Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 301: Dẫn giao (1)

Mọi người hoàn toàn biến sắc!

Lần này tuy rằng ra biển không chỉ bảy người, nhưng cũng là sắp xếp bảy người ra tay. Làm sao không may mắn như thế?

Trong mắt Hàn Nha lão nhân nghi hoặc lấp loé, hồ nghi nói:

– Đoàn lão quái, thời điểm ta biết ngươi cũng đã là thất tinh Vũ Tông, hiện tại vẫn vậy. Nếu ngươi được Huyết Ngư Chi, sẽ không tự mình dùng?

Đúng đấy, tất cả mọi người đều sững sờ, cũng hoài nghi lên. Coi như Huyết Ngư Chi lại đáng giá ra sao, bất luận người nào cũng không thể cầm bán a. Kia là bảo bối có thể làm cho mình trực tiếp lên một tinh a!

Trong mắt Đoàn Việt lộ ra một vẻ ấm áp, nhìn Lý Vân Tiêu nói:

– Còn không phải là vì tiểu tử này, Huyết Ngư Chi kia đã cho hắn ăn vào.

– Cái gì?

Mọi người kinh hãi, Đường Xảo Xảo hừ lạnh nói:

– Đoàn lão, đừng đùa. Tu vi của tiểu tử này nuốt vào Huyết Ngư Chi, không chết no cũng căng nứt đan điền, còn có thể sinh long hoạt hổ như vậy?

– Phải a.

Tư Đồ Tinh cũng lạnh lùng nói:

– Lại nói tiểu tử này là gì của ngươi? Dĩ nhiên cam lòng bỏ một cây Huyết Ngư Chi.

Nội tâm Đoàn Việt cười to không ngớt, thầm nói xem lần này ta làm sao trừng trị ngươi! Nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ yêu thương, dùng tay khẽ vuốt đầu Lý Vân Tiêu, giống như một trưởng bối hết sức hiền lành, ôn hòa nói:

– Quan hệ giữa ta với hắn các ngươi cũng đừng đoán. Nói chung ta đem Huyết Ngư Chi chia hơn một ngàn phân, mỗi ngày cho hắn dùng một phần. Bằng không các ngươi nhìn hắn mới mười lăm tuổi, làm sao có khả năng đạt đến trình độ Đại vũ sư? Chà chà, các ngươi ai có thể tìm tới đệ tử xuất sắc như vậy?

Hắn nhìn Lý Vân Tiêu cố nén tức giận, da mặt cũng tức giận đến cứng ngắc, trong lòng hầu như cười bể bụng, nhưng vẫn cố nén làm ra khuôn mặt từ ái.

Mười lăm tuổi Đại vũ sư...

Mọi người nhất thời lặng lẽ, thiên phú như vậy, ngoại trừ những siêu cấp thế lực kia ra, xác thực có rất ít tông phái có thể bồi dưỡng ra được.

Trong mắt Mã Văn Địch tinh mang lấp lóe, lúc trước hắn cũng đã nhận định Lý Vân Tiêu là con riêng của Đoàn Việt, bây giờ vừa nghe nói như thế, càng thêm xác định, bằng không ai sẽ hao tổn một cây Huyết Ngư Chi tăng cao thực lực cho người khác. Hiện tại tất cả mọi người đều là tâm tư như thế, nhận định Lý Vân Tiêu là con trai của Đoàn Việt, hơn nữa sau khi có quan niệm vào trước là chủ này, thấy thế nào đều cảm thấy hai người rất giống.

– Vậy thì thật là đáng tiếc!

Diêm Phi Tường một mặt thất vọng nói:

– Huyết Ngư Chi bị cắt chia, năng lượng sẽ trôi đi lượng lớn. Hơn nữa vật này rất khó bảo tồn, ngươi phân hơn một ngàn phần mỗi ngày dùng, hiệu dụng ít nhất mất đi tám chín phần mười. Đáng tiếc, đáng tiếc a, thật là phung phí của trời!

Nội tâm Đoàn Việt cười nở hoa, một tay liều mạng dùng chân khí đâm huyệt đạo trên đùi mình, chỉ lo mình không nhịn được bật cười, còn phải giả ra biểu hiện từ ái nói:

– Cõi đời này, rất nhiều chuyện còn trọng yếu hơn tu vi, trong đó bao quát tình thân.

– Ca! Chớ nói nữa!

Đột nhiên Lý Vân Tiêu hô to một tiếng, điểm điểm nước mắt từ trong hốc mắt lấp lóe, mang theo tiếng khóc nức nở nói:

– Mặc dù ta ngươi là huynh đệ cùng mẹ khác cha, nhưng ngươi đối đãi với ta như thân đệ đệ. Ca, chớ nói nữa!

A?

Tất cả mọi người giật mình, cùng mẹ khác cha? Đoàn Việt chí ít cũng chừng trăm tuổi, vậy lão mẫu hắn nên lớn bao nhiêu? Sinh ra một đệ đệ khác cha mười lăm tuổi?

Mỗi người đều khϊếp sợ cùng kinh ngạc nhìn hai huynh đệ này...

– Ừm!

Đoàn Việt phát sinh một tiếng hanh thanh nặng nề, một hơi huyết trực tiếp dâng lên, nhảy vào yết hầu, bị hắn mạnh mẽ ép xuống, nhất thời đi khắp lục phủ ngũ tạng, sinh ra nội thương. Càng là có tinh lực kích thẳng vào trán, trong đầu vù vù, hầu như muốn trống rỗng.

Tàn nhẫn, tiểu tử ngươi thật là độc ác a! Việc này nếu truyền ra ngoài, Đoàn Việt ta còn làm sao ở Thanh Hải trấn lăn lộn!

Hắn oán độc nhìn Lý Vân Tiêu một chút, hô hấp cũng mang theo mùi máu tươi, trong cơ thể tinh lực cuồn cuộn, trên mặt đều là vẻ đỏ chót.

Trong mắt Lý Vân Tiêu cũng lướt qua một tia ác liệt, lạnh lẽo tận xương. Hừ, mặt mũi là tự mình ném, so thông minh với ta, ngươi còn non lắm!

Hai người hơi liếc mắt nhìn nhau, nhất thời đều trầm mặc lại. Người còn lại đều là trên trán mồ hôi lạnh tràn trề, Mã Văn Địch lúng túng nở nụ cười mấy lần.

– Không ngờ lại là huynh đệ, lần này ra biển, Đoàn tiền bối cùng lệnh đệ dắt tay tiến thối, tất nhiên sẽ thuận buồm xuôi gió.

– Ừm!

Đoàn Việt lần thứ hai rên lên một tiếng, dùng tay che ngực, đem máu tươi trong miệng mạnh mẽ nuốt xuống.

Hàn Nha lão nhân cũng vội nói:

– Không nói chuyện này nữa, không nói chuyện này nữa. Đến, đến, mọi người cùng nhau nghiên cứu hải đồ cùng với kế hoạch tác chiến. Đoàn huynh, lần trước ngươi ở chỗ này gặp phải nguy hiểm gì? Cùng mọi người nói một chút đi.

Đoàn Việt bình phục tâm tình lại, âm thầm la hét: Thải Hồng sương mù, Thải Hồng sương mù, vì Thải Hồng sương mù, tạm thời không cùng tiểu tử này tính toán!

– Kỳ thực cũng không có gì, chỉ là gặp phải vòng xoáy đáy biển mà thôi. Ta số may, một người trốn thoát. May là không có gặp phải Tử Văn Cửu Anh Giao, nếu không thì ta cũng không về được.

Hắn phẫn nộ nói, người còn lại ngẩn ra, sau đó tất cả đều là một mặt bừng tỉnh.

Vòng xoáy đáy biển cũng là một loại sức mạnh thiên nhiên, có thể lớn có thể nhỏ, mạnh mẽ coi như là Vũ Đế cũng sẽ bị cuốn vào. Tương truyền ở trung ương Đông Hải, chính là một vòng xoáy khổng lồ, diện tích so với toàn bộ Thiên Hương đế quốc còn rộng lớn hơn, từ xưa tới nay chưa từng có ai biết vòng xoáy lớn như vậy cuốn vào nơi nào.

– Thì ra là như vậy, này liền không phải là sức người có thể khống chế.

Mã Văn Địch từ tốn nói:

– Lần này triển khai Thất Tinh Diệu Nhật trận đối phó Tử Văn Cửu Anh Giao, bộ trận pháp này chư vị đều có thể rõ ràng trong lòng, thiếu chính là phối hợp lẫn nhau, từ đây tới chỗ đó ít nhất phải một ngày, không bằng mọi người chúng ta ở trên chiến xa diễn luyện mấy lần làm sao?

Thất Tinh Diệu Nhật trận là một loại trận pháp liên thủ cực kỳ phổ thông, Liệp yêu đội ở Thanh Hải trấn thường thường dùng trận pháp như vậy, đơn giản nhưng uy lực cũng đủ lớn, chỉ cần phối hợp tốt, nhốt lại động vật biển so với mọi người cao hơn một cảnh giới cũng tuyệt không vấn đề.

Nhưng giờ khắc này ở trên chiến xa đều là Vũ Tông cường giả trong ngày thường cao cao tại thượng, độc lai độc vãng, nói gì đến phối hợp như người thường. Mấy người nghĩ đến mục đích của chuyến này, trong lòng đều không chắc chắn, vì vậy đàng hoàng ở dưới Mã Văn Địch an bài bắt đầu diễn luyện.

Lý Vân Tiêu đối với bọn họ diễn luyện phối hợp không hề hứng thú, một thân một mình ở trong khoang tu luyện. Từ lần trước sau khi đột phá đến nhất tinh Đại vũ sư, liền không có nhàn rỗi một hồi, cảnh giới không có nửa điểm động tĩnh, này vẫn là lần thứ nhất bế quan tu luyện.