Những lời này lập tức đem Đoạn Việt nói động tâm, khi Tinh Túc Tông phái người đến vây gϊếŧ bọn hắn đúng là rất lưu loát. chính mình vì sao không thể phản gϊếŧ bằng được? Hơn nữa chính mình còn sống, sợ Tinh Túc Tông cũng sẽ không bỏ qua. Nhưng hắn vẫn là lòng có kiêng kị, nói:
– Thanh Loan chiến hạm tương truyền có thể ngưng tụ thiên địa chi thế, phát ra một kích toàn lực coi như là Vũ Hoàng cường giả cũng muốn miểu sát.
Lý Vân Tiêu tràn đầy tự tin cười nói:
– Ngươi yên tâm đối phó Hứa Phong là được, đỉnh phong Thanh Loan chiến hạm thật có uy năng như thế, nhưng phải có sáu gã tam giai Thuật Luyện Sư ở trong đó chủ trì trận pháp, mới có thể làm được hoành tảo thiên quân, không gì làm không được. Đáng tiếc Thanh Hải Trấn Tinh Túc Tông cỗ chiến hạm kia bất quá là thứ phẩm mà thôi. để hù dọa người ngược lại là có thể, muốn hoàn toàn phát huy uy lực, không khác nào người si nói mộng.
Đoạn Việt nghe được trong mắt hào quang lập loè bất định, cuối cùng thở một hơi thật sâu, trầm giọng nói:
– Tốt! Ta cũng bất cứ giá nào, cùng với ngươi làm một chuyến này. Tinh Túc Tông bất nhân trước, đừng vội trách ta bất nghĩa!
Lý Vân Tiêu thả ra một cỗ Thanh Lang Chiến Xa, hai người lập tức đứng ở trên đầu, hóa thành một đạo thanh sắc quang mang ở trên mặt biển chạy như bay.
Nửa ngày sau, sự tình Tinh Túc Tông phái người vây gϊếŧ đám người Mã Văn Địch, cướp lấy Tử Văn Cửu Anh Giao lan truyền nhanh chóng, truyền tới cả Thanh Hải Trấn.
– Mã Văn Địch đại nhân bọn hắn dĩ nhiên là Tinh Túc Tông phái người chặn gϊếŧ, chậc chậc, sự tình lần này náo lớn ah!
– Bảy vị Vũ Tông cường giả ah, mỗi một vị đều là hào kiệt một phương, vậy mà toàn bộ vẫn lạc. Lần này đúng là chọc phá trời rồi!
– Ta vẫn là có chút hoài nghi, Tinh Túc Tông tuy rằng cường hoành vô cùng, nhưng dù sao căn cơ không tại nam vực, không đến mức đắc tội ba địa đầu xà như vậy a? Điều này cũng quá không sáng suốt.
– Dừng lại! Cái gì là sáng suốt? Lượng tiểu phi quân tử, vô độc bất trượng phu! Đây mới là sáng suốt!
– Cái này chính là sáng suốt, đây là biếи ŧɦái a!
– Tương truyền Tinh Túc Tông tông chủ là tính cách biếи ŧɦái, mấy trăm tuổi còn chuyên môn tìm nữ hài mười hai mười ba tuổi ra tay.
– Hư! Nhỏ giọng một chút. Ngươi lời này cũng dám nói, ngươi điên ư, không muốn sống nữa!
– Ta…ta nói cái gì a…ta cái gì cũng đều chưa nói…uống rượu, uống rượu!
Loại sự tình gϊếŧ người đoạt bảo này tại Thanh Hải Trấn là đại húy kị nhất, tại đây cơ hồ toàn bộ võ giả đều là người đi săn. Sự tình kiêng kỵ nhất chính là bị người làm chim sẻ núp đằng sau, nếu là một khi bị người biết được, chính là sự tình lại để cho cả Thanh Hải Trấn đều phỉ nhổ. Hơn nữa sau khi tin tức truyền ra, gần kề nửa ngày thời gian, Phi Kiếm Phái, Trảm Hổ Môn cùng Tứ Phương Trai cũng bắt đầu phái đại lượng cao thủ tiến vào Thanh Hải Trấn, nghe nói trong đó cũng có Vũ Hoàng cấp bậc tồn tại.
Tuy rằng Phi Kiếm Phái ba đại tông môn không cách nào cùng Tinh Túc Tông loại tông phái trên đại lục cũng đứng hàng danh hào này so sánh, nhưng ít ra cũng là một phương cự phách, bị người trực tiếp khi dễ đến cùng đi lên cũng là không thể chịu đựng được, hơn nữa chết vẫn là cường giả cấp bậc Vũ Tông. Đây đã là tồn tại giống như trụ cột của một tông phái.
Thế cục Thanh Hải Trấn thoáng cái bắt đầu trở nên khẩn trương lên, các phái nhao nhao thu nạp phạm vi hoạt động của mình. Chính là chút ít rải rác người đi săn cũng bắt đầu tiến vào trạng thái nghỉ ngơi cực ít ra biển. Một loại hào khí mưa gió sắp đến phong mãn lâu bao phủ ở trên không cả Thanh Hải Trấn, trong khoảng thời gian ngắn ngay cả người đi đường cũng bắt đầu trở nên thưa thớt dần.
Hai ngày sau, Thanh Hải Trấn, Tinh Túc Tông lục giai Thanh Loan chiến hạm huyền phù bên trên.
Vài tên Thuật Luyện Sư đang ra sức chữa trị mấy chỗ trận pháp, các loại nguyên liệu trân quý liên tục không ngừng vận chuyển tiến đến.
Cả Thanh Loan chiến hạm như một tòa thành trì mini di động, diện tích không biết là lớn gấp bao nhiêu lần Hổ Vương chiến hạm, lơ lửng trên không Thanh Hải Trấn, đủ để che khuất bầu trời. Từ khi Tinh Túc Tông làm chim sẻ núp đằng sau đánh gϊếŧ đồng đạo biến mất truyền ra, cỗ Thanh Loan chiến hạm này đã bắt đầu trở nên công việc lu bù lên, đại lượng các loại tài nguyên bị vận chuyển đi lên, hơn nữa Thuật Luyện Sư số lượng cũng đột nhiên gia tăng kịch liệt, nhằm sữa chữa các loại tổn hại trên chiến hạm.
Nhưng ngược lại một cỗ Thanh Loan chiến hạm khác vừa vặn trái lại bắt đầu trở nên im ắng, tựa hồ không khí trầm lặng lơ lửng ở đằng kia vẫn không nhúc nhích, cả ngày đều nhìn không thấy bóng người xuất hiện.
Thanh Loan chiến hạm bởi vì thể tích thật sự quá lớn, ngày bình thường mặc dù có vấn đề xuất hiện, cũng khó có thể đạt được sữa chửa kịp thời. Cộng thêm Tinh Túc Tông cỗ chiến hạm này vốn là một tàn thứ phẩm. chủ yếu vẫn là dùng để chống đỡ mặt mũi, bên trong càng là tổn hại không chịu nổi. Hôm nay đột nhiên bắt đầu hao phí rộng lượng tài nguyên tiến hành tu bổ, lập tức lại để cho người liên tưởng linh tinh, càng gia tăng hào khí khẩn trương.
Vài tên Thuật Luyện Sư chủ trì sửa chữa đúng là mấy tòa trận nguyên công kích, Tinh Túc Tông tại Thanh Hải Trấn vốn cũng là tồn tại giống như chí tôn. Loại trận nguyên công kích này đều hoang phế quá lâu, hiện tại thoáng cái nhu cầu cấp bách sữa chữa, vài tên Thuật Luyện Sư sớm đã là mệt mỏi không chịu nổi. Còn có đại lượng Thuật Luyện Sư rải rác tại địa phương khác tiến hành sửa chữa, trên chiến hạm đều là một bộ dáng vội vàng gấp gáp.
– Cỗ Thanh Loan chiến hạm này cũng quá biếи ŧɦái, hợp lực của bốn người chúng ta, hao phí nhiều tài liệu như vậy, dĩ nhiên mới sửa chữa được một trận nguyên.
– Ngẫm lại Thuật Luyện Sư luyện chế cỗ Thanh Loan chiến hạm này chính là tồn tại cường đại cỡ nào ah!
– Nói nhảm! Mặc dù là lục giai tông cấp Thuật Luyện Sư, cũng phải hợp lực mấy người, thậm chí hơn mười người mới có thể luyện chế ra được. Nếu không phải có trận đồ tồn tại, chỉ bằng mấy người chúng ta còn muốn chữa trị trận nguyên sao?
– Chậc chậc, luyện chế Thanh Loan chiến hạm, lúc đó chính là tràng diện to lớn cùng phấn chấn nhân tâm cỡ nào ah, thực muốn tận mắt kiến thức một phen.
– Ha ha, các ngươi tiềm chất cũng không tệ, về sau có cơ hội.
Vài tên Thuật Luyện Sư đột nhiên sững sờ, nhao nhao xoay người lại, câu nói sau cùng không phải bọn hắn nói, mà là một gã thiếu niên đứng cách đó không xa mỉm cười nói.
Một gã Thuật Luyện Sư sắc mặt đại biến, quát:
– Ngươi là người nào? Như thế nào tiến đến!
Trong phòng bốn gã võ giả cũng là sắc mặt đại biến, lập tức đem thiếu niên kia vây quanh, nhao nhao lấy ra binh khí của bản thân. Tất cả đều là vẻ mặt cảnh giác. Bốn người tất cả đều là tu vi bát tinh Vũ Quân, dĩ nhiên không có phát hiện bộ dạng thiếu niên này, mặc dù khí tức trên người đối phương chỉ có trình độ nhất tinh Vũ Quân vẫn khiến cho bốn người không dám coi thường.