Vẻ mặt Lỗ Thông Tử châm chọc nói:
- Ha ha ha! Đại nhân suy nghĩ nhiều, sống được đã là siêu may mắn. Vừa rồi đại nhân ra hai đao làm học phí thì ta cũng nên dạy cho thứ gì đàng hoàng mới được, nếu không người khác còn tưởng rằng ta là kẻ lừa đảo.
Lỗ Thông Tử vung cờ, những hung hồn sát bàn cứ trên cột sắt cùng bay lên, gầm rống lao hướng Hạo Phong.
Niết Nguyên đao lóe đao quang trong khoảnh khắc chém ra ba mươi sáu đao, mỗi đao cực kỳ chính xác trúng một hung hồn sát.
- Oa oa!
Vô số tiếng hú quái dị vang lên trên bầu trời. Những Hung Hồn Sát nháy mắt bị chém thành hai khúc nhưng không bị ảnh hưởng, trong khoảnh khắc dung hợp lại một lần nữa nhào lên.
Hạo Phong nhíu mày nói:
- Nguyên tố chi thể sao?
Đυ.ng tới thể chất này cực kỳ rắc rối, tuy không phải thân bất tử nhưng muốn chém gϊếŧ cũng tốn công sức.
Một tay Hạo Phong vẽ mấy phù ấn vỗ vào thân đao.
Ánh sáng rực rỡ bắn lên cao chiếu rọi ba ngàn trượng.
- Đao giới chi thương!
Bùm!
Trong Niết Nguyên đao truyền ra sóng âm, lực lượng khủng bố bộc phát. Ba mươi sáu Hung Hồn Sát bị chém thành bột phấn. Ba mươi sáu cây cột sắt bị xốc lên nổ liên hồi.
- Lực lượng quá kinh khủng, Đao Chi Vương cường đại vậy sao?
- Cùng là hư cực thần cảnh mà có chênh lệch lớn thế này?
- Một đao chém gϊếŧ ba mươi sáu thập phương Hung Hồn Sát, sợ là Lam Nham Chủ đại nhân mạnh đến thế là cùng!
Các tiếng bàn tán vang lên, giật mình vì uy lực nhát đao, lòng sợ hãi.
Đám cường giả Phong Yếu Ly, Vi Vô Nhai mặt trắng bệch, biểu tình cực kỳ e ngại.
Lỗ Thông Tử há hốc mồm ngơ ngẩn. Ba mươi sáu hung hồn sát chưa kịp phát huy đã bị chém sạch hết?
Đầu óc Lỗ Thông Tử ù đặc.
Các tia ma khí như tóc dài bềnh bồng trên bầu trời, là ma nguyên thuần túy còn lại sau khi những hung hồn sát bị diệt.
Bình thường hung hồn sát bị gϊếŧ rồi sẽ nổ tung thành vô số ma sát cấp thấp hơn, ma sát chết rồi mới hóa thành ma nguyên tinh thuần nhất. Nhưng những hung hồn sát này dưới đao giới chi thương trực tiếp quay về bản thể.
Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút Diệu Pháp Linh Mục thấy rõ ràng nhát đao kia.
Thực lực của Hạo Phong trong chớp mắt tăng vọt gấp mấy lần, uy lực đao giới chi thương hoàn toàn không thua gì Lam Nham Chủ. Chắc Hạo Phong thi triển bí thuật để thực lực của mình nháy mắt tăng lên tới tạo hóa cảnh
Sau nhát đao đó, Diệu Pháp Linh Mục của Lý Vân Tiêu quan sát chân nguyên trong người Hạo Phong giảm mạnh. Tuy mặt ngoài Hạo Phong làm bộ tiêu sái bình tĩnh nhưng thật ra tiêu hao chân nguyên hơn phân nửa rồi.
Giờ phút này, ma nguyên đầy trời như sợi tóc trải rộng trên không trung.
Đây chính là ma nguyên của ba mươi sáu thập phương Hung Hồn Sát, mỗi thập phương Hung Hồn Sát sánh bằng Chân Ma pháp thân Lý Vân Tiêu từng mất đi.
Lý Vân Tiêu mừng như điên:
- Cơ hội tốt!
Hai tay Lý Vân Tiêu bắt ấn quyết, thi triển ra tạo hóa nhất khí công.
Trong phút chốc những ma nguyên như các dòng sông bị Lý Vân Tiêu nuốt vào người, tình hình đồ sộ khiến nhiều người nhìn ngơ ngẩn.
Lỗ Thông Tử giật nảy mình, mắt lộ tia e ngại. Lý Vân Tiêu thu nạp phân thân Ma Chủ Đế, là người có thể điều khiển lục đạo ma binh. Những ma khí này bị đao giới chi thương của Hạo Phong chém không còn lệ khí, này đồ bổ cho Lý Vân Tiêu.
Hạo Phong giơ đao lên vác trên vai đi hướng Lỗ Thông Tử:
- Còn chiêu gì không dùng hết đi, thập phương hung hồn sát chưa đủ xem. Có loại gì như Ma Quân, ma chủ thì thả ra vài tên để nhà quê ta đây mở mang kiến thức.
Lỗ Thông Tử dời chú ý khỏi Lý Vân Tiêu, hút ngụm khí lạnh. Đối mặt Hạo Phong tới gần, Lỗ Thông Tử lại lùi xa mấy trăm trượng.
- Nếu không có trò hay để xem thì bản vương không chơi với ngươi. Cặn bã, lên trời đi!
Niết Nguyên đao đột nhiên chém xuống, một đao quang ngưng tụ thành cương trên bầu trời chém xuống.
Khuôn mặt Lỗ Thông Tử vô cùng âm trầm rồi mặt tỏa ánh sáng trắng kết thành lớp vỏt đất, một mặt trắng, một mặt đen. Mặt nạ Thái Cực ngư đắp trên mặt Lỗ Thông Tử chỉ chừa hai con mắt lộ ra ngoài.
Con ngươi Lỗ Thông Tử trở nên quái dị từ từ biến thành ma đồng đen thui.
Ngân Giản Di Thế phát ra ánh sáng chói lòa, bên trên có vô số phù văn giải phong ra đánh hướng đao cương.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ánh sáng bạc của Di Thế bị đao cương chém nát, cương khí tiếp tục đánh xuống. Lỗ Thông Tử che Kim Giản Đế Đồ trước mặt đỡ đao quang.
Bùm!
Lại phát ra chấn động lớn, Lỗ Thông Tử bị đánh bay mấy chục trượng nhưng không chật vật như trước mà hơi phiêu dật, như thể Lỗ Thông Tử chủ động thụt lùi, xóa tan lực đao.
Lỗ Thông Tử cười gằn:
- Đao Chi Vương đại nhân sao hụt hơi rồi? Có phải vì cướp Giới Thần Bi mà dậy sớm quá quên ăn sáng không?
Đồ án Thái Cực đồ trên mặt nạ Lỗ Thông Tử xoay tròn chuyển động.
Mọi người nhìn hoa mắt choáng váng, sợ hãi vội nhắm mắt lại không dám nhìn nữa.
Hạo Phong cũng lòng hơi kinh sợ, không dám nhìn thẳng mặt nạ kia. Nhưng Hạo Phong xấu hổ không dám quay đầu đi, vậy thì có vẻ gã sợ đối phương, rất mất mặt.
Hạo Phong rũ mắt xuống nhìn đôi chân Lỗ Thông Tử, lạnh lùng nói:
- Đã ăn sáng rồi, nhưng luyến tiếc thêm trứng nên bổ sung thể năng chưa đủ. Vừa rồi một đao kia cho ta bài học lớn nhất là phải ăn sáng cho no mới có sức gϊếŧ người.
- Vậy thì thật là tiếc nuối.
Lỗ Thông Tử tiếc hận nói:
- Bài học này đúng là đau đớn, kiếp sau nhớ kỹ phải ăn sáng.
Hạo Phong nghe vậy buồn cười nói:
- Ngươi đang trách ta không thể một đao tiễn ngươi lên trời sao? Vậy xin lỗi, lần sau ta sẽ không như vậy.
Niết Nguyên đao giơ ngang trước người, từng vòng đao quang như bọt bong bóng tan vỡ. Hạo Phong chìm trong đao quang, chỉ nhìn qua đã cảm giác đôi mắt bị cắt chảy máu.
Nhiều người lòng hoảng sợ vội vàng lui ra mấy ngàn trượng, miễn cho bị nhát đao ảnh hưởng.
Lỗ Thông Tử con ngươi co rút, mặt nạ che nên không thấy rõ biểu tình nhưng dưới mặt nạ nghê hồng thạch khiến hình dáng Lỗ Thông Tử mơ hồ không chân thật.
Sau lưng Lỗ Thông Tử đột nhiên vang lên thanh âm:
- Chậc chậc, quả nhiên. Không ngờ Thiên Vũ giới còn chỗ như thế này, hoàn toàn không bị giới lực áp chế.
Một đoàn ma ảnh ngưng tụ sau lưng Lỗ Thông Tử hóa thành hình người không ngừng biến đổi, người khổng lồ đứng lơ lửng.
Mắt Lý Vân Tiêu tràn ngập kinh sợ, đây là Chân Ma pháp thân. Nhưng cự linh không tầm thường, không có pháp tướng ba đầu sáu tay. Khuôn mặt Chân Ma cự linh treo nụ cười nhạt, rất có linh tính.
- Không đúng! Đây không phải Chân Ma pháp thân, có gì đó khác lạ!
Lý Vân Tiêu lắc đầu liên tục, hắn rất quen thuộc Chân Ma pháp thân, lập tức cảm nhận được có gì khác lạ.
Con ngươi Chân Ma cự linh co rút, nhìn Hạo Phong và đao quang quanh thân gã thật lâu.
Chân Ma cự linh trầm giọng nói:
- Rất mạnh.
Mắt Lỗ Thông Tử lạnh lùng nói:
- Nếu không mạnh thì ta gọi ngươi ra tới làm cái gì?
Chân Ma cự linh cười gằn:
- Ha ha ha, lần này ngươi tìm một chỗ rất tốt, cho ta thỏa thích phát huy.