Thánh Nữ Bị Cầm Tù

Chương 22: Cưỡng chế thụ thai ( 3 )

Đến lúc dược hiệu phát huy tốt nhất cũng là lúc giữa háng Hoa Ly đã ướt dầm dề, Bạc Đình bắt đầu dùng đại qυყ đầυ chọc chọc khe thịt ngập nước, một chút lại một chút đem huyệt khẩu khuếch trương.

"Ngô a ~ không cần... Tiến vào... tiến vào..."

Qυყ đầυ đã xâm nhập nhưng lại không tiến sâu, rõ ràng đã được nếm dị vật cực đại, nhưng lại không được đút sâu vào , Hoa Ly ở giữa hai chân hắn cọ loạn lên, cũng bất chấp có thể mang thai hay không, chỉ cầu thỏa mãn một chút.

"Không cần tiến vào?"

Bạc Đình cười khẽ, cố ý xuyên tạc lời nói của Hoa Ly, ngón tay ở trên bụng nhỏ của nàng nhẹ nhàng xoa, nhìn nàng gấp gáp nâng người người lên muốn ăn dươиɠ ѵậŧ của hắn.

"Ba ba" đại qυყ đầυ rút ra trong nháy mắt, kèm theo thanh âm sung sướиɠ của nam nhân, hắn cố tình thêm một ít xuân dược vào thuốc viên của nàng, mục đích là càng làm tăng tỉ lệ thụ thai của nàng.

Sóng nhiệt nɧu͙© ɖu͙© càng ngày càng mạnh, da thịt tuyết trắng cơ hồ nhìn thấy cả mạch máu, mồ hôi đầm đìa chảy ra, hai chân quấn chặt lấy eo Bạc Đình, kẹp chặt qυყ đầυ to lớn muốn rút ra, lại uốn éo thân mình hướng côn ŧᏂịŧ nuốt xuống từng chút.

"Hô hô ~ côn ŧᏂịŧ ~ côn ŧᏂịŧ lớn! Cho ta... Ô ô!! Ngứa..."

Lý trí cuối cùng cũng bị thiêu hủy, nàng kêu khóc cũng không ngăn được Bạc Đình dùng tay chặn lại eo nàng, mãi một lúc sau mới chịu đẩy đại qυყ đầυ xâm nhập vách tường, đẩy từng nếp gấp trật hẹp bên trong, từng chút một đem cự thạc lấp đầy da^ʍ động đói khát.

Kiều nộn tao thịt không ngừng mấp máy, bởi vì đã được dược vật kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thịt nhi mẫn cảm lạ thường, khát vọng bị côn ŧᏂịŧ bạo cắm, rồi lại theo bản năng sợ hãi đại hung khí này mà mạnh mẽ xô đẩy bài xích.

Bạc Đình nín thở ngưng thần, giữa trán cũng nhăn lại, nàng quá chặt chẽ làm hắn hít thở không thông, mỹ diệu mất hồn không nói lên lời, sự cuồng loạn dần dần hiện lên trong mắt hắn.

"Da^ʍ hóa! Tao âʍ ɦộ thật chặt!"

Đường đi ướŧ áŧ bị hắn hung hẵn đâm mạnh, nghiền nát hoa tâm mềm mại phía trong, càng không để ý tới tiểu thánh nữ đang hoảng sợ lãng kêu, tàn nhẫn mạnh mẽ thọc vào rút ra thao cắm nàng.

Bạch bạch bạch bạch bang!

Cuồng loạn thao nhập làm Hoa Ly hãm sâu trong tìиɧ ɖu͙©, cả nguời bị đong đưa đến hoa cả mắt, bụng nhỏ thì chỉ biết thừa nhận nam nhân đỉnh lông, nàng hoàn toàn đã không biết rốt cuộc là khó chịu hay vui sướиɠ, hàng trăm kɧoáı ©ảʍ như tập trung tại một chỗ, côn ŧᏂịŧ rong ruổi như xuyên qua bụng nhỏ đem nàng thao đến đại não chống rỗng.

Nắm chặt hai chân đang phát run của nàng, Bạc Đình đem nhục động căng ra đến tận cùng, mồ hôi cuồng dã nhỏ giọt trên âʍ ɦộ trơn loáng, rồi thật nhanh hòa lại với dâʍ ɖị©ɧ, từ trên cao đâm xuống liền càng ngày càng sâu hơn, trong tiếng bật khóc của Hoa Ly hắn ra sức đâm thẳng vào tử ©υиɠ

"A a a... Thật nhanh... Không... Không cần!"

Kɧoáı ©ảʍ trí mạng làm Hoa Ly như ngừng thở, hạ thân nàng bị thao đánh đến tê dại, hai tay khua loạn trong không trung muốn bắt lấy một cọng rơm cứu mạng, nhưng lại hoàn toàn bất lực, nàng có thể cảm giác từng cỗ nhiệt lưu trong cơ thể muốn nhào ra ngoài nhưng lại bị cự căn ra ra vào vào kia chặn lại.

Quá nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm nàng sắp điên rồi!

Côn ŧᏂịŧ không chút lưu tình thật mạnh thao đánh, dùng toàn lực để thẳng nhập tử ©υиɠ, Bạc Đình nâng hai chân nàng lên đặt trên đầu vai, nảy sinh ý nghĩ ác độc muốn dùng thịt trụ dữ tợn nghiền nát vách tương nóng bỏng bên trong tử ©υиɠ, toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi, dâʍ ɖị©ɧ tẩm ướt hai chân hắn, thanh âm thao lộng bạch bạch vang vọng khắp mật thất.

Dưới hơi thở thô suyễn là tiếng khóc nức nở của nàng, làm vật đang chăm chỉ xô đẩy kia càng trướng mãn, ma xát, trừu động, thao đánh, tốc độ càng lúc càng nhanh, kɧoáı ©ảʍ vô biên làm cả hai trầm luân.

Lúc Hoa Ly thét lên chói taicũng là lúc đại qυყ đầυ đáng sợ đang cưỡng chế khuếch trương cổ tử ©υиɠ, từng nếp thịt căng đến muốn vỡ ra, như đâm xuyên đến tận tim nàng,làm nàng khủng hoảng muốn chạy trốn.

"Từ bỏ!! A a... Cầu xin ngươi! Muốn chết! A a!"

Phanh phanh phanh phanh!

Đại biên độ thao lộng quá mãnh liệt, chỗ kết hợp của hai người đã tràn đầy bọt trắng, thậm chí còn có cả nướ© ŧıểυ của Hoa Ly, cả người nàng đỏ lên ở dưới háng hắn điên cuồng kêu khóc, đôi tay ra sức đẩy đánh cánh tay đang véo chặt bên hông nàng, chính hai bàn tay kia đã chặt đứt đường sống của nàng, đem nàng kéo vào cao trào nɧu͙© ɖu͙©.

Đáp lại nàng gần như chỉ có điên cuồng thao nhập, côn ŧᏂịŧ thật lớn từ huyệt khẩu một đường cắm đến tử ©υиɠ, xỏ xuyên qua âʍ đa͙σ nàng, ma sát muốn sưng cả chỗ thịt nhô lên trên đường đi, không hề thương tiếc đem nàng áp dưới thân thọc sâu đến cực điểm. Huyệt thịt càng ngày càng lãng, liều mạng kẹp chặt Bạc Đình, làm hắn càng thêm vui sướиɠ, hắn vẫn luôn nhìn Hoa Ly, nhìn thấy nướ© ŧıểυ nàng phun ra cùng cao trào, nghe thấy tiếng khóc sắc nhọn tuyệt vọng của nàng, nhưng tử ©υиɠ lại càng thêm ấm nóng chứng minh nàng có bao nhiêu động tình.

"Không được,phải chịu đựng, rất nhanh sẽ được ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ta."

Toàn thân Hoa Ly phủ đầy mồ hôi khô nóng đến cực hạn, kết hợp với độ sâu của côn ŧᏂịŧ làm nàng hoảng sợ, nhưng huyệt thịt vẫn hết sức tê ngứa mong cự long càng cắm mạh hơn,tất cả bản năng đều biến mất chỉ còn lại mảng đen nhánh trong đầu nàng.

Dâʍ ɖị©ɧ nóng bỏng không tiếng động từ sâu trong tử ©υиɠ phun ra, cùng lúc đó từng đợt nùng tinh đặc sệt từ ngoài đánh sâu vào rót thẳng vào tử ©υиɠ làm nàng muốn hỏng, mười đầu ngón tay đều gắt gao bám chặt vào cánh tay Bạc Đình, đông tử hai mắt co lại, đôi môi đỏ bừng đình chỉ cả đóng mở, trong cổ họng không hề phát ra được nửa điểm âm thanh

———————-

Tác giả ps: Đột nhiên muốn viết nhân thú thịt văn.

Kiwi : Bộ nhân thú của bả tên Người xà nha, hình như mới có bản convert.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Sao mấy chương H về sau lại dài thế nhuể