Hùng khẽ lướt môi lên gương mặt giận dỗi của Thanh Hường, nhìn nàng và cười dâʍ đãиɠ.
– Nương tử muốn ta đền như thế nào?
– Thϊếp muốn giống như tỷ tỷ, he he.
– Hai người …
Hùng quay sang Thu Thủy, xoa xoa lên cặρ √υ' của nàng. Thu Thủy ngại ngùng kéo tay Hùng ra.
– Nàng ghen sao?
– Không phải, nhưng …
– Tướng công đại ngốc! Thu Thủy tỷ tỷ ngại đó.
– Thanh Hường! Muội …
Thu Thủy chưa kịp nói gì thì Thanh Hường đã lăn qua nằm cạnh ôm lấy eo nàng.
– Chúng ta là người một nhà mà, chúng ta phải có nghĩa vụ với tướng công. Tướng công cũng phải có nghĩa vụ với cả hai ta. Tỷ đừng ngại, hôm nay tỷ muội ta cho huynh ấy biết bản lĩnh, he he.
Dứt lời, bàn tay Thanh Hường bạo dạn xoa xoa lên cặρ √υ' của Thu Thủy, kéo hai tà áo xộc xệch còn chưa kịp cài vì cuộc truy hoan lúc nãy sang hai bên.
– M…..
Thu Thủy định nói gì đó thì Hùng áp môi vào môi nàng, chặn nàng lại. Hai bàn tay Hùng lại xoa xoa lên mu l*и Thu Thủy khiến nàng nhột nhạt sung sướиɠ. Thanh Hường bên trên cũng không phải dạng vừa, nàng cúi đầu bú ʍúŧ khắp hai bên bầu vυ' của Thu Thủy. Môi lưỡi của Thanh Hường mềm mại, không mạnh bạo như của Hùng, từng cái liếʍ nhẹ nhàng đưa Thu Thủy lên mây xanh. Nàng ú ớ trong miệng, trong những cái đánh lưỡi đầy nɧu͙© ɖu͙©. Thanh Hường thò tay nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng đang dính bết tϊиɧ ŧяùиɠ và máu trinh. Ngừng xoa l*и Thu Thủy, Hùng đưa tay lên xoa bóp lên cặρ √υ' của Thanh Hường, kéo áo nàng xuống. Ở dưới háng, Thanh Hường đang xoa bóp ©ôи ŧɧịt̠ chàng một cách say mê. Lúc nãy về ngay lúc Hùng đang bú ɭϊếʍ l*и cho Thu Thủy, bất chợt nàng cảm giác thèm được làm giống như Hùng, cơn nứиɠ trào dâng khiến nàng tự xoa l*и thủ da^ʍ ngoài cửa, sợ bước vào làm Thu Thủy ngại. Bây giờ nàng không biết gì nữa, nàng quơ tay tụt mạnh cái quần Thu Thủy xuống, úp mặt vào háng Thu Thủy mà hít một hơi dài. Mùi ngai ngái tϊиɧ ŧяùиɠ cộng với máu trinh xộc vào mũi làm nàng nứиɠ tột độ. Thanh Hường khẽ liếʍ lên mép l*и còn dính đầy máu trinh và tϊиɧ ŧяùиɠ. Nàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ tột độ, cơn da^ʍ nổi lên, nàng kéo quần xuống, vừa bú l*и Thu Thủy vừa xoa l*и thủ da^ʍ. Hùng thấy vậy, rời môi lưỡi Thu Thủy, trườn xuống dưới phụ họa với Thanh Hường.
– Hai người…aaa…aaa…ư ưu ư uuu ohhh
Thu Thủy rên siết khi lưỡi Thanh Hường chạm vào hộŧ ɭε. Nàng nhắm mắt tận hưởng, không cần biết dưới đó là nam hay nữ, nàng co chân lên cao, để lộ cái l*и đỏ au trước mặt hai người kia. Hùng cũng nghịch ngợm không kém, chàng liếʍ dọc đôi chân thon thả của Thu Thủy, chạy dài xuống dưới, mυ'ŧ từng ngón chân của nàng. Cơn kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm Thu Thủy không chịu đựng được, nàng gồng mình xuất dâʍ ŧᏂủy̠ ra ào ạt. Từng đợt nước lạnh kèm theo tϊиɧ ŧяùиɠ tuôn vào mặt, vào miệng Thanh Hường. Nàng mυ'ŧ một hơi dài, trườn lên nằm đè lên người Thu Thủy, cạ hai bầu vυ' của mình lên vυ' Thu Thủy. Môi kề môi, Thanh Hường trao cho Thu Thủy cái nước bổ dưỡng nàng đang ngậm ở miệng. Thu Thủy đê mê đón nhận mùi vị lạ lẫm nhưng kí©ɧ ŧɧí©ɧ này.
– Á á á!! Aa ư ohhh!
Thanh Hường rên siết lên, ở bên dưới Hùng đang chọc lưỡi vào giữa l*и nàng mà ngoáy. L*и nàng ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠, chảy xuống áp vào l*и Thu Thủy. Thanh Hường co quắp người, chà mu l*и mình lên mu l*и Thu Thủy liên tục. Lưỡi nàng sục sạo trong miệng Thu Thủy. Ở bên dưới, Hùng liên tục liếʍ hết l*и trên đến l*и dưới. Thu Thủy sau khi ra mấy lần, nàng mệt phờ, không còn biết gì nữa. Trong khi Thanh Hường còn đang tràn đầy da^ʍ tính, nàng hôn lên khắp mặt Thu Thủy, rên siết không ngừng.
– Á á á ! Tướng công! Sướиɠ…. Thϊếp tê l*и quá! Nứиɠ l*и quá! Đυ. thϊếp đi!!
Hùng nhổm dậy, quỳ xổm xuống kê ©ôи ŧɧịt̠ vào ngay mép l*и Thanh Hường mà đẩy vào. Thanh Hường như chỉ chờ có thế, nàng hẩy mông về sau, ót một tiếng ©ôи ŧɧịt̠ đã chui tọt vào l*и nàng. Hùng ra sức nhấp ©ôи ŧɧịt̠ vào thật sâu. Bên dưới, Thu Thủy nằm chịu trận trong cơn tê tái. Thanh Hường như không chịu được nữa, náng rên lên to hơn, la hét ầm ĩ.
– Á á! Chết thϊếp rồi! Tướng công…©ôи ŧɧịt̠ chàng…aaa…đυ. mạnh lên! Đυ. cho thϊếp sướиɠ l*и đi!!! Aaaa!
Hùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mức, chàng níu vai Thanh Hường lại, nhấp liên tục vào l*и nàng. Từ sâu trong l*и Thanh Hường, như một dòng xoáy lại hút lấy ©ôи ŧɧịt̠ chàng, như muốn nuốt chửng ©ôи ŧɧịt̠ chàng vào trong đó, khiến chàng sung sướиɠ đê mê.
– Aaaa! Nương tử, l*и nàng nuốt ©ôи ŧɧịt̠ ta mất!!! Hà ha hà ha!! Hờ hờ!
Hùng hét to, đẩy như vũ bão vào l*и Thanh Hường. Côи ŧɧịt̠ chàng bất ngờ nở lớn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chàng phun ra, tóe làm 3 bắn đầy l*и Thanh Hường. Luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ mạnh và nhanh như ám khí, bắn vào thành tử ©υиɠ khiến Thanh Hường đau thốn. Cũng may nhờ luồng khí xoáy trong l*и mà giảm được phần nào.
Hùng sung sướиɠ nằm phủ lên người Thanh Hường. Sức nặng đè lên làm Thu Thủy như muốn ngộp thở. Nàng khẽ kêu lên.
– Hai người muốn gϊếŧ chết muội sao?
Hùng và Thanh Hường giật mình cười xòa, ngồi dậy. Hùng khẽ ôm hai vị nương tử áp sát vào mình.
– Khϊếp! Tướng công với Thanh Hường cứ như ở chốn không người, đang trốn mà la hét chắc cả thành này biết hết.
– He he! Tỷ tỷ lo gì, kẻ nào dám bước vào, đám cơ quan kia sẽ gϊếŧ chết hắn.
– Nếu là một cô gái bước vào, ta s…s…..ẽ……….
– Huynh làm gì?
Thanh Hường đưa tay lên móc vào cổ Hùng đe dọa.
– Ta sẽ làm nàng tới tấp để cô ta xấu hổ bỏ đi….
– Tưởng huynh dám làm gì khác.
– Hi hi hi! Chết tướng công, từ nay xem chàng còn dám léng phéng nữa không. – Thu Thủy bụm miệng cười.
Cả 3 người ôm nhau ngủ ngon lành. Họ không hề biết, ngoài kia, Triển Chiêu đã bình phục, đang vượt qua được tầng ba của cơ quan, tiến sâu vào căn nhà hoang.