Cùng Dã Thú Ái Ái Ái

Chương 2

Nhìn người kia bị mình thành công hấp dẫn, rốt cuộc kích động vạn phần nhảy xuống nước chạy về phía mình, hoa thủy tiênquốc vương lại lộ ra nụ vười đắc ý. Hắn An Địch Mĩ Áo- Y lợi tu bộ dạng đẹp như vậy, trên đời như thế nào có thể còn có người chống cự được sự hấp dẫn của hắn, cho dù là thần cũng không ngoại lệ, ha ha ha ha ha…

“Mẹ nó, tử da^ʍ oa, cũng dám câu dẫn ta, xem lão tử như thế nào làm nát tao mông của ngươi! Lão tử muốn thao chết ngươi cái đồ lẳиɠ ɭơ!”Dã thú hai ba cái liền chạy tới trước mặt An Địch Mĩ Áo,kích động chửi ầm, cự đại thú hành khẩn cấp muốn lập tức vọt vào tiểu tao huyệt vẫn hấp dẫn nó.

“Chờ một chút!”An Địch Mĩ Áo vươn ra chân ngọc đạp lên khuôn mặt dữ tợn xấu xí của dã thú.

“Chờ cái rắm! Tiểu da^ʍ oa, tiểu tao huyệt của ngươi không phải đều ngứa chết rồi sao, rất

bị của muốn bị vô địch lang nha bổng

của gϊếŧ chết nha!”Dã thú nhíu mày, căm tức mắng. Kéo xuống chân ngọc tuyết trắng xinh đẹp của hắn, dùng lực cấu véo tiểu mông đầy đặn mê người, làn da phấn nộn

lập tức trở nên đỏ bừng.

Tiểu Mĩ Mĩ có phải hay không muốn nó chết a, đã vậy còn tra tấn nó, Tiểu Mĩ Mĩ lúc nào trở nên hư hỏng như vậy!

“ây da thối dã thú, ngươi làm gì đó? Đau chết ta!”An Địch Mĩ Áo lập tức kêu đau, con ngươi rưng rưng đáng thương nhìn dã thú, thanh âm kiều mỵ phệ cốt, bộ dáng phong tình vạn chủng thực muốn đem hồn

người câu đi ra.

“Đồ lẳиɠ ɭơ! Da^ʍ phụ! Kỹ nữ! Tiện nhân! Cưng thật sự là lẳиɠ ɭơ muốn chết! Mẹ nó, một ngày nào đó ta nhất định sẽ chết tại trên người cưng!”Dã thú hận không thể lập tức đem hắn thao đến kêu cha gọi mẹ, thẳng đến khi kêu cứu mạng mới thôi, nhưng thú hành mới để trên miệng cúc huyệt yêu diễm câu nhân, lại bị An Địch Mĩ Áo ngăn cản!

“Khoan đã! Dã thú ca ca, ngươi thực háo sắc nga! Đừng nóng vội nha!”An Địch Mĩ Áo tuy rằng đã nhịn từ lâu nhịn rồi, điên cuồng khát vọng dã thú tiến vào, nhưng hắn còn chưa khiến dã thú tắm rửa. Nếu để dã thú lập tức cắm vào trong tiểu huyệt của hắn, dã thú mãnh liệt như vậy, rất nhanh liền sẽ đem hắn làm đến choáng. Hắn mà hôn mê, dã thú tuyệt đối sẽ chơi xấu không chịu tắm rửa cho nên nhất định phải nhịn xuống.

“Mẹ nó, Cưng có phải hay không muốn tra tấn ta đến chết?

Cưng là cái đồ yêu tinh xấu xa, tâm địa ác độc, thế nhưng muốn mưu sát chồng, xem ta như thế nào trừng phạt cưng đồ xấu xa này!”Dã thú sắp vội muốn chết, tức giận hung hăng đánh tiểu mông của hắn, đem chiếc mông bạch khả ái nháy mắt đánh thành đỏ tươi

như cây đào mật, đỏ đến sắp tích huyết rồi, dị thường mê người.

Cái đồ tiểu yêu tinh này thực sự là rất thích tra tấn người, đầu tiên là chủ động câu dẫn nó, hiện tại lại không cho nó làm, đáng giận!

“Bại hoại, đừng đánh, mau dừng lại! Đau quá nga!”An Địch Mĩ Áo đau đến sắp rơi nước mắt, dã thú chết tiệt! Đánh nặng tay như vậy,

không biết thương hương tiếc ngọc một chút nào,

cái đồ gia hỏa dã man!

“Ai kêu ngươi muốn giở trò xấu, về sau xem ngươi còn dám hay không!”Dã thú nhẹ nhàng nhéo nhéo chiếc mũi xinh đẹp của hắn, “Siêu cấp lang nha bổng ” cường tráng vô cùng nhân cơ hội hung hăng đỉnh tiến, rốt cuộc tiến vào chỗ kia hoạt nhuyễn vô cùng, khiến hắn nhiều lần thích đến đầu óc choáng váng như bay đến tiểu thiên đường.

“A — “Một tiếng thét thật dài chói tai lập tức truyền vào trời cao, trong thanh âm kiều mỵ mang theo chút đau đớn tràn ngập thỏa mãn.

“Siêu cấp cự vô bá ” tráng kiện kinh người vượt qua sức tưởng tượng của người thường trên còn có đầy gai nhọn đem

tiểu nộn huyệt nhỏ xinh nhu nhược nhét đầy,

nộn huyệt đáng thương bị chống đỡ sắp biến hình rồi, bên trong tràng đạo cũng bị chống đỡ đến chỉ còn lại một tầng màng mỏng, tùy thời đều có khả năng nứt ra. An Địch Mĩ Áo tựa hồ đã sớm thành thói quen chỉ cảm thấy hơi hơi đau đớn càng về sau cảm giác hạnh phúc khi

bị người yêu nhồi đầy.

“Dâʍ đãиɠ hoa thủy tiên, bên trong của cưng hảo ướt nha, tất cả đều là nước làm cho ta thật thoải mái, thích chết! Nói mau, đồ lẳиɠ ɭơ chết tiệt, có hay không mông cưng vẫn luôn luôn ngứa rất muốn bị ta thao!” chôn ở sau bên trong tiểu huyệt nóng ướt căng chặt hưởng thụ cái loại cảm giác bị gắt gao bao chặt, ngâm ở trong nhiệt dịch là kɧoáı ©ảʍ tuyệt vời vô cùng, khiến dã thú thích đến rống to. Chỉ là lẳng lẳng lưu ở bên trong bất động cũng đã khiến hắn thích muốn chết, tiểu tao huyệt củaTiểu Mĩ Mĩ

quả thực chính là thứ bẩm sinh chuyên cấp giống đực làm.

“A… Mới không có… Hảo trướng a… Mau đi ra… Còn không có tắm rửa đâu…”An Địch Mĩ Áo ngượng ngùng lắc đầu, nhưng

tiểu huyệt dâʍ đãиɠ lại tự động kẹp chặt

“Cự vô bá” khủng bố.

“Đồ lẳиɠ ɭơ chết tiệt, kẹp chặt như vậy còn tắm rửa cái gì

! Đợi làm xong rồi tắm! Dã thú sớm dục hỏa đốt người, đợi tắm rửa xong mới làm nó khẳng định sớm đã bị dục hỏa hừng hực thiêu cháy.

“Không được, tắm xong rồi làm!”An Địch Mĩ Áo kiên định lắc đầu, tuy rằng hắn cũng rất muốn hiện tại liền làm, dã thú lại khiến hắn thể nghiệm cái loại này kɧoáı ©ảʍ dục tiên dục tử mỗi giây.

“Tiểu Mĩ Mĩ, Cưng định tra tấn ta sao?”Dã thú đột nhiên nhăn mày, biểu tình dị thường khủng bố. Xem ra Tiểu Mĩ Mĩ lâu lắm không bị dạy bảo đã quên hắn khủng bố ra sao rồi.

“Dã thú ca ca, ngươi đừng nóng giận nha! Chờ ngươi tắm rửa xong, ta nhất định sẽ tùy tiện cho ngươi làm, ngươi muốn chơi như thế nào cũng có thể!”An Địch Mĩ Áo vội vàng dùng cánh tay tuyết trắng ôm lấy đầu dã thú, chủ động hôn cự đại miệng thú khủng bố vươn ra cái lưỡi

đinh hương liếʍ lộng răng nanh sắc bén của nó, đôi mắt hấp dẫn nhìn kim mâu của nó.

“…”Dã thú lập tức hết giận dữ, toàn thân xương cốt đều mềm nhũn.

“Dã thú ca ca, ngài nên đáp ứng nha! Nhân gia sẽ hảo hảo ‘Hầu hạ ‘ ngài, ngài chỉ cần nằm không cần

phải làm cái gì nha… Cầu ngài, hảo ca ca… Nhân gia cam đoan với ngài, nhất định sẽ nhượng ngài thật thoải mái, so với lên trời còn sướиɠ hơn… Chờ ngài tắm rửa xong, còn có thể đem cái đuôi cũng cắm vào cùng

lang nha bổng cùng nhau thao ta… Còn… Còn có thể tiểu vào trong thí thí của nhân gia nha…”An Địch Mĩ Áo ôm lấy nó đáng thương cầu xin, vì khiến dã thú đáp ứng, thậm chí không tiếc xấu hổ nói ra một tràng lời mời dụ dỗ mê người, tiểu mông còn đang ngậm thú hành thô to còn cố ý xoay mấy cái.

( đoạn trên ta cố ý cho Mĩ Mĩ gọi dã thú là nhân gia – ngài vì cảm thấy như thế sẽ đặc biệt câu dẫn dã thú hơn

chứ không phải đánh nhầm nha)

Nhìn An Địch Mĩ Áo như vậy

ngay cả thái giám cũng sẽ động tâm, huống chi là dã thú

luôn luôn

vô cùng háo sắc.

“Da^ʍ phụ, cưng đến cùng là bắt chước ai mà đột nhiên trở nên câu dẫn nam nhân như thế!”Dã thú hận không thể lập tức đem hắn ăn vào trong bụng.

Mẹ nó, đừng nói chỉ là tắm rửa ngay cả bảo nó đi chết, nó cũng không chút do dự mà đáp ứng. Tưởng tượng ra chính mình dùng cái đuôi cùng côn th*t đồng thời làm Tiểu Mĩ Mĩ, còn bắn nướ© ŧıểυ vào trong tao thí mắt của Tiểu Mĩ Mĩ, đem bụng Tiểu Mĩ Mĩ bụng đến căng đầy, nó liền kích động có thể bắn đến 3 lượt.

Nhìn nó kích động như vậy, An Địch Mĩ Áo biết dã thú đã đáp ứng, tử nhãn chợt lóe một tia vui sướиɠ, cười ngọt ngào dùng lực hôn dã thú một cái.

“Dã thú ca ca, ta yêu ngươi!”

Vậy là lập tức có thể khiến dã thú tắm rửa rồi ha ha ha, hắn thật sự chịu đủ cái bộ dạng vừa bẩn vừa thối này rồi.

An Địch Mĩ Áo muốn rút thú hành của dã thú ra, dã thú đương nhiên là không cho phép, bất đắc dĩ hắn chỉ có thể

để “Siêu cấp lang nha bổng” vẫn cắm ở trong mông để dã thú ôm hắn nằm ở trong nước.

Nhưng mới động thân, sức nặng thân thể lập tức khiến hắn hoàn toàn ngồi trên thú hành dã thú, cự đại qυყ đầυ đỉnh đến chỗ sâu nhất, đem ngọc bích vừa rồi nhét vào trong tiểu huyệt vẫn không có lấy ra đυ.ng vào điểm mẫn cảm nhất.

“A — “An Địch Mĩ Áo lập tức thét chói tai, bị ngọc bích đâm đến chỗ kia vừa vặn là tử huyệt của hắn!

“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng làm sao vậy?”Dã thú nghi hoặc hỏi, mặt đầy lo lắng, kỳ thật hơn ai hết

nó biết rõ ràng đã phát sinh chuyện gì, Tiểu Mĩ Mĩ vừa rồi vẫn luôn tra tấn nó, đương nhiên nõ cũng phải tìm cơ hội giáo huấn hắn một chút mới được!

“Không… Không có việc gì! Ngươi nhanh lên nằm xuống…”An Địch Mĩ Áo lắc đầu, trên trán tất cả đều là mồ hôi lạnh.

Dã thú ở trong lòng cười thầm, không có làm việc xấu nữa.

Thành thật thu hồi cánh, dã thú đem An Địch Mĩ Áo từ trên bụi hoa thủy tiên ôm xuống dưới nước. Vì khiến An Địch Mĩ Áo giúp nó tắm rửa sẽ không quá mệt mỏi nên đem thân mình biến

nhỏ đi một nửa nhưng thật sự vẫn quá mức khổng lồ, cho dù biến nhỏ lạị nhưng vẫn to lớn một nủa thân thể vẫn lộ ở bên ngoài.

Để cho tiện giúp dã thú tắm rửa, An Địch Mĩ Áo đem mái

tóc bạc

dài đến eo búi gọn ở trên đầu, đem y phục ẩm ướt ở trên người cởi xuống,hoàn toàn trần như nhộng bại lộ ở trước mặt dã thú. Thân thể da^ʍ mĩ không chịu nổi ở dưới ánh sang chiếu xuống, lòe lòe phát quang, da^ʍ diễm đẹp vô cùng, đẹp đến mức khiến người ta khó có thể tin.

Nhìn chằm chằm thân thể tuyệt mĩ đang hoàn toàn trần trụi ở trước mắt làm người ta dục hỏa đốt người, dã thú thiếu chút nữa lại chảy máu mũi,

thú hành cắm ở trong thịt huyệt non mềm lại trướng lớn không ít, trên đời không còn có ai so với Tiểu Mĩ Mĩ có thể làm cho nó điên cuồng hơn!

“A!!! Ngươi tại sao lại biến lớn!”An Địch Mĩ Áo bị chống đỡ đến căng đầy oa oa gọi.

“Nếu cưng cần, ta còn có thể càng lớn hơn nha!”Dã thú cười dâʍ đãиɠ.

“Không cần! Tuyệt đối không cho phép ngươi lại biến lớn!”An Địch Mĩ Áo hoảng sợ kêu lên. Hiện tại đã đủ lớn rồi nếu dã thú lại biến lớn, hắn nhất định sẽ chết! Còn không chưa thật sự làm, liền bị “Siêu cấp lang nha bổng ” của dã thú gϊếŧ chết, nhất định sẽ bị người đời cười đến rụng răng!

“Xem cưng bị doạ kì, ta chỉ đùa cũng một chút thôi!”Dã thú cười ha ha, nhìn biểu tình siêu cấp kinh hoảng của hắn, nó cười đến đau cả bụng.

“Thối da^ʍ thú, cũng dám đùa giỡn ta!”An Địch Mĩ Áo xấu hổ đối dã thú dùng lực quăng quần áo trên tay vẫn còn ướt sũng, khiến nước bắn đầy mặt dã thú

làm nó trở nên vô cùng chật vật.,

An Địch Mĩ Áo thoải mái cất tiếng cười to, tiếng cười mĩ lệ dễ nghe tựa như chim Hoàng Oanh hót vậy truyền khắp toàn bộ dị giới.

Dã thú vừa muốn tức giận, An Địch Mĩ Áo đã lập tức ôm lấy cổ của nó, tại miệng thú xấu xí dọa người khẽ hôn một cái.

“Dã thú ca ca, ta sẽ giúp ngươi tắm đến thật

rất sạch sẽ!”Đôi mắt nhìn nó, trên khuôn mặt tuyệt mỹ lộ ra một mạt tươi cười đến ngọt ngào.

Trong lòng dã thú giống như được bôi mật, Tiểu Mĩ Mĩ là cái đồ tiểu yêu tinh càng ngày càng muốn làm nũng!

An Địch Mĩ Áo bắt đầu giúp dã thú tắm rửa, hắn trước dùng y phục ướt sũng của chính mình

giúp dã thú bộ ngực chà bộ ngực, nhưng mới dùng lực xát vài cái y phục nguyên bản sạch sẽ xinh đẹp liền lập tức biến thành miếng vải màu đen.

Mày liễu xinh đẹp gắt gao nhíu lại mộ chỗ, dã thú đến cùng

đã bao nhiêu lâu không

tắm, thực sự là quá bẩn!

“Ngươi đến cùng là bao lâu rồi không tắm rửa?”An Địch Mĩ Áo chán ghét đem bộ y phục đã biến thành miếng vải đen bẩn ném xuống,

Hắn ngắt mấy bông hoa thuỷ tiêên ngực dã thú rồi giúp dã thú chà lông. Hắn thích nhất dùng hoa thủy tiên tắm rửa, vừa có thể tẩy rửa vừa có thể lưu lại mùi hương.

“Cũng một thời gian dài rồi, nhớ cũng không rõ!”Dã thú thành thật trả lời, thoải mái hưởng thụ An Địch Mĩ Áo giúp nó xát ngực. Thật thoải mái a! Không nghĩ tới tắm rửa cũng sẽ thư thái như vậy!

Nằm ngửa ở trong làn nước mát rượi, nhàn nhã tắm nắng, côn th*t nhồi vào mông hoa thuỷ tiên quốc vương đáng yêu nhất xinh đẹp nhất trên đời, thích ý nhìn tình nhân khả ái vất vả giúp mình chà lông, cái loại cảm giác này thật sự rất thoải mái, rất vui vẻ, tất cả trái tim đều ấm áp.

Dã thú hơi hơi nheo lại kim mâu, trong lòng đột nhiên dâng lên một cỗ khoái hoạt chưa bao giờ có, nguyên lai cái này gọi là hạnh phúc!

An Địch Mĩ Áo đối với dã thú hoàn toàn hết chỗ nói rồi, nó thật sự là lôi thôi đến hết thuốc chữa! Siêu cấp bẩn thú!

Nghiến răng nghiến lợi dùng lực chà xát lông ngực bẩn đến đen kịt của dã thú, hắn nhất định phải đem dã thú tắm thật sạch!

“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng chà nhẹ một chút! Cưng đang chà lông hay là đang nhổ lông vậy a!”Nhìn biểu tình hắn giống như liều mạng với cừu nhân, dã thú chết cười.

Không phải là nó sợ đau nhưng nếu như Tiểu Mĩ Mĩ đem toàn bộ lông nhổ xuống thì thật sự khôn hay. Nó cũng không muốn biến thành trọc thú không có lông, khi đó

thì thật sự giống

như Tiểu Mĩ Mĩ nói là siêu cấp xấu thú! Nhất định sẽ

bị bọn Mễ Tư cùng Âu Tư cười chết!

“Tử sửu thú. Ngươi bẩn như vậy nếu không dùng lực thì làm sao mà sạch được?”An Địch Mĩ Áo nổi giận mắng. Hắn là người cao quý nhất

trên đời này – Mĩ Lệ vương đã bằng lòng giúp nó tắm rửa nó không biết cảm động thì thôi thế nhưng còn dám ngại đông ngại tây. Đây chính là lần đầu tiên hắn giúp người khác tắm rửa,hắn lớn như vậy nhưng mà chưa từng làm qua chuyện mệt như thế!

Tiểu Mĩ Mĩ lại mắng nó là

sửu thú!Nhìn tình nhân khả ái dã thú bất đắc dĩ lắc đầu, Tiểu Mĩ Mĩ vì cái gì mà không muốn tin tưởng nó là soái ca thế! Nó thật sự lớn lên rất soái, Nó cùng Âu Tư đều là hai mỹ nam tử soái nhất Thần Giới, bọn nó là anh em sinh đôi làm sao có khả năng sẽ xấu!

Bởi

vì tức giận, hoa thủy tiên quốc vương chà

lại càng thêm dùng lực, quả thực ngay cả khí lực bình sinh đều xuất hết ra, đôi bàn tay nho nhỏ tuyết trắng cầm hoa thủy tiên dùng sức chà tấy lớn

khuôn ngực rộng lớn đen thui của dã thú. An Địch Mĩ Áo hoàn toàn quên mất trong mông mình còn cắm

“Siêu cấp lang nha bổng” của dã thú ở chỗ sâu còn có ngọc bích, động tác quá lớn sẽ khiến mông cũng động.

Khi hắn phát hiện ra thì đã quá muộn, mông quả nhiên bởi vì động tác rất kịch liệt

mà hơi hơi lay động, khiến “Siêu cấp lang nha bổng ” không cẩn thận đỉnh đến ngọc bích, mà ngọc bích lại vừa vặn trạc đến chỗ sâu là cúc tâm.

An Địch Mĩ Áo toàn thân kích động đến run lên, đồng tử thu nhỏ lại, thiếu chút nữa thét chói tai, lại sợ dã thú phát hiện, sẽ nổi lên du͙© vọиɠ, lập tức thao hắn, hắn chỉ có thể cắn răng nuốt xuống tiếng rêи ɾỉ.

“Tiểu Mĩ Mĩ đừng dừng lại

đừng bất động

như vậy? Nhanh lên tiếp tục tắm a! Cưng không phải vẫn rất muốn giúp ta tắm rửa sao!”Nhìn hắn mặt đầy xuân triều, lại cố gắng cố nén xuống, dã thú ở trong lòng cười chết, cố ý giả vờ không có phát hiện hắn khác thường không kiên nhẫn thúc giục nói.

“Chúng ta tắm phần lưng đi! Ngươi… Trước tiên rút ra rồi lật mình nằm ở trong nước!”An Địch Mĩ Áo xấu hổ kêu lên, mặt ngọc đỏ bừng. Không thể lại khiến thú hành chán ghét

vẫn cắm ở trong thân thể của hắn được, thật sự quá nguy hiểm!

“Được!”Dã thú sảng khoái lập tức rút ra cự đại “Lang nha bổng”, ôm lấy An Địch Mĩ Áo phóng đến bên cạnh bụi hoa thuỷ tiên rồi trở mình ghé vào trong nước. Ngay cả khi nhìn đến lúc An Địch Mĩ Áo rời đi thú hành

mông chảy ra một ít bạch dịch cũng không có trêu chọc, thành thật đến mức làm người ta khả nghi.

An Địch Mĩ Áo hồ nghi nhìn dã thú, dã thú thế nhưng không có làm khó dễ hắn, thật sự là kỳ quái!

“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng còn thất thần làm gì, mau lên ngồi lên lưng của ta cưng không phải nói phải giúp ta kì lưng sao? Còn không nhanh lên một chút!”Trong kim mâu chợt lóe một tia cười gian mà người khác không dễ dàng phát giác.

An Địch Mĩ Áo cảm giác dã thú rất khác thường tự dưng tỏ thái độ thành thật hợp tác, nhất định có trá, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn không nghĩ ra chỗ nào có vấn đề, đành phải ngồi lên chiếc lưng rắn chắc của dã thú, chỗ đó so với phía trước còn bẩn hơn, chỗ này là chỗ bẩn nhất trên người của dã thú.

Mày liễu xinh đẹp nhanh chóng nhíu lại một chỗ, hắn thật sự rất bội phục dã thú, đến cùng

là bao lâu rồi dã thú không tắm rửa mà mới bẩn thành như vậy, thần kì là nó vẫn còn có thể vẫn chịu đựng được, trước đó lưng dã thú vẫn ngâm ở trong nước lên lông mao đã ướt tất cả, khiến An Địch Mĩ Áo tắm rửa giúp nó thuận tiện hơn, không có khổ cực như ở trước ngực.

Ngắt một bó to hoa thủy tiên rồi giúp dã thú chà chiếc lưng bẩn thỉu hôi thối đến đen xì, An Địch Mĩ Áo sợ không dám dung quá nhiều lực, sẽ làm bảo thạch trong tiểu huyệt di động nên động tác phi thường cẩn thận.

Tia nắng ấm áp xuyên qua khe núi chiếu xuống vùng thảo nguyên rộng lớn, ở đó có một dã thú khổng lồ xấu xí đang ngâm mình ở trong hồ nước, trên lưng nó là một mỹ thiếu niên vô cùng tuyệt mỹ, thiếu niên vất vả giúp dã thú chà lưng, mệt thở hồng hộc mồ hôi lấm tấm, ở dưới ánh sáng chiếu xuống càng thêm phần kiều diễm.

“Tiểu Mĩ Mĩ, thật

thoải mái! Lại dùng lực một chút!”Nằm sấp ở trong nước, dã thú híp mắt mặt đầy hưởng thụ.

Dã thú đương nhiên thoải mái rồi còn

hắn thì

mệt chết đi được! An Địch Mĩ Áo hung hăng trừng mắt nhìn dã thú, vừa muốn mở miệng mắng, ở mặt sau đột nhiên có thứ gì đó mềm như nhung

đang đâm đâm vào chiếc mông quang loả của hắn, nó đang hướng trong kẽ đùi hắn tìm kiếm. Nghi hoặc quay đầu lại hắn lập tức nhìn thấy một cái đuôi thú hắc sắc đang hướng cúc huyệt hắn thò vào đó là cái đuôi dã thú!

An Địch Mĩ Áo còn không kịp lấy lại tinh thần, cái đuôi cùng thú hành không sai biệt lắm

vô cùng thô đã dùng lực đâm vào

cúc huyệt hắn.

“A — thối dã thú, ngươi làm gì đó? Thế nhưng đánh lén ta!” An Địch Mĩ Áo kinh hãi kêu một tiếng, sinh khí mắng, hắn thật sự sơ suất quá!

“Cưng không phải là đang phát xuân sao, ta thương cưng nên mới hảo tâm muốn giúp cưng a!”Dã thú du côn cười nói, cái đuôi đi vào càng sâu,

“Ngô… Ngươi nói bậy bạ gì đó? Vô liêm sỉ, mau đi ra…” An Địch Mĩ Áo xấu hổ vô cùng, hắn rốt cuộc đã hiểu vì sao vừa rồi dã thú lại ngoan ngoãn nghe lời như thế, nguyện ý rút lang nha bổng ra nguyên lai là nó có âm mưu.

“Thời điểm cưng giúp ta chà ngực, tiểu thí mắt không phải cũng đã ngứa rồi đi, muốn bị này nọ sáp sao, dã thú ca ca thương cưng nhất, đương nhiên muốn thỏa mãn cưng

cái đồ tiểu lẳиɠ ɭơ khiếm thao

rồi!”Dã thú cười dâʍ đãиɠ, thú đuôi ngựa quen đường cũ hướng chỗ sâu tìm kiếm đến khi đυ.ng tới ngọc bích ở chỗ sâu nhất mới dừng lại.

“A ngô… Ta mới… A… Không có… Mau đi ra…”An Địch Mĩ Áo thường xuyên bị cái đuôi dã thú làm tiểu huyệt, đối thương tổn mà thú đuôi gây ra là quá rõ ràng, đuôi của dã thú không chỉ

giống thú hành của dã thú thô to mà còn giống như lang nha bổng cường hãn hung mãnh, nó là hung khí đáng sợ nhất trên đời.

“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng vì cái gì luôn thích khẩu thị tâm phi, giống như nữ nhân vậy! Tiểu thí mắt của cưng rõ ràng đã cực kỳ ngứa, vì cái gì còn muốn chết không chịu thừa nhận!”Dã thú mặt đầy bất đắc dĩ, cái đuôi mềm như nhung bắt đầu di động lên xuống tà ác khuấy đảo tiểu huyệt ẩm ướt,

thi thoảng đỉnh tới ngọc bích lại làm cho An Địch Mĩ Áo muốn nổi điên hơn một chút.

“A a a a a –” An Địch Mĩ Áo trừng lớn tử nhãn, toàn thân kịch liệt run rẩy, ngọc bích hình lăng giác đâm vào điểm mẫn cảm nhỏ nhỏ kia tựa như bị dao đâm chọc trong

cảm giác đau đớn lại sinh ra một ít kɧoáı ©ảʍ.

“Đồ tiểu lẳиɠ ɭơ, bị cái đuôi của ta làm thực thích đi, xem cưng gọi lẳиɠ ɭơ muốn chết, đến kỹ nữ còn không lẳиɠ ɭơ như thế!

Đồ kỹ nữ lẳиɠ ɭơ!”Dã thú cố ý thống được càng sâu càng nhanh, cố ý dùng cái đuôi đỉnh đến ngọc bích để ma sát cúc tâm của An Địch Mĩ Áo.

“Nha nha nha nha nha… Dừng lại… A a a… Úc a… Không cho phép ngươi động… Đi ra… Ngươi không biết giữ lời hứa… Uhm… A a… Ngươi không biết xấu hổ… A a a a a…” An Địch Mĩ Áo môi đỏ mọng mở lớn, tiếng kêu vừa thống khổ lại vừa khoái hoạt, cái mông bị sáp đến loạn xoay, bạch sắc thủy dịch chảy ra nhiễm đầy ở trên lưng dã thú làm cho trở lên dị thường bắt mắt cũng dị thường tục tĩu.

Cúc tâm non mềm bị ngọc bích ma sát đến đau nhức, tiểu huyệt bị dã thú càng thống lại càng dương lông cứng trên thú đuôi quả thực là muốn mạng của hắn, chúng nó tựa như vô số con kiến hung ác cắn cắn tràng bích hắn, khiến hắn vừa ngứa vừa đau vô cùng.

‘Đồ lẳиɠ ɭơ, đừng có mà không chịu thừa nhận! Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đã sớm chảy ra hết rồi, hiện tại bên trong đều là tao thuỷ của cưng mới chảy ra!

Cưng xem nhan sắc này hương vị này không là của cưng thì là của ai, chỉ có cưng thiên hạ này vô song tuyệt đỉnh Đồ tiểu lẳиɠ ɭơ mới có tao d*m thủy như vậy!’Dã thú không chút lưu tình vạch trần hắn, đưa tay sờ đến chỗ hai người kết hợp lấy một ít da^ʍ thuỷ đưa tới trước mặt hắn, đem tao thuỷ toàn bộ bôi lên mặt hắn.

“Mới… Mới không phải… A a… Rõ ràng là của ngươi… Úc a… Ngươi vu oan cho ta… A a a… Úc ô ô…”An Địch Mĩ Áo xấu hổ muốn chết, hai bên tai đều đỏ.

Chuyện xấu hổ đó đã bị dã thú phát hiện, thứ hiện tạị đang chảy ra quả thực là da^ʍ của hắn, đều là dã thú hại bởi vì mỗi ngày bị dã thú thao cho nên hiện tại chỉ cần có một cái gì đó đi vào đảo lộng, tiểu huyệt lập tức sẽ giống như nữ nhân tự động phân bố ra dâʍ ɖị©ɧ.

Đáng giận! Hắn bị dã thú biến thành mất mặt như thế hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng chịu thua, hắn cũng phải khiến dã thú xấu mặt mới được.

An Địch Mỹ Áo đột nhiên nằm sấp trên lưng dã thú, hai chân thon dài mảnh khảnh bỏ

xuống nước hướng hạ thể dã thú giấu ở trong nước tìm kiếm, nhanh chóng tìm đến siêu cấp lang nha bổng, tà quang trong tử nhãn chợt lóe, hai lòng bàn chân xinh đẹp

đồng thời dùng lực đạp.

“Nga… Dã thú lập tức than nhẹ một tiếng, thở ra một ngụm lãnh khí.

Trên khuôn mặt tuyệt mỹ chợt lóe một tia cười xấu xa, Chân ngọc linh hoạt tà ác đều lộng mệnh căn dã thú, bàn chân tuyết trắng tựa như bàn tay vậy linh hoạt xát lộng mát xa thú hành sưng tím.

Cứng rắn thú hành vốn đang dục hỏa ngẩng cao bị An Địch Mĩ Áo như vậy kí©ɧ ŧɧí©ɧ dã thú tự nhiên chịu không nổi, hô hấp lập tức trở nên trầm đυ.c. Nó không hề nghĩ đến An Địch Mĩ Áo sẽ làm như vậy, nó hình như chưa từng có dạy hắn như chơi như vậy!

“Ngô… Nga… Yêu tinh chết tiệt, mau dừng lại… Nga…”Dã thú càng ngày càng tức giận, phát hết tổng lực vào cái đuôi cuồng thao ái nhân đang cưỡi ở trên lưng nó.

Thú đuôi tràn ngập uy lực hung hăng đỉnh vào tiểu ngọc bích, hận không thể đem tiểu cúc huyệt đỉnh xuyên, dâʍ ɭσạи mật thủy róc rách chảy ròng nhuộm trắng cái đuôi của nó.

“Úc úc úc… Gϊếŧ chết ta… A a a… Sâu quá a… Nga nga nga nga nga… Mau dừng lại… Xuống dưới… Nha nha nha nha… Bại hoại… Ngươi muốn gϊếŧ chết ta sao… Úc a a a a… An Địch Mĩ Áo bị biến thành cao trào liên tục, ngọc hành cứng rắn đến nhất trụ kình thiên.

An Địch Mĩ Áo căm tức lập tức phản kích, bàn chân nhỏ dùng lực khấy động ở trên siêu cấp lang nha bổng nóng kinh người ở trong nước, ngón chân cố ý cọ cọ trêu đùa đỉnh qυყ đầυ, ngón chân ngăn ngắn càng da^ʍ tục đâm chọc tiểu linh khẩu.

Thú hành đáng thương bị An Địch Mĩ Áo chơi đến đau nhức, trướng đến sắp nổ tung, lỗ niệu đạo ở trong qυყ đầυ bị ngón chân bướng bỉnh làm cho dương tô vô cùng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ

chảy ra một đống lớn dục dịch không sạch sẽ điên cuồng muốn lập tức tìm cửa động chui vào.

“Ân… A… Đồ lẳиɠ ɭơ chết tiệt, cũng dám như vậy ngoạn ta… Hảo! Xem giữa hai chúng ta ai mới chơi ai

! dã thú phấn khích rống to, lông trên thú đuôi bắt đầu dựng lên cái đuôi bắt đầu chuyển động.

Tiểu cúc huyệt thật sự sắp bị đuôi dã thú làm nát rồi,vô số lông thú tựa như những chiếc kim châm sắc nhọn đem tràng bích mẫn cảm non mềm đâm đến đau nhức vô cùng, tùy thời đều có thể chảy máu mặc dù đau muốn chết

nhưng đồng thời lại một loại kɧoáı ©ảʍ tuyệt diệu ngập đầu.

Dã thú thấy hắn kích động như thế, càng thêm dung sức, càng làm càng nhanh,

sắp làm hắn

bay lên, nó rất thích xem Tiểu Mĩ Mĩ bị làm đến nổi điên biểu cảm muốn sống muốn chết, đặc biệt nghe đến tiếng kêu cứu mạng của hắn khi bị mình lạn thao làm cho nó thật sự muốn đem hắn làm đến tươi sống gϊếŧ chết,dĩ nhiên là nó không nỡ.

“A a a… Phá… Phá… Úc a a a… Úc a a… Đừng làm, thật sự… Muốn bị ngươi… Làm phá… Ô a a… A a…”An Địch Mĩ Áo sợ đến ngã vào

trong nước. Chỉ có thể ôm thật chặc tấm lưng rộng lớn của dã thú, thân thể bị cái đuôi dã thú làm đến vẫn lay động, trước ngực đầu v* thũng đau cùng ngọc hành phía dưới đứng thẳng, không ngừng ma sát với lông mao cưng cứng của dã thú, khiến kɧoáı ©ảʍ càng thêm cường liệt.

Đồng tử tràn đầy nước mắt trong suốt động nhân hung hăng trừng dã thúở

dưới thân đang tra tấn hắn đến chết đi sống lại, dám tra tấn khi dễ hắn, hắn nhất định phải đòi lại gấp trăm ngàn lần!

“A a… Ân a a… Úc ngô… Nga a a a…”An Địch Mĩ Áo thống khổ lại sảng khoái da^ʍ kêu, trong nước bàn chân tuyết trắng phẫn hận dùng sức đùa bỡn thú hành nóng bỏng

kinh người, còn cố ý dùng nhón chân bấm “Lang nha bổng”, nhưng thú hành thật sự quá lớn ngón chân hắn kẹp còn chưa xong huống chi là bấm.

Nhưng An Địch Mĩ Áo không có nản lòng rất nhanh liền nghĩ tới một phương pháp khác tra tấn dã thú,

bàn chân đặt trên đại thú hành đột nhiên

di chuyển xuống tìm đến hai thịt heo túi ra sức mà đạp, hung hăng đè ép thịt túi mềm nhũn, đem kɧoáı ©ảʍ sắp không chịu nổi trong thân mình tất cả đều phát tiết ở trên chân.

“A — ” Tiếng thú rống doạ người làm người ta sởn tóc gáy truyền vào trời, tinh nang là chỗ mẫn cảm yếu ớt nhất bị đùa bỡn như thế

khiến dã thú điên rồi, cả người đều sắp bạo liệt.

Bàn tay mảnh khảnh mỹ lệ thò vào trong nước đυ.ng đến trước ngực dã thú, bắt lấy đầu v* giấu ở nồng đậm mao từ trước đến nay chưa bị người đυ.ng qua hung hăng xoa nắn ngoạn chơi.

Lại là một tiếng thú rống đáng sợ nữa, dã thú kích động đến cái đuôi đứng im, nó trăm triệu lần không nghĩ tới An Địch Mĩ Áo sẽ làm ra nhiều hành động làm nguwoif ta giật mình như vậy, hôm nay An Địch Mĩ Áo thật sự làm người khác nổi điên rồi.

Vì khiến dã thú kích động, đầu lưỡi An Địch Mĩ Áo bắt đầu đi liếʍ lỗ tai xù lông của dã thú. Vô luận là người hay thú thì lỗ tai luôn là điểm mẫn cảm, hôm nay nhất định phải làm cho dã thú xấu mặt mới thôi, chỉ bị

chân ngoạn mà bắn ra cho nó biết mình lợi hại như nào! Hừ —

Dã thú tuy biết mục đích của An Địch Mĩ Áo nhưng hoàn toàn không khống chế nổi du͙© vọиɠ của mình, trước kia đều là nó đùa bỡn người khác chưa từng có người nào dám đùa nó,càng miễn bàn tới dám lớn mật tiết ngoạn nó như thế, lá gan Tiểu Mĩ Mĩ thật sự là lớn bằng trời!

Bất quá Tiểu Mĩ Mĩ biến thành như vậy nó rất thích, nó sớm biết tiểu yêu tinh này phi thường tao, là siêu cấp da^ʍ phụ, sẽ vô cùng dâʍ đãиɠ vượt xa sức tưởng tượng! Thật không biết về sau khi hắn mang thai sẽ thế nào, chỉ là nghĩ thôi là làm cho nó kích động đến không chịu nổi –.

Suy nghĩ của dã thú rất nhanh bị cắt đứt, An Địch Mĩ Áo vươn ra cái lưỡi đinh hương tiến vào trong tai nó chuyển động hấp liếʍ, tay cùng chân đồng thời dùng lực ngoan xát.

“AHHH — “Đại thú hành

bị An Địch Mĩ Áo tiết ngoạn rốt cuộc không khống chế nổi mà bắn ra, thú tinh giống núi lửa phun trào đem làn nước hồ trong veo nhiễm bẩn, trong không khí tràn ngập một cỗ dày đặc vị tanh nồng.

An Địch Mĩ Áo lộ ra nụ cười thắng lợi, dã thú cuối cùng cũng bị hắn ngoạn đến mắt mặt, nhìn nó về sau còn dám kiêu ngạo nữa không, ha ha ha ha ha…

Nó vậy mà bị tình nhân chính một tay mình điều giáo chỉ dùng chân ngoạn liền bắn, dã thú giận dữ rút ra cái đuôi nhanh chóng trở mình chuẩn bị trả thù.

An Địch Mĩ Áo rất lo lắng mình sẽ bị ngã xuống, tranh thủ thời gian dã thú lập tức bị nhét vào một căn nhục cân cự đại vô cùng -là siêu cấp lang nha bổng của dã thú vào trong mông hắn.

“A –, An Địch Mĩ Áo sợ tới mức kêu to, không nghĩ tới dã thú lại mãnh liệt như thế

nó vừa mới bắn ra lập tức lại cương

không hổ danh là đầu dã thú so với người bình thường đúng là khác xa!

“Đồ yêu tinh xấu xa, cưng xem ta bị mất mặt bắn ra chắc hẳn là thích lắm!”Dã thú nhìn hoa thủy tiên quốc vương đang kinh ngạc mà cười lạnh, một phát hung hăng

xỏ xuyên qua thân thể An Địch Mĩ Áo khí lực vô cùng lớn ngay cả ngọc bích cũng thiếu chút nữa bị chém thành hai nửa.

“A a a a a a — “Tiêng kêu thê lương vọng thẳng đến trời xanh làm người ta sởn tóc gáy, An Địch Mĩ Áo toàn thân đau đến phát run,

mặt vốn là hồng nhuận nháy mắt đau đến trắng như tờ giấy.

côn th*t dã thú không chỉ thô dài mà hành thân phủ đầy cái loại gai nhọn. Người bình thường thì khó có thể thừa nhận nhưng An Địch Mĩ Áo bị dã thú ngày đêm không ngừng làm đã trở nên quen thuộc với hung vật khác người kia, nhưng vừa rồi mới bị thú đuôi chà đạp qua dũng đạo sưng đỏ vô cùng hiện tại lại bị dùng lực cắm vào siêu cấp lang nha bổng khiến hắn căn bản không thể thừa nhận, quả thực đau muốn chết.

Không nhìn đến An Địch Mĩ Áo đang

kêu thảm thiết, dã thú phẫn nộ trừu sáp. mỗi một lần đi vào đều đi đến nơi sâu nhất, hận không thể đem ngọc bích cùng cúc tâm đồng thời đâm xuyên.

“A a a a a… A a… Dã thú chết tiệt, đau quá… A a a… Từ bỏ… Mau dừng lại... Úc nga... Ô ô ô ô ô ô... Ta thật sự... rất... Đau... Hừ ân... Nga nga... Ta sẽ tử... A a a a... dừng lại a... Ô ô... A a... “Ngũ quan xinh đẹp thống khổ nhíu chặt một chỗ, nước mắt trong suốt giống như trân châu không ngừng trào ra ướt đẫm khuôn mặt nhỏ nhắn, hoà vào dich thể mà lúc trước dã thú đã bôi lên mặt làm cho hắn vừa dâʍ ɭσạи lại vừa đáng thương.

“Đò yêu tinh, thế nhưng còn dám mắng ta là dã thú chết tiệt! Xem ra cưng thật sự muốn bị ta thao chết!”Dã thú càng thêm tức giận, lấy ra đuôi thú rồi lại thò đến trước miệng cúc huyệt ý đồ muốn cắm vào cùng thú hành cùng nhau trừng phạt An Địch Mĩ Áo.

Đã phát hiện ra ý đồ của nó, An Địch Mĩ Áo kinh hãi, liều mạng giãy dụa.”Không cần... A... Tuyệt đôi không cho phép đi vào... A a... Ô a...”

Cúc huyệt bị thú hành nhồi đến tràn đầy, căn bản không có khả năng lại cắm thêm thú đuôi thô to tuy rằng từng nhiều lần đã bị dã thú đồng thời cắm thú hành cùng thú vĩ vào, nhưng khi đó đều có làm qua khúc dạo đầu khuếch trương tốt, cứ như vậy mạnh mẽ tiến vào mà nói nhất định sẽ bị xé rách đến đổ máu.

Không để ý đến hắn khóc gọi, dã thú lạnh lùng cười, nhẹ nhàng chế trụ hắn khiến hắn không thể kháng cự, bất chấp tất cả đem cái đuôi theo cúc huyệt khẩu kéo ra một

khe hở, thô bạo cắm vào.

Nháy mắt, An Địch Mĩ Áo bị đau thiếu chút nữa ngất xỉu đi ngay cả thanh âm đều kêu không được, chỉ có thể ôm thật chặc dã thú mặc dù là dã thú khiến hắn đau như vậy nhưng hắn cũng chỉ có thể dựa vào dã thú, nó là người hắn tín nhiệm nhất.

Thấy hắn đau lợi hại như thế, dã thú nộ khí giảm đi không ỉ thay vào đó là sự đau lòng. Tuy rằng không có lập tức rút ra nhưng mà nó thành thật không có động chỉ là lẳng lặng nán ở bên trong.

“Ô ô ô... Súc... Sinh... cút... Đi...”An Địch Mĩ Áo cưỡi trên trước ngực dã thú nghỉ ngơi một lát, khóc mắng, thanh âm đau nhức có chút phát run, lê hoa đái vũ, bộ dáng điềm đạm đáng yêu chọc người ta đau lòng.

“Đồ yêu tinh chết tiệt, còn không biết sai, thế nhưng lại mắng ta, thật là không ngoan mà!”Tâm nó vừa mới nhuyễn một chút lập tức lại tức giận trở lại, dã thú nhíu mày, sinh khí khiến thú hành cùng thú đuôi cắm ở tiểu huyệt cùng nhau động lên. Bất quá tựa hồ còn có một chút lo lắng, lực đạo cũng không phải là lớn nhưng lại làm cho Địch Mĩ Áo đau vô cùng.

“A a a... Da^ʍ ma... Không cho phép nhúc nhích... Ô ô... A a a... chảy máu rồi... Ô ô ô ô ô...”An Địch Mĩ Áo khóc đến rơi lệ đầy mặt, nâng lên cánh tay mềm nhũn vô lực đánh dã thú.

Cúc huyệt đã bị thương căn bản chịu không nổi hai cự đại hung khí, hoàn toàn biến hình, huyệt khẩu chống đỡ đến bình bình ( bằng phẳng), một tia nếp nhăn cũng nhìn không tới, chỉ còn lại tầng màng mỏng. Nội bích thảm hại hơn bị chống đỡ đến sắp nổ tung

giống như bị cắm vào hai thanh đao sắc bén, chất lỏng nóng bỏng từ trong tiểu huyệt chảy ra, tràng bích có vài chỗ bị thương đến chảy máu.

Thật sự rất đau đớn, An Địch Mĩ Áo chỉ cảm thấy sống không bằng chết, nguyên bản ngọc hành sắo cao trào bị đau đến uể oải, mệnh căn như côn trùng ốm yếu sắp chết

nằm ở dưới bụng trắng nõn.

“Còn hay không dám cười trộm ta, còn hay không dám giống như vừa rồi đùa cợt ta?”Dã thú mắng, biểu tình hung ác nhưng tại nhìn đến khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn hắn đau đến nhăn nhó vẫn là đau lòng mà ngừng lại.

“Ô ô... Không dám... Ô... Phụ vương, mẫu hậu, cứu ta... Ô ô... Tiểu Mĩ Mĩ... Đau quá... đau muốn chết... Ô ô ô...”An Địch Mĩ Áo lắc đầu,giống như tiểu hài tử mà khóc kêu song thân đã mất của mình. Bộ dạng vừa khả ái vừ đáng thương làm cho người ta nhịn không được muốn bảo vệ, thương tiếc hắn.

“Tiểu yêu tinh, cưng gọi sai người rồi! Phụ vương, mẫu hậu của cưng cứu không được cưng đâu, chỉ có ta mới có khả năng cứu cưng!”Dã thú thổi thổi chiếc mũi của hắn khóc đến ửng đỏ. Nhìn hắn khóc thành như vậy tất cả hỏa khí bay thành mây khói.

“Ô ô... Dã thú ca ca, van cầu ngươi tha thứ ta... Ô ô... A a... Đừng làm nữa... A a... Ta không được... A a a... Hảo ca ca, ngươi đối Tiểu Mĩ Mĩ là tốt nhất, ngươi thương ta nhất

.. A a a... Tiểu Mĩ Mĩ yêu nhất ngươi... A a... Cầu ngươi tha ta đi... Ô ô ô ô...”An Địch Mĩ Áo chủ động hôn khuôn mặt xáu xí doạ người của dã thú, đáng thương cầu xin, dã thú tuy rằng rất hung dữ nhưng nó lại không chịu nổi hắn làm nũng, hoàn toàn vô phát chống cự khi nghe hắn gọi là ca ca.

“Tiểu bại hoại, lần này tạm tha cho cưng! Lần sau nếu lại giống như hôm nay dám như vậy chỉnh ta, ta nhất đinh sẽ không tha, ta sẽ khiến cưng thật sự bị đau đến chết!”Nhếch môi cười, dã thú ôn nhu sờ sờ đầu của hắn mà

hung ác hù dọa.

“Ân... Ta không dám, hảo ca ca, ta thật sự đau quá đau quá, ngươi mau đi ra để cho

nhân gia nghỉ ngơi một lát...” Hắn vội vàng

gật đầu lại dùng lực hôn dã thú một, đáng thương vô cùng cầu xin.

“Không được, cưng từng nói sinh cho ta một đứa con, hôm nay không làm đến khi cưng mang thai, ta là tuyệt đối sẽ không

ra ngoài!”Dã thú không chút

nào do dự mà cự tuyệt.

“Nhưng là...”

“Ta biết cưng rất đau, cưng yên tâm rất nhanh thôi cưng sẽ không đau nữa mag còn thích đến bay lên trời, bị ta thao sảng khóai đến lên trời

..”Dã thú da^ʍ tà cười nói, hai móng vuốt

phóng tới trên tiểu mông đau nhức của hắn đau nhẹ nhàng xoa nhẹ hai cái.

An Địch Mĩ Áo lập tức cảm giác thấy không đau nữa, máu cũng ngừng chảy. Dã thú

sử dụng ma pháp đối với hắn!

Đang lúc còn kinh ngạc bời ma pháp thần kỳ của dã thú, trong mông hai cự vật lại bắt đầu di chuyển hung hăng thao tiểu mỹ huyệt căng chật vô cùng.

“A a a... Úc a... Xấu dã thú, ngươi tại sao không có nói một tiếng... Liền động... Úc a a a a... Úc a... Ân a... Không cần... Ân ngô... A a...”An Địch Mĩ Áo sinh khí kêu lên,tiểu huyệt lại khôi phục bản tính dâʍ đãиɠ, gắt gao bao lấy lấy hai “Cự vô bá” quen thuộc, đói khát mà nhẹ nhàng mấp máy, muốn mau chóng thể nghiệm kɧoáı ©ảʍ tuyệ vời khó có thể quên trong trí nhớ.

Thân thể hắn bị dã thú cải tạo triệt để, hoàn toàn hết thuốc chữa, tuy rằng dã thú nói đây là tính dâʍ đãиɠ trời sinh của hắn, cùng nó một chút quan hệ cũng không có, nhưng hắn tuyệt không thừa nhận, hắn kiên quyết cho rằng tất cả biến thành như vậy đều là do dã thú làm!

“Ai nha, Tiểu Mĩ Mĩ, cưng thật sự là trở mặt so với trở bàn tay còn nhanh hơn, vừa rồi mới bảo ta là hảo ca ca, thế mà lúc còn ở trên lưng ta thì liền mắng ta là xấu dã thú, thật sự là đáng giận! Xem ta không hung hăng gϊếŧ chết cái đồ da^ʍ oa không ngoannày, thao lạn

tiểu mông của ngươi!”Dã thú giả bộ sinh khí, mượn cơ hội cuồng loạn va chạm.

Dâʍ ѵậŧ phủ đầy lông mao thô to siêu dài đang tận tình tại tiểu huyệt nóng bỏng

dong duổi, nó hướng chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt đột phá, dùng lực đem ngọc bích đẩy đến chỗ sâu nhất so với

cúc tâm còn sâu hơn, trực tiếp đỉnh nhập vào trong bụng.

“Nha nha nha nha nha nha nha nha... Làm đến nội tạng… A a a… Hảo ca ca, quá sâu… A a a a a… Úc úc úc… Chậm một chút, … nhẹ một chút… A a a a a… Dã thú ca ca, nội tạng muốn phá… A a a a…”An Địch Mĩ Áo kịch liệt lắc đầu đến cuồng dại, tóc bạc bàn ở trên đầu giống thác nước đang lay động, đẹp đến kinh người.

Cái loại cảm giác này không cách nào mà hình dung được, hắn chưa bao giờ bị đυ.ng đến chỗ thần bí đó, bị hai hung khí đáng sợ đồng thời ngang ngược xâm chiếm, tựa như linh hồn ở chỗ sâu bị xâm chiếm, đau vô cùng cũng thích vô cùng đến nỗi toàn thân đều nổi da gà.

“Tiểu yêu tinh, không thâm nhập đến bụng nội của cưng thì làm như thế nào mà hội tiểu dã thú có thể ở bên trong được” Nó mê luyến ngưng mắt nhìn An Địch Mĩ Áo. Toàn bộ kim mâu tràn đầy thâm tình.

Bất đồng với ánh mắt ôn nhu, phía dưới thú hành cùng thú đuôi ra ra vào vào, vô cùng hung ác thăm dò nội tạng thần bí, đem ngọc bích

đỉnh vào chỗ sâu trong bụng, nó cũng không lo lắng là làm sao mà lấy ngọc bích ra được.

“A a a a a a… Dã thú ca ca… Ngươi không cần lại… Úc úc úc... Ta muốn bị ngươi thao chết… A a… Nga ân… Cầu ngươi đừng thống sâu như vậy… Bảo thạch đâm chết ta… A a a… Đau quá… Cứu mạng a… Phụ vương… Mẫu hậu… Cứu cứu ta… A a a a a a… Tiểu Mĩ Mĩ không được… Cáp a a a… A a a a…”An Địch Mĩ Áo môi đỏ mọng trương lớn, khóe miệng không ngừng tràn ra chất lỏng không kịp nuốt vào, cổ họng cơ hồ đã gọi đến khàn.

Cảm giác đau nhức vô cùng cùng kɧoáı ©ảʍ, khiến hắn dục tiên dục tử, liên tục cao trào, ban đầu đau đến ngọc hành ở dưới mềm nhũn bây giờ đã bắt đầu ngóc đầu thức tỉnh, mặt sau tiểu huyệt càng ngày càng tràn ra nhiều d*m thủy hơn, đem thú hành dã thú cùng đầu đuôi tẩm ướt.

“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng lại không ngoan rồi, dám nói dối! Rõ ràng rất thích là lại nói

là đau!

Cưng xem cưng lại bắt đầu chảy nước! Thật sự là dâʍ ɭσạи đến hết thuốc chữa! Ai, tao mông của cưng nếu không có siêu cấp lang nha bổng cùng thú đuôi của ta, thì làm sao mà sống được!”Dã thú trêu chọc nói.

Tiểu huyệt mềm mại đem thú hành cùng thú đuôi bao đến chặt khít vô cùng, một tia khe hở cũng không có, cái loại cảm giác này thật sự là thích muốn chết, khiến nó nhịn không được lập tức muốn bạo bắn ra. Nhưng bây giờ không phải là thời điểm đó, nó còn muốn thao Tiểu Mĩ Mĩ trong chốc lát nữa, hưởng thụ nhiều cái loại cực hạn kɧoáı ©ảʍ trừu sáp này một chút.

Dã thú hưng phấn hôn má ngọc An Địch Mĩ Áo đã ướt đẫm mồ hôi, vươn ra một móng vuốt đi đùa bỡn nhũ hoa đã sưng như thạch đầu, một

cái khác bắt lấy bạch ngọc hành đã cứng rắn mà vuốt ve bộ lộng, khiến ngọc hành càng trở nên đứng thẳng, khí phách hiên ngang.

Tất cả các điểm mẫn cảm đều bị công kích, kɧoáı ©ảʍ càng ngày càng mãnh liệt, An Địch Mĩ Áo sướиɠ đến da^ʍ khiếu liên tục: “A ha ha ha… Úc a… Dã thú ca ca, hảo thích a… Ân a… Thật sự hảo thích… A a a a a… Ngươi thao Tiểu Mĩ Mĩ hảo khoái hoạt… Cáp a… đầu v* rất thoải mái… Kê kê cũng thoải mái… Ngô ngô… Thí mắt cũng rất sướиɠ… A a a a a… Thật đã a… A a a a a a…”

“Thích dã thú ca ca như vậy thao cưng sao? Đồ tiểu lẳиɠ ɭơ ”

Nhìn tình nhân mặt đầy nước mắt đôi mắt phủ đầy xuân sắc liên tục da^ʍ khiếu, dã thú kích động đến cực điểm, càng muốn chà đạp hắn. Muốn nhìn thấy hắn khóc đến thảm hại hơn, kêu càng mị hơn, đem tất cả những thứ

xinh đẹp nhất hiện ra ở trước mặt mình.

“Úc úc úc úc úc… Chết… Úc a a a… Dã thú ca ca, ngươi làm cho Tiểu Mĩ Mĩ thích chết… A a a a a… Nga a a… Giống như muốn thăng thiên…… Quá tuyệt vời… A a a a a… Hảo ca ca, dùng sức… Úc ngô ngô… Hừ nga…”An Địch Mĩ Áo ôm chặt dã thú, cưỡi “Siêu cấp lang nha bổng “Cùng “Vô địch thần phong vĩ ” thích đến cao trào, miệng mở ra lớn, nũng nịu từng trận, hương tân chảy đầy cằm*. Mặt khác cái miệng nhỏ nhắn nhất cũng chảy đầy d*m thủy, đem dưới bụng của mình cùng dã thú toàn bộ biến thành bẩn vô cùng.

*( hương tân chảy đầy cằm =ý nói nước miếng của em ấy chảy đầy cằm ah)

Kɧoáı ©ảʍ giống như mưa rền gió dữ

khiến hắn hoàn toàn bị sa vào cơn lốc tìиɧ ɖu͙© của dã thú, không thể tự kiềm chế nổi chính mình chỉ có thể gắt gao ôm dã thú như phao cứu với duy nhất ở giữa biển lớn.

“Đồ lẳиɠ ɭơ chết tiệt, đừng chỉ lo phát xuân, nhanh lên trả lời vấn đề của ta, cưng thích bị ta thao sao? Cưng bị ta thao rất sung sướиɠ sao?”Dã thú đánh mông hắn mắng, thú đuôi cùng thú hành hung hãn vô cùng đảo lộng va chạm đem cúc huyệt khấy thành thành nhất uông

xuân tửu say lòng người. ( nhất uông xuân tuỷ= một hồ đầy xuân tửu( rượi cất về mùa xuân))

“Úc a… Đừng đánh… Đau… A a a a… Thích… Ta đương nhiên thích… Nga nga nga nga nga… Úc a a… Dã thú ca ca thao đến… Thật vui vẻ… A ngô ngô… Van cầu ngươi lại dùng lực thao ta… A a a a a… Úc a a… Ta là da^ʍ phụ… Úc a… Trời sinh thích bị người khác chọc mông… A a a… Hảo ca ca, cầu ngươi hung hăng gϊếŧ chết tiểu mẫu cẩu đang phát tao này… A a a a a… Ta là tiểu mẫu cẩu của ngươi… Úc úc a a a… Nga a a…”

Đôi chân thon dài kẹp chặt eo hổ của dã thú, phóng đãng

vặn vẹo thắt lưng đón ý

hùa cùng dã thú trừu sáp. Đầu óc đã hỗn loạn đến mơ hồ, tâm trí

chỉ muốn truy cầu cái loại kɧoáı ©ảʍ tiêu hồn phệ cốt kia, đã sớm vứt bổ thân phận cao quý của chính mình, chỉ biết chìm đắm trong tìиɧ ɖu͙© da^ʍ khiếu liên tục. Hắn đã hoàn toàn hóa thân thành một da^ʍ thú chỉ biết là thỏa mãn du͙© vọиɠ của mình!

Nhìn An Địch Mĩ Áo cử chỉ phóng đãng đem dã thú mê hoặc đến thần hồn điên đảo, vô cùng kích động mắng: “Đồ lẳиɠ ɭơ chết tiệt, xem bộ dạng cưng đang phát tao này rất giống

như tám trăm năm không có bị nam nhân thao qua! Đồ đê tiện! Thối kỹ nữ!”

“Úc a a… Lại thao sâu thêm chút nữa… A a a… Dã thú ca ca, ngươi quá tuyệt vời… A a… côn th*t của ngươi cùng cái đuôi thật sự rất lớn… A a… Tiểu Mĩ Mĩ yêu chết… A a a… Chúng nó tất cả đều là bảo bối của Tiểu Mĩ Mĩ … A a a a… Nga a a…”An Địch Mĩ Áo kẹp chặt lại cúc huyệt, sợ thú hành cùng thú đuôi của dã thú rời đi, say mê rêи ɾỉ phóng đãng, cử chỉ giống như thư thú dâʍ đãиɠ phong tao vô cùng. ( thư thú = thú cái)

Bụng bị thao đến sắp tan chảy ngọc bích bị đỉnh đến địa phương kỳ quái nào đó, cảm giác giống như bị kẹt ở trong nội tạng, khiến hắn rất sợ hãi nhưng lại vô cùng

kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

“Thối da^ʍ oa, cưng chỉ yêu côn th*t cùng cái đuôi của ta, chẳng lẽ cưng không yêu ta sao.”Dã thú ghen tuông nhéo chiếc eo của hắn đang lay động đến sắp rụng rời, đột nhiên dừng lại bất động.

“Hảo dã thú ca ca, đừng đứng im mà… Ngô… Ta nhất yêu ngươi… Ngươi đừng nóng giận… Hừ ân… Van cầu ngươi nhanh lên thao ta, đừng bất động, thật là khó chịu… Ngô ân…”An Địch Mĩ Áo nhíu mày kêu lên, liều mạng lấy lòng dã thú, hi vọng nó nhanh chóng chuyển động.

Dục hoả trong thân thể càng ngày càng lớn, vô cùng khát vọng cái loại kɧoáı ©ảʍ vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ vừa đau đớn đó, nếu hiện tại mà dã thú không làm nữa hắn nhất định sẽ thống khổ đến chết mất.

“Đồ tiểu lẳиɠ ɭơ, ta cũng nhất yêu cưng!”Dã thú thỏa mãn nở nụ cười, lại vung ra “Siêu cấp lang nha bổng “Cùng “Vô địch thần phong vĩ ” đáng sợ không ngừng tại trong tiểu huyệt ra ra vào vào, lấy tốc độ mà nhân loại không thể làm được nhanh chóng trừu cắm.

“A a a a… Dã thú ca ca, chính là như vậy… Úc a a… Hung hăng làm Tiểu Mĩ Mĩ… Úc a a… Tiểu Mĩ Mĩ là… Tiểu mẫu cẩu của ngươi… Úc a a a… Nga a… sinh ra chỉ để ngươi thao… A a a a… Úc a a…”Xuân thanh làm người ta khó có thể tin,nóng bỏng đến

người khác mặt đỏ tim đập

Máu sôi trào, hạ thể của bọn họ gắt gao dính liền

tại một chỗ.

Đây tuyệt đối là hình ảnh dâʍ ɭσạи hạ lưu nhất trên đời này, bên trong cúc huyệt nhỏ xinh tinh xảo nhưng dị thường sưng đỏ khó có thể tin tưởng là nó có thể dung nạp được hai hung khí lấn gấp mấy lần tiểu huyệt. Hung vật màu đen đem miệng tiểu huyệt sưng đỏ cọ sát đến tiên diễm ướŧ áŧ, mật dịch màu trắng không ngừng theo hung vật khủng bố chảy ra sau đó phủ đầy nơi riêng tư cùng đùi của hai người.

“Thật sự là

tiểu mẫu cẩu dâʍ đãиɠ, bất quá bổn thần rất thích cưng như vậy phát tao tiểu mẫu cẩu! Thật khả ái muốn chết!”Dã thú mê luyến cạy mở đôi môi đỏ mọng cuốn lấy cái lưỡi thơm ngọt của hắn mà mãnh liệt hôn, hai cái lưỡi ở giữa không trung kịch liệt dây dưa, phát ra tiếng vang “Chậc chậc “.

Trong khoảng thời gian bị dã thú điều giáo, kĩ thuật hôn của An Địch Mĩ Áo đã thuần thục hơn nhiều, cái lưỡi linh hoạt nhiệt tình đáp lại. Hắn kéo bộ lông xù của dã thú

ma sát ngọc hành đã đứng thẳng của mình, cũng thẳng lưng khiến bạch ngọc bổng va chạm bàn tay của dã thú.

Sau huyệt bị từng đợt va chạm

tấn công chính mình lại ra sức đi đỉnh bàn tay của dã thú, An Địch Mĩ Áo thoải mái nhắm mắt lại, say mê dạo chơi trong tầng kɧoáı ©ảʍ.

Chính lúc An Địch Mĩ Áo cũng sắp cao trào bắn tinh thì đột nhiên linh khẩu bị vật gì đó cắm vào ngăn chặn. Hắn thống khổ mở to mắt, dã thú thế nhưng lại tà ác mà cắm một đoá hoa thuỷ tiên vào đỉnh qυყ đầυ của hắn đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ chặn lại bên trong.

“Ô a… Dã thú ca ca, mau… Để cho ta bắn… A a a… Cầu ngươi để cho ta bắn… Úc a a… Thật là khó chịu, ta muốn bắn tinh… A a a…”An Địch Mĩ Áo đáng thương cầu xin, dã thú thật sự rất xấu nó lại tra tấn hắn rồi!

Kɧoáı ©ảʍ điên cuồng đang có nhu cầu cấp bách muốn phát tiết nhưng mà lại không thể bắn ra, khoái hoạt dục thủy đã vọt tới côn th*t lại bị đoá hoa ngăn chặn. Rồi kɧoáı ©ảʍ ở hậu huyệt lại không ngừng tăng mạnh, bài sơn đảo hải thẳng hướng phía trước ngọc hành phóng đến, tìm kiếm chỗ phóng thích.

“Muốn bắn thì cũng có thể nhưng cưng phải như mọi khi cầu ta, dùng sức gọi ta, gọi đến bao giờ bản thần vui vẻ thì thôi, tự nhiên bản thần sẽ để cho cưng bắn!”Dã thú nâng khuôn mặt đang tràn đầy vẻ dâʍ ɭσạи của hắn lên, nhìn đôi mắt bao phủ hoàn hoàn bởi nước mắt cùng dục triều, nó thích nhất nghe nhất xuân thanh màTiểu Mĩ Mĩ gọi.

Thú hành cùng thú đuôi càng động càng nhanh, càng ngày càng hung dữ, cố ý không ngừng ma sát kí©ɧ ŧɧí©ɧ ngọc bích để ngọc bích cọ cọ vào cúc tâm đã sung huyết to như hòn đá.

“A a a… Hảo, ta cầu ngươi, ta gọi… A a a… Ta là kỹ nữ, ta là tiện nhân… Úc a… nhẹ một chút… Aha cáp… Nga a… Ta trời sinh đã dâʍ đãиɠ, ta là một yêu tinh thích bị thao mông.. Tao mẫu cẩu… Úc a a… Cầu dã thú ca ca hung hăng thao chết… Ta… Nha nha nha nha nha — dã thú ca ca dùng lực thao tao thí mắt của tiểu mẫu cẩu … A a a a a… Dùng lực thao chết ta… Úc a a a a… Thao đến khi bụng tiểu mẫu cẩu lớn thì thôi, khiến tiểu mẫu cẩu sinh cho ngươi một đống lớn tiểu dã thú… Úc a a a a…”

Vì có thể phóng thích, An Địch Mĩ Áo sắp bị nghẹn hỏng không chút do dự dựa theo yêu cầu của dã thú liên tục khóc kêu dâʍ đãиɠ đến cực điểm. Hắn biết dã thú thích nhất là khi hắn da^ʍ tiện giống như kỹ nữ, khi đang làʍ t̠ìиɦ càng lẳиɠ ɭơ thì càng thích, nó càng thích hắn dùng những từ ngữ thô bỉ không chịu nổi vũ nhục chính mình.

Kêu cũng không tệ lắm, lại kêu thêm một chút nữa đi!”Dã thú một bên da^ʍ tà dùng lực đánh cái mông đầy đặn của hắn, một bên dùng hai hung vật giống như hỏa xà

tại bên trong bụng An Địch Mĩ Áo va chạm.

“A a… Ân ngô… Dã thú ca ca, ta yêu ngươi… A ngô…”

Dã thú dùng sức thao đến nửa ngày, nó muốn bắn, vươn ra cái lưỡi dài trìu mến liếʍ hạ đôi mắt đã khóc đến sưng đỏ của An Địch Mĩ Áo, nói: “Tiểu Mĩ Mĩ, ta cũng yêu cưng, chúng ta cùng nhau bắn!”

Vừa dứt lời, gai nhọn ở trên thú hành đột nhiên ôm lấy tràng bịch An Địch Mĩ Áo, thú tinh so nham thạch còn nóng hơn,số lượng kinh người không ngừng phun vào bên trong mông của hắn, nhanh chóng đem bụng An Địch Mĩ Áo bắn đến lớn vô cùng, đồng thời lấy ra hoa thuỷ tiên vẫn cắm ở trên ngọc hành An Địch Mĩ Áo, ngọc hành đã nghẹn rất lâu cuối cùng cũng đã được phun ra.

“A a a a a — “An Địch Mĩ Áo sung sướиɠ kêu lớn, kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ khi phía trước cuối cùng cũng được phóng thích cùng với kɧoáı ©ảʍ giống như hỏa pháo khi bị

đánh trúng khiến hắn không thể thừa nhận nổi, trước mắt bạch quang chợt lóe, thét chói rồi hôn mê bất tỉnh.

Trong chớp mắt, hắn cảm giác được cảm giác vô cùng nóng, không phải là “Tiểu dã thú ” bình thường đã chạy vào bụng hắn…