŧ bỏ vào đến tràn đầy, Bạc Đình một bên thao lộng tao thịt, một bên lấy chăn mỏng ướt đẫm côn ŧᏂịŧ nhét vào miệng nàng, túi trứng dái đánh bạch bạch vào hậu huyệt lại chỉ nghe được tiếng nàng khó nhịn nức nở như bị cường bạo.

"Hư ~ tiểu lãng hóa, trong bụng còn hoài hài tử của ta, nàng tao như vậy, hài tử nghe thấy sẽ không tốt."

"Ngô ngô ~ ân!"

Âʍ ɦộ trơn mền co chặt, Hoa Ly cắn chặt chăn gấm, hốc mắt nhiệt lệ giàn giụa, đó là sự vui sướиɠ đến cực điểm,từng cú thúc sâu dưới hạ thân ngày một nhanh hơn, kɧoáı ©ảʍ nhưu sóng liền nhanh chóng nhấn chìm nàng.

Đong đưa dập dềnh, tao dịch giàn giụa, quá trình thọc vào rút ra vẫn luôn tiếp tục...

Hoa Ly cái gì cũng không nhớ rõ, nàng chỉ biết là hiện tại giờ khắc này, nàng bị thỏa mãn vui thích vô hạn bao lấy.

Ở giữa không trung côn ŧᏂịŧ rút ra trong nháy mắt, dâʍ ɖị©ɧ bắn lên thành cột nước làm nàng vui sướиɠ đến cực hạn,còn nhiễm một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam nhân vừa bắn ra bên ngoài,từ trước hai chân nàng phun đầy lên bụng nhỏ, tạo nên khung cảnh vô cùng da^ʍ mị, thậm chí trên mặt nàng cũng thấm đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Mí mắt, lỗ mũi, gò má đều tϊиɧ ɖϊ©h͙ đắp đầy, hơi thở nồng đậm xông thẳng vào mũi làm nàng nhíu mày, muốn mở to mắt,lại bị thứ chất lỏng nóng bỏng đó che mất dính nhớp.

"Ngoan, thích được bắn như vậy sao? Nhất định rất thích, tao thủy phun càng ngày càng nhiều, chờ nàng sinh xong hài tử, chúng ta lại chậm rãi chơi."

-----------------

Kiwi: Công nhận nhiều nước thật

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~