Đường Môn Truyền Kỳ

Chương 10: Đường về Biện Kinh

– Doanh Doanh! Hùng sẽ tiễn cô một đoạn. Tới Biện Kinh, Hùng nhi sẽ mua một con ngựa khác để về.

– Ừ! Doanh Doanh đã chuẩn bị sẵn 6 vạn lượng, Hùng nhi mua một con Túc Sương chạy cho tốt, con Ngọc Hoa Thông này Doanh Doanh dùng tạm cũng được.

Hùng lên ngựa, ngồi sau lưng Doanh Doanh và thúc ngựa rời Phục Ngưu sơn. Số tiền 6 vạn lượng có được sau nhiều năm hai người gϊếŧ sói bán da, xương lấy tiền. Cứ mỗi con chỉ được tầm 132 lượng, vậy mà họ tích cóp được những hơn 6 vạn lượng.

Doanh Doanh nép mình vào Hùng, nàng tưởng nhớ buổi chiều hôm ấy, Quỷ Kiếm cũng ngồi sau, ôm nàng, phi ngựa rời Chu Tiên, và sau đó là buổi tối đầy nɧu͙© ɖu͙© ấy. Hôm nay là tên Tiểu Quỷ, nó không phi nhanh như cha nó. Nhưng cái gì kia? “Tên tiểu quỷ, ngồi sau mà dám nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ đâm vào mông ta, đúng là đại da^ʍ mà”. Nàng nghĩ thầm.

– Hùng nhi! Ta muốn nghỉ ngơi, đi mao xí.

– Ở đây giữa rừng cây, Doanh cô có tiện không? Cẩn trọng thú dữ một chút.

Doanh Doanh lao ngay vào bụi, tụt quần xuống kiểm tra lồ n nàng đã ướt đẫm. Chút ký ức về Quỷ Kiếm làm nàng đê mê, cộng thêm cái của nợ của Tiểu Quỷ đâm vào mông làm nàng thêm nứиɠ lồ n. “Ở đây hoang vắng, ta và chàng không ăn thịt nhau thì thôi, sợ gì kẻ khác” Doanh Doanh cười mỉm thì thầm. Doanh Doanh kéo quần lên quay lại thì thấy Hùng đi từ đằng xa trở lại.

– Hùng nhi đi đâu vậy?

– Con đi kiểm tra xung quanh.

– Ở đây làm gì có ai? Con cứ khéo lo.

– Con lo người khác nhìn thấy lại không tốt?

– Ta với con chỉ nghỉ chân có gì mà không tốt.

– Nhưng Hùng nhi muốn Doanh Doanh bây giờ.

Nói đoạn Hùng tụt quần xuống. Côи ŧɧịt̠ gân guốc của chàng hiện ngay lên trước mắt Doanh Doanh hùng dũng, trêu ngươi. Doanh Doanh chưa kịp phản ứng thì Hùng đã lao vào hôn môi nàng tới tấp. Lúc nãy, ngồi đằng sau Hùng đã quá nứиɠ vì cặp mông ấy liên tục ép vào chàng cộng thêm mùi cơ thể của Doanh Doanh. Chàng hôn ngấu nghiến lên môi, cổ Doanh Doanh rồi đẩy đầu nàng xuống dưới. Doanh Doanh hiểu ý quỳ xuống dưới, ngậm ©ôи ŧɧịt̠ Hùng vào rồi bú ʍúŧ say mê. Nàng ngậm hết ©ôи ŧɧịt̠ chàng vào miệng, đẩy vào sâu rồi lại rút ra, một cách chậm rãi. Cơn sướиɠ tràn về liên tục, cơ thể Hùng như chịu đựng không nổi, mấy lần định phọt ra nhưng Doanh Doanh hiểu ý, nhả ra nắm dái chàng kéo lại. Hùng đẩy Doanh Doanh nằm xuống đám lá cây, sờ xuống lồ n nàng đã ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠.

– Doanh cô hư quá! Nứиɠ từ hồi nào mà ướt cả thế này?

– Chàng cứ thúc ©ôи ŧɧịt̠ vào người ta như thế, ta có phải đá đâu mà không nứиɠ lồ n. Bắt đền Hùng nhi đó.

– Để Hùng nhi đền cho nàng.

Cơn nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ quá sức chịu đựng khiến Hùng không kịp làm thủ tục gì cả, chàng nằm đè lên người Doanh Doanh rồi nhấp ©ôи ŧɧịt̠ vào tới tấp.

– Aha ah aha ha! Doanh Doanh sướиɠ lồ n quá! Nắc mạnh vào Hùng nhi ơi!! Uuh huh uh!

Hai tay Hùng bóp xuống bầu vυ' tròn lẫy của Doanh Doanh, mông chàng nắc liên hồi chà sát lên hộŧ ɭε sưng đỏ mọng của nàng. Cơ thể Hùng bây giờ đang sung mãn hết sức, chàng bế thốc Doanh Doanh lên dựa vào lưng ngựa rồi kéo một chân nàng co lên ȶᏂασ vào lồ n nàng. Doanh Doanh sung sướиɠ hưởng thụ kiểu ȶᏂασ mới này. Nàng không ngừng rên ra, hai tay ôm lấy đầu cổ Hùng, xoa lên mái tóc của chàng, ngửa cổ thở hổn hển

– Uh uhu hự!!! Chàng ơi! Hùng nhi ơi! Hùng nhi chơi Doanh cô sướиɠ quá. Lồ n Doanh cô tê quá! Côи ŧɧịt̠ của Hùng nhi tuyệt quá! Ư ư uhu ahaaaa!

– Doanh cô sao?

– Doanh cô, Doanh Doanh, Doanh nhi! Thϊếp làm gì cũng được, chàng làm gì cũng được. Nhưng hãy ȶᏂασ thϊếp đi, hãy làm lồ n thϊếp thỏa mãn, hãy làm thϊếp sướиɠ hơn nữa tướng công. A ha ahaahhah gruuuuuuuu!

Doanh Doanh trân người đón từng nhịp nắc của Hùng. Tiếng rêи ɾỉ khiến khiến Hùng vô cùng thích thú. Chàng luồn tay xuống hai đùi nàng, bế nàng lên không trung rồi nhẹ nâng người nàng lên cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào. Doanh Doanh không còn một điểm tựa, ôm chặt cổ Hùng trong cơn sướиɠ. Hùng cứ đẩy mông lên, gồng tay cho lồ n Doanh Doanh ra xa rồi lại thả về chỗ cũ. Từng cú đập vào lồ n Doanh Doanh từ sức nặng cơ thể của nàng, nhanh và thốn khiến nàng thét lên

– Á á á! TᏂασ thϊếp đi tướng công! Chàng hϊếp cái lồ n thϊếp đi! Xin hãy cho thϊếp sướиɠ! á á á. Ahahaaha uhhhhh ahhhhhhhh ư ư

– Doanh Doanh ơi! Ta ȶᏂασ nàng đây, ta chơi lồ n nàng đây, ta muốn ȶᏂασ rách lồ n nàng ra. Ahahahaaaaaaaaaaaa guuuuuu……….uh uh

– Chơi thϊếp đi! Chờ vào lồ n thϊếp! Xuất vào đó, cho thϊếp mang thai đi chàng ơi!! Á á aaaaaaaaa!

Hùng gồng mình phun ào ạt tϊиɧ ŧяùиɠ vào lồ n Doanh Doanh. Tϊиɧ ŧяùиɠ nhiều quá tràn cả ra hai bên đùi nàng. Doanh Doanh cũng la hét dữ dội rồi lồ n nàng co bóp liên hồi, xuất tinh ra cùng dòng nướ© đáı. Sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ tột độ của Hùng khiến nàng không kiềm chế được, nàng đã hai lần tiểu tiện trong lúc làʍ t̠ìиɦ với Hùng.

(Lời tác giả: Có thể thuật ngữ “vãi lồ n” hay “vãi đái” hình thành từ lúc này. :D)

Doanh Doanh bình thường cũng khá da^ʍ dật, nhưng mỗi lần làʍ t̠ìиɦ với Hùng, nàng dường như không chịu đựng nổi. Hùng mới chỉ nhấp vài cái là lồ n nàng đã xuất dâʍ ŧᏂủy̠ ra. Mỗi cuộc truy hoan Doanh Doanh tính sơ sơ cũng phải ra 3-4 lần. Hùng tuy vẫn còn thòm thèm, nhưng Doanh Doanh thì đã mệt phờ. Nàng hiểu ý tình nhân, bò xuống ngậm ©ôи ŧɧịt̠ chàng vào mà bú ɭϊếʍ. Đang bú say sưa thì một tiếng động đằng xa khiến cả hai giật mình.

Hai cô cháu vội chỉnh lại y phục, lao nhanh về phía ngoài. Doanh Doanh thất kinh nhìn thấy một cô gái tầm mười lăm đang giãy giụa trong trận địa của Độc Thích cốt. Hùng nhanh chân lao vào, vận khinh công bế cô gái thoát khỏi trận địa mà mình bày ra. Chàng nhanh trí vơ một nắm lá cây gần đó, bỏ vào miệng nhai rồi khẽ chạm vào môi cô gái chuyển thuốc qua.

– Vô ích thôi Hùng nhi! Loại kịch độc mà ta tích hợp vào Độc Thích cốt sẽ nhanh chóng đi vào xương tủy, nửa canh giờ sau cô gái này sẽ chết.

– Hùng nhi đã thay loại độc khác vào trận địa này. Cách dùng độc gϊếŧ người quá tàn nhẫn, con chỉ dùng loại độc khiến họ bị thương nhẹ nội tạng. Cô chờ một chút, cô ta sẽ tỉnh lại ngay thôi.

– Con thật là giống cha con ở cái tính lương thiện. Cả đời huynh ấy chưa từng gϊếŧ chết một ai. Không bù cho ta, xuống tay với biết bao người, đôi tay này cũng đã nhuốm đỏ cả một đoạn Hoàng Hà.

– Doanh cô vẫn có thể làm người tốt từ bây giờ mà. Doanh cô từng dạy con phải không hổ thẹn với lương tâm. Con nghĩ những người mà cô xuống tay, toàn là những kẻ mà Doanh cô cho là đáng chết. Nhưng theo con thì ông trời đã sinh ra ai tức là ban cho họ quyền sống, ta không được phép tước đoạt.

– Ta cũng nghĩ vậy. Nhưng mỗi khi cần bảo vệ thứ gì đó, ta lại không nghĩ đến đó được. Ví dụ như để bảo vệ Hùng nhi. À, lúc nãy tại sao con lại đặ bẫy quanh đây?

– Hùng nhi sợ người khác làm phiền hai ta, hì hì.

– Tên tiểu quỷ nhà ngươi! Cũng có người làm phiền rồi đó. Giờ tính sao với cô ta?

– Doanh cô chăm sóc cho cô ta nhé! Dù sao nữ giới vẫn dễ hơn. Hùng nhi tìm thêm thuốc.