Chính giữa vụ nổ, ma lực càng tinh thuần hơn bộc phát. Toàn thân Lý Vân Tiêu đầy ma văn, hắn cầm A Ma Luân Bảo chém vào Bắc Minh Độc Kiếm.
Luân bảo có mười hai phúc luân xoay tròn kêu rít rít không ngừng. Không khí bốn phía bị cắt toát ra khói trắng.
Bắc Minh Độc Kiếm hết hồn:
- Đó là . . .!
Binh khí kia nhìn là biết không phải vật tầm thường, cho Bắc Minh Độc Kiếm cảm giác tim đập chân run. Nhát kiếm bình thường nhưng như núi cao sụp đổ, cả thế giới đè xuống Bắc Minh Độc Kiếm.
- Thiên ma kiếm!
Mu bàn tay Bắc Minh Độc Kiếm nổi lên một đoàn ma văn, lòng bàn tay lại biến ra kiếm ảnh chém qua.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cự kiếm chém vào A Ma Luân Bảo, nổ tung.
Ầm!
Bắc Minh Độc Kiếm bị kiếm thế đánh trúng kéo vào vòng õyá, biến mất.
Bầu trời bị một kích kinh người này đánh nát. Mấy người đang kịch chiến thoáng chốc tách ra, giật mình nhìn sang.
Người Bắc Minh Chiến Gian run rẩy thê lương hét to:
- Đệ đệ!
Cách mấy trăm trượng, một mặt không gian vỡ ra, Bắc Minh Độc Kiếm bước ra ngoài, khóe môi vương vết máu, sắc mặt âm trầm nhìn Lý Vân Tiêu.
Tuy Bắc Minh Độc Kiếm mặt xám mày tro nhưng không bị vết thương trí mạng, chẳng qua vẻ mặt trầm trọng, e ngại hơn trước.
Lý Vân Tiêu chém một kiếm xong A Ma Luân Bảo biến mất khỏi tay hắn.
Lý Vân Tiêu nhìn Bắc Minh Độc Kiếm chằm chằm, hỏi:
- Thiên Ngoại Huyền Minh thạch?
- Phi!
Bắc Minh Độc Kiếm khinh bỉ phun nước miếng, lạnh lùng nói:
- Nằm mơ!
Lý Vân Tiêu không nói hai lời vung đôi tay, mảng lớn sấm sét kêu đì đùng. Lý Vân Tiêu chợt lóe biến mất tại chỗ.
Ngay sau đó, trên bầu trời linh sơn bảo địa tụ tập nhiều mây sấm, thỉnh thoảng có sấm sét chui ra rụt vào như con rắn dài xuyên qua.
Trước chính điện, sắc mặt Vi Thanh trầm trọng lo lắng nhìn ‘tài liệu’ dưới đất. Xem bộ dáng Lý Vân Tiêu hình như muốn trừ tận gốc Bắc Minh Huyền Cung, Vi Thanh khó khăn lắm mới thu gom được mớ tài liệu này sẽ gặp nguy hiểm.l
Hiện giờ Thiên Vũ giới nhân tài điêu linh, bảy đại phái gần như tụt dốc, rất khó tìm được loại tài liệu thích hợp thế này, mỗi cái đều không dễ kiếm.
Vi Thanh vung tay lên, một mảnh kết giới mở ra bao phủ toàn bộ quảng trường trước mắt đề phòng bị sấm sét phá hủy.
Bắc Minh Đoạn Quyết kinh kêu:
- Lý Vân Tiêu, ngươi muốn làm gì!?
Mây sấm không ngừng tụ tập, trong phạm vi ngàn dặm bị bao phủ, tầng mây đen kịt không ngừng chất dày lên.
Tuy sấm sét chưa giáng xuống nhưng mặt đất bị trường năng lượng ảnh hưởng bắt đầu bị từ hóa, đất đai nứt nẻ, kiến trúc sụp đổ. Mảng lớn núi rừng bốc cháy.
Bắc Minh Đoạn Quyết sốt ruột hét to muốn khóc:
- Lão tổ tông!
Chiêu thức lớn như vậy nếu giáng xuống thì nguyên cơ nghiệp Bắc Minh thế gia sẽ bị hủy.
Bắc Minh Đoạn Quyết run giọng hỏi:
- Hay là ta đưa Thiên Ngoại Huyền Minh ngọc cho hắn đi?
Bắc Minh Độc Kiếm nạt:
- Câm miệng!
Đôi mắt sắc bén nhìn Bắc Minh Đoạn Quyết như thấu tâm hồn, làm gã không dám nói thêm.
Bắc Minh Chiến Gian vốn định khuyên nhủ nhưng thấy đệ đệ thật sự tức giận thì không dám nói nhiều nữa.
Bắc Minh Độc Kiếm chậm rãi nói:
- Bắc Minh thế gia có thể hưng hoặc suy nhưng sao có thể khuất? Nếu ý chí khuất còn đáng sợ hơn là tông môn hủy!
Mặt Bắc Minh Đoạn Quyết trắng bệch vội vàng cúi đầu nói:
- Lão tổ tông dạy chí phải!
Trong tầng mây vọng ra tiếng tán thán của Lý Vân Tiêu:
- Nói hay!
Sấm sét vô biên tụ tập từ bốn phía, ở trên trời biến thành lôi thần to lớn.
Lôi thần sắc mặt lạnh lùng nhìn xuống đất đai, tựa như thần linh coi thường chúng sinh, chất chứa sự lạnh lùng, khinh miệt của người bề trên, hé môi:
- Vậy thì dùng ý chí Bắc Minh thế gia đón lấy chiêu này của ta đi!
Lý Vân Tiêu giơ tay lên, lòng bàn tay hướng lên trời. Cây búa xoay trong không trung, ma Kha cổ tự biến to cỡ mấy mẫu.
Mây đen đầy trời trong khoảnh khắc ầm vang rúng động. Như bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, toàn bộ sấm sét tụ tập vào cây búa áp súc thành hình dạng khủng bố.
- Hóa long!
Bắc Minh Chiến Gian giật nảy mình, kinh khủng hét lên:
- Này thị thiên lôi!
Tiếng nói dứt, bên dưới cây búa dần hóa thành hình rồng, sừng, râu, vảy, đuôi, vuốt, mỗi vị trí thân thể bị áp súc dần hiện ra.
- Chết tiệt! Hắn có thể dẫn động thiên lôi!
Bắc Minh Độc Kiếm tức giận quát:
- Các ngươi lui ra hết, để ta đỡ chiêu này!
Bắc Minh Độc Kiếm phát ra khí lạnh kêu răng rắc, thấy rõ vết rạn như mạng nhện trong hư không. Hàn tinh không ngừng từ lòng bàn tay Bắc Minh Độc Kiếm hóa dòng khí tuôn ra bốn phía như các con băng long nhỏ xíu.
Mấy người Bắc Minh thế gia tinh thần rung động, vội vàng thụt lùi lại, cẩn thận quan sát.
Đám người Hoa Thường, Mạch ngừng đánh nhau, đứng xa xem.
Bắc Minh Đoạn Quyết vừa mừng vừa sợ hưng phấn nói:
- Chiêu này của lão tổ tông chưa ra tay đã sinh ra hiện tượng thiên ngưng địa đóng, nếu thi triển ra tất nhiên hủy thiên diệt địa!
Mắt Bắc Minh Chiến Gian lóe tia vui mừng reo lên:
- Mấy năm nay tu vi của hắn không giảm sút, có lẽ chuyến đi Ma giới lần này là đúng!
Lý Vân Tiêu hóa thành lôi thần nhìn chăm chú bên dưới, đặc biệt là trong tay trái Bắc Minh Độc Kiếm có trăm khí băng giá uốn lượn, tầng tầng lớp lớp cùng nhau. Không gian xung quanh vặn vẹo kỳ dị.
Lúc này một ảo ảnh đế vương hiện ra sau lưng Bắc Minh Độc Kiếm.
Đế quân khoanh tay cầm kiếm, quân lâm thiên hạ, ngẩng đầu lên giằng co với lôi thân.
Hư không bị uy áp của hai người làm không chịu nổi gánh ặng vỡ nát, phát ra tiếng chói tai không dứt.
Tim Lý Vân Tiêu rớt cái bịch:
- Chiêu mạnh quá!
Lý Vân Tiêu hiểu chiêu này là chiêu cuối cùng trong Thiên Ngoại Tam Thức.
Lý Vân Tiêu hét to:
- Tốt, để ta lĩnh giáo thiên tư trác tuyệt của tiền bối Bắc Minh gia đi!
Lôi thần chộp lấy thiên chuy lơ lửng giáng xuống.
Động tác rất chậm chạp vụng về, nhưng chậm rãi đã vượt qua ngàn vạn thời không!
Lôi long bơi lượn trong ao, quanh thân hình thành từng luồng sáng màu tím nhạc bay lên chín tầng trời.
Mắt Bắc Minh Độc Kiếm lóe tia lạnh lùng giơ tay lên, thân hình đế vương sau lưng chậm rãi mở mắt ra, vung lên, kiếm giơ ngang trước người đâm vào lôi long.
- Thiên Ngoại Tam Thức, Xá Ta Kỳ Ai!
Ba thức thần thông của Bắc Minh thế gia trải qua các đời thiên tài sáng chế, hơn nữa không ngừng được hậu nhân hoàn thiện sửa chữa, cuối cùng lưu truyền lại ba chiêu kinh thiên động địa.
Ngô Đạo Hữu Nhai, Phiên Nhược Kinh Hồng, Xá Ta Kỳ Ai. Ba thức này tượng trưng cho một con đường đi thông điểm cuối của đạo. Vũ giả ở trên đường không mệt mỏi đuổi theo bóng dáng.
Kiếm ấn chém ra, lôi long chậm chạp hẳn, như bị muôn vàn trắc trở, đè ép hư không kêu xèo xèo.
Rốt cuộc một cột sáng to lớn chớp mắt bắn lên trời.
Sau khi bóng sáng xuất hiện thì thanh âm mới truyền ra. Tiếng nổ thiên địa vỡ nát lọt vào tai mấy người, trước đó bọn họ đã cảm nhận dư âm trùng kích, vội vàng vận chuyển nguyên công đối kháng, nếu không bị lực lượng đó hút vào liền nguy hiểm.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cột sáng nằm ở đường thẳng hai người va chạm, không ngừng mở rộng biến thô đẩy ra tứ phương.