Chương 5
Edit: Tiểu TàPhanh! Loảng xoảng!
Chân mềm nhũn, liền từ thang lầu xoay tròn ngã xuống, tuy rằng bậc thang có trải thảm thật dày, Trần Trác Minh vẫn là ngã xuống, đầu váng mắt hoa nằm trên sàn, không đứng dậy.
“ Trời ạ, Tịch tiên sinh!” Nữ giúp việc giật mình kêu lên, Lâm Hàn Nghị từ trên thang lầu bước nhanh xuống, thấy bộ dáng Trần Trác Minh vô cùng chật vật, thở dài, cúi xuống bắt lấy cánh tay hắn,”Alina, đi lấy túi chườm nước đá đến.”
“ Vâng, Lâm tiên sinh.” Nữ giúp việc vội vàng chạy hướng phòng bếp, Lâm Hàn Nghị đem Trần Trác Minh kéo đến, coi thương thế của hắn,” Cậu không sao chứ?”
Đầu gối cùng khuỷu tay đều là ứ thanh, bất quá cũng không nghiêm trọng, thoáng nhẹ thở ra, lại suy nghĩ một chút, Lâm Hàn Nghị đem hắn bế đứng lên.
“ Này! Anh thả tôi xuống dưới!” Trần Trác Minh hai má bỗng nhiên đỏ lên, hắn cũng không nghĩ bị nam nhân làm như nữ nhân đối đãi,” Khó coi chết đi được! Tôi cũng không phải nữ nhân!”
“ Tôi mang cậu đi phòng tắm,” Hoàn toàn không đem Trần Trác Minh kêu la để vào mắt, Lâm Hàn Nghị ôm hắn, thẳng hướng phòng tắm đi.
Phòng tắm ngay tại phụ cận, không gian không lớn, nhưng là tinh xảo rất khác biệt, đài rửa mặt cùng gian vòi hoa sen đều là đá cẩm thạch màu lam, Lâm Hàn Nghị đem hắn đặt ở trên đài rửa mặt, lại xắn ống quần tây trang của hắn lên, cẩn thận coi vết thương trên đầu gối.
“ Đầu gối có một chút sưng.”
“ Vô nghĩa, anh thử từ trên lầu lăn xuống xem.” Trần Trác Minh trở mình xem thường.
“ Thang lầu có tay vịn, trên bậc thang cũng có thảm trơn, là cậu chính mình rất không cẩn thận.” Lâm Hàn Nghị nói, cởi giày của hắn, cẩn thận kiểm tra mắt cá chân của hắn có hay không bị thương.
“ Nếu anh không nói cái kia, tôi sẽ ngã xuống sao?” Trần Trác Minh căm giận bất bình, thần kinh của hắn nhưng là bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật lớn.
Lâm Hàn Nghị bất giác khóe môi khẽ nhếch, kéo mắt cá chân Trần Trác Minh, tư thế tựa như một phó dịch hầu hạ vương tử,” Không nghĩ tới cậu sẽ ở loại địa phương này thẹn thùng, không phải đã làm sao?”
“ Anh, anhcâm miệng!!” Trần Trác Minh bên tai đều hồng thấu, không có một cước đạp Lâm Hàn Nghị, là vì Alina cầm túi chườm đá vào.
“ Đây, Lâm tiên sinh.”Alina đem cái túi nhỏ màu lam giao cho Lâm Hàn Nghị, bên trong là khối băng,” Còn cần cái gì nữa không?”
“ Không cần, có việc sẽ gọi ngươi, đi xuống đi.” Lâm Hàn Nghị nói, Alina gật gật đầu, tránh ra.
“ Thiết, cố làm ra vẻ.” Trần Trác Minh nhỏ giọng nói thầm.
“ Cậu nói cái gì?” Lâm Hàn Nghị ngẩng đầu hỏi.
“ Không có gì.” Trần Trác Minh quay đầu, nhìn gương trên đài rửa mặt.
Lâm Hàn Nghị đem túi chườm nước đá nhẹ nhàng đặt ở trên vết thương, vừa rồi đầu gối còn sưng đỏ, hiện tại là màu xanh tím, rõ rang dưới da tiếp tục xuất huyết, Lâm Hàn Nghị kiên nhẫn thay hắn cầm máu.
“ Đau không?”
“ Tàm tạm……” Đầu gối lạnh như băng, ẩn ẩn đau, bất quá so với trước kia tốt hơn nhiều, kia chính là đau đớn cay nóng, Trần Trác Minh thoáng giật đầu gối, hoạt động không có vấn đề.
“ Đại khái phải hai tuần mới có thể tiêu tán tụ huyết, bất quá may mắn không có thương tổn đến xương cốt,” Lâm Hàn Nghị đứng lên, xắn ống tay áo chính mình lên,” Đem áo sơmi thoát.”
“ Hả?!”
“ Trên cánh tay cũng có thương đi, bôi thuốc cho cậu.” Lâm Hàn Nghị mở ra ngăn tủ bên cạnh đài rửa mặt, xuất ra một một hộp thuốc gia đình, dược phẩm khẩn cấp cơ bản đầy đủ mọi thứ.
“ Không cần! Chỉ trầy da một chút,” Trần Trác Minh liên tục xua tay, thoát áo sơmi, không phải là nửa thân trần sao? Hắn cũng không nghĩ ở trước mặt nam nhân này mạo hiểm.
“ Thoát nhanh lên, sẽ nhiễm trùng.” Lâm Hàn Nghị lấy ra nước thuốc tiêu độc cùng bông tăm, không khỏi đùa giỡn tính tình hắn.
“ Không cần!!” Trần Trác Minh thái độ thực kiên quyết.
“…… Vậy đem ống tay xắn lên đi.” Nhẹ nhàng thở dài, Lâm Hàn Nghị nhượng bộ.
Trần Trác Minh thế này mới kéo ống tay áo, vụиɠ ŧяộʍ nghĩ, nguyên lai chỉ cần tính tình hung một chút, Lâm Hàn Nghị cũng sẽ thành thành thật thật nha.
Trên khuỷu tay trầy da chỉ có thể xem như rất nhỏ, bởi vì xợt da, Lâm Hàn Nghị mới kiên trì bôi thuốc cho hắn, hai, ba phút sau, hết thảy liền xong.
Thu thập hòm thuốc, Lâm Hàn Nghị đi tới cửa, phanh đem cửa phòng tắm đóng lại.
Trần Trác Minh cả kinh, ngơ ngác nhìn hắn,” Anh, anh đóng cửa làm gì?”
“ Bởi vì cậu còn giống như không quá hiểu được lập trường chính mình!” Lâm Hàn Nghị xoay người, cặp mắt sâu sắc, có ý tứ hàm xúc dừng ở Trần Trác Minh đang ngây ngốc.
“ Lập, lập trường?” Nuốt một ngụm nước miếng, ở dưới ánh nhìn chấp nhất chăm chú của nam nhân, hắn thế nhưng ngay cả nói chuyện cũng bị lắp.
“ Dựa theo ước định, tôi có thể tùy ý sử dụng thân thể của cậu, nói cách khác, cậu là của tôi, cậu không có quyền lợi cự tuyệt.”
Lâm Hàn Nghị một bước đến gần, Trần Trác Minh phản ứng cũng là trì độn, hắn còn đang nghi hoặc ý tứ những lời này.
Lâm Hàn Nghị ở trước mặt hắn dừng lại, vươn tay chế trụ hàm dưới của hắn, ngón cái ấn cánh môi hé mở, cười khẽ,” Hiểu chưa?”
Trần Trác Minh chỉ cảm thấy trong não ông ông tác hưởng, theo bản năng. Hắn giống như lắc lắc đầu.
Hoàn toàn là xuất phát từ tâm lý sợ hãi, hắn thậm chí ngay cả chính mình có phải hay không lắc đầu cũng không biết, miệng khó khăn hô hấp.
Nam nhân sắc mặt bỗng chốc trở nên âm lãnh dị thường, ánh mắt hắn nghiêm túc nhìn chăm chú Trác Minh, sau đó, thình lình, dùng thô bạo, Trần Trác Minh không thể giãy dụat, đem hắn trở mình lại, kìm ở trên đài rửa mặt.
“ Anh làm cái gì? Đau quá!” Trần Trác Minh sợ hãi kêu to, giống như hiện tại mới ý thức được nguy cơ, thân thể trở nên thập phần cứng ngắc.
Không nhìn hắn kích động, Lâm Hàn Nghị cởi bỏ dây lưng màu rám nắng, cởi tây khố của hắn, cũng trói chặt tay hắn, cởi bỏ cúc áo sơmi của hắn.
“ Lâm Hàn Nghị, anh dừng tay…… Không cần!” Thân thể dần dần bại lộ ở trong không khí, dưới ánh đèn nhu hòa trong phòng tắm. Hắn da thịt trắng nõn lộ ra sáng bóng.
Dùng răng nanh khẽ cắn vành tai Trần Trác Minh, cảm giác được thân thể hắn run rẩy, Lâm Hàn Nghị sửa dung đôi môi mềm mại nóng rực, mυ'ŧ vào da thịt hắn.
Cổ cùng bả vai, rất nhanh để lại hôn ngân rực rỡ, Lâm Hàn Nghị mỉm cười, nhưng là ở chỗ sâu trong con ngươi lại không có chút ý cười, hắn tách ra hai chân Trần Trác Minh, dính sát vào thân thể hắn, một bên lấy tay móng tay thô lỗ nhu ấn nhũ tiêm.
“ A!” Trần Trác Minh đau đến kêu to, hai tay bị dây lưng cột vào vòi nước trên đầu, áo sơmi bắt tại chỗ khuỷu tay, cũng không có hoàn toàn cởi, tay nam nhân bừa bãi đùa bỡn đầu nhũ hắn, bộ dáng chật vật mà *** ô, làm cho Trần Trác Minh xấu hổ vô cùng.
“ Có phải hay không hẳn là đem bộ dáng cậu hiện tại chụp lại?” Lâm Hàn Nghị trầm thấp châm chọc, cuồng dã cắn sau cổ hắn, thực vừa lòng Trần Trác Minh hít thở không thông run rẩy,” Cậu thực mẫn cảm, giống như bị trói cũng có cảm giác a.”
“ Biếи ŧɦái! Hỗn đản!” Trần Trác Minh chật vật lăng nhục,” Anh mới mẫn cảm!”
Hắn chẳng qua là lắc lắc đầu, như thế nào lại biến thành loại tình huống hiện tại này, Trần Trác Minh khóc không ra nước mắt.
Nhũ tiêm bị nhẹ nhàng mà vẽ vòng, ngón tay thô ráp kí©ɧ ŧɧí©ɧ đỉnh điểm đứng thẳng, toàn bộ trong ngực giống như hỏa thiêu nóng rực.
Lâm Hàn Nghị cười nhẹ, ánh mắt gắt gao cố chấp nhìn chằm chằm, Trần Trác Minh toàn thân căng thẳng, liên tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ,” Chỉ sờ đầu nhũ của cậu liền rêи ɾỉ, cậu rõ ràng thực thoải mái, vì cái gì phải phủ nhận?”
“ Tôi…… Không phải đồng tính luyến ái, a!” Hai chân bị tách ra càng lớn, bàn tay Lâm Hàn Nghị, trượt xuống phía dưới, lấy động tác *** tục âu yếm phân thân hắn, không chút lưu tình nào ki kết hắn.
Từ đỉnh bắt đầu lặp lại ma sát, làm cho hắn dần dần hưng phấn, sau đó từ trên đi xuống, thẳng đến song châu chứa đầy tinh khí, cũng cẩn thận vẽ vòng, vuốt ve, dùng nhiệt độ cao làm cho hắn tan chảy.
Nam nhân động tác cũng không thô bạo, ôn nhu lại làm cho người ta phát điên, thân thể hoàn toàn mất đi lý trí, ở dưới kỹ xảo thuần thục vỗ về chơi đùa của nam nhân, trào dâng phấn khởi đứng lên, Trần Trác Minh không tự chủ được nâng lên thắt lưng, lạnh run.
“ Thân thể thế nhưng rất thành thực,” Lâm Hàn Nghị ở trên tấm lưng hiện lên làn mồ hôi mỏng của hắn lưu lại hôn ngân, thổi hơi.” Muốn tôi liếʍ nó sao?”
“ Không…… Không cần!” Trần Trác Minh mạnh lắc đầu.
“ Hử?” Lâm Hàn Nghị buông hắn ra, đứng thẳng dậy, lấy một loại ánh mắt nguy hiểm dừng ở hắn,” Đây chính là cậu nói, cậu đã không phối hợp như thế, tôi cũng sẽ không khách khí, cho dù cậu khóc, cũng sẽ không buông tha cho cậu.”
Từ trong gương chỉ nhìn thấy Lâm Hàn Nghị trong ngăn kéo lấy ra một cái gì đó, sau đó, mở hết đèn trong phòng tắm.
“ Đem mông nâng lên!” Cái mông bị cường ngạnh nâng cao……
Bao bọc thảm lông dê mềm mại ngồi ở trên sô pha, để cho Lâm Hàn Nghị sấy khô mái tóc ướt sũng của hắn, Trần Trác Minh nghiêm mặt không nói được một lời.
“ Sinh khí dễ dàng ngốc đầu nha, cậu lại làm ngành sản xuất khách sạn.” Lâm Hàn Nghị tắt đi máy sấy, lấy khăn mặt lau tóc hắn,” Còn đau không?”
“ Hừ, mèo khóc chuột giả từ bi.” Trần Trác Minh trừng hắn, kéo khăn mặt trên đầu, khom lưng đi nhặt áo sơ mi trên sô pha.
“ Người ở trong phòng tắm thích đến ngất xỉu đi là ai?” Lâm Hàn Nghị thay hắn nhặt lên áo sơmi, môi duyên dáng tràn đầy ý cười,” Cậu còn đem sàn làm cho rối tinh rối mù.”
“ Còn không đều là do anh! Cho tôi dùng loại dược kia!!” Trần Trác Minh xấu hổ khó nhịn, dùng sức nắm lên áo sơmi ném qua!
“ Loại dược gì?” Một tay tiếp được áo sơmi, Lâm Hàn Nghị như đang ngẫm nghĩ.
“ Ít giả bộ đi, chính là cái kia, cái kia……” Trần Trác Minh nói không nên lời, mặt đỏ lên khoa tay múa chân.
“ Cậu nói là viên bao con nhộng kia? Chính là không muốn lộng thương cậu, dùng dược bôi trơn thôi.” Lâm Hàn Nghị cẩn thận giải thích nói.
“ Không phải xuân dược?”
“ Không phải,” Lâm Hàn Nghị lắc đầu, đột nhiên xấu xa cười,” Cậu muốn dùng xuân dược?”
Đồ tử gay chỉ dùng nửa dưới suy nghĩ! Lúc này đây, Trần Trác Minh ném qua chính là dép lê trong phòng tắm!
“ Honny, phương thức biểu đạt tình yêu của thật đặc biệt,” Lâm Hàn Nghị dễ dàng né công kích dép lê, vẫn như cũ cười đến mê người, tới gần Trần Trác Minh, đem hắn cùng thảm lông dê bế đứng lên,” Mệt mỏi không? Ngủ đi.”
“ Ai là thân ái của anh?! Thả tôi xuống!” Trần Trác Minh rống to!
“ Cậu muốn giống như con ếch đi tới phòng ngủ sao?” Lâm Hàn Nghị cười tủm tỉm, vẫn ôn nhu lại có lực ôm hắn, hướng thang lầu đi.
“ Anh mới là ếch, không đúng, anh chỉ là con cóc!!” Trần Trác Minh còn không có nguôi giận đâu, lải nhải,” Tôi báo trước, tôi không nên cùng anh ngủ chung giường, anh không sợ nửa đêm bị tôi bóp chết…… Ngô!”
Lâm Hàn Nghị đột nhiên hôn trụ môi Trần Trác Minh, chuồn chuồn lướt hôn, ma sát qua cánh môi, lại giống như một dòng nước xiết xua đi những đa nghi xấu, mặt Trần Trác Minh thoáng cái thiêu đỏ.
“ Nếu tôi là con cóc, vậy cậu chính là thiên nga, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, là thiên kinh địa nghĩa.”
“ Thúi lắm!”
“ Chấn Vũ,” Lâm Hàn Nghị sửa miệng trêu tức, tiếng nói từ tính vang lên ở bên tai,” Mặc kệ phát sinh cái gì, tôi đối với cậu đều là thật lòng, tôi vĩnh viễn đứng ở bên cậu, cậu phải nhớ kỹ nha.”
Phanh, thẳng thắn…… Tim đập lợi hại, Lâm Hàn Nghị đột nhiên đứng đắn thông báo như vậy, Trần Trác Minh choáng váng, hơn nữa ngoài ngạc nhiên, tâm còn có một chút động.
Vì cái gì lại như vậy, hắn rõ ràng đối tên biếи ŧɦái này không có hảo cảm, nhưng là chống lại cặp hặc diệu thạch bàn của hắn, ánh mắt có hứng thú mệnh lực hấp dẫn, gương mặt hắn liền nóng lên, không, không đúng! Đối tượng Lâm Hàn Nghị thông báo là Tịch Chấn Vũ, hắn kích động cái rắm!
Một bên phỉ nhổ chính mình như vậy, trong lòng Trần Trác Minh nhàn nhạt nổi lên toan vị không biết tên.
Một vòng thời gian thực ngắn, sau khi hắn rời đi Long Thịnh, có phải hay không còn có thể như vậy cái gì cũng không để ý, Trần Trác Minh không dám suy nghĩ.
Hắn chỉ thích hợp cùng một đống thể thức mã giao tiếp, có được hạnh phúc nho nhỏ mà thôi.