Đường Môn Truyền Kỳ

Chương 52: Nhà có ba nàng nương tử

Một ngày mệt mỏi trôi qua, Trúc Linh nhẹ nhàng trút quần áo bước vào bồn tắm. Đã mấy ngày nay không gần gũi kể từ khi Hùng phá trinh nàng, trong l*и nàng bây giờ rất ngứa ngáy khó chịu, nghĩ đến chàng là l*и Trúc Linh lại ướt ướt, thèm ©ôи ŧɧịt̠ ấm nóng cứng ngắc đó đâm chọt vào. Trúc Linh khẽ lấy tay mân mê lên hai mép thịt dưới hang, nàng nhắm mắt, lơ mơ tưởng tưởng về cuộc ái ân hoan lạc giữa nàng và Đường Hùng. Bất chợt nàng giật mình, hai vυ' nàng bị một đôi bàn tay bóp lấy, xoa đều, nàng mở mắt, Thanh Hường nhìn nàng cười

– Tỷ nhớ tướng công phải không?

Trúc Linh chưa kịp trả lời thì Thanh Hường áp lên môi nàng một nụ hôn đầy dâʍ ɖu͙©. Nàng đưa lưỡi qua đón lấy lưỡi của Thanh Hường như một cái máy, không chút đắn đo, suy tư. Tay của Thanh Hường đã nhanh nhẹn luồn xuống khe l*и nàng mà khều thật điêu luyện. Thanh Hường hôn xuống ngực, mυ'ŧ lên núʍ ѵú nàng, cơn thèm tình khiến nàng không cưỡng lại bật ra những tiếng rên khe khẽ

– Ưm ưm ưm!! Ahh ohhh!

Trúc Linh khẽ hẩy vυ' lên theo từng nhịp liếʍ láp của Thanh Hường. Bên dưới l*и nàng, ngón tay Thanh Hường đều đặn chọc, ngoáy. Nàng ngứa chỗ nào, Thanh Hường móc ngay chỗ đó, sự chăm sóc của Thanh Hường khiến nàng sung sướиɠ tột độ. Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nàng đứng hẳn dậy, gác một chân lên thành bồn, đưa l*и ra trước mặt Thanh Hường,chờ đợi cái lưỡi điêu luyện kia đưa nàng lên tiên cảnh. Thanh Hường như vớ được cái bánh ngọt, đưa lưỡi quét dọc khe l*и Trúc Linh trong cơn khao khát. Nước từ cơ thể còn ướt hay nước từ tận sâu trong l*и Trúc Linh với cơn nứиɠ tình chảy ra không ngớt. Thanh Hường chu môi mυ'ŧ mạnh cái hộŧ ɭε đỏ mộng, Trúc Linh giật mình sung sướиɠ, hai tay ôm lấy đầu Thanh Hường rên xiết

– Á á a aa ! Thanh Hường, tê l*и tỷ quá!! Ohh ohh ô ố ồ ohhh

Cánh tay Thanh Hường xoa lên mông rồi mơn trớn lên c̠úc̠ Ꮒσα Trúc Linh, thỉnh thoảng nàng ấn nhẹ khiến cho Trúc Linh vừa thốn vừa thèm. Cái lưỡi quỷ quái tách hai mép l*и chui tọt vào trong ngọ ngoạy liên hồi. Trúc Linh sung sướиɠ đê mê, ép sát mu l*и vào miệng Thanh Hường, nàng rên xiết liên hồi, dâʍ ŧᏂủy̠ đổ ra ào ạt.

– A…a.a…aa..tỷ chịu không nổi…..aaaa…ohh…tỷ ra đây …… sướиɠ quá!!! Aaaaa…uhhhh…

Thanh Hường nhìn Trúc Linh cười dâʍ đãиɠ rồi hai người nhanh chóng tắm cho nhau, về phòng nghỉ ngơi. Về đến phòng, họ đã nhận ngay một ánh mắt dò xét của Thu Thủy.

– Hai muội đi tắm lâu quá nhỉ?

– Mấy bữa nay dơ quá nên bọn muội …. – Thanh Hường phân bua

– Dơ hay là làm gì khác? Ta còn nghe hai người rên trong buồng tắm kìa. – Thu Thủy nửa trách móc nửa tinh nghịch chặn lời Thanh Hường.

– Đại tỷ đừng giận, chỉ tại muội nhớ tướng công quá nên Thanh Hường mới …

– Vậy nên hai người mới bỏ ta đi chơi riêng phải không?

– Vậy bây giờ muội và nhị tỷ đền bù thiệt hại cho đại tỷ nha!

Thanh Hường tiến đến cởi bỏ quần áo cho Thu Thủy, đẩy Thu Thủy ngã ra giường. Trúc Linh bối rối không biết làm gì nhưng cũng tiến đến.

– Mau cởi bỏ y phục, chúng ta phải làm cho đại tỷ vui, nếu không đại tỷ giận bỏ chúng ta lại đó.

Trúc Linh như đã hết ngại ngùng, nàng cởi y phục, cả ba nàng nương tử của Đường Hùng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trên giường chuẩn bị cho cuộc vui mà không có chàng. Thanh Hường tham lam cúi xuống úp mặt ngay vào cái l*и đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ của “chị cả” mà mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để. Chẳng biết từ bao giờ mà nàng đâm ra nghiện cái nước l*и như thế này, nhưng mỗi lần nhìn thấy là nàng lại muốn úp mặt ngay vào đó, liếʍ láp, tận hưởng cái mùi l*и, uống cái nước l*и rỉ ra từ từ đó. Cơn da^ʍ nổi loạn, Thanh Hường liếʍ l*и Thu Thủy mạnh bạo hơn, chọc lưỡi vào sâu hơn, nàng như muốn ăn tươi nuốt sống cái l*и “chị cả”. Trúc Linh còn e ngại, nàng chỉ dám nhẹ nhàng mơn trớn lên cặρ √υ' của Thu Thủy, nhưng trong cơn nứиɠ mà Thanh Hường mang lại, Thu Thủy không kiềm được, đã mò tay xuống móc lên hộŧ ɭε Trúc Linh đều đặn. Thu Thủy sung sướиɠ với từng đường lưỡi liếʍ mạnh bạo của Thanh Hường, nàng rướn người, tay ngọ ngoạy trong l*и Trúc Linh, miệng không ngừng rên la

– Ahhh ohhh! Thanh Hường ơi! Sướиɠ l*и tỷ quá, liếʍ mạnh lên!!! Aaaa ohhh uhhh ta thèm quá, nứиɠ l*и ta quá, aa…aa…..aaaa….

– Ư ư ư!!! Móc nữa đi đại tỷ!! Móc l*и muội đi!!! Cào l*и muội đi, aaaaa…muội ngứa l*и quá!!! Aaaaaaa

Trúc Linh cũng chết trân với đôi tay ma quái của Thu Thủy đang ngoáy nhiệt tình giữa khe l*и mình. Nàng gồng mính xuất dâʍ ŧᏂủy̠ ra ào ạt, Thanh Hường nhìn thấy như không đề mất đi món ngon, lập tức lao đến liếʍ lấy liếʍ để từng giọt nước đang chảy ra trên tay Thu Thủy, tràn ra mép l*и, tràn xuống đùi Trúc Linh, nhiễu từng giọt xuống giường.

– Thanh Hường hư quá nhé!

– Muội thèm nước l*и quá, giờ muội sẽ bù đắp cho tỷ ngay đây.

Thanh Hường vội vàng cúi xuống tiếp tục liếʍ l*и cho Thu Thủy. Nàng thèm rơn hơn cái tia nước lạnh băng bắn ra từ l*и “chị cả”. Thu Thủy kéo mông Thanh Hường lên, liếʍ l*и đáp trả. Tiếng chóp chép phát ra từ cả hai khiến căn phòng trở nên đầy nɧu͙© ɖu͙©. Trúc Linh khẽ ngồi dậy, nàng tiến đến xoa lên mông Thanh Hường, bất ngờ nàng úp mặt vào khe đít Thanh Hường mà liếʍ lấy c̠úc̠ Ꮒσα cô em. Lúc nãy khi trong bồn tắm, Thanh Hường đã khiến nàng đê mê với cảm giác thốn thốn, nhột nhạt trong c̠úc̠ Ꮒσα. Nàng muốn dành tặng nó lại cho Thanh Hường. Hai cái lưỡi liên tục mài Thanh Hường cả ở đít lẫn khe l*и, Thanh Hường chịu không xiết, rên lớn xuất dâʍ ŧᏂủy̠ đầy mặt Thu Thủy. Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Thu Thủy cũng gồng mình xuất ra tia nước lạnh bắn lên mặt Thanh Hường, phun cả xuống dưới giường, bắn ra xa tận góc nhà. Cả ba ôm nhau thở hổn hển trong cơn sướиɠ khoái.

– Phải chi có ©ôи ŧɧịt̠ của tướng công, chúng ta sẽ sướиɠ hơn nhiều.

– Thanh Hường, muội đừng lo, nhất định chúng ta sẽ tìm thấy tướng công mà.

– Điều quan trọng bây giờ là cả hai muội cũng phải nghỉ ngơi lấy sức đi, chúng ta không thể gặp lại tướng công nếu chúng ta khong giữ sức khỏe được.

Ba vị nương tử của Đường Hùng thϊếp đi trong sự mệt mỏi của cuộc truy hoan và những mệt mỏi mấy ngày qua. Ngoài kia, góc Dương Tử Giang, cá chết nổi trắng bụng, người dân đang say sưa vớt cá.