Thu Thư lộ ra vẻ không hiểu nói:
- Nếu e ngại Đao Kiếm Tông chúng ta, vì sao dám đả thương công tử đây?
Xuân Cầm sững sờ, lập tức mạnh mẽ trừng nàng một chút, cả giận nói:
- Đừng léo nha léo nhéo, dụng tâm chăm sóc công tử, ngươi muốn tìm đánh phải không.
Tứ nữ ôm Trần Phong, hóa thành một ánh hào quang biến mất ở tại chỗ, chỉ bất quá không dám cùng Lý Vân Tiêu chung phương hướng, hướng về một đầu khác lao đi.
Vùng đất trung tâm Tống Nguyệt Dương thành, đứng vững bảy cây cờ xí mang tính tiêu chí biểu trưng, tượng trưng cho vị trí quyền lực cao nhất Thương Minh, ở trong gió mạnh bay phần phật, nghe âm thanh mà mỗi người đều tâm tình khuấy động.
Mỗi một lần thuật vũ song quyết, đều là thời điểm lợi ích của Thương Minh một lần nữa đại thanh tẩy, đối với thế lực trong Thương Minh ảnh hưởng to lớn nhất, thắng thì xâm nhập bảy đại thương hội, chia cắt bánh ngọt to lớn, bại thì bị chèn ép, tràn ngập nguy cơ, thậm chí sụp đổ.
Bởi vì sau khi xuống đài, đối thủ cạnh tranh là sẽ không bỏ qua người thất bại, chỉ có thể phụ thuộc vào thành viên ban trị sự khác, mới có thể cầu được một đường sống. Lúc trước sau khi Thiên Nguyên thương hội xâm nhập bảy đại tiêu chuẩn, là triệt để nuốt chửng tiêu diệt một thành viên ban trị sự trước kia, lúc này mới ngồi vững vàng vị trí.
Thương trường như chiến trường, thậm chí so với chiến trường còn muốn ác liệt, tàn khốc. Gϊếŧ người diệt tông, bất quá là thủ đoạn chung cực của đấu tranh kéo dài mà thôi. Ở Thương Minh có bao nhiêu thương hội, con số cụ thể không ai nói rõ được, bởi vì mỗi ngày đều có thương hội mới thành lập, cũng có lão Thương Minh tiêu vong, tổng số vẫn duy trì ở hơn 500.
Giờ khắc này ở trung ương quảng trường người người nhốn nháo, phong vân tụ hội.
Ngoại trừ thất đại Thương Minh ra, hết thảy thương hội loại lớn còn lại đều là hội trưởng đích thân tới, mặc dù mình không thể xâm nhập thất đại Thương Minh, nhưng chỉ cần ở trong Thương Minh đạt thứ tự khá cao, cũng có thể được lợi ích không nhỏ.
Thuật vũ song quyết phân biệt chiếm 50%, lấy ra mười người đứng đầu, hai hai lẫn nhau tranh đấu, thắng ba điểm, hòa 1 điểm, thua không điểm, số điểm cuối cùng cũng là thứ tự, mà cái hạng này trực tiếp quan hệ đến phân chia lợi ích trong mấy năm tương lai, là vật trao đổi chia cắt bánh ngọt to lớn.
Dưới bảy đại cờ xí ở trung ương, thành hình bảy ghế lô hình quạt, có thể chứa đựng hơn trăm người an tọa, cũng chỉ có người của thất đại Thương Minh mới có tư cách ngồi lên. Người của thương hội còn lại chỉ phần có đứng, chỉ ở một bên quảng trường xếp đặt hai hàng ghế, để cho Vũ Đế cường giả trong thương hội an tọa, cũng là một loại tôn trọng đối với cường giả.
Trên ghế lục tục ngồi hơn mười người, đều là những tồn tại tuyệt cường trong thương hội loại lớn. Từng cái từng cái biểu hiện lãnh đạm, không nhìn ra suy nghĩ trong lòng, lẫn nhau trong lúc đó rất ít tán gẫu, mặc dù có cũng chỉ là đơn giản khách sáo vài câu, ở trong lòng từng người bàn tính, cùng với nghe người bốn phía nhẹ giọng đàm luận.
- Hừ, di động trong nháy mắt? Đừng nói đùa, ngoại trừ cường độ tinh thần của đại Thuật luyện sư cấp tám ra, cũng có không ít bí pháp có thể thực hiện.
- Hừm, ta cũng thấy vậy. Ngươi xem Lý Vân Tiêu kia bao lớn, trừ khi đời trước liền bắt đầu tu luyện. Ta phỏng chừng thực lực của hắn ở cấp sáu là cao nhất.
- Thiết, ngay cả hắn cũng có thể lên cấp sáu? Còn nữa, mặc dù hồn lực là nhân tố so sánh Thuật luyện sư mạnh yếu, nhưng cũng không phải là nhân tố tuyệt đối. Lùi 10 ngàn bước mà nói, dù hắn thật sự là trời sinh dị thường, hồn lực kinh người, nhưng không có thuật đạo lĩnh ngộ thì có ích lợi gì?
- Hừm, cũng phải. Ta phỏng chừng hắn đối với thuật đạo lý giải, có thể xâm nhập hai mươi vị trí đầu liền ngưu.
- Hai mươi vị trí đầu ta xem cũng mơ hồ, lần này ta khá là xem trọng Tứ Cực môn Đường Tâm công tử, nghe nói hắn chiếm được Vương Tọa truyền thừa trận đạo, đối với thuật đạo cũng lĩnh ngộ cực sâu. Còn có Thiên Nhất Các Đồng Tu, có người nói là đệ tử của một vị đại Thuật luyện sư ở Thánh Vực, bị Thiên Nhất Các dùng một đôi đệ tử tỷ muội câu dẫn, hiện tại cũng đã trở thành đệ tử của Thiên Nhất Các.
- Khà khà, nói tới sắc đẹp câu dẫn, làm sao hơn được Thủy nữ thần của Mạn Đa thương hội, người ta ngay cả con trai của Đao Kiếm Tông Tông chủ cũng câu tới. Ta xem lần này Thương Minh song quyết, tất nhiên là Mạn Đa thương hội đệ nhất.
- Ừ, độ khả thi rất lớn a. Nhưng Vạn Bảo lâu cũng không phải ngồi không, Lệ Phi Vũ là một trong Bắc Vực tứ tú, coi như là con trai của Đao Kiếm Tông Tông chủ, sợ cũng khó địch nổi.
Nghe được lời này, một tên Vũ Đế cường giả trong dãy ghế đột nhiên ho khan một tiếng, trong mắt loé ra vẻ ác liệt, lạnh lùng nhìn chằm chằm hai tên vũ giả đang nói chuyện phiếm. Hai người kia chính là đệ tử trong thương hội của hắn, lập tức sợ đến thay đổi sắc mặt, thu đầu lưỡi không còn dám nghị luận.
- Ha ha, Triệu huynh, hai tiểu huynh đệ kia phân tích rất có đạo lý a, làm sao không cho người ta nói?
Một tên cường giả áo xám ở bên cạnh Vũ Đế họ Triệu kia cười nhạt nói:
- Lần này tin tức Đường Tâm công tử được Vương Tọa truyền thừa trận đạo, xem ra cũng không giả. Cái này chỉ là thuật quyết, sợ là giữ chắc đệ nhất a. Đông Cổ thương hội của Triệu huynh chính là đệ nhất chư hầu dưới Tứ Cực môn, lần này cũng sẽ theo phát đạt.
Vũ Đế họ Triệu lạnh lùng hừ nói:
- Tôn huynh nghĩ một đằng nói một nẻo a, lần này Mạn Đa thương hội đánh mỹ nhân bài, có thể đưa tới cá lớn. Cũng không biết con cá này là cá lớn, hay là đại Ngạc (* cá sấu) đây.
Hai người đang nói, đột nhiên trong đám người lập tức yên tĩnh, xa xa chậm rãi đi tới một đội nhân mã, mọi người lập tức nhường ra một con đường, chính là người của Kim Tiền Bang xuyên qua đám người, hướng về trung ương.
Trung ương bảy đại ghế lô, đại diện cho quyền lực cùng vinh dự cao nhất Thương Minh. Mỗi người đều dùng ánh mắt nóng bỏng ngưng mắt nhìn cờ xí trên bầu trời, mong đợi có một ngày thương hội của mình cũng có thể chói lóa như vậy.
Người phụ trách Kim Tiền Bang là Trương Sùng liếc mắt nhìn bốn phía, con ngươi đảo một vòng, nhất thời quát lên:
- Những người này kiêu căng thật lớn a, dĩ nhiên để Vạn Bảo Lâu đợi lâu như vậy. Này không phải công nhiên kɧıêυ ҡɧí©ɧ quyền uy cùng địa vị của Vạn Bảo lâu các ngươi sao? Ta nhìn bọn họ là từng cái từng cái muốn chết.
Bảy đại thương hội, giờ khắc này chỉ có Vạn Bảo lâu cùng Kim Tiền Bang đến, năm chỗ ngồi còn lại tất cả đều không.
Vạn Bảo lâu Thôi Bác cười nhạt nói:
- Khi nào Trương Trưởng lão biết giúp người kéo cừu hận như vậy? Bọn họ muốn chết, Trương Trưởng lão thay chúng ta giải quyết đi?
Trương Sùng cười ha ha nói:
- Ta cũng không có bản lãnh này. Vạn Bảo lâu các ngươi nhất chi độc tú, lực ép sáu phái chúng ta, Kim Tiền Bang ta bất quá là tiểu tuỳ tùng mà thôi.