Văn Phòng 603

Chương 9

Lâm Dương nhìn thấy một chút lưỡng lự trong cặp mắt Chu Tuấn, cậu nhanh chóng nắm lấy tia lưỡng lự này mà hành động.

Lâm Dương chính là muốn Chu Tuấn lưỡng lự giữa việc ngoan ngoãn làm con chó cho Lâm Dương chơi hay là tiếp tục chịu những bức bách.

Lâm Dương cởi luôn dây trói cho Chu Tuấn, cậu biết Chu Tuấn sẽ không chạy hay tiếp tục phản kháng nữa.

"Cho anh cơ hội cuối cùng. Nghe kỹ lời tôi nói rồi chứ... Nếu anh muốn bị tôi chơi thì ngoan ngoãn sủa một tiếng, còn không,... Anh cứ chờ khó chịu đến chết..."

Lại hỏi tiếp.

"Sao hả? Không muốn..."

Tác dụng của thuốc đã không còn làm thần trí Chu Tuấn mơ hồ nữa, hắn bây giờ tương đối tỉnh táo, hắn biết Lâm Dương đang nói gì, hắn cũng biết nếu không đồng ý, bản thân sẽ bị quẫn bách cho tới chết.

Chu Tuấn nhỏ giọng "Gâu..."

Đôi mắt lạnh lẽo của Lâm Dương lóe lên một tia kinh ngạc, cậu đã sớm dự đoán nhưng không nghĩ Chu Tuấn lại nhanh chóng ngoan ngoãn đến như thế.

Cậu nói "Nhỏ... Không nghe thấy..."

Chu Tuấn lại mím môi, có chút xấu hổ, hắn chưa bao giờ cảm thấy bản thân bị nhục nhã đến mức này... "Gâu...gâu, gâu..."

"Ha ha..." Lâm Dương hài lòng. Cậu lấy từ trong ba lô đồ ra một cái vòng cổ. Đương nhiên đây là một trong những đồ chơi tình thú của cậu. Vòng cổ nhìn như vòng cổ dành cho chó, chủ nhân thường dùng nó để dắt cho ra ngoài dạo. Lâm Dương lấy nó, đeo cho Chu Tuấn, lại bảo "Sủa tiếp đi..."

"Gâu... Gâu...gâu..." Chu Tuấn vừa sủa tiếng chó, vừa thè lưỡi ra...

"A... Chú chó nhỏ này, là chó đực hay cho cái vậy?" Lâm Dương xấu xa hỏi...

Sau đó lại nói "Bò đến đây"

Chu Tuấn dùng hai tay hai chân bò đến cạnh Lâm Dương, sau đó ngửa cổ lên nhìn, đôi mắt mong chờ.

"Là cɧó ©áϊ thì đưa mông ra cho tôi..."

Tựa như mệnh lệnh của chủ nhân, Chu Tuấn không hề phản kháng mà đưa mông về phía Lâm Dương, hắn xoay mông mấy cái, bộ dạng câu dẫn...

Lâm Dương hài lòng, đem dươиɠ ѵậŧ cắm vào hậu huyệt. Lúc nãy bị cậu chơi một nữa, cái lỗ này đã vốn mềm mại lại dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠, rất trơn tru...

"A...thoải mái..." Chu Tuấn khẽ rêи ɾỉ.

Lâm Dương đánh một phát vào mông Chu Tuấn, mắng "Đồ cho cái dâʍ đãиɠ..."

Chu Tuấn cong mông đón lấy từng đợt xâm nhập của Lâm Dương, bắt đầu nói mấy lời mà vốn dĩ không nên nói

"Gâu... Gâu... Sướиɠ quá...A..."

"Cɧó ©áϊ bị chủ nhân...A...bị chủ nhân chơi...thật sướиɠ...a..."

"Dươиɠ ѵậŧ của chủ nhân thật lớn...A...A...thật nóng...A....A...a..."

Lâm Dương vừa hung hăng đưa đẩy, lại đánh vào cặp mông đỏ ửng của Chu Tuấn, mắng "Mẹ nó, rên tiếp cho tôi... Chưa có lệnh của tôi, tuyệt đối không được ngừng..."

"Chủ nhân...A.... Sướиɠ quá... a...A..."

"Dươиɠ ѵậŧ lớn ra vào...A....thật to...nhanh...nhanh quá....a... Chủ nhân, sắp không được...A... Không chịu nổi nữa...A....A....a..."

"Muốn được bắn....A....chủ...chủ nhân...A...A..."

Mồ hôi trên trán Lâm Dương nhễ nhại, hai mắt cậu đỏ au, tựa như giây phút tiếp theo sẽ phát tiết bên trong thân thể con chó dâʍ đãиɠ này. Nhưng Lâm Dương cứ duy trì trạng thái đó rất lâu, khiến Chu Tuấn không tài nào bắn...

Lâm Dương nói, giọng nói có chút khó khăn "Nói rõ xem nào... Muốn chủ nhân bắn hay cɧó ©áϊ muốn bắn...Hả?"

Dươиɠ ѵậŧ ra vào kịch liệt, thân thể Chu Tuấn rã rời sắp không chống đỡ nổi, mỗi lần ra vào, thân thể Chu Tuấn đón lấy từng đợi kɧoáı ©ảʍ. Hắn bắt đầu mong muốn cảm giác bị đàn ông chơi, phải chính là bị chơi mạnh bạo, hung hăng... Càng mạnh bạo và hung hăng hắn càng thích...

"Chủ nhân...A...a...Muốn chủ nhân ra bên trong...A...Sâu bên trong....Càng sâu càng thích...A..."

"Muốn được chủ nhân...bắn bên trong...khiến...A... Khiến... Cɧó ©áϊ cũng bắn theo... A...a... Muốn bị chơi đến bắn....A...Chủ nhân..."

Chu Tuấn điên rồi. Hắn cảm thấy bản thân điên rồi. Hắn không những đang chổng mông lên cho đàn ông chơi, mà còn muốn đàn ông bón tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong hắn. Hắn cơ hồ ham muốn dữ dội, dường như chỉ có tϊиɧ ɖϊ©h͙ mới khiến hắn thấy thỏa mãn. Vậy nên, hắn mặc kệ bộ dạng hắn có giống con cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ hay không, cũng mặc kệ hắn rêи ɾỉ khó nghe thế nào. Hắn chỉ muốn người này bắn vào bên trong hắn, hắn muốn được cao trào mà ngất đi...

Chu Tuấn cuối cùng cũng đạt đến điểm cao trào mà hắn muốn, hắn bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi dính trên bụng và chăn. Hắn nằm thở dốc, vươn cặp mông bị đánh cho đỏ ửng lên, thân thể đầy sung sướиɠ.

Chu Tuấn bắn rồi, Lâm Dương cũng rất nhanh bắn. Có điều, trước khi bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, hắn đã rút dươиɠ ѵậŧ của mình ra, để luồng dung dịch trắng đυ.c đó bắn lên mặt Chu Tuấn.

Lâm Dương chính là như thế... Người khác càng muốn được cậu bắn vào bên trong, cậu lại không thích bắn. Người khác kêu cậu đừng bắn vào, cậu lại rất muốn bắn, còn bắn nhiều lần.

Tựa như, cậu sinh ra không phải để đáp ứng kẻ nào...

Chu Tuấn được bắn ra mà thỏa mãn, hắn thoải mái ngã người, cảm giác giải phóng khiến thân thể hắn dễ chịu.

Đột nhiên, hậu huyệt lại một phen bị mở ra. Hắn cảm nhận được một vật lạ nào đó đang chen chút vào hậu huyệt...

"Aaaa..."

Lâm Dương thấy Chu Tuấn thoải mái lại có chút xấu xa. Cậu muốn Chu Tuấn bị dày vò thêm chút nữa, tóm lại là chơi đến khi hậu huyệt không khép lại được, đến cả nướ© ŧıểυ cũng bắn ra thì tốt.

Lâm Dương lấy dươиɠ ѵậŧ giả nhét vào bên trong hậu huyệt của Chu Tuấn xong liền phe phẩy đi tắm rửa... Mặc kệ Chu Tuấn rêи ɾỉ trên giường...

Trước khi vào phòng tắm, còn nói "Muốn chạy cũng nhớ để dươиɠ ѵậŧ giả lại cho tôi..."