Loạn Giao Cung Đình

Chương 17

Phía sau tấm rèm lụa mỏng là hai bóng người quấn lấy nhau không rời, suốt mấy canh giờ, trong cung điện chỉ nghe thấy tiếng rêи ɾỉ yêu kiều của nữ nhân, hô hấp thô suyễn nặng nề của nam nhân, tiếng hạ bộ hai người và vào nhau tạo nên những âm thanh kí©ɧ ŧìиɧ.

Từ chỗ Thái hậu trở về Phỉ Y Tư đã cùng tên nam sủng đã ôm lấy nhau không rời mà làʍ t̠ìиɦ. Bao tháng ngày bị hoàng thượng lạnh nhạt giờ được bù đắp bởi côn ŧᏂịŧ thô to, nàng ăn bao nhiêu cũng không thấy ngán. Miệng nhỏ đói khát cứ thế xoắn chặt lấy côn ŧᏂịŧ của hắn một khắc không rời, mặc cho chỗ đó bị đâm đến lầy lội toàn những dâʍ ɖị©ɧ vương vãi nhưng nàng vẫn không quan tâm.

A Trần càng thúc càng mạnh bạo, từ giờ hắn đã có nơi để thỏa mãn du͙© vọиɠ. Ở chỗ Thái hậu hắn phải tranh sủng với những người khác nhưng ở đây hắn đã một tao huyệt thuộc về riêng mình, hơn nữa lại còn là da^ʍ huyệt. Đâm huyệt này thật bóp mà, hắn đã tháo nàng ta từ xế chiều đến tối rồi mà vẫn không có dấu hiệu bị nóng rộng, thậm chí càng thảo càng bóp.

- A.... Mạnh nữa lên..... Á aaa.....

Phỉ Y Tư vít chặt cổ hắn, đầṳ ѵú cọ cọ nơi bắp tay hắn, hai chân banh càng rộng kề sát với hạ thân hắn phối hợp, theo từng cú nhấp côn ŧᏂịŧ lại đi vào sâu hơn làm nàng ta sướиɠ đến tận trời.

- Hoàng quý phi có thích côn ŧᏂịŧ của ta không hửm?

Hắn bất ngờ rút ra chà xát lên bộ ngực sữa của nàng rồi kề lên môi nàng nam căn cương cứng có dấu hiệu sắp bắn, Thái hậu đã dặn là không nên bắn vào trong để tránh nắng hòai thai con của hắn.

- A.... Thích..... Ưmm

Phỉ Y Tư chưa kịp nói hết câu đã bị côn ŧᏂịŧ thô to nhồi đến nghẹn, không biết đây là lần thứ mấy nàng  hàm tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn, nhiều đến nỗi nàng không cần ăn tối cũng no rồi. Nàng không hề bài xích mùi vị của hắn, thậm chí còn vươn đầu lưỡi ra liếʍ một cách đâm đãng.

Đang trong cơn ý loạn tình mê thì bất ngờ một cung nữ chạy vào trong bẩm báo:

- Bẩm nương nương, Hoàng thượng đang ngự giá tới đây.

- Ha....

Phỉ Y Tư cong mình rời khỏi côn ŧᏂịŧ đang bắn dở khiến tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun hết lên mặt nàng nhưng nàng không để ý. Không ngờ Thái hậu nói được làm được, khiến cho hoàng thượng đến đây nhanh như vậy.

Nam sủng bắn tinh xong liền vội vã rời đi, hai cung nữ lập tức tiến lên làm sạch cơ thể nàng đồng thời thay mới chăn gối, không để lại dấu vết hoan ái nào.

Xong xuôi Phỉ Y Tư trần như nhộng nằm trên giường lớn, mông tuyết trắng cong lên đầy gợi cảm, nàng không tin tư thế này không kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoàng thượng.

Lục Cẩm Khanh bước vào trong, thấy Mỹ nhân đã nằm lõa thể trên giường lớn, ánh mắt nheo lại tiến gần. Bàn tay to vuốt ve khắp đã thịt nàng ta khêu gợi:

- Ái phi chờ trẫm có lâu không?

- Không lâu.... Ưʍ......

Phỉ Y Tư cười khẽ, đùi rộng mở để ngón tay hắn tiến vào vuốt ve hạ thân nàng.

- Chỗ này sao lại nhiều nước như vậy?

Hắn dùng hai ngón tay đi chuyển vào trong thăm dò, khám phá ra một tao huyệt ngập nước, thật đâm đãng.

- Là vì..... tiểu huyệt muốn được ăn côn ŧᏂịŧ.

Bàn tay nàng vươn tới vuốt ve vòm ngực cường tráng của hắn kɧıêυ ҡɧí©ɧ, thuần thục cởi từng món đồ của nam nhân.

- Vậy sao?

Nam nhân híp mắt nhìn côn ŧᏂịŧ hắn đã cương cứng nằm gọn trong bàn tay nàng, hắn liền ấn đầu nàng kề sát hạ bộ của mình.

- Làm nó ướt đi.

Phỉ Y Tư ngay lập tức há miệng nuốt trọn nam căn mà liếʍ mυ'ŧ, cái lưỡi điêu luyện quét qua từng ngóc ngách trên nhục bổng đem đến nhiều khóai cảm.

Phỉ Y Tư dùng miệng hầu hạ một hồi thấy hạ thân hắn vẫn cương cứng như vậy không có dấu hiệu muốn bắn, miệng nàng lại mỏi rồi nha.

Vì thế nàng cả gan kề sát hoa huyệt lại gần, ngồi xuống, đem côn ŧᏂịŧ nuốt trọn.

Hoa kính ấm nóng chủ động vây lấy nam căn, hút chặt sít sao thế nhưng kì lạ, hắn mặc dù đã tận tình đưa đẩy, hết rút ra thọc vào nhưng vẫn chưa đạt đến độ cực khóai khi làm với Hoàng hậu, bèn đem tiểu huyệt hành hạ đến sưng đỏ rồi mới rút ra, bắn lên ngực nàng.

Phỉ Y Tư trong lòng thầm bất mãn, Hoàng thượng không chịu bắn tỉnh bên trong thì nàng ta làm sao có cơ hội hòai thai lòng chủng cơ chứ. Chưa kịp nghỉ ngơi dưỡng sức đã nghe thấy hoàng thượng cao giọng phân phó:

- Truyền Lâm quý phi, Hoa phi, Yên phi, Trịnh phi đến đây.

Phỉ Y Tư sắc mặt trắng bệch, luống cuống bò dậy, nàng ta còn phải đi tranh sủng nữa sao.

Rất nhanh mấy vị phi tần đã có mặt, người nào người nấy đều trần như nhộng tiến đến dán sát vào người hoàng thượng phô bày đường cong quyến rũ.

Vẫn là Lâm quý phi bộ ngực thật lớn thu hút chú ý của Lục Cẩm Khanh, hắn liền đè nàng một bên mà xoa nắn thỏa thích, Lâm quý phi càng ưỡn ngực rên lớn kí©ɧ ŧìиɧ.

Hoa phi nũng nịu bò tới ép sát hoàng thượng, chủ động nằm ngửa ra cho nam căn tiến vào hoa huyệt ửng đỏ rồi điên cuồng đưa đẩy.

Lục Cẩm Khanh hạ thân đâm cho Hoa phi chảy đầy nước, tay trái và tay phải nhào nặn ngực Lâm quý phi và Trịnh phi. Yên phi không chịu kém cạnh liền ngồi lên mặt hoa phi để nàng ta giúp mình liếʍ huyệt còn môi lưỡi giao nhau với hoàng thượng.

Năm người chìm đắm trong nɧu͙© ɖu͙© bỏ mặc một mình Phỉ Y Tư đang thở dốc một bên, nàng ta không cam tâm liền tiến lại, làm ra hành động hết sức táo bạo.

- A a..... Á aa......

Nàng ta vươn lưỡi đón lấy dâʍ ɖị©ɧ chảy ra nơi hạ thân hoàng thượng và Hoa phi kết hợp khiến cho khóaii cảm hai người tăng vọt.

Lục Cẩm Khanh vươn tay vỗ vào mông nàng ta:

- Làm tốt lắm, liếʍ sạch dâʍ ɖị©ɧ cho trẫm.

Được kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Phỉ Y Tư càng say mê liếʍ láp, đem dâʍ ɖị©ɧ ăn đến nỗi no bụng.

Sáu người trên chiếc giường quấn quýt lấy nhau suốt đêm hôm đó, đến sáng thì các nàng đều mệt lử nằm vật ra, chỉ có hoàng thượng tỉnh thần phơi phới đi thượng triều.