Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1153: Nhiệm vụ (1)

– Nga? Có chút ý tứ đấy.

Ánh mắt của bạch y nam tử ở trên người Lý Dật quan sát một phen, không ngừng gật đầu cười nói:

– Thực lực không sai, sắp sửa đi vào cửu thiên võ đế, xem ra lần này không để cho ta đến vô ích.

Lý Dật trong lòng đại chấn, đối phương liếc mắt đã có thể xem thấu tu vi của mình, hiển nhiên là tu vi còn cao hơn mình, như vậy cũng ít nhất là cửu thiên võ đế.

Nếu là ở trước đây, gặp phải cao thủ cấp bậc Vũ Đế sợ là từ lâu đã bị hù dọa nằm sấp xuống, nhưng bây giờ hắn coi như đã gặp qua quen mặt, trước tiên ổn định tâm tình của mình, lạnh lùng nói:

– Ngươi rốt cuộc là người phương nào?

– Ta sao? Hắc hắc…

Bạch y nam tử khẽ cười nói:

– Ngươi có thể gọi là Tiểu Bát, tất cả mọi người gọi ta như vậy. Về phần ta là người phương nào cũng không trọng yếu, quan trọng là ta phụng mệnh mà đến, mà người hạ lệnh, chính là chủ nhân chân chính của Tử Thần Cung, cũng chính là thủ lĩnh tương lai của ngươi!

– Chủ nhân chân chính của Tử Thần Cung? Khôi thủ?

Sắc mặt Lý Dật ngưng lại, toàn thân đề phòng, cười lạnh nói:

– Đầu óc ngươi bị nước vào rồi sao? Chủ nhân chân chính của Tử Thần Cung ngay tại trước mắt ngươi!

Tiểu Bát khẽ cười nói:

– Ta biết ngươi trong lúc nhất thời khó có thể tiếp thu sự thực này, nhưng sự thực đã là như thế. Trước đây thực lực của Vũ Văn huynh đệ thực sự không gánh vác nổi trọng trách, chúng ta cũng tùy ý bọn chúng xằng bậy, nghĩ không ra lại bị ngươi nhất cử thu thập hết. Vậy cũng tốt, chí ít ta là ưa thích hơn. Ngày gần đây khôi thủ nhận được tin tức, liền để cho ta tới xem một lần, coi ngươi có thể có tư cách cùng chúng ta gặp mặt một lần hay không? Hiện tại xem ra, ta đây thấy ngươi đã thông qua, ngươi có tư cách gia nhập vào vòng tròn này của chúng ta.

Nguyên khí trên người Lý Dật chậm rãi vận chuyển, lưỡng đạo quang mang ở trong tay hắn chậm rãi mọc lên, lạnh lùng nói:

– Có người thiên tân vạn khổ trảy xuống một cái sọt hạnh, lúc này lại có người nhảy ra nói hạnh là của hắn, ngươi đoán người hái hạnh kia sẽ làm thế nào?

– Nga? Sẽ như thế nào đây?

Tiểu Bát nhẹ nhàng cười, vẫn lạnh nhạt như cũ ngồi ở trên ghế cung chủ, có chút hứng thú nhìn hắn.

Lý Dật lộ ra nhe răng cười, bỗng nhiên quát dẹp đường:

– Đương nhiên sẽ chơi lão mẫu ngươi!

Trong tay hắn quang mang hóa thành chưởng lực, bỗng nhiên đánh đi tới.

Hắn cũng ý thức được tên bạch y nam tử trước mắt này thực lực không kém, cũng không có muốn thủ thắng, mà là tận lực đem động tĩnh làm lớn, để cho đám người thương minh chạy tới, liền có thể đơn giản bắt giữ người này.

– Ha hả, có chút ý tứ.

Tiểu Bát vẫn như cũ ngồi ở đó bất động, trong tay Tử Thần Lệnh đầu ngón tay xoay ngược lại, đột nhiên tiện tay ném ra ngoài, ở không trung lập tức biến lớn lên, mặt trên phát sinh kim quang cực mạnh, trong nháy mắt đã đem chưởng lực của Lý Dật bao phủ, đồng thời một không gian chi lực tản ra, trực tiếp đem hắn nhốt lại

Lý Dật sắc mặt đại biến, nghĩ không ra giữa hai người chênh lệch dĩ nhiên to lớn như thế, ngay cả một chiêu của đối phương cũng chống đỡ không được, hắn nhất thời tâm niệm bay lộn, âm thầm lo nghĩ suy tính biện pháp.

Tiểu Bát cười nhạt nói:

– Mỗi một mặt Tử Thần Lệnh bài đều là một kiện không gian huyền khí, có thể đem người trấn áp bắt nhốt, điểm ấy ngươi cũng không biết sao? Hiện tại có phải nên hảo hảo nói chuyện rồi hay không?

Lý Dật lúng túng lộ ra khuôn mặt tươi cười, nói:

– Ha hả, là ta xung động. Hiện tại đã tỉnh táo lại, Tiểu Bát đại nhân không được trách móc.

Tiểu Bát sửng sốt một chút, lập tức cười ha hả, nói:

– Ha ha, đủ vô sỉ tốt, tốt, đủ vô sỉ cũng là một loại năng lực, ngươi cũng coi như là một nhân tài, chúng ta Tử Thần Cung chỉ cần nhân tài là đủ.

Hắn tiện tay một chiêu, liền đem Tử Thần Lệnh bài thu về trong tay, tiếp tục ở trên đầu ngón tay thưởng thức.

Lý Dật ngượng ngùng nở nụ cười, trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi lạnh, mới vừa rồi bị đối phương trực tiếp chế trụ nhốt lại, hoàn toàn không có một tia sức phản kháng nào, cái loại cảm giác này thật sự là quá tệ.

Tiểu Bát cười nhạt nói:

– Ta biết suy nghĩ của ngươi, hy vọng có thể kinh động người của yêu tộc sẽ chạy tới cứu ngươi đúng không? Vẫn là buông tha ý niệm ngu xuẩn trong đầu ngươi đi, tiếp thu mệnh lệnh của chúng ta đối với ngươi mà nói là một loại kỳ ngộ và vinh hạnh, cũng không phải là gánh vác.

Lý Dật nghe được trong lòng căm tức, nhưng vẫn là vững vàng, nói:

– Không biết khôi thủ là người phương nào, làm sao ra mệnh lệnh, ta lại làm thế nào để tìm được hắn đây?

Tiểu Bát gật đầu nói:

– Ừ, không sai. Xem ra ngươi bắt đầu dần dần biết nói chuyện rồi. Khôi thủ là ai, chỉ cần theo tu vi của ngươi đủ cao, sớm muộn có một ngày có thể biết được, hiện tại ngươi còn chưa đủ tư cách. Ngươi bình thường cũng không cần tới tìm chúng ta, khi cần tới ngươi, ta tự nhiên sẽ tìm được ngươi. Về phần nhiệm vụ thứ nhất, liền để cho ngươi đi gϊếŧ một người.

Tử Thần Cung vốn là tổ chức sát thủ, nhiệm vụ này Lý Dật tuyệt không cảm thấy kỳ quái, hắn không để ý tới nói:

– Là người phương nào?

Tiểu Bát nói: “Người này ngươi hẳn là rất quen thuộc, hắn gọi là Lý Vân Tiêu!

Ba chữ này vừa nói ra, Lý Dật cả người đại chấn, bên trong hai mắt lập tức phun ra lửa, có vẻ nội tâm cực không bình tĩnh, hắn cắn răng nói:

– Vì sao phải gϊếŧ hắn? Làm việc cho ngươi có chỗ tốt gì?

Tiểu Bát cười nói:

– Kỳ thực ý tứ của khôi thủ cũng không phải muốn gϊếŧ hắn, chỉ là muốn cho ngươi đi thử thăm dò lai lịch của người này. Nhưng lo lắng lấy thực lực của ngươi bây giờ, muốn gϊếŧ người này căn bản là vọng tưởng, lúc này mới thẳng thắn tiếp nhận mệnh lệnh gϊếŧ chết, vả lại ngươi không làm được. Về phần chỗ tốt gì… Để ngươi làm người phụ trách đối ngoại của Tử Thần Cung, cũng đã là chỗ tốt lớn lao rồi.

Lý Dật tức giận ngứa răng, giọng căm hận nói:

– Nếu là ta không cẩn thận thực sự gϊếŧ người này, thì sẽ ra sao?

Tiểu Bát cười nói:

– Lấy khôi thủ suy đoán, đây là chuyện tuyệt không khả năng. Nhưng nếu như quả thật gϊếŧ được, như vậy người này quá vớ vẩn, cũng sẽ không đáng giá khôi thủ chú ý đến.

– Được, ta đây sẽ gϊếŧ người này cho các ngươi xem!

Lý Dật lạnh lùng nói:

– Ngươi trở lại nói cho khôi thủ, ta nhất định sẽ mang tới đầu người của Lý Vân Tiêu.

Tiểu Bát cười nói:

– Ừm, tự tin hoàn thành nhiệm vụ là chuyện tốt.

Hắn tiện tay ném ra một vật, trực tiếp rơi vào trước người của Lý Dật, nói:

– Thanh huyền khí này là khôi thủ đưa cho ngươi, công pháp yếu quyết này cũng rất thích hợp với thể chất của ngươi, hi vọng ngươi cố gắng nhiều hơn, sớm một chút đạt được yêu cầu của chúng ta. Về phần yêu tộc và Tứ Cực Môn bên kia, ngươi cứ tiếp tục ẩn núp cùng bọn họ hợp tác đi, sau này có thể dùng đến cũng chưa biết chừng.