Hoàn Mỹ Phù Hợp

Chương 15: Bị đè lên bàn làm việc chơi lỏng miệng nhỏ, cưỡng ép gọi "ông xã" (cạo ᒪôиg Mυ, ngồi chồm hổm ăn "củ cải")

"Muốn vật lớn hơn nữa? Vậy em cầu tôi đi, tôi thấy vừa lòng thì sẽ khen thưởng cho em."

Tịch Chu ác liệt đút ngón tay vào càng sâu trong tràng đạo, ngón tay thô ráp thẳng tắp thọc trúng tao thịt non mềm, Lê Đan lập tức "a" một tiếng, c̠úc̠ Ꮒσα đột ngột bị tập kích làm tính khí đằng trước không chịu nổi liền bắn ra, thắt lưng mềm dẻo của cậu vặn vẹo xoay lắc như một con da^ʍ xà.

"Ông chủ... Cầu ngài... Cầu ngài đút tôi ăn hai căn côn th*t lớn... A... Hai cái miệng da^ʍ đều muốn được khen thưởng..." Lê Đan bị nam nhân đè sát vô ghế, hai chân bị banh rộng ra. Lê kiến trúc sư ngày thường thanh tâm quả dục nay đã hoàn toàn trở thành bộ dáng yêu hồ quyến rũ câu nhân.

"Sai, điều tôi muốn nghe không phải cái này." Tịch biếи ŧɦái hăng máu bóp một phát lên âm hạch vừa sưng vừa đỏ, quả nhiên, Lê Đan lập tức lêи đỉиɦ tại chỗ, phun ra một bãi nước da^ʍ ướt cả bản tay của Tịch ông chủ.

Kɧoáı ©ảʍ trong người Lê Đan dâng lên như thuỷ triều, giải toả được một lần cũng không làm thân thể cậu thấy thỏa mãn, ngược lại, ngoại trừ bướm nhỏ ướt đến lợi hại, thịt non bên trong hai lỗ da^ʍ càng thêm điên cuồng ngọa nguậy, cả người đều bị chìm vào cơn đói khát ngập đầu.

"Tịch tổng... Ân... Cầu đút no miệng nhỏ a..." Thanh âm Lê Đan mang theo một chút lo âu, cậu không biết nam nhân muốn nghe cái gì, chỉ đành phải đem những lời phóng đãng mà mình biết đều nói qua một lần.

"Tịch Chu... Bướm da^ʍ vừa mềm vừa nhiều nước như vậy... Ân a... Anh không muốn chơi sao?... dương v*t bự mà đút vào, lỗ nhỏ sẽ chủ động quấn lấy hút chặt... A... Thật thoải mái... Ưʍ... A..."

Lê Đan cắn cắn môi dưới, cậu đã nói đến như thế, mà Tịch ông chủ vẫn không dao động, ngoại trừ bàn tay đang vuốt ve cặp mông mật đào càng thêm dùng sức bóp mạnh, căn bản là không thèm tiến lên thao cậu.

"Lại sai rồi. A Đan, Tôi muốn nghe em gọi "ông xã", tốt nhất là hãy luôn luôn gọi như vậy." Tịch ông chủ đứng dậy liếʍ liếʍ vành tai Lê Đan, dụ dỗ đối phương.

Lê kiến trúc sư vốn đang chìm trong du͙© vọиɠ đột nhiên thanh tỉnh, cậu quay mặt qua một bên, nhỏ giọng đáp lại một chữ: "Không..."

Những cái khác thì Lê Đan có thể chấp nhận được, nhưng cậu lại rất cố chấp đến bất thường đối với cách xưng hô này. "Ông xã" là một từ có địa vị vô cùng to lớn trong lòng Lê kiến trúc sư, cậu có một phòng tuyến, chỉ khi nào thật sự xác lập quan hệ thì Lê Đan mới bằng lòng chân chính giao phó trái tim của mình. Nhưng, từ trước đến nay Tịch Chu đã bày tỏ ý nguyện bên nhau với cậu đâu!

Tịch ông chủ thật sự không ngờ là mình sẽ bị cự tuyệt, ngũ quan anh tuấn lập tức bị mây mù bao phủ. Hắn trừng phạt dùng đại điểu dưới háng chọc chọc miệng bướm, bàn tay to "bốp" một phát tát mông thịt, thanh âm vang lên cực kỳ rõ ràng.

"A... Thật đau... Thật tê... Ưm a... A Chu dùng bàn tay tát mông thịt... Trừng phạt tôi... đi..." Trừng phạt xong rồi thì có thể chơi chết mình, nghĩ như vậy, Lê Đan liền rất mong chờ.

"A Đan da^ʍ oa không chịu gọi tôi là ông xã, em muốn giữ lại để gọi ai? Hửm?"

Đôi mắt sắc bén như chim ưng của Tịch Chu nheo lại, tính tình nóng nảy của hắn lại nổi lên. Hận không thể lập tức nện chết đĩ da^ʍ thèm khát dương v*t đang banh hai đùi ngồi trên ghế da này, thế nhưng hiện tại hắn cần phải "trọng chấn phu cương" đã. Tịch biếи ŧɦái bày tỏ hắn nhất định phải nhìn thấy cậu khóc lóc cầu xin "ông xã chơi em đi".

"Tôi... sai rồi... A... Miệng nhỏ thật sự ngứa đến hỏng... Nếu hỏng rồi sẽ không cắn dương v*t lớn nữa, ông chủ cũng sẽ thấy không thoải mái..."

Từ đầu đến cuối Lê kiến trúc sư vẫn không chịu gọi một tiếng ông xã, thậm chí còn "uy hϊếp" ngược lại. Nước da^ʍ chảy xuống bề mặt ghế, tụ đọng lại một chỗ rồi lần nữa lăn xuống "tí tách" rơi trên mặt đất, miệng bướm không ngừng phun ra mật dịch, hai mép thịt mấp máy như một đoá hoa hồng nở rộ vào buổi sáng.

Đợi mãi không nghe thấy lời thỏa hiệp của Lê Đan, Tịch biếи ŧɦái hoàn toàn vặn vẹo, hai mắt đỏ đậm. Hắn đứng dậy, thanh âm lạnh lẽo âm độ vang lên: "Dù chủ nhân trừng phạt ra sao, tao nô đều nguyện ý?"

Lê Đan mơ hồ gật gật đầu, cậu dán mặt gần sát vào hai căn dương v*t của Tịch Chu, hôn mỗi cây một cái: "Chủ nhân kêu tôi làm, làm cái gì cũng được... A... Tao nô sai rồi...muốn chịu trừng phạt..."

Môi mỏng của Tịch Chu cong lên một cách quỷ dị, nói: "Vậy hiện tại nghe mệnh lệnh của chủ nhân, bò đến bàn công tác rồi ngồi chồm hổm kiểu trung bình tấn đi."

Lúc này thân thể Lê Đan đã ngứa không chịu nổi, hai cái lỗ da^ʍ nãy giờ vẫn luôn chảy dãi, đầu v* thì vừa cứng vừa đỏ. Lê Đan căn bản không suy nghĩ được, cậu chỉ nghe lời cởi sạch quần tây cùng qυầи ɭóŧ của mình, cả người mặc mỗi chiếc áo sơ mi rồi run rẩy bò lên bàn làm việc rộng lớm. Hai tay và hai chân Lê Đan chống lên trên bàn, nằm bò như một con cɧó ©áϊ, cặp mắt ướŧ áŧ đáng thương mang theo dụ dỗ nhìn về phía Tịch Chu.

"Ngồi chồm hổm kiểu trung bình tấn." Tịch Chu ác liệt nhấn mạnh lại lần nữa, hắn kéo ngăn kéo ra, lấy từ bên trong ra một cây dao cạo râu còn chưa mở bọc, gương mặt âm trầm thoáng hiện lên một chút hưng phấn xen lẫn tà ác.

Lê Đan bò dậy, cặp chân thon dài trần trụi chậm rãi gấp lại ngồi xổm xuống, gò mông mập vểnh trắng nõn tạo thành một độ cong mê người. Hai chân cậu tách ra một khoảng cách nhất định, dẫn đến hai cái miệng nhỏ dưới háng cũng bị kéo mở, khiến cho chất lỏng trong suốt thuận đường chảy xuống, một giọt, hai giọt......

Giọt nước "tí tách" nhỏ lên bàn làm việc sậm màu, hai cái lỗ da^ʍ cùng thi nhau chảy dãi, đầu tiên thì tạo thành hai hàng nước trên bàn, chờ đến khi chảy đến không đếm xuể, rất nhanh nước da^ʍ đã đọng lại một vũng trên bàn.

"Chủ nhân... Chủ nhân... Cầu ngài..." Lê Đan nãy giờ ngồi xổm trên ở bàn làm việc, cảm giác ngồi kiểu tư thế này thật lâu cũng không hề dễ chịu, hiện tại thanh âm của cậu đã có chút run rẩy, thân thể cũng đã phát run.

Tịch Chu rất hài lòng nhìn tình cảnh trước mắt, lúc này hắn đang đứng ở phía dưới, tầm mắt chỉ cần hơi hơi hướng lên thôi thì cũng có thể nhìn thấy phong cảnh dưới thân của Lê Đan vô cùng rõ ràng.

Bởi vì ngồi kiểu trung bình tấn, nên cặp mông của Lê Đan thoạt nhìn rất tươi mới đầy đặn, âm hạch phía trước vừa múp vừa sưng, hai mảnh thịt bướm hồng hào diễm lệ, khiến khe nhỏ ở giữa gần như hoàn toàn bị che lấp. Một lượng nước da^ʍ từ trong bướm chảy dọc xuống c̠úc̠ Ꮒσα, miệng cúc hồng nhạt của Lê Đan bị nhuộm đến lấp lánh trơn bóng, thoạt nhìn hết sức ngon miệng.

"Ngồi thấp xuống chút nữa, chủ nhân muốn giúp em làm một chuyện." Lúc này Tịch ông chủ đã mở bọc dao cạo râu ra, đây cũng không phải là một vật bình thường, mà là một cây dao cạo râu tình thú đã được hắn đặc chế.

Lê Đan nghe lời ngồi thấp xuống nữa, cái bướm và c̠úc̠ Ꮒσα đều ngoạ nguậy đến lợi hại, nhu cầu cấp bách lúc này của chúng là muốn được cự điểu lấp đầy đút no. Lê Đan nâng cặp mắt ướŧ áŧ lên, "Chủ nhân... Tôi ngồi xổm tốt lắm rồi..."

Tịch tổng lại lần nữa lấy từ ngăn kéo ra một tuýp kem cạo râu, bề ngoài nó nhìn có vẻ rất bình thường, chỉ có Tịch ông chủ mới biết đây là một vật dùng để gia-tăng-kích-thích.

Tịch Chu bóp ra một khối kem lên trên tay, sau đó thong thả bôi lên lôиɠ ʍυ dưới háng Lê Đan. Thật ra lôиɠ ʍυ của cậu không rậm rạp, cũng tương đối mềm mại, nhưng mà Tịch ông chủ muốn chơi đa dạng các loại trò nên rất tự nhiên mà chém bừa lý do: "Ngoan, tôi chỉ muốn nhìn bộ dáng bị cạo lông mao của em thôi."

"Ngô... Chủ nhân muốn làm gì tao nô cũng được, chủ nhân thích sao thì liền biến thành như vậy... Cầu chủ nhân cạo rớt lôиɠ ʍυ... A..." Nghe thấy nam nhân muốn cạo rớt lông mao của mình, thân thể Lê Đan càng thêm xấu hổ nhạy cảm, nước da^ʍ càng "tí tách" rơi xuống một cách mất tự chủ.

Dưới tác dụng của tuýp kem cạo râu, hạ thân Lê Đan rất nhanh liền xuất hiện bọt biển màu trắng. Tịch Chu không chỉ bôi kem lên mỗi lôиɠ ʍυ, mà còn bôi luôn một lớp lên cả hai cái miệng nhỏ, hắn nhìn thấy có vẻ đã ổn rồi liền bật chốt dao cạo râu, tiếng máy móc rất nhỏ lập tức vang lên, Tịch Chu đưa dao cạo râu tới gần hạ thể của cậu, cạo xuống từng chút từng chút một.

"A... Lạnh quá... A a a... Rung... rung thật lợi hại nha... A ân..." Lê Đan thiếu chút nữa liền không ngồi xổm được, ngay lúc dao cạo râu chạm vào nơi riêng tư, một cảm xúc lạnh lẽo khiến cậu không nhịn được kêu lên thành tiếng. Dao cạo râu rung rung ma sát đáy chậu, ma sát miệng nhỏ, thật sự là quá sướиɠ, cảm giác như cái háng đang bị ma sát kịch liệt.

Tịch Chu cười nhạo một tiếng, chỉnh dao cạo râu đến mức cao nhất, chế độ đó còn có thể sinh ra một luồng điện nhỏ, hắn điều khiển dao cạo râu lên lên xuống xuống ở hạ thân Lê Đan.

Bất thình lình bị cơn chấn động mạnh cùng dòng điện đột kích, hai mắt Lê Đan lập tức trợn tròn, trong miệng phát ra từng tiếng kêu rên sợ hãi: "A a a... Chủ nhân... Chuyện gì xảy ra... Thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ... Thật tê... Từ bỏ... Ưm a...... Âm đế của tao nô muốn cao trào... A... Bị chơi hỏng rồi..."

Lê Đan không duy trì nổi nữa, hai chân cậu mềm nhũn trực tiếp quỳ lên bàn làm việc, bướm da^ʍ và c̠úc̠ Ꮒσα bị bôi kem cũng bắt đầu không bình thường, bên ngoài lỗ nhỏ nóng bừng tê dại, cảm giác như bị hàng vạn con kiến gặm cắn, ngứa đến muốn phát điên, Lê Đan thậm chí còn lấy tay thọc vào, vội vàng móc khuấy gãi ngứa.

"Ô ngô... Không chịu nổi... A... Muốn dương v*t lớn chữa ngứa... A ha... Muốn bị *** đến tao tâm... Bị đại điểu thọc vào trong tử ©υиɠ... A a a... Tao nô bị tra tấn điên rồi... Tao nô sai rồi..."

Luồng điện yếu ớt tê dại trực tiếp kích Lê Đan đến cao trào, âm đế run rẩy, hai mảnh thịt mở ra khép lại, lỗ bướm cũng bắt đầu run rẩy co giật, Lê kiến trúc sư chỉ cảm thấy trước mắt bạch quang chợt lóe, tính khí lập tức bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, c̠úc̠ Ꮒσα cũng không biết khi nào đã đến cao trào, một bãi nước da^ʍ "phụt phụt" phun lên bàn làm việc, mùi vị tìиɧ ɖu͙© nháy mắt lan toả ra.

"Muốn... Muốn ông chủ... Cú© Ꮒσα cùng cái bướm đều thèm ăn dương v*t... A... Chịu không nổi... Ngứa chết rồi... Ưm a... Muốn bị thao hỏng trên bàn làm việc..."

Lê Đan đặt mông ngồi bệch trên bàn, hai chân trực tiếp banh đến rộng nhất, cuối cùng Tịch Chu

cũng rút dao cạo râu lại. Lúc này toàn bộ lôиɠ ʍυ đã bị cạo sạch sẽ, nơi riêng tư trắng nõn bị nhìn không sót cái gì, hai cái lỗ da^ʍ bên trong đỏ bừng đẹp mắt. Tịch Chu trêu chọc thổi một hơi lên một cái miệng nhỏ, lập tức khiến nó run rẩy co giật.

"Gọi tôi làm gì? Tao nô thật không ngoan, xem ra vẫn nên tăng độ trừng phạt cho em. Nếu

tao cẩu hoàn thành tốt nhiệm vụ, tôi sẽ cho hai cái lỗ da^ʍ của em ăn dương v*t bự."

Tịch ông chủ nói xong liền leo lên bàn làm việc, hắn ngã người nằm xuống, cởi bỏ dây lưng cùng khóa kéo, hai căn côn th*t thô đen dữ tợn nháy mắt bật ra. Tịch Chu nhìn đôi mắt tràn đầy si mê khát vọng của Lê Đan, cất tiếng ra lệnh.

"Tao nô lại đây, dùng hai cái lỗ da^ʍ của em lần lượt đặt lên trên qυყ đầυ. Tuyệt đối không được đi vào, trò chơi này có tên "ngồi chồm hổm chơi củ cải", nếu để đại qυყ đầυ đi vào thì nhiệm vụ thất bại, chắc chắn sẽ không được ăn côn th*t."

Vừa nghe không được ăn côn th*t, khóe mắt Lê Đan liền chảy ra một ít nước mắt, cậu bò qua cầu xin: "Đừng... Muốn ăn đại qυყ đầυ... Tao nô hiểu rồi... Ưm a..."

Cậu cưỡi lên trên người Tịch Chu, đầu tiên là dùng tay đẩy âm thần ra, đặt qυყ đầυ của căn dương v*t thứ nhất lên khe thịt. Ngay lúc hai mảnh thịt bướm chạm đến cây dương v*t nóng bỏng, lỗ nhỏ liền mấp máy ngoạ nguậy, như hận không thể lập tức nuốt trọn đại điểu vào trong cơ thể.

Chuẩn bị tốt cho căn côn th*t đầu tiên xong, cậu tiếp tục dùng ngón tay chọc mở c̠úc̠ Ꮒσα, đặt căn dương v*t thứ hai ngay miệng cúc, hai chân Lê Đan phát run, cảm giác như chỉ một giây tiếp theo thôi thì sẽ mềm oặt ngã ngồi xuống dưới.

"A... Qυყ đầυ bự chọc trúng cái lỗ... Thật nóng thật cứng... Muốn bị ông chủ thao mở miệng nhỏ..." Hai mắt Lê Đan ướt đẫm nước mắt. Nhiệt độ nóng bỏng của dương v*t hấp dẫn lỗ da^ʍ, thịt non bên trong điên cuồng mấp máy ngoạ nguậy, như cảm nhận được dương v*t lớn đang ở bên ngoài, hận không thể thi nhau chen chúc để mυ'ŧ đại điểu.

Hai chân Lê Đan càng lúc càng khuỵ thấp xuống, dương v*t cũng ngày một lún sâu hơn, hai cái miệng nhỏ thèm ăn dương v*t đến không rời bỏ được. Đúng lúc này, thanh âm âm trầm lạnh lẽo của Tịch Chu bỗng vang lên: "Không được ngã xuống, mau rút lên!"

Trên trán Lê Đan đã chảy ra một lớp mồ hôi mỏng, đôi môi đỏ bừng, thần sắc thống khổ khó nhịn. Thịt non bên trong cảm nhận được nhiệt độ và độ cứng của dương v*t, tư vị hai lỗ nhỏ bị kéo căng thật sự là quá sung sướиɠ, hiện tại mà bảo rút ra thì thật khiến cậu sống không bằng chết.

Nhưng lúc này Lê Đan không dám làm trái lời, cậu cắn cắn môi, chậm rãi chổng mông cao lên, dương v*t lớn từng chút từng chút một rời bỏ miệng nhỏ, cảm giác trống rỗng nháy mắt bao phủ khắp cả người. Trong đầu Lê Đan chỉ muốn mình bị xỏ xuyên, muốn được nam nhân kia hung bạo *** mạnh... A... cuối cùng Lê Đan cũng không chịu nổi nữa, lý trí và phòng tuyến du͙© vọиɠ không ngừng bị ăn mòn đến hoàn toàn sụp đổ.

Cậu si mê nhìn Tịch Chu, chậm rãi hé môi nói: "Ông xã... Muốn anh thao... Em là của anh... A... Mau mau nện bay lỗ da^ʍ... Ân a... Chơi đến hư luôn đi..."

Tịch Chu nãy giờ nhịn đến đau khổ cuối cùng cũng nghe được điều mình muốn, cự long dưới háng lập tức bành trướng, hắn hung bạo nắc háng lên, mà đồng thời, sức lực toàn thân Lê Đan cũng như bị rút sạch hết, hai chân cậu mềm nhũn, cả người liền dùng sức ngồi xuống.

Hai loại lực đạo va chạm nhau, một đi lên một đi xuống, tạo thành một lực chấn động thật mạnh. Qυყ đầυ to béo nháy mắt phá xuyên tầng tầng mị thị cùng ruột non cản trở, một phát thọc thẳng đến chỗ sâu nhất của hai cái miệng nhỏ, nước sốt bị dập đến văng tung toé, thịt non sau khi phản ứng lại liền điên cuồng mấp máy ép xoắn côn th*t bự.

Hai căn dương v*t thô to đồng thời thọc đến điểm da^ʍ ngứa nhất và miệng tử ©υиɠ chật hẹp, tường thịt bị ma sát đến nóng phỏng một mảng. Trong nháy mắt Lê Đan liền lêи đỉиɦ du͙© vọиɠ, tính khí, cái bướm và c̠úc̠ Ꮒσα, cả ba chỗ cùng lúc phun ra chất lỏng sềnh sệch, cơn kɧoáı ©ảʍ ngập đầu dâng lên nhấn chìm lý trí, Lê Đan sướиɠ đến nỗi da đầu tê dại, ngay cả ngón chân cũng co quắp giật giật.

"Ân a a a... Ông xã thật giỏi... Đĩ da^ʍ bị ông xã chơi đến cao trào, lỗ da^ʍ phun nước... A... Ông xã lại đến, thọc vô trong bụng... Ân nga... Miệng nhỏ muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ông xã..." Một khi phòng tuyến đã bị phá vỡ, Lê Đan liền không còn chút cố kỵ nào, một tiếng rồi một tiếng "ông xã", một tiếng rồi một tiếng "sướиɠ quá", dâʍ đãиɠ đến cực điểm.

"Ông xã sẽ đút em ăn côn th*t lớn, hai căn dương v*t cùng lúc khuấy nát thịt non, *** nát lỗ da^ʍ của em!" Tịch Chu ôm lấy Lê Đan đang cưỡi ở trên người mình, mạnh mẽ xoay lại đè cậu lên bàn làm việc. Bóp chặt thắt lưng, nâng mông Lê Đan lên rồi điên cuồng nắc háng *** vào, hai căn dương v*t bự cùng lúc kết hợp chặt chẽ với miệng nhỏ trước sau.

Qυყ đầυ to béo làm hai bên tường thịt bị kéo căng đến cực hạn, cảm giác như chỉ cần một giây tiếp theo thôi thì lỗ da^ʍ vừa sưng vừa đỏ của Lê Đan sẽ lập tức bị xé rách. Vòng eo người dưới thân không ngừng vặn vẹo xoay lắc, nghênh hợp nhịp điệu cùng va chạm của Tịch ông chủ, mỗi lần côn th*t thọc vô rút ra đều kéo theo thịt non cắn chặt không tha cùng bọt mép màu trắng da^ʍ mĩ.

Hai mắt Tịch Chu đỏ đến dọa người, dương v*t bị miệng nhỏ ấm áp ép chặt sướиɠ muốn chết. Gân xanh trên trán nổi lên, hắn bóp mạnh rồi banh gò mông mật đào ra, trong đầu chỉ toàn nghĩ dùng cự điểu thô to thọc nát hai cái lỗ da^ʍ của người dưới thân.

Hai người đều trầm luân giữa cơn du͙© vọиɠ, từng đợt va chạm liên tục như rung động đến linh hồn của họ, thân thể và tinh thần đều thỏa mãn, khiến hai người không ngừng thở gấp, chiếc bàn làm việc dưới thân cũng bị đυ.ng đến phát ra từng tiếng vang dội.

Cả người Lê Đan phát run, toàn thân phiếm hồng, đôi mắt hẹp dài quyến rũ ướt đẫm, đôi tay cậu vòng qua ôm lấy nam nhân đang cày cấy trên người, không ngừng chổng mông lên để nghênh hợp hắn. Âm đế bị mài đến có chút đau đớn, nhưng vẫn không ngăn nổi cơn sung sướиɠ chết người trong cơ thể. Hai miệng nhỏ bị chơi đến càng lúc càng xoắn chặt, nhưng vẫn không biết liêm sỉ mà khát vọng càng nhiều, Lê Đan không chịu nổi liền rên cao.

"A... dương v*t ông xã thật lớn, muốn chết... Ưm a... dương v*t bự mau cắm lỏng lỗ da^ʍ đi... A... Đừng rời khỏi... A a a... Ông xã thật lợi hại... Đĩ da^ʍ không muốn rời bỏ dương v*t to của ông xã... A... Muốn, muốn ông xã chơi miệng nhỏ mỗi ngày... Ân a... Thích nhất ông xã......"

Nhiệt độ hai lỗ nhỏ càng lúc càng cao, thịt non bên trong như mất tự chủ mà không ngừng mυ'ŧ mát qυყ đầυ to béo, nước da^ʍ liên tục róc rách chảy ra, khiến trên bàn đều đọng thành từng vũng tao dịch. Tịch Chu cúi đầu gặm cắn đầu v* đỏ bừng của Lê Đan, côn th*t lớn phía dưới điên cuồng *** mấy trăm phát.

Chờ đến khi nước da^ʍ bên trong cái bướm tưới lên dương v*t, lúc này qυყ đầυ xấu xí dữ tợn mới nới lỏng lỗ tiểu ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt được tích cóp nãy giờ nháy mắt phun ra cọ rửa tử ©υиɠ và tràng đạo, lỗ nhỏ vốn nóng rát lại bị nóng đến phun nước lần nữa. Toàn thân Lê Đan căng chặt, chỉ biết dùng sức ôm chặt nam nhân ở trên, mông thịt trắng nõn run rẩy không ngừng.

"A a a... Nóng quá... Ông xã... Được ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ông xã rồi... A... Thật no... A a..."

Tịch Chu rút đại điểu còn chưa mềm xuống ra, hai cái lỗ của Lê Đan đã không khép lại được, từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ sềnh sệch chảy ra từ miệng nhỏ đỏ tươi, "tách tách" nhỏ giọt lên bàn làm việc sậm màu. Hai mảnh thịt bướm còn hơi lật ra, muốn khép lại để che lấp khe thịt nhưng làm thế nào cũng khép lại nổi, c̠úc̠ Ꮒσα thì bị căng thành một cái động tròn lớn, chảy chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙, thịt non đỏ hồng bị lật ra bên ngoài, nhìn vừa đáng thương vừa thiếu thao.

Thân thể Lê Đan vẫn còn dư âm của cơn cao trào, tính khí bắn đến cạn kiệt tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuối cùng lại phun ra từng tia nướ© ŧıểυ màu vàng. Cậu mềm oặt nằm lên bàn làm việc, hạ thân lầy lội không chịu nổi, thoạt nhìn như đã bị chơi hỏng.

"Còn muốn ông xã chơi em không?"

"Muốn... Muốn lúc làm việc vẫn luôn ngậm côn th*t ông xã... Miệng nhỏ muốn ăn no... Ưm a......" Giọng nói ngọt ngấy xen lẫn lời âu yếm dâʍ đãиɠ vang lên.

Lê Đan hoảng thần, cậu cảm giác mình dường như càng lúc càng mê muội người đàn ông này...