Văn Phòng 603

Chương 26

Cánh mông căng tròn của Nhan Hà từ từ hạ xuống dươиɠ ѵậŧ của Lâm Dương, miệng huyệt hé mở nuốt trọn qυყ đầυ to nóng của Lâm Dương.

"Ưʍ..."

Nhan Hà chống đỡ hai tay lên ngực Lâm Dương, từ từ hạ eo của mình xuống. Mỗi một giây đều muốn nhanh chóng mang dươиɠ ѵậŧ này lấp đầy thân thể...

Lâm Dương áp môi hôn lấy Nhan Hà, dươиɠ ѵậŧ của hắn căng cứng, lại bị hậu huyệt chèn ép, hắn thấy hơi khó chịu.

Lâm Dương nói "Thả lỏng đi... Kẹp chết tôi rồi..."

Giờ phút này Lâm Dương quên mất bản thân hắn và Nhan Hà còn đang sắm vai nhân vật trong bộ phim truyền hình GV dài tập giữa thầy giáo dạy Toán biếи ŧɦái và cậu học sinh dâʍ đãиɠ...

Nhan Hà khó khăn mà trả lời "Ai bảo dươиɠ ѵậŧ của cậu... lớn như vậy... Nhất thời không mở rộng được... A..."

Hai tay đặt trên vai Lâm Dương của Nhan Hà không tự chủ mà bám chặt vào, cậu muốn giảm đi một chút đau vì phía dưới đột nhiên bị mở rộng.

Lâm Dương nhịn không được lên tiếng "Thả lỏng đi, cậu đang cấu vào vai tôi đó..."

Nhan Hà "..."

Mẹ nó, Lâm Dương đánh cậu, cắn cậu, cậu còn không nói một lời. Người ta đau nên cấu một chút vào vai liền không chịu được sao? Lâm Dương, tôi kẹp chết cậu...

"A..." Phía dưới còn chưa kịp vào toàn bộ đã bị hậu huyệt đột nhiên kẹp chặt, Lâm Dương cắn răng cũng phát ra tiếng.

Hắn đánh vào mông Nhan Hà, lại mắng "Mẹ nó, cậu thả lỏng cho tôi..."

Nhan Hà lại kẹp, Lâm Dương lại đánh...

Cuối cùng Lâm Dương bị kẹp đến khó chịu mà hạ giọng, hắn hôn lên môi của Nhan Hà "Ngoan, cho tôi vào đi"

Sau đó, hậu huyệt đúng là thả lỏng hơn một chút.... Lâm Dương và Nhan Hà rất nhanh đã có thể hòa làm một.

Dươиɠ ѵậŧ bị chôn sâu vào bên trong hậu huyệt của Nhan Hà trương lớn lên một chút, bụng dưới của Nhan Hà cảm thấy khó chịu, liền chủ động di chuyển mông của mình lên xuống...

"Ưʍ... ưʍ..."

Lâm Dương xoa xoa cánh mông của Nhan Hà, lại hôn lên đầṳ ѵú căng cứng trên ngực, hắn hỏi "Có thoải mái không?"

Nhan Hà hít lấy một hơi "Thoải mái... rất thoải mái... ưʍ..."

Dươиɠ ѵậŧ của Lâm Dương càng đâm càng sâu, mỗi lần xâm nhập giống như muốn đem hậu huyệt của Nhan Hà ra xuyên thẳng, hai bên thành ruột bị cọ xác đến đỏ lên, tiết ra một loại dịch giúp bôi trơn thêm dươиɠ ѵậŧ của Lâm Dương. Nhan Hà không chịu nổi sự xâm chiếm càng ngày càng sâu đến như thế, thân thể cậu bắt đầu thấy nặng, hai chân mềm ra như nước, không thể tiếp tục làm tư thế cưỡi ngựa nâng lên nâng xuống nữa...

"Ưʍ... không chịu nổi... sâu quá... A... đâm sâu quá..."

Lâm Dương bắt lấy hai cánh mông của Nhan Hà, giúp cậu banh miệng huyệt ra rộng hơn, dâʍ ŧᏂủy̠ cũng bắt đầu từ phía trong chảy xuống ướt đẫm thành từng vũng nhỏ...

Nhan Hà lại tiếp tục rêи ɾỉ "Không được... A... sâu quá... đừng đâm sâu như vậy... ưʍ... tôi ... tôi chết mất "

Lâm Dương giả vờ không nghe thấy, hông hắn ở phía dưới cũng bắt đầu làm động tác thúc lên, dươиɠ ѵậŧ dựng đứng lại đâm sâu vào bên trong hậu huyệt, dường như đã chạm đến tuyến tiền liệt khiến Nhan Hà run run thân thể, lại bấu chặt vào vai Lâm Dương.

"Sâu quá... Ưm ... A... Thật sâu... Thật thoải mái... Ưʍ... Đâm sâu thật thoải mái..."

Hai bên bả vai của Lâm dương chằng chịt vết đỏ do ngón tay của Nhan Hà cấu vào, nhưng hắn không còn cảm thấy đau nữa, có lẽ đầu óc hắn bây giờ chỉ còn suy nghĩ muốn đem Nhan Hà ra chơi đến khi khóc lóc van xin, mà chút vết cào cấu này cũng chỉ tăng thêm phần kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà thôi...

"Ưʍ... Lâm Dương, muốn bắn... Tôi muốn bắn... Sướиɠ quá, muốn bắn một chút... Ưʍ..."

"Cho tôi bắn đi... Muốn bắn... A... Lại sâu hơn rồi... A... Lâm Dương... cậu là đồ xấu xa... đồ xấu xa... A... a..."

Lâm Dương xấu xa cắn vào đầṳ ѵú Nhan Hà, hắn cười nói "Hôn tôi đi... Hôn tôi, tôi sẽ cho cậu bắn..."

Hai tai lấp ló sau mái tóc của Nhan Hà bỗng chốc đỏ lên, cậu lại cấu mạnh hơn vào bả vai của Nhan Hà "Lưu manh... A... đồ xấu xa... Ưʍ..."

Lâm Dương lại cười rõ nét hơn, ngón tay lần tìm đến miệng huyệt của Nhan Hà, nhẹ nhàng ở bên miệng huyệt xoa nắn.

Nhan Hà rùng mình "Aaa..."

Lâm Dương lại hỏi "Không muốn sao? Bắn ra rất thoải mái đó... Thật sự không muốn?"

Mặc kệ Lâm Dương giở trò xấu xa, Nhan Hà không có thời gian mà để ý, cậu bây giờ chỉ muốn được bắn ra, sảng khoái một trận, liền không cần chút mặt mũi mà cầu xin "Muốn bắn... Tôi muốn bắn... A... Ưʍ... Cho tôi bắn đi... A, đừng sâu như vậy..."

Ngón tay đang xoa nắn miệng huyệt của Nhan Hà vẫn không có chút muốn ngừng lại, Lâm Dương xấu xa giống như muốn đem ngón tay đút vào hậu huyệt cùng lúc song song với dươиɠ ѵậŧ đâm vào bên trong Nhan Hà. Hắn nói "Hôn tôi..."

Nhan Hà ngay lập tức cúi đầu hôn hắn "Ưʍ..."

Đầu lưỡi của hai người quấn chặt lấy nhau, chao đảo mấy vòng lại ngừng lại mυ'ŧ mυ'ŧ...

Nhan Hà cảm thấy phía dưới càng bị đâm vào sâu hơn, nhanh hơn, cậu cảm thấy cơ thể sắp bị tách ra làm hai, thân dưới run lên một phát tự bản thân cậu đã bắn ra... Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra dính đầy trên bụng của hai người.

Lâm Dương buông môi của Nhan Hà ra, lưu luyến liếʍ láp mấy cái. Hắn từ từ đứng dậy, bế theo Nhan Hà, mà lúc này dươиɠ ѵậŧ của hắn còn đang ở bên trong Nhan Hà.

Hắn vừa bế Nhan Hà vừa đi, dươиɠ ѵậŧ cọ cọ vào thành ruột, hai tai của Nhan Hà lại đỏ lên, mẹ nó, chưa có ai chơi cậu kiểu tình thú thế này đâu...

___________

Tác giả có lời muốn nói:

Dẫu cho Nhan Hà đã từng dây dưa với rất nhiều loại đàn ông khác nhau. Dẫu cho Nhan Hà được tôi ban tặng là "YD thụ"...

Thì mặc kệ, người ta được làʍ t̠ìиɦ với người mà người ta yêu, nên người ta có quyền đỏ tai ngại ngùng :)))))