Phượng Linh Kỷ

Chương 50

"Quyền Ngọc.... Ngươi không phải là mông của ta a!" Cẩm Hà mang theo ánh mắt nghi hoặc nhìn Tất Quyền Ngọc.

"Không có a, ta làm sao sẽ là mông của nương tử nhà ta, làm sao là mông của Thái hậu nương nương a!" Tất Quyền Ngọc vẻ mặt chính khí nói.

"Nhưng ta chưa từng nghe nói, học võ công cần phải thoát hết y phục a..." Cẩm Hà vẫn như cũ nghi hoặc.

"Đó là bởi vì, ngươi nửa điểm võ công trụ cột đều không có, ta cần giải huyệt vị cho ngươi a, hơn nữa ngươi đã mười tám tuổi rồi, đây là linh kỷ không tốt để tập võ, nếu không đả thông một số huyện vị kinh mạch thì sẽ không đạt được thành tựu" Tất Quyền Ngọc một bộ dáng cao nhân nói. Thân thủ cũng đã mò vào trong áo Cẩm Hà, ra vẻ đạo mạo đem y phục của nàng cởi sạch sẽ.

"Nhưng huyệt vị ta cũng biết chút - lúc nhỏ, ta có đọc sách thuốc, ở trong châm cứu học sẽ giảng đến huyệt vị..." Cẩm Hà vẫn có chút không tin.

"Được rồi, nương tử nhà ta thông minh nhất lợi hại nhất... Bất quá học võ công không giống vậy...." Tất Quyền Ngọc nhìn Cẩm Hà xích͙ ɭõa, có điểm hụt hơi, mỗi lần nhìn thấy nàng ấy như vậy, đều muốn yêu nàng ấy. Dụ hoặc của nàng ấy đối với nàng là khó có thể kháng cự. Mặc y phục đã thế, lúc thoát y lại càng lợi hại. Tất Quyền Ngọc có chút hối hận nàng cố chấp muốn cởi sạch nàng ấy.

Bất quá, sắc đẹp trước mắt như vậy... Ai... Ai lại không nguyện ý...

Tất Quyền Ngọc chìm đắm trong sắc đẹp, không chú ý tới Cẩm Hà đã giơ nắm đắm lên, cú một cú trời giáng lên đầu nàng: "Nhìn cái gì vậy?"

"Đương nhiên là nhìn nương tử nhà ta..." Tất Quyền Ngọc thành thành thật thật trả lời. Ánh mắt vẫn như cũ khó theo ý nàng dời khỏi bộ ngực tuyệt sắc.

"Lại nhìn, ta cắn chết ngươi!" Cẩm Hà bắt đầu hoài nghi, nàng là bị lừa a.

Tất Quyền Ngọc nay đã có chứng sợ hai từ 'cắn chết' vừa nghe đến hai chữ này nàng liền vội vàng buộc chặt tinh thần, bắt đầu giảng giải cho Cẩm Hà phương pháp tu luyện nội công.... Một bên giảng giải, một bên chỉ điểm nàng ấy huyệt vị vận hành chân khí. Tự nhiên không tránh khỏi ở trên người nàng ấy sờ tới sờ lui...

"Ngô... Quyền Ngọc... Là như thế này sao?" Cẩm Hà bị đυ.ng đến chỗ mẫn cảm.

"Đúng vậy..." Tất Quyền Ngọc nuốt nước miếng một cái, nhịn không được, nghiêng thân mình đến hôn lên....

"A... Quyền Ngọc, ngươi đây là đang dạy ta nội công sao?" Cẩm Hà bắt đầu mê loạn - ở trong tay nàng ấy, thân thể nàng, tựa hồ đều chuẩn bị tốt...

"Chúng ta có thể... trước... thân cận một chút... chờ ngươi mệt mỏi... sau đó, ta giúp ngươi đả thông gân mạch..." Tất Quyền Ngọc tiếp tục tìm lý do....

"Như vậy... Là luyện võ sao?" Ánh mắt Cẩm Hà bắt đầu xuất hiện mê muội, thân thể bị nàng làm tỉnh lại....

"Ta chỉ đối với ngươi như vậy... Bất quá đây là tiệp kính(?)... " Tay Tất Quyền Ngọc không không, trong miệng không không, không giải thích nữa...

"Ngô.... Không nên đυ.ng nơi đó.... Bại hoại...." Cẩm Hà nháo, âm thanh dần biến thành thở dốc... Cái gì luyện công, tạm thồ quăng qua một bên đi, trước hưởng thụ hạnh phúc do ái nhân mang đến mới là đứng đắn....

Thỉnh lượt hai ngàn từ, tránh hại não a...

Sau nửa canh giờ....

Cẩm Hà xụi lơ ở trong lòng Quyền Ngọc. Quyền Ngọc nhẹ nhàng vuốt ve da thịt trơn bóng của nàng, giúp nàng ngồi xuống: "Cho dù xảy ra chuyện gì... cũng không thể chống cự được." Quyền Ngọc nói.

"Làm sao còn khí lực để chống cự... Đều nhanh tán... "Cẩm Hà oán trách nói: "Ngươi mỗi lần đều đem ta đảo thành tương hồ ta cũng chưa có biện pháp chống cự... "

"Vậy thì tốt! Ngồi yên!" Tất Quyền Ngọc ngồi xếp bằng, thân mình đoan chính, đem song chưởng đặt sau lưng Cẩm Hà, bắt đầu khởi động chân khí, sau đó đi vào trong Cẩm Hà ....

Người không tập võ, gân mạch hẹp, khó có thể chứa được vật, một ít nguyệt đạo bị phong bế, tu tập nội công ít nhiều có đều ngăn cản, tiến triển tự nhiên thong thả, rất nhiều năm sau mới đạt được chút thành tựu, rồi sau đó mới tự mình phá tan phong bế huyệt đạo, rồi mới có thể tăng cao.

Bình thường mà nói, có rất ít người nguyện ý vì người khác đả thông gân mạch, bởi vì đây là chuyện phi thường hao phí nội lực, vòn một chuyện chính là, nếu không phải là cao thủ nội lực dư thừa, cho dù có tâm cũng vô lực giúp người khác đả thông kinh mạch. Cho nên có thể thông qua phương pháp như vậy để tăng cường võ công thật sự là phi thường ít...

Cẩm Hà chỉ cảm thấy Quyền Ngọc để tay ở trên lưng nàng, hai cổ giống như lực lượng bắt đầu tiến vào thân thể của nàng, theo một ít gân mạch bắt đầu lưu động, loại lưu động này làm cho gân mạch nàng rất là đâu đớn, tựa như là cảm giác trướng bạo....

Chân khí đến chỗ một huyệt đạo, Cẩm Hà không khỏi đau đến kêu ra tiếng... Thân thể của nành giống như gậy trúc mảnh khảnh, nguyên bản địa phương đốt trúc ánh sáng cũng rất tinh tế, nay nội lực vào một cách dũng mãnh như vậy, làm cho nàng rất là đau đớn, chân khí đến nơi có đốt trúc, liền bị cản trở. Cổ chân khí kia lại hoàn toàn không để ý cảm giác bạo liệt của nàng, hướng tới địa tắc nghẽn kia vọt mạnh mà đi...

Đả thông một huyệt đạo.... Cẩm Hà giống như trải qua mộ lần chết rất khó chịu.. Mà dòng chân khí này còn không ngừng lại, tiếp tục đi tới huyệt vị kế tiếp...

Cẩm Hà giương miệng, ngay cả khí lực kêu đều không có, cảm giác phải chết giữ lấy thân thể của nàng, trong lòng chỉ có thể mặc niệm lời dặn của Quyền Ngọc - thả lỏng, thả lỏng... Không cần chống cự...

Cho dù chết cũng không thể chống cự... Thân thể Cẩm Hà theo bản năng run nhẹ. Người đầy mồ hôi, theo phiến da thịt hồng thấu của nàng chảy xuống...

Nội lực mênh mông mãnh liệt tiếp tục va chạm ở trong gân mạch, lại mở ra được một cái huyệt vị....

Cẩm Hà lâm vào mê mang, lý trí lát sau được khôi phục mới giật mình thấy Quyền Ngọc ở sau lưng, đầu đã đầy đại hãn, mở rộng hai tay ở phía sau nàng, mà sau đó là đem nàng ôm vào...

Cẩm Hà tựa vào lòng nàng, suy yếu nói: "Đau quá..."

"Ta biết... Hôm nay liền giúp ngươi đả thông ba cái huyệt vị... Nếu tiếp tục nữa, thân thể của ngươi sẽ chịu không nổi... Nội lực của ta cũng không đả thông được đại mạch của ngươi, ngươi chỉ có thể trước tu luyện. Qua một thời gian, ta lại giúp ngươi đả thông huyệt vị... Bất quá nếu đả thông toàn bộ, ta còn chưa có bản lĩnh đó, phỏng chừng đợi ta đạt đến tầng nội công thứ sáu, liền có thể đả thông toàn bộ" Tất Quyền Ngọc có chút thất bại. Giúp người khác đả thông gân mạch quả nhiên không phải dễ dàng như trong tưởng tượng. Bất quá cũng là, nếu dễ dàng đả thông kinh mạch như vậy, không phải là cao thủ trong thiên hạ này sẽ bay đầy trờ hay sao?

"Vậy ngươi đã đến tầng thứ mấy?" Cẩm Hà tựa vào lòng Quyền Ngọc nghỉ ngơi, đau đớn trong thân thể dần biến mất, tứ chi trái lại lại thoải mái...

"Mấy ngày gần đây, ước chừng có thể đột phá đến tầng thứ năm... Đã nhiều năm.... Đó là một bình cảnh.... Nếu đột phá được, hẳn sẽ tiến bộ rất lớn. Chờ ta đột phá đến tầng thứ năm, nói không chừng cũng có thể giúp người đả thông kinh mạch một vài lần" Tất Quyền Ngọc thở dài nói.

"Có phải hay không mệt chết đi?" Cẩm Hà cảm giác nàng hô hấp có chút nặng, trong giọng nói có chút mệt mỏi...

"Ân!" Quyền Ngọc gật đầu, sau đó tựa đầu lên vai Cẩm Hà...

"Kia ngủ một lát đi! Ta ôm ngươi..." Cẩm Hà đâu lòng vòng tay ôm Tất Quyền Ngọc.

"Không sao... Chân khí của ta tiêu hao có chút quá độ... Ngồi một chút là tốt rồi!" Quyền Ngọc ngồi xếp bằng, bắt đầu vận công...

Lúc trước khi vận công, sẽ ở tình huống nội lực dư thừa, ngày gần đây vận công, nàng cơ hồ hảo tổn hơn phân nửa nội lực, toàn bộ đan điền có vẻ hư không, Tất Quyền Ngọc chậm rãi làm cho chân khí ở gân mạch hoạt động, là cho cơ thể không ngừng hấp thu thiên địa tinh khí.... Vận công vào lúc này cùng với trước đó cũng không giống nhau...

Có cái gì đó bất đồng... Tất Quyền Ngọc nói không nên lời, chính là cảm giác đan điền bắt đầu có chút biến hóa, nhắm mắt tĩnh tâm, nguyên bản cảm thấy vô lực bắt đầu xuất hiện một tia giống như cảm giác thực chất...

Tất Quyền Ngọc muốn bắt lấy cái gì, nhưng không thành công, chính là làm cho nàng không nghĩ được là, nguyên bản phỏng chừng là vài thiên tài mới có thể hoàn toàn khôi phục nội lực, nhưng nàng cư nhiên lấy tốc độ rất nhanh để khôi phục, hơn nữa nội lực của nàng tựa hồ càng thêm cô đọng chút...

Đột phá bình cảnh tầng thứ năm... Là như thế này sao? Tất Quyền Ngọc trở nên kích động. Vài năm nay nàng vẫn thường xuyên luyện công, thương pháp có tiến bộ rất lớn, nội lực cũng rất dư thừa nhưng lại cố tình không thể đột phá...

Nhưng kích động nhất là, nội lực giống như cô đọng này lại tản ra ở trong đan điền, trở nên giống như trước đây...

Tất Quyền Ngọc đành phải buông tha, đại đạo vô hình, cũng không thể dễ dàng nắm giữ như vậy... Cũng không thể cưỡng cầu...

Mở mắt ra, Tất Quyền Ngọc chỉ cảm thấy thị lực của nàng sơ với trước kia tựa hồ càng thêm tinh tường. Cẩm Hà chở bên cạnh đã vì cực độ mệt mỏi mà ngủ đi.

Tất Quyền Ngọc nghiêng thân mình, hôn nàng, sau đó nằm xuống, ôm lấy nàng.

Cẩm Hà tỉnh lại, nhu nhu khóe mắt đang nhập nhòe, nói thầm: "Nhiều sao? Nếu đả thông kinh mạch mệt như vậy, kia chỉ cần ta chăm chỉ luyện tập một chút... Dù sao ta cũng không muốn trở thành cái gì mà võ công cao thủ, chỉ cần khí lực có thể kéo dài một chút, có thể uy ngươi ăn no là tốt rồi... "

"Nói gì vậy, mỗi lần đều bị ngươi uy cho ăn no, ngươi nếu lợi hại thêm một chút, ta cũng đừng muốn sống..." Quyền Ngọc nhìn bộ dáng nửa tỉnh nửa mơ của nàng rất là đáng yêu, hôn nàng: "Ta tựa hồ sắp đến tầng thứ năm.."

"A? Thật sự?" Cẩm Hà mở to mắt, cao hứng giùm nàng.

"Trước kia khi luyện công, nhưng vẫn không tìm thấy nơi để đột phá, hôm nay giúp ngươi đả thông gân mạch, ta hao phí rất nhiều công lực, ngược lại vào lúc vận công lại có chút biến hóa..." Quyền Ngọc gật gật đầu có chút đăm chiêu.

"Vậy ngươi sẽ giúp ta đả thông thêm vài cái huyệt vị..." Cẩm Hà nói xong, chống giường, ngồi xuống.

"Không sợ đau a?" Quyền Ngọc cười ôm thắt lưng của nàng, nhịn không được lại ở trên da thịt nhẵn nhụi kia vuốt ve.

"Rất đau, bất quá sau khi đả thông lại cảm thấy thực thoải mái..." Cẩm Hà đắc ý cười.

"Vậy ngươi ngồi xong... " Tất Quyền Ngọc cũng ngồi dậy, hai tay để say lưng Cẩm Hà, vận đủ nội lực bắt đầu vì nàng phá tan một ít huyệt vị bị cản trở.

Lúc này đây,  Cẩm Hà có kinh nghiệm, toàn thân thả lỏng, dựa theo chỉ thị của Tất Quyền Ngọc chỉ để trụ một ít thanh minh trong đầu, không quản thân thể đau chỗ nào, coi như không phải nàng...

Lúc này đây, ước chừng đã đả thông năm huyệt vị. Cẩm Hà mới thật sự chịu không nổi, Quyền Ngọc cũng dừng lại.

Chính là lúc này đây, nội lực Quyền Ngọc tiêu hảo cũng rất lớn, cả người cơ hồ xụi lơ xuống. Cẩm Hà ngã xuống giường, không động đậy, mà Quyền Ngọc vẫn như cũ ngồi xếp bằng, bắt dầu vận công...

Lúc này đây so với lần trước, càng thêm rõ ràng, màu trắng này rõ ràng giống như nội lực thực chất ở tầng phía trên. Quyền Ngọc cũng không cố ý đi quản, đem chân khí mình khôi phục lại...

Trời lại sắp sáng...