Nhà cô ở trung tâm thành phố, nhà của gia đình Trinh Minh lại ở trong một biệt thự ngoại ô. Người lái xe mất hơn một giờ để đi quanh con đường ít tắc nghẽn.
“Cô giáo Bạch đến rồi ạ. Tôi là dì ở . Tôi họ Trương . Cô Bạch có cần gì Chỉ cần nói với tôi.” Một người dì ở tuổi bốn mươi tiếp đồ cho cô ngay khi cô bước vào cửa và giúp cô thay giày.
Bạch Tố Tố vội vàng gọi “dì Trương”
Thời gian gấp gáp , cô đi thẳng lên tầng hai vào phòng của Trình Minh đi kèm với một phòng nghiên cứu. Khi cô thấy cô bước vào, đôi mắt cậu như một con sói đói nhìn thấy miếng thịt. “Cô giáo, cô đang đến!”
Bạch Tố Tố gật đầu lấy ra kế hoạch bài học mà cô đã chuẩn bị. “Hãy bắt đầu với sinh vật ở trường trung học cơ sở và bắt đầu ôn tập lại.”
Trình Minh nói với dì Trương đằng sau cô, “Dì Trương, đi xuống đi, tôi sẽ làm bài với giáo viên, đừng làm phiền bạn chúng tôi ”
Nói xong, cậu nắm lấy cánh tay của Bạch Tố Tố đi đến ghế sofa.
“cậu đang làm gì vậy?” Bạch Tố Tố cau mày, cánh cửa đóng lại sau lưng cô, khiến cô có chút sợ hãi vô cớ.
Tay lớn của Trình Minh trực tiếp nắm lấy ngực cô, ngay lúc cô định hét lên, cậu thì thầm vào tai cô, “Nếu cô không nghe lời, em sẽ nói với bố rằng cô để em liếʍ cô!”
Bạch Tố Tố đột nhiên chìm vào hầm băng với một trái tim, “Làm thế nào cậu có thể làm điều này!”
Trình Minh nhếch môi, nở nụ cười nhếch mép nói , “Được rồi , được rồi, em chắc chắn sẽ không có vấn đề gì với khóa học , đến lúc đó tuyệt đối khiến cô có thể báo cáo kết quả , Sau đó, cậu giữ cằm của Bạch Tố Tố nói: “ lần đầu tiên nhìn thấy cô em chỉ muốn đè dưới thân tàn nhẫn mà thao! “
Bạch Tố Tố xấu hổ và tức giận vì những lời như vậy.
Trình Minh không quan tâm chút nào. Cậu ôm eo cô sải bước vào phòng ngủ. Trong khi đi bộ, cậu nói: “Để em giúp cô liếʍ trước, cô cũng giup em liếʍ !”
Bạch Tố Tố ngay lập tức nhớ lại vụ việc trong văn phòng. Khuôn mặt đỏ ửng lên. Cô muốn từ chối, nhưng cơ thể nhạy cảm của cô đã bắt đầu nhớ lại tư vị đê mê lần trước.
Trình Minh ném cô xuống giường, nhấn công tắc kéo rèm cửa lên, bật đèn phòng.
Sau đó, cậu cởi hết quần áo của cô ra
“Nhanh như vậy đã ướt rồi? Nó dường như rất nhớ em” Trình Minh Khóe miệng nhếch lên nói.
Đôi chân của Bạch Tố Tố kẹp lại một cách khó chịu, quay đầu không nhìn anh.
Trình Minh lại quay đầu cô lại nói , “ngoan, để em xem.”
Cậu dùng ngón tay cái vừa trêu trọc âm môi phấn nộn vừa nhanh chóng cởi bỏ ý phục của mình. Một động tã xuất người liền biến thành kiểu 69. Trình Minh nằm trên người Bạch Tố Tố côn ŧᏂịŧ cũng cùng lúc đặt lên má cô, cuối cùng rơi xuống chóp mũi cô. .
Đối mặt với tiểu huyệt đầy dâʍ ŧᏂủy̠ , giọng nói của Trình Minh như bị nghẹn lại , côn ŧᏂịŧ bên dưới không cần phải di chuyển, nó đã cứng một nửa rồi.
Giọng cậu có một niềm đam mê mãnh liệt “cô giáo , giúp em liếʍ.”
Khi cậu nói, cậu vùi đầu vào ôm giữ hai chân của Bạch Tố Tố
Cảm giác ấm nóng và ẩm ướt khiến Bạch Tố Tố rêи ɾỉ thoải mái.
Cô đưa tay ra và nắm lấy côn ŧᏂịŧ đang cạ loạn trên mặt. Vừa nhìn là biết đây là con thịt của là một thiếu niên trẻ. Thứ màu đỏ sẫm vua to vừa thô , khác với ©ôи ŧɧịt̠ cô thấy trong giấc hồ đồ kia.
Nghĩ đến cảnh trong giấc mơ, hoa huyệt dâʍ đãиɠ không thể không bật ra nhiều nước chảy hơn.
Cô bóp mạnh một chút, nhét vào miệng thè lưỡi ra liếʍ mυ'ŧ.
“aaaaa…. Cô giáo làm thật sướиɠ …… Rất thoải mái! “Trình Minh trầm giọng khen ngợi.
Bạch Tố Tố thậm chí còn xấu hổ hơn với những gì cậu nói, cái lỗ huyệt cô rút càng lợi hại hơn. Trình Minh chỉ dùng lưỡi của mình nhét vào được thịt mềm phấn nộn bên trong cùng quấn lưỡi cọ xát khiến cho cậu chỉ nghĩ thôi cũng thấy sướиɠ. Làm cho dươиɠ ѵậŧ cứng hơn ba phần.