Huynh Đệ Cộng Thê

Chương 18: Thiên lôi địa hỏa 2

Đôi tay Tô Ngạn cầm lấy eo thon của Diệp Tử, côn ŧᏂịŧ lớn căng tròn tiểu huyệt từ chậm đến nhanh mà luật động, sau mỗi một lần đỉnh vào, Diệp Tử đều run rẩy hết cả người.

Côn ŧᏂịŧ thon dài cứng rắn như thiết lại ấm áp, ở giữa hoa huyệt nàng mạnh mẽ hữu lực mà ra vào, không hề đau lại cực thoải mái, làm cả người nàng đều có cảm giác được lấp đầy, sinh ra một loại cực hạn thân mật cùng kɧoáı ©ảʍ.

Tô Ngạn nhìn nàng bị thao đến tiểu huyệt không ngừng bị lôi kéo ra ngoài, trước ngực đại nhũ hoa tuyết trắng liên tục phập phồng trên dưới đong đưa theo thân mình nàng, tốc độ bất chợt được đẩy nhanh hơn.

Đồng thời với côn ŧᏂịŧ lớn đỏ tím ở giữa hoa huyệt đánh vào lui ra, thì hông hắn cũng lần lượt đánh vào mông phì nộn của nàng, phát ra âm thanh bạch bạch bạch vang dội.

“A…a….a….”

Diệp Tử khống chế không được mở miệng tiếng rêи ɾỉ phát ra, trong cơ thể nàng nơi kia đều bị đâm sảng, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt từ bụng nhỏ không ngừng cuồn cuộn khuếch tán ra, giống như sóng triều đem nàng cọ rửa, đưa nàng đẩy lên cao, vứt đến tận trên những đám mây.

Tô Ngạn chế trụ cằm nàng, hôn nàng dường như nảy sinh ác cảm muốn đem nàng nuốt ăn vào trong bụng luôn vậy.

Diệp Tử đem tay leo lên vai hắn, ngón tay gắt gao bắt lấy cổ hắn, nhiệt liệt cùng hắn hôn môi dây dưa, nàng há mồm ngậm lấy đầu lưỡi của hắn mυ'ŧ vào câu dẫn hắn.

Dùng lưỡi liếʍ chống lấy đầu lưỡi hắn, từng đợt tê dại như bị điện giật trên lưỡi thoáng qua thẳng đến đại não, cả người Diệp Tử, đến trái tim đều dâng lên cảm xúc khát vọng nói không nên lời.

Âʍ đa͙σ từng đợt co chặt, gắt gao cắn chặt côn ŧᏂịŧ lớn trong cơ thể nàng, hận không thể cùng nam nhân này hòa hợp thành một thể.

Một tay Tô Ngạn vỗ về sống lưng nàng, đem nàng gắt gao áp về hướng của chính mình.

Một tay lại nhéo cánh mông nàng phì nộn đầy đặn.

Côn ŧᏂịŧ lớn xỏ xuyên qua hoa huyệt khi nàng còn đang co rút, như đóng cọc mà cắm xuống.

“Ngô…ngô….ngô…”

Diệp Tử rêи ɾỉ đều bị Tô Ngạn nuốt hết, tay nàng gắt gao nắm vai lưng Tô Ngạn.

Côn ŧᏂịŧ lớn thường xuyên ở chỗ mẫn cảm nhất kia mà va chạm vào làm cả người nàng đều sắp bắt đầu co rút lại.

Thân thể nàng cong lên như con tôm, còn hoa huyệt lại kịch liệt co thắt, một cổ xuân triều phun trào ra, bắn đến làm ướt đẫm hết cả người Tô Ngạn.

Tô Ngạn vẫn tiếp tục mãnh liệt thọc vào rút ra trong khi nàng đang phun triều .

Nàng bị hắn cắm đến cả người giật tăng tăng, toàn bộ hoa huyệt đều tê dại.

Côn ŧᏂịŧ lớn mỗi một lần ra vào đều làm nàng thẳng run run, khi đỉnh đến cơ thể nàng tê dại không thôi, một trận kɧoáı ©ảʍ ngập đầu vượt qua cực hạn thừa nhận của nàng, vui s͙ư͙ớ͙n͙g͙ đến tận cùng cũng thống khổ đến mức tận cùng, cái gọi là dục tiên dục tử cũng chính là như vậy.

“Bạch bạch bạch”

Tô Ngạn dường như muốn đem nàng thao hư mà mãnh lực làm nàng, kɧoáı ©ảʍ kề bên với tử vong đến với nàng, nước mắt sinh lý đều chảy cả ra.

Hai chân nàng dùng sức đá lấy, ngón tay véo vào trong thịt Tô Ngạn, muốn giải thoát ra khỏi kɧoáı ©ảʍ này.

Tô Ngạn nhìn Diệp Tử bị chính mình thao đến thân mình run rẩy, trên mặt là nước mắt nước mũi giàn giụa, hắn lại chẳng mềm lòng, ngược lại côn ŧᏂịŧ lớn lại thêm thô cứng vài phần.

Ở lúc tiểu huyệt ướt hoạt của nàng kịch liệt co rút cùng mấp máy, hắn càng thêm hung mãnh nhanh chóng xỏ xuyên qua.

Mắt thấy Diệp Tử đã hút khí ít mà ra khí nhiều, Tô Ngạn mới gắt gao chống lấy miệng tử ©υиɠ nàng bắn ra, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực ào ạt chảy vào tử ©υиɠ nàng.

Thân thể Diệp Tử vẫn luôn liên tục run rẩy, chừng thời gian nửa chén trà mới dừng lại.

Nàng duỗi tay lau sạch nước mắt trên mặt, mới hung hăng mà đấm ngực Tô Ngạn một cái.

Nàng nâng mặt lên, đối diện nàng là đôi mắt thâm thúy chuyên chú của Tô Ngạn, ngực không khỏi nhảy dựng lên.