Chương18.
"Ngô..."
Lực độ thao lộng từ phía sau quá lớn, Hoa Ly bị đâm chúi về phía trước, Bạc Đình đem cổ tay nàng buộc chặt sau người, tiếp tục rong ruổi xỏ xuyên qua mật động, tiếng nước tích tích nhỏ xuống dâʍ đãиɠ không thôi.
"Ngoan, lại lãng chút, rõ ràng là thích bị ta hung hăng làm, nếu gϊếŧ ta, thì ai có thể đút no da^ʍ huyệt của ngươi đây ."
Côn ŧᏂịŧ trướng to ra ra vào vào âʍ ɦộ, nhanh chóng đảo lộng làm bọt nước bay tứ tung , Bạc Đình thở hổn hển một bên thẳng lưng đâm xuống, một bên thì xoa ngón tay đang cuộn tròn của Hoa Ly.
Đốt ngón tay mảnh khảnh mềm yếu, xinh đẹp làm hắn yêu thích không buông tay, nhưng chính là đôi tay này, đợi lúc hắn trầm mê trong du͙© vọиɠ, không hề do dự đâm hắn. Sóng triều kɧoáı ©ảʍ làm huyệt thịt liều mạng co chặt, côn ŧᏂịŧ hưởng thụ từng trận co rút mυ'ŧ mát mỹ diệu, chỗ sâu trong thịt non vừa tao vừa mị, chỉ cần hung hăng thao sâu một chút, liền hút đại qυყ đầυ không buông, còn tràn ra từng luồng nhiệt lưu nóng bỏng.
Cự vật quá mạnh bạo muốn vào sâu hơn, trướng đến mức làm Hoa Ly sởn tóc gáy nhưng lại vô cùng khuây khoả , trong miệng dươиɠ ѵậŧ giả lại nhẫn tâm chặn hết tất cả tiếng lãng kêu, làm nàng chỉ có thể theo nhịp đỉnh lộng của hắn mà xóc nảy, từng mị thịt đều cảm nhận được sự xâm lược của côn ŧᏂịŧ.
Huyệt thịt ấm áp đói khát mà hút chặt lại, âm thanh thao lộng phịt phịt phát ra càng tao lãng , làm Bạc Đình sướиɠ đến gần như quên cả hô hấp.
"Ân ~ không bằng đổi cái tư thế mà tiểu da^ʍ oa ngươi thích nhất đi."
Đâm xuống từ đằng sau làm hắn hưởng thụ rõ nhất kɧoáı ©ảʍ chinh phục, nhưng hắn vẫn thích nhìn mặt nàng hơn, lại muốn đem toàn bộ chôn nhập trong cơ thể nàng, không muốn bỏ lỡ bất kì chi tiết nào của nàng, dù khóc vẫn chỉ là khó chịu nhíu mày, hoặc khi sảng khoái đều nhắm mắt lại, tất cả đều làm hắn mê luyến nàng.
Quỳ rạp trên mặt đất Hoa Ly lâm vào trạng thái hoang mang mê ly, chỉ lúc Bạc Đình dừng thao trong nháy mắt mới dồn dập hít thở một hơi, thời gian dài bị trên đỉnh lộng như bay trên cực hạn kɧoáı ©ảʍ làm nàng gần như hít thở không thông.
Nắm chặt eo nhỏ, da thịt mền mại dưới tay liền rùng mình một trận, Bạc Đình cũng không đem côn ŧᏂịŧ rút ra, ngược lại động thân cắm sâu hơn vào huyệt thịt, đổi lại một đợt co mυ'ŧ, rồi trực tiếp đem Hoa Ly xoay lại.
Huyệt thịt căng ra bọc lấy côn ŧᏂịŧ đang xoay tròn, các điểm mẫn cảm trong nháy mắt bị đè ép đến đáng sợ, từ trong cổ họng Hoa Ly phát ra tiếng nức nở kinh hoảng, nàng trừng lớn đôi mắt tràn ngập hơi nước, Bạc Đình liền vác hai chân nhỏ đặt lên đầu vai, khiến cả người nàng gắt gao co rút.
"Ngô!!"
Nàng kẹp côn ŧᏂịŧ hắn đến cao trào.
Nắm một chân nàng, Bạc Đình không dừng lại động tác thâm nhập, ở sâu trong huyệt động cảm thụ sự vui sướиɠ của Hoa Ly giờ phút này, đường đi nhỏ hẹp nhảy loạn lên, toàn bộ tao thủy phun ra vui thích.
"Thoải mái sao?"
Yêu thương vuốt ve đôi thỏ trước ngực nàng, Bạc Đình thở hổn hển hôn xuống môi nàng, sau đó bắt đầu chậm rãi đĩnh động ra vào, cái lưỡi lớn to lớn ướŧ áŧ chậm rãi liếʍ láp mồ hôi giữa trán nàng, nhìn chằm chằm đôi mắt tràn ngập nɧu͙© ɖu͙© của nàng, hắn khẽ cười.
Toàn bộ gân xanh trên côn ŧᏂịŧ lớn đều nổi lên, nguyên cây rời khỏi huyệt khẩu, lại nguyên cây thật mạnh cắm vào, không hề dùng tốc độ nhanh chóng chinh phạt, mà là dùng lực đạo thô bạo mà cắm vào, nhưng vẫn được đón nhận từng cái tinh tế mát xa của huyệt thịt, vừa đón nhận cao trào vừa phải mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ to lớn mà hầu hạ, không hề có một lối thoát nào.
"Ngươi cũng thật biết hút, tiểu bảo bối, bên trong da^ʍ động của ngươi thực thích, chỗ nào cũng là nước, ngươi nói xem có dâʍ đãиɠ hay không ?"
Hắn cố tình cúi người từ trên cao nhìn xuống đè nặng nàng, tàn nhẫn thao lộng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Hoa Ly chỉ có thể trừng to mắt, trong mắt nàng tất cả đều là bộ dáng tuấn mỹ biếи ŧɦái của hắn, hai chân treo trên đầu vai của hắn cũng một trận run rẩy.
"Hảo, cũng nên cho da^ʍ oa ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ rồi."
Hắn đột nhiên ôm nàng một cách ôn nhu, rồi đột ngột thọc vào rút ra với tốc độ hung ác, bỗng nhiên phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt vào thẳng tử ©υиɠ, đại qυყ đầυ hướng vách tử ©υиɠ nghiền nát một vòng, rồi không gián đoạn phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ khắp lối đi của nàng.
Trong miệng Hoa Ly bị lấp đầy bởi dị vật cũng được cởi bỏ, chỉ nghe dưới thân bạch một tiếng, nàng còn chưa kịp thở dốc đã bị Bạc Đình đè lại, cự bổng giữa háng trực tiếp nhét vào miệng nàng.
"Ngoan, từ từ ăn đi."
Hắn cố tình chỉ đem qυყ đầυ đâm vào, phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn chưa bắn xong đầy khoang miệng nàng, theo bản năng nàng liền đem hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ nuốt hết vào dạ dày, toàn thân nàng đã toàn mùi vị của tϊиɧ ɖϊ©h͙.
KiWi
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Dạ! Sau 1 tuần phè phỡn , mị mang truyện trở lại r đây