Quay lại thời gian lúc 00:20, trong phòng tắm của ký túc xá giáo viên số 609, tiếng thở dốc, tiếng rêи ɾỉ, tiếng kêu rên phóng đãng hòa lẫn với nhau, bên trong không gian nho nhỏ tràn ngập mùi vị da^ʍ mỹ nồng nặc.
“Aha~… Không xong rồi… Em không chịu nổi…” Kiều Văn đứng trên sàn nhà phòng tắm, nửa người trên cong về phía trước, hai tay chống đỡ ở trên vách tường, thân thể bị đỉnh từ phía sau lay động, ánh mắt đã mê loạn, thở hổn hển rêи ɾỉ không ngừng.
Từ Chính Dương đứng ở phía sau hắn, hai tay tách cánh mông của hắn ra hai bên, dương v*t hung ác đâm rút huyệt thịt, tốc độ đâm rút không nhanh, nhưng mà lực đạo mười phần, thịt bên trong da^ʍ huyệt mềm mại mà nhạy cảm, bị qυყ đầυ khổng lồ cùng gân xanh bao quanh côn th*t cương cứng kịch liệt ma sát, cọ sát ra từng trận kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt nóng hừng hực.
côn th*t lấy tư thế phá quân trận mà công thành đoạt đất, Từ Chính Dương không chút lưu tình mạnh mẽ thao lộng da^ʍ huyệt, trên mặt biểu hiện hung ác, ngữ khí cương quyết nói: “Còn dám không để ý tới chồng em hay không? Còn dám không tiếp điện thoại của chồng em hay không? Nói, còn dám hay không?”
Kiều Văn bị làm đến cơ hồ muốn bật khóc, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở cầu xin tha thứ: “Không dám… Không dám…” Hung ác trên mặt Từ Chính Dương nhất thời hoà hoãn lại, cắm rút mấy chục lần, hắn lại đem côn th*t rút ra chỉ lưu lại đại qυყ đầυ bị da^ʍ huyệt ngậm lấy, sau đó nhẹ nhàng đâm rút, dùng đại qυყ đầυ cọ xát điểm nhô ra của tuyến tiền liệt, Kiều Văn nhất thời bị kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ cầu xin: “Anh đừng cọ… Em thật sự không xong rồi… Anh tha cho em đi…”
Từ Chính Dương tàn nhẫn mà cọ xát điểm nhô ra của tuyến tiền liệt một chút, lần thứ hai đem côn th*t cắm đến lút cán, bất động ở trong nơi sâu nhất của da^ʍ huyệt, hắn cúi người xuống dán lên sau lưng của Kiều Văn, bàn tay đặt lên hai tay Kiều Văn cùng hắn mười ngón đan xen, lè lưỡi hôn môi, liếʍ láp trên tấm lưng bóng loáng của Kiều Văn.
Thân thể Kiều Văn hơi run lên, ngực kịch liệt phập phồng, cầu xin: “Anh nhanh lên một chút bắn ra có được không? Em thật sự không chịu nổi… Anh… Anh kết thúc nhanh một chút a~… Xin anh…”
Từ Chính Dương xoa nắn ngực Kiều Văn, ngón tay gảy lên tiểu đầu v* của hắn, cắn lỗ tai hắn cười nói: “Em xem, anh cũng không phạm quy nhá, em nói một buổi tối chỉ có thể làm một lần, anh ngay cả một lần cũng chưa làm xong đây…”
Kiều Văn căm giận cắt đứt lời hắn nói: “Nhưng lần này anh cũng làm quá lâu rồi… A ưm~… Không được… Anh đừng đâm nữa… A~…”
Từ Chính Dương lại bắt đầu chầm chậm xỏ xuyên, hắn lần này làʍ t̠ìиɦ cứ như một tên trộm, mỗi khi mình sắp bắn tinh, hắn liền đình chỉ đâm rút, không nhúc nhích để côn th*t ở tận nơi sâu nhất của da^ʍ huyệt, chờ dự cảm bắn tinh lắng xuống mới tiếp tục thao lộng, bởi vì” Âm mưu quỷ kế ” của hắn, trận ái tình trong phòng tắm này đã kéo dài tới một tiếng đồng hồ, cũng khó trách Kiều Văn lại hô to không chịu nổi.
Kiều Văn rất nhanh muốn chết đi được, thân thể bị làm đến cả người mỏi nhừ, nhũn ra, chân đã tê rần, nhưng kɧoáı ©ảʍ bên trong huyệt thịt từng trận lại từng trận mãnh liệt mà đến, thực sự là vừa thoải mái vừa dày vò, thoải mái làm cho hắn phóng đãng, dày vò làm cho hắn chống cự, thành ra mâu thuẫn hòa lẫn với nhau… Da^ʍ huyệt lại bị côn th*t cắm rút mấy chục lần, hắn không nhịn được liền mở miệng xin tha: “Em thật sự… Không xong rồi… Anh đừng làm nữa có được không… Van anh…”
Từ Chính Dương giảm bớt tốc độ đâm rút, làm cực kỳ dịu dàng, hắn đem cái trán kề trên ót Kiều Văn, thanh âm trầm thấp dụ dỗ hỏi: “Vậy em nói cho ông xã biết, ngày hôm nay tại sao lại tức giận? Tại sao tắt điện thoại của chồng em? Nói thật với ông xã, ông xã sẽ nhanh bắn ra, có được không? Hửm?”
Kiều Văn đem trán kề trên vách tường, muốn mượn một chút lực, chân của hắn vừa tê vừa đau, đã sắp đứng không vững, hắn miễn cưỡng ổn định một chút hơi sức, để cho mình có thể tận lực đem lời nói ra rõ ràng: “Em ngày hôm nay… Gặp phải dì Trương làm vệ sinh… Túi đồ kia… Chính là bà giao cho em… A ưm~… Anh trước tiên dừng lại có được không… Anh như vậy… Em không có cách nào nói chuyện rõ ràng… Trước tiên đừng làm nữa… Aha~…”
Từ Chính Dương bĩ ổi nở nụ cười, biểu tình có chút đắc ý, liếʍ vành tai Kiều Văn mơ hồ nói: “Được được được, ông xã không làm, vậy em cũng đừng dùng tiểu da^ʍ huyệt kẹp chặt đại kê của ông xã a, bằng không chồng em sẽ không nhịn được dùng sức thao em!”
Nói xong, côn th*t cắm ở bên trong hậu huyệt dừng tiến công, bị huyệt thịt bao lấy cũng không nhúc nhích.
Kiều Văn thở ra một hơi, tiếp tục nói: “Anh đặt túi nhựa ở trước cửa, không đem vào trong nhà, bị dì Trương lúc sáng sớm quét dọn vệ sinh nhặt được.Đồ vật bên trong túi, đều bị dì Trương nhìn thấy hết, sáng nay bà còn khuyên em nên tiết chế lại, thực sự là mất hết cả mặt mũi, sau này nhìn thấy bà em đều phải đi vòng …” Sự tình đã qua một ngày, hắn đã sớm không còn tức giận, thế nhưng nói tới chỗ này hắn vẫn là không nhịn được ai oán nói: “Em nói anh muốn làm gì mà chuẩn bị nhiều áo mưa như vậy a? Dì Trương người ta thấy được khẳng định cho rằng cuộc sống riêng tư của em rất lung ta lung tung, nhìn thấy nhiều áo mưa như vậy, tuy rằng bà không biết tiếng Anh với tiếng Nhật, thế nhưng có lẽ cũng có thể liên tưởng đến đủ thứ đồ chơi tìиɧ ɖu͙© khác… Anh nói, em là một giáo viên, hình tượng cũng bị anh làm hỏng…”
Thầy Kiều nói đến “Thương tâm gần chết”, nhưng Từ Chính Dương nghe lại cảm thấy rất buồn cười, hắn nhẫn rồi nhẫn, vẫn là nhịn không được cười lên, miệng kề sát ở bên tai thầy Kiều vừa cười vừa nói: “Bảo bối, em sao lại đáng yêu như vậy a?”
Thầy Kiều thanh niên hai mươi tám tuổi, đối với cái từ “Đáng yêu” này cực kỳ bất mãn, trong tâm không cam lòng, nghĩ muốn giơ chân lên giẫm mu bàn chân Từ Chính Dương, nhưng hắn quên mất hai chân của mình bây giờ vừa đau vừa tê vừa yếu xìu, vừa nhấc lên chân trái, chân phải liền đứng không vững, hắn kinh ngạc thốt lên một tiếng, cả người mất thăng bằng, sắp ngã sấp về bên trái.
Từ Chính Dương vội vã đưa tay ôm lấy hắn, nhanh chóng ngồi xổm xuống đặt Kiều Văn lên sàn nhà, sau đó hai tay xuyên qua dưới hai đầu gối của hắn, lấy tư thế ôm đứa nhỏ đi tiểu dùng sức ôm hắn lên, Từ Chính Dương mặt mày hớn hở nói: “Đến, ông xã ôm em đi tiểu!”
Ông xã ôm em đi tiểu… Đi tiểu…
Kiều Văn nhất thời đỏ bừng cả mặt, giãy giụa muốn xuống dưới: “Anh tên khốn này, luôn bắt nạt em, mau thả em xuống!”
Từ Chính Dương cười ha ha, đi chân đất tới trước bồn rửa mặt, phía trên bồn rửa tay treo một chiếc gương, lúc này phản chiếu rõ ràng thân ảnh hai người đàn ông lõα ɭồ thân mật, Từ Chính Dương đem hai chân Kiều Văn mở rộng ra, để chiếc gương hoàn toàn phản chiếu hình ảnh côn th*t cắm vào da^ʍ huyệt đầy dâʍ ɖu͙©.
“Bảo bối, em nhìn xem tiểu da^ʍ huyệt của em yêu thích đại kê chồng em cỡ nào đi, kẹp chặt không tha a! Yêu thích ông xã thao em đến vậy sao? Hử?” Từ Chính Dương hướng lỗ tai thổi nhiệt khí Kiều Văn, nói vậy.
Kiều Văn nhìn chính mình trong gương, hai má một mảnh ửng hồng, ngay cả l*иg ngực cũng nhiễm phải một tầng hồng mỏng manh, trụ thịt cương cứng dựng đứng, đầu đỉnh thấm ướt dâʍ ɖị©ɧ trong suốt, đánh vào thị giác mạnh nhất chính là huyệt thịt màu phấn hồng của mình bị đại khai, vô cùng tham lam cắn nuốt một cái dương v*t vừa to vừa dài, dương v*t từ từ đâm rút, phân thân thẳng tắp còn quấn quanh từng cái từng cái gân xanh ghê rợn, toàn bộ côn th*t đều ướt nhẹp, thoạt nhìn mê hoặc cực kỳ…
Từ Chính Dương từ trong gương nhìn thấy trên mặt thầy Kiều nổi lên một tia si mê cùng dâʍ đãиɠ, xấu xa nở nụ cười, đem hai chân Kiều Văn kẹp lại, dùng một tay xuyên dưới hai đầu ôm lấy hắn, một tay khác thì lại duỗi đến phía dưới, lấy ngón tay vuốt ve nơi côn th*t cùng da^ʍ huyệt kết hợp, khêu gợi nói: “Là nơi này sao? Bảo bối… Lúc ông xã dùng đại kê thao em, nơi này rất thoải mái phải không? Hửm?”
Kiều Văn “Hừ hừ” rêи ɾỉ một tiếng, huyệt thịt phản xạ có điều kiện co rút lại, đem côn th*t kẹp chặt lấy.
“Ừ… Thật sảng khoái…” Từ Chính Dương bị huyệt thịt kẹp chặt sảng khoái cực kỳ, bắt đầu ra sức đâm rút: “Bảo bối, nhìn cho thật kỹ đại kê ông xã như thế nào thao em!”
Lúc này được ôm hoàn toàn, chính mình không cần dùng nửa điểm khí lực, Kiều Văn không hề chống cự nữa, tận lực thả lỏng thân thể bủn rủn của mình, tận tình hưởng thụ tư vị tình ái cực lạc, da^ʍ huyệt bị làm ra kɧoáı ©ảʍ, khiến hắn thoải mái phóng đãng rêи ɾỉ: “Ừm… Thật sâu a~… côn th*t thật tuyệt vời… Làm em rất thoải mái…”
Từ Chính Dương rất yêu bộ dáng dâʍ đãиɠ thẳng thừng này của hắn, kiên trì đem côn th*t đâm rút càng thêm dũng mãnh: “Muốn ông xã đâm càng sâu hơn nữa sao? Có muốn đại kê đâm đến tận cùng bên trong, thao điểm G của em hay không?”
“Muốn… Ông xã mau làm em… Aha~…” Trong lòng Kiều Văn cũng khát vọng côn th*t đỉnh đến điểm G sâu bên trong huyệt thịt, mang đến cho hắn kɧoáı ©ảʍ càng thêm mãnh liệt.
Từ Chính Dương không hề ngăn lại dự cảm bắn tinh, cấp tốc đâm rút, côn th*t triền miên ma sát huyệt thịt xuất ra liên tiếp kɧoáı ©ảʍ không dứt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tϊиɧ ɖϊ©h͙ không ngừng hội tụ đến bao tinh hoàn, lúc trước dự cảm bắn tinh gián đoạn đến mấy lần, lần này dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ hợp lại đặc biệt nhanh, lập tức liền rót đến trướng đầy hai viên tinh hoàn.
“Ừ… Sảng khoái quá… Bảo bối dâʍ đãиɠ, chồng em muốn bắn… Đại kê thao điểm G của em đây…” Từ Chính Dương phấn khởi vô cùng hô, bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ căng đầy làm côn th*t càng thô càng dài hơn mạnh mẽ đâm đến cùng, rốt cục thọt tới chỗ sâu chôn dấu điểm G.
Một bên là điểm G bị dùng sức đỉnh làm, một bên khác là dương v*t bị huyệt thịt vặn vẹo mãnh liệt ma sát, kɧoáı ©ảʍ thăng thiên, khiến hai người đồng thời đạt tới cao trào.
“A… Không xong rồi… Ông xã… Em muốn bắn… Muốn bắn… A~…” Kiều Văn mất khống chế da^ʍ dật kêu rên, trụ thịt run lên, phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng…
“Ừ… Bảo bối dâʍ đãиɠ… Chồng em cũng nhịn không nổi… Chồng em muốn bắn cho em… A hừ… Vợ dâʍ đãиɠ của anh… Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ông xã đều là của em… Đều bắn cho em…” Từ Chính Dương cũng ôm Kiều Văn thật chặt, đại kê chôn ở nơi sâu nhất trong da^ʍ huyệt bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, một luồng lại một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng lại mạnh mẽ, mang theo nồng đậm yêu thương, phun vào điểm G trong da^ʍ huyệt…
Sau một lúc, Từ Chính Dương rút ra côn th*t đã bắn tinh xong của mình, sau cao trào, huyệt thịt càng thêm mẫn cảm, bị ma sát kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thân thể Kiều Văn run rẩy một chút, rêи ɾỉ một tiếng, côn th*t rút ra, miệng huyệt chậm rãi khép lại, chỉ chốc lát sau, tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ miệng huyệt chảy ra.
Từ Chính Dương nhìn cảnh tượng da^ʍ huyệt lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ da^ʍ mỹ trong gương, không nhịn được dung côn th*t còn cứng rắn chặn lại miệng huyệt, bởi vì lực đạo không có khống chế tốt, không cẩn thận cắm đại qυყ đầυ vào bên trong da^ʍ huyệt, Kiều Văn cho là hắn còn muốn đến pháo lần hai, lập tức liền trợn to hai mắt.
Nhìn thấy thầy Kiều trợn mắt nhìn mình trong gương, Từ Chính Dương nhất thời cảm thấy tâm can run rẩy, chân có chút như nhũn ra, lập tức giải thích: “Hiểu lầm hiểu lầm, là không cẩn thận đâm vào, anh không muốn làm lần hai, bớt giận, bớt giận a!”
Nói xong, hắn vội vàng đem đại qυყ đầυ rút ra, ôm Kiều Văn đi tới dưới vòi hoa sen cùng nhau tắm.
Làʍ t̠ìиɦ xong, Từ Chính Dương sẽ không để Kiều Văn làm gì, ôm hắn tắm rửa, ôm hắn sấy khô tóc, ôm hắn đánh răng, cuối cùng ôm hắn lên giường ngủ, thầy Kiều tuy rằng eo mỏi chân run, thế nhưng cũng không chịu được bị xem là người tàn tật mà đối xử, đưa ra kháng nghị, cuối cùng đương nhiên là bị Từ Chính Dương bác bỏ, luận về khí lực, thầy Kiều căn bản không phải là đối thủ của người ta, chỉ có thể làm bé ngoan bị người ta ôm chặt.
Kiều Văn thật sự là mệt đến liệt người, vừa dính vào gối liền chìm vào ngủ say, Từ Chính Dương rất muốn bò lên giường ôm vợ ngủ cùng, nhưng mà hiện thực rất tàn nhẫn, giường đơn căn bản ngủ không đủ hai người, vì vậy hắn vẫn chỉ có thể nhận mệnh đi ngủ sô pha.
Đêm đó, Từ Chính Dương cùng Kiều Văn đều làm mộng đẹp.
Đêm đó, ý đồ cưỡиɠ ɖâʍ chưa thành của Hạ Quân, đang trải qua cơn ác mộng đáng sợ nhất trong cuộc đời hắn, đáng sợ hơn là, cơn ác mộng này cũng chỉ là mới vừa bắt đầu.