Tiếng la thất thanh của Thanh Hường khiến cả Trúc Linh và Thu Thủy giật mình. Trúc Linh nhanh tay với lấy cây bổng toan chạy sang thì Thu Thủy nắm tay kéo lại, đôi má nàng hơi ửng đỏ.
– Giờ sang e là không tiện cho muội.
– Thanh Hường đang gặp nguy hiểm, tại sao lại không tiện chứ?
– Tỷ không biết nói sao, nhưng…
– Tỷ tỷ, sao lại không nói được, thực ra là chuyện gì?
– Muội lại đây.
Thu Thủy kéo Trúc Linh đến ngoài phòng, tiếng rên la của Thanh Hường ngày càng rõ hơn.
– Tướng công! Thϊếp chết mất!! Aa…aa….aa..uhhhh!!
Trúc Linh thoáng nhận ra vấn đề, nhưng sự tò mò thôi thúc nàng đi theo Thu Thủy. Một cái lỗ trên vách được mở ra, nàng nhìn vào trong rồi giật mình quay ngoắt ra ngoài, tim đập loạn xạ, mặt nàng đỏ bừng.
– Tỷ tỷ! Họ…
Trong phòng, Đường Hùng nằm ngửa, nhắm nghiền đôi mắt, mặt chàng thấy rõ nét dâʍ đãиɠ khi bên trên Thanh Hường đang cưỡi ngựa một cách say mê.
– Đừng ngại, xem trộm họ một lát, cũng thú vị lắm.
Thu Thủy khoét một lỗ nữa, cũng dán mắt vào xem. Trúc Linh ban đầu còn ngại, nhưng thấy Thu Thủy say xưa xem, miệng cười cười thì cũng đánh liều nhìn vào trong. Thanh Hường chống tay vào thành giường, đưa cái mông tròn trịa ra ngoài, Hùng bắt đầu nắc vào từ phía sau. Tiếng rêи ɾỉ của Thanh Hường nghe thật dâʍ đãиɠ, thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Trúc Linh thấy toàn thân nóng bừng, đã từng nghe về chuyện ái ân nam nữ, nhưng nàng chưa từng thấy tận mắt bao giờ. Hai vυ' nàng căng cứng, tức ngực vô cùng, hai vành tai nóng như lửa. Bên dưới châu thân, nàng cảm giác như có chút ẩm ướt. Hai chân nàng run run, đứng như không vững nhưng mắt vẫn không rời khỏi hai người trong phòng.
Bên trong phòng, Thanh Hường mệt rã rời, nàng đã xuất ra mấy lần mà Hùng vẫn khỏe như voi, chưa hề có cảm giác muốn ra.
– Tướng công! Thϊếp chịu không nổi!
Dứt lời, Thanh Hường trườn xuống, ngậm ngay ©ôи ŧɧịt̠ ướt nhẹp cứng ngắc của Hùng mà bú ʍúŧ say sưa. Hùng ngồi trên giường, Thanh Hường quỳ dưới đất, nâng niu ©ôи ŧɧịt̠ chàng, liếʍ khắp háng, dái rồi dọc theo thân ©ôи ŧɧịt̠ chàng. Cảnh tượng khiến Thu Thủy không kiềm được cơn da^ʍ, nàng quay sang ôm lấy Trúc Linh, cắn nhẹ lên vành tai nóng hổi kia.
– Tỷ tỷ…. a.a..aaa
Bàn tay Thu Thủy lần xuống ôm eo Trúc Linh, xoa lên mông nàng. Trúc Linh vừa sợ vừa sướиɠ, nàng run run chờ đợi, đón nhận những đυ.ng chạm mà Thu Thủy đang mang đến. Thu Thủy chụp vội lấy tay Trúc Linh kéo nàng đến cửa phòng, đạp cửa xông vào. Như một con rối, Trúc Linh không còn biết gì nữa, nàng chẳng phản kháng, cũng không ý kiến gì, răm rắp đi theo. Cửa vừa mở, kiếm của Thanh Hường lập tức bay ra lao đến hai người. Thanh Hường chủ đích sẽ gϊếŧ chết kẻ nào làm phiền nàng và Hùng ái ân. Hùng nhanh trí phóng phi đao đánh bật thanh kiếm sang hướng khác. Thu Thủy với tay đóng cửa, Thanh Hường nhìn ra ngạc nhiên.
– Hai người…
– Tỷ mới phải hỏi muội đó, định vui một mình bỏ ta và Trúc Linh bên kia sao?
– Muội còn đang mong tỷ đây, tướng công hành muội muốn chết nè.
– Ha ha ha! Các nàng thật làm ta vui quá đi!
Hùng cười lớn, tồng ngồng đứng dậy bước về phía Trúc Linh. Cô nàng đỏ mặt tía tai, sợ hãi khi nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc chỉa về phía mình. Thu Thủy hiểu ý, ôm lấy Trúc Linh, đẩy nhẹ cô về phía Hùng.
– Hôm nay tướng công và muội động phòng đi. Ta và Thanh Hường xem cũng được.
– Muội…
Hùng nhanh tay bế thốc Trúc Linh lên ngâm mấy câu thơ
Phòng khuê châu giá lạnh
Điện ngọc gió thu lơi
Tần địa trăng non mọc
Long trì cung cũ phơi
Trúc Linh e thẹn nép vào ngực chàng, bốn mắt nhìn nhau đầy hạnh phúc
Đêm nay thuyền khách buộc
Thủa ấy giọt hồ rơi
Muôn dặm non Hoàng bắc
Vườn lăng sương trắng trời
Hùng thích thú cười lớn hơn khi thấy Trúc Linh vẫn nhạy bén đối đáp thơ của mình. Môi kề môi, đánh lưỡi đưa nhau toàn nước bọt – nhầm ???? đánh lưỡi đưa nhau lời tình ái. Chàng đặt Trúc Linh lên giường, Thanh Hường thích thú tiến tới cởi y phục trên người Trúc Linh, cả tấm áo yếm màu hồng nhạt thơm phức.
– Ha ha, hôm trước không nhờ ta, chắc giờ ngực nàng không được đẹp như vậy.
– Đừng trêu thϊếp mà!
Hùng cúi xuống hôn Trúc Linh say đắm. Thu Thủy không chịu nổi, cũng bước tới vui vẻ cùng mọi người, nàng cúi người dí sát mặt vào hai chân Hùng mà mυ'ŧ hai hòn dái. Hùng sung sướиɠ xoa bóp đều tay lên cặρ √υ' của Trúc Linh, môi chàng nhẹ nhàng, lãng mạng đưa Trúc Linh vào cõi mộng. Thanh Hường cũng thức tỉnh cơn da^ʍ thèm con gái, vội kéo quần Trúc Linh xuống, sung sướиɠ xoa lên cái mu l*и trinh nguyên thơm phức của nàng. Hùng rời môi Trúc Linh, lưỡi chàng tiến xuống đôi gò bồng đảo tuyệt trần đẹp như thơ của nàng.
– A….aaa….uhh ohhhh
Trúc Linh rêи ɾỉ trong sung sướиɠ, thân thể mảnh mai nhỏ bé hoang sơ của nàng đang dần được khai phá. Lần đầu tiên trong đời nàng cảm nhận được xá© ŧᏂịŧ đυ.ng chạm xá© ŧᏂịŧ. Vυ' nàng căng cứng, hai núʍ ѵú nhô lên đón nhận từng nhịp mυ'ŧ của Hùng. Bên dưới, Thanh Hường thèm thuồng liếʍ xung quanh háng nàng, rồi từ từ tiến sâu vào vùng ẩm ướt. Lưỡi Thanh Hường quét dọc khe l*и, Trúc Linh như bị điện giật, toàn thân tê dại.
– A .a.a….á á á á!!!! Tướng công! Cái gì vậy?? Aaa…aaa…aa..ohhhhh!
Hùng không nói gì cả, hai chân khẽ nhổm dậy để Thu Thủy ngậm ©ôи ŧɧịt̠ mình sâu hơn. Chàng tiếp tục nghiêng người bú ʍúŧ say sưa hai bên núʍ ѵú Trúc Linh. Cả bốn người ai làm việc nấy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ lẫn nhau, cảnh tượng hết sức dâʍ ɖu͙©. Thanh Hường như trẻ khát lâu ngày gặp sữa, nàng bú ɭϊếʍ liên tục lên khe l*и, mυ'ŧ đỏ cả hộŧ ɭε Trúc Linh, hộŧ ɭε nàng sưng mọng như hột đậu phộng.
– A…aa….aaaa…aaaa! Dừng lại….. Dừng lại đi mà tướng công ….Muội sắp….. aaaa…aaa….ohhhh….uhhhhh….
Trúc Linh chịu đựng không nổi, chuẩn bị xuất ra, nhưng chẳng biết làm sao, lại có cảm giác mắc tiểu nên van xin Hùng dừng lại. Thanh Hường sung sường, lưỡi nàng ngọ ngoạy liên tục trong lỗ l*и Trúc Linh. Chân tay Trúc Linh căng cứng, nàng gồng mình xuất dâʍ ŧᏂủy̠ ra ào ạt rồi thở hổn hển.
– Tướng công! Xem Trúc Linh tỷ kìa!
– Ha ha! Giờ tới ta.
Thu Thủy hiểu ý, nhả ©ôи ŧɧịt̠ Hùng ra để cho chàng trèo lên người Trúc Linh. Hai măt Trúc Linh lim dim trong cơn cực khoái còn cưa dứt, sức nặng vừa đè lên người, nàng chưa khỏi bất ngờ thì một cơn đau xé toang cửa mình, ©ôи ŧɧịt̠ Hùng chui tọt vào trong lỗ l*и bót khít của nàng.
– Á á á!!!! Tướng …
Nàng chưa kịp nói gì thì môi Hùng đã ập đến, Hùng nằm sát lên người nàng, không nói gì, chỉ hôn nàng, nhẹ nhàng, đê mê như làn sương trên dòng Dương Tử. Cơn đau thuyên giảm, bên dưới, ©ôи ŧɧịt̠ nóng hổi cứng ngắc vẫn nằm im trong l*и nàng. Nàng nhột nhạt khi Thanh Hường đang cúi sát, liếʍ từng giọt máu trinh đang chảy ra. Rồi Hùng nhấp nhẹ ©ôи ŧɧịt̠, nàng cảm giác thích, rồi sướиɠ, rồi nàng quên đau đớn, nàng vòng tay ôm lấy đầu cổ Hùng, rêи ɾỉ trong cơn hoang lạc.
– Tướng công!! Aaaaa!! Thϊếp thích lắm….sướиɠ…..aaaaaa
Thu Thủy nằm ngửa, dang chân ra mời gọiThanh Hường úp mặt vào. L*и nàng ướt nhẹp, nàng thèm được ȶᏂασ ghê gớm, nhưng tạm thời hôm nay phải nhường cho Trúc Linh trước rồi. Thanh Hường thích thú liếʍ láp cái l*и ướt đẫm của Thu Thủy, cái l*и lạnh như băng, nước l*и tuôn ra cũng lạnh như suối băng ở miền bắc cực. Cái lạnh khiến môi lưỡi nàng tê tái, khiến cho mọi thứ trong nàng như co thắt lại. Nàng lại vừa liếʍ l*и vừa thủ da^ʍ. Bên cạnh hai người, là những cú nắc chậm rãi của Hùng vào l*и Trúc Linh kèm theo là tiếng rên đầy nɧu͙© ɖu͙© của cô gái lần đầu tiên nếm mùi trần đời.
– Tướng côngggg!!! Thϊếp…. sắp…. nữa …. nữa… rồi… rồi…aaaaaa!!
Trúc Linh rên lên, môi nàng mấp máy mấy câu rồi mím chặt. Nàng ôm sát Hùng, từng thớ thịt trong l*и nàng co thắt liên hồi. Luồng điện chạy từ l*и nàng, xuống mông, lan ra chân tay, như triệu triệu mũi kim đâm vào mông, và các đầu ngón tay ngón chân.
– A….aaaaa…..aaaa….Sướиɠ….tê quá tướng công ơi!!! Aaaaaa….sư phụ ơi!!! Chết con!!!! Tỷ tỷ ơi! Aaaaaaa..oohhhhh…..
Trúc Linh rú lên, ú ớ gọi tên hết người này đến người khác. Côи ŧɧịt̠ trong l*и nàng giật liên hồi, căng phồng lên rồi bắn ra một luồng tϊиɧ ŧяùиɠ sâu tận tử ©υиɠ. Trúc Linh mỏi rã rời tay chân, thân thể nàng như bay bổng trong không gian vô tận. Hùng rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi l*и, Thanh Hường như rình rập, ùa đến úp mặt vào l*и Trúc Linh mà liếʍ. Dâʍ ŧᏂủy̠ hòa cùng tϊиɧ ŧяùиɠ lẫn máu trinh tuôn ra, Thanh Hường liếʍ nuốt ngon lành. Như chưa thỏa mãn, nàng còn liếʍ lên thân ©ôи ŧɧịt̠ chàng như thể sợ bỏ sót một vài giọt tinh túy trời đất vậy. Hùng nhìn sang Thu Thủy đang tự móc l*и thủ da^ʍ, chàng tiến đến bảo nàng chổng mông ra cho mình doggy. Thu Thủy sung sướиɠ giơ cao mông lên để cho ©ôи ŧɧịt̠ chàng tiến vào.
– A…aaa tướng công! TᏂασ thϊếp mạnh vào, thϊếp muốn sướиɠ như Trúc Linh…aaaaa…ohhh…uhhhh ahhhh!!!!
Cái l*и băng của Thu Thủy như khóa chặt ©ôи ŧɧịt̠ chàng, làm ©ôи ŧɧịt̠ chàng cứng lên liên hồi. Thanh Hường thấy Hùng đang doggy Thu Thủy thì trườn vào bên dưới, lưỡi đánh liếʍ lên dái lên háng Hùng và mu l*и Thu Thủy. Hai chân nàng tiến về trước, đưa l*и kề trước mặt Thu Thủy mời gọi.
Trúc Linh mở mắt nhìn 3 người đang ái ân mỉm cười, Thu Thủy bên trên, Thanh Hường bên dưới đang chơi kiểu 69, Hùng thì ra sức nhấp ©ôи ŧɧịt̠ đầy uy lực vào l*и Thu Thủy. Nàng cũng muốn tham gia, nhưng l*и còn đau nhức, tay chân mỏi ra rời nên chỉ biết nhìn họ cười.
Thanh Hường ưỡn mu l*и lên kề sát miệng Thu Thủy, môi nàng ngậm chặt hai hòn dái, đánh lưỡi liên tục khiến Hùng sung sướиɠ không sao tả xiết. Miệng Thu Thủy liếʍ mυ'ŧ trên hộŧ ɭε khiến Thanh Hường tê dại, nàng không còn sức đá bi cho Hùng nữa, nàng nằm dài ra hưởng thụ. Cơn sướиɠ đê mê kéo về, cả ba người rên siết, gồng mình lêи đỉиɦ. Hùng rút ©ôи ŧɧịt̠ xuất ra ngoài, Thu Thủy co hai chân ép dâʍ ŧᏂủy̠ chảy dài cuộn theo tϊиɧ ŧяùиɠ của chàng tuôn vào mặt Thanh Hường từng đợt. Thanh Hường tay móc l*и, miệng ngáp ngáp như say thuốc phiện, liếʍ mép thu vén từng dòng nước lạnh băng cùng giọt những tϊиɧ ŧяùиɠ nóng ấm vào miệng. Cả 3 người gục xuống, ôm nhau mãn nguyện.
Trúc Linh nhìn họ, không một chút ghen tuông, trong nàng trào dâng niềm hạnh phúc. Bên cạnh nàng bây giờ không chỉ có một tướng công như hằng ao ước, mà còn hai tỷ muội tốt nữa. Cả bốn người thϊếp đi trong đê mê, hoan lạc và đầy hạnh phúc.