Trần Phong giơ tay, từng đạo từng đạo tử khí từ trên kiếm mịt mờ lao ra, trong phút chốc màu tím bao phủ đầy trời, hắn lạnh lùng nhìn Lý Vân Tiêu, ngưng tiếng nói:
- Nếu ngươi nhận biết tuyệt kỹ này của Đao Kiếm Tông, có thể thấy được xác thực có lai lịch lớn, mặc chiêu thức của ngươi xảo quyệt, huyền khí quái lạ, nhưng không biết có thể chống đỡ chiêu này của ta hay không.
Lý Vân Tiêu xóa đi thần thái bất cần đời, sắc mặt nghiêm túc, phảng phất như gặp đại địch.
Bầu trời cũng vào đúng lúc này bắt đầu trở nên ngột ngạt, dường như mưa gió muốn tới.
- Sử dụng Tử Xà Kiếm triển khai chiêu này ta cũng là lần thứ nhất, mình sẽ không bỏ mạng luôn chứ?
Trong mắt Trần Phong lộ ra một tia lo âu, trong mơ hồ ngay cả hắn cũng cảm thấy có chút sợ sệt, tựa hồ lo lắng không cách nào khống chế uy lực chiêu này. Trên Bảo kiếm không ngừng tràn ra khí tức cường đại, không ít chấn động nhập trong cơ thể của mình, cảm thấy lực phá hoại cực lớn, này còn vẻn vẹn là thức mở đầu.
- Rất có lực khiêu chiến a.
Khuôn mặt Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ điên cuồng, cười to nói:
- Tuyệt kỹ của Đao Kiếm Tông, rất sớm đã muốn lĩnh giáo, khổ nỗi vẫn không có cơ hội. Nếu ngươi đã biết chiêu Thiên Khiển này, vậy thì thật tốt a.
Hắn một tay chỉ điểm, Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm hiện ra một vệt sáng, đứng yên ở trước người, sau đó tay trái vung ra, lại là một thanh trường kiếm hiện lên, hai thanh bảo kiếm giống nhau như đúc, ở dưới quyết ấn của hắn bắt đầu xoay tròn, lẫn nhau trong lúc đó sinh ra liên hệ vi diệu.
Động tác này nhất thời để mấy người đều trợn to mắt.
Lấy tu vi Vũ hoàng có thể điều động một thanh huyền khí cấp chín cũng đã là tình huống nghịch thiên, huống hồ còn đồng thời điều động hai thanh, có thể đồng thời nắm giữ hai cái huyền khí cấp chín, lại há có thể là người bình thường.
Trần Phong cùng bốn tên tỳ nữ cũng dần dần ý thức được thân phận của người kia không đơn giản, nhưng hiện tại là tình huống tên đã lắp vào cung không phát không được. Huống hồ luận thân phận, con trai Đao Kiếm Tông Tông chủ đúng là không thua bất luận người nào.
- Thiên oai, nhất chiêu Thiên Khiển.
Theo kiếm thế của Trần Phong bay lên, toàn bộ thiên địa biến sắc, Càn Khôn di vị, một đạo sức mạnh quy tắc quân lâm thiên hạ tự nhiên sinh ra.
Thiên địa bất nhân, coi vạn vật là sâu kiến. Vạn vật bất kính thiên, hạ xuống lực lượng phán quyết, tru diệt tất cả.
Lý Vân Tiêu thay đổi sắc mặt, lực lượng Thiên Khiển mới vừa lên, hắn liền cảm nhận được uy thế vô cùng, ở dưới Càn Khôn Chi Lực mênh mông cuồn cuộn, quanh thân hắn nổi lên kim quang, ngăn cản thiên uy tru diệt vạn vật.
May là giờ khắc này hắn ở dưới quyết ấn ánh vàng rừng rực, mặc dù Trần Phong cùng tứ nữ đối với thân thể của hắn khác thường đặt ở trong mắt, nhưng ai cũng sẽ không nghĩ đến là Bất Diệt Kim thân.
Hai thanh Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm ở dưới hắn khống chế khí tức càng ngày càng mạnh, lẫn nhau trong lúc đó liên hệ càng là từng cái chồng chất, mà ở ngoài hai kiếm, một cái trận đồ hình thù kỳ lạ mơ hồ hiện lên, đem hai thanh bảo kiếm ở trong cộng hưởng nối liền nhất thể, dường như một cái huyền khí, lẫn nhau không còn phân biệt.
- Thiên kiếm, Ỷ Thiên Kiếm đồ…
Lý Vân Tiêu khẽ quát một tiếng, sắc mặt ở dưới kiếm quang, trở nên ác liệt mà trắng xám, trận đồ trong nháy mắt lấy ra toàn bộ sức mạnh của hắn, đổ vào trong kiếm đồ.
Ỷ Thiên Kiếm khí thành thế đối chọi, diễn biến ra, tự thành một mảnh kiếm hải, cùng lực lượng Thiên Khiển xa xa đối lập.
Tử Xà Kiếm trong tay Trần Phong vào đúng lúc này hóa ra trạng thái giải phong, trường xà phun lưỡi, dường như Thiên Khiển hạ xuống lực lượng Đồ Đằng, đích thân tới thế gian.
Oanh…
Hai cỗ sức mạnh xung kích lẫn nhau, Thiên Khiển là công, Ỷ Thiên Kiếm là thủ, mạnh mẽ xông tới, bầu trời trong nháy mắt tiến vào một vùng tăm tối, tứ nữ quan sát từ đằng xa cũng chịu lan đến rất lớn, vội vàng vận chuyển nguyên khí chống đối, chấn động đến hai mắt khó mở ra.
Đồng thời trong lòng Tứ nữ chấn động mạnh, chiêu thức kinh thiên động địa như vậy, các nàng cũng là lần thứ nhất thấy Trần Phong triển khai, chỉ cảm thấy loại chiêu thức khủng bố kia căn bản không nên là thế gian có. Càng làm cho các nàng kinh hãi chính là, Lý Vân Tiêu ở dưới loại thiên uy kia lại còn có thể chống đỡ.
Ầm ầm ầm.
Nổ vang không ngừng đẩy ra, dư âm càng ngày càng mạnh, Lý Vân Tiêu ở vào trung tâm rung động từ lâu đã nghĩ hóa ra Ma Thiên khải, nhưng vẫn như cũ không cách nào ngăn trở thiên uy trấn áp, thân thể không ngừng tan vỡ.
Vào thời khắc này, Hoàng Triều chung trấn áp ma khí bị hắn thả ra ngoài, muốn dựa vào ma khí chống đối Thiên Khiển. Lại phát hiện ma khí tựa hồ vừa lúc này bị lực lượng Thiên Khiển khắc chế, lượng lớn tiêu vong, hầu như muốn thanh lý sạch.
Bên kia trạng thái của Trần Phong cũng không dễ chịu, toàn bộ sức mạnh của hắn đều dùng để ngăn cản lực lượng Thiên Khiển cùng Tử Xà Kiếm phản phệ, nghĩ hóa ra chiến y cũng tràn ngập nguy cơ, tùy thời ở dưới lực lượng phản phệ tiêu tan.
- Tiểu tử, còn không mau trốn vào trong Giới Thần Bi.
Yêu Long muốn đem thân thể của hắn yêu hóa ra, nhưng cũng ở dưới Thiên Khiển triệt để thất bại, ngay cả hồn lực cũng từ từ tiêu tan/.
- Ngươi sẽ không chết rồi chứ.
Nó sợ hãi nhìn thân thể Lý Vân Tiêu tan vỡ, nổ ra lượng lớn huyết hoa.
- Dừng, câm miệng, không thấy ta đang ấp ủ phản kích sao.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng quát lên, thanh âm kia cực kỳ lãnh khốc, tựa hồ đối với thân thể phá hoại hoàn toàn không có bất kỳ nhận biết.
Yêu Long không còn gì để nói, cả kinh nói:
- Phản kích? Đầu óc của ngươi vô nước sao, trước tiên bảo vệ mình bất tử lại...
Nó đột nhiên ngừng lại, sợ hãi phát hiện, thân thể bị nổ tung của Lý Vân Tiêu từng tấc từng tấc hóa thành ánh chớp tản ra, mà không giống như lúc trước tuôn ra sương máu.
Theo lực lượng chiêu kiếm của Trần Phong dần dần đập vụn kiếm đồ, hai thanh Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm triệt để bị đánh tan, ánh sáng mất hết, trở nên âm u đầy tử khí. Lý Vân Tiêu cũng mất đi phòng ngự to lớn nhất, cả người triệt để vỡ ra, nhưng hóa thành một mảnh lôi vân.
Giờ khắc này trong lôi vân lần thứ hai hiện ra một thanh bảo kiếm, chính là chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm thứ ba, kiếm phôi vừa ra, lập tức thiên địa biến sắc, lôi kiếp bắt đầu ngưng tụ.
- Hiện tại muốn gϊếŧ ta, để Trần Đoạn Thiên tới còn tạm được.
Trong Lôi đình có một âm thanh lạnh lẽo vang lên, Lý Vân Tiêu vận chuyển thần lực trôi nổi trên đan điền, đó là sức mạnh cuối cùng của hắn. Cả người hào quang chói lọi, đột nhiên có một đạo Lôi Điện ngang trời lướt qua.
Ầm ầm ầm.
Trong tia điện bảo kiếm ác liệt, trực tiếp dẫn lôi kiếp cấp chín lao đi.
Trần Phong kinh hãi, sắc mặt không còn màu máu, kiếm khí kia cũng không mạnh a, nhưng ở dưới hai cỗ lôi đình trở nên uy lực kinh người, lại phá tan kiếm thế Thiên Khiển của hắn.
Lý Vân Tiêu hóa lôi thân, rốt cục đâm ra chiêu kiếm cuối cùng, cùng trên trời cao hạ xuống lôi kiếp cấp chín tụ hợp lại, tương tự là thiên uy cuồn cuộn, chém ở trên Tử Xà Kiếm.