“A ô...” Đột nhiên bị dị vật xâm lấn, Mộc Tín Xa vẫn không thể chịu nổi, ngay từ đầu tiến vào luôn đau a…
Anh Dạ Mạc cẩn thận đem ngón tay tham nhập bên trong, hơn nữa chỉnh ngón tay chưa tiến vào hẳn đã lui ra, giảo lộng lặp đi lặp lại động tác, hy vọng người dưới thân có thể nhanh chóng thích ứng dị vật..
Dựa vào lần trước Mộc Tín Xa chỉ vì hắn làm trơn bằng một ngón tay,Anh Dạ Mạc quyết định giúp y làm trơn triệt để, chậm rãi gia tăng từng ngón tay tiến vào.
“Ha a a... Ô...” Mộc Tín Xa muốn bảo bỏ ra,nhưng loại đau này y có thể chống đỡ.
Chính là, Mộc Tín Xa cảm thấy sắp nhịn không nổi, tuy biết Anh Dạ Mạc muốn vì y làm trơn, nhưng y sợ nếu còn như vậy sẽ chịu không được sẽ bắn ra trước.
Y muốn Anh Dạ Mạc trực tiếp đi vào.
“Ha... Dạ Mạc... Đừng lộng... Ân... Trực tiếp cho em đi... A... Mau cho em...” Mộc Tín Xa cầm tay hắn nói.
Ngẩng đầu nhìn sắc mặt Mộc Tín Xa, Anh Dạ Mạc đại khái hiểu ý của y, suy nghĩ một chút, hắn vẫn giải khai khố hạ, thả ra cự vật giơ cao.
Tiểu phân thân của hắn đã sớm sưng đến không tưởng được, tùy thời có thể thượng trường.
Anh Dạ Mạc đưa mông y đến gần phân thân của mình, cầm bộ vị để trước mật huyệt chậm rãi đâm vào.
“A... A...!”
Anh Dạ Mạc đang tiến vào trong cơ thể y, Mộc Tín Xa cảm thấy rất đau, nhưng cắn môi tận lực nhịn xuống.
Rất nhanh, thân thể Mộc Tín Xa từng bước thích nghi, không lập tức đem phân thân Anh Dạ Mạc ăn vào, mà mở miệng muốn Anh Dạ Mạc động.
“A... Mau động... Dạ Mạc... Làm cho em thoải mái... Ô a...”
Anh Dạ Mạc nâng cánh mông khéo léo đáng yêu của y lên, bắt đầu đâm vào tiến ra, lúc đầu bởi vì khẩn trương vào bên trong cho nên hắn không dám quá mức dùng sức, thẳng đến khi cảm giác không rõ kia chậm rãi thối lui, hắn mới bắt đầu yên tâm lao tới.
Cưỡi ở trên người y làm, cảm giác so với lần trước bị động cùng Mộc Tín Xa làm còn thoải mái hơn rất nhiều, lần này quyền chủ động trong tay hắn, hắn muốn dụng lực hoặc nhanh hơn, đều do hắn quyết định.
Anh Dạ Mạc một tay nâng mông y tiến vào, một tay hướng dưới khố y, bịt chặt lỗ nhỏ trên phân thân không cho y bắn ra.
“A... A... A... A... A......”
Bị kɧoáı ©ảʍ che kín toàn thân, tùy Anh Dạ Mạc ở trên người mơn trớn một lần, cũng kêu một lần, bởi vì y rất thư thái, thoải mái đến hoàn toàn không muốn giấu diếm...
“Dạ Mạc nhanh... Em muốn bắn... Anh nhanh lên... A a... Buông ra...”
Mộc Tín Xa cũng muốn nhẫn nại lâu hơn, thân thủ y bắt lấy tay Anh Dạ Mạc nắm phân thân mình, muốn hắn nhanh bỏ ra, y chịu đến khổ sở, thật sự nhịn không được.
Anh Dạ Mạc vẫn không giải khai tay mình ra, vẫn kìm lại lại nói không cho y giải thoát,dùng thêm tốc độ mãnh liệt ở trong thân thể y ra vào, làm cho bản thân nhanh đạt tới cao trào.
“Tín Xa... Anh muốn bắn...”
Tốc độ lại nhanh hơn chút nữa, hắn cuối cùng buông tay cầm phân thân y ra, hai tay chuyên tâm đỡ mông y, dùng sức tiến vào.
“A... Đến đây đi... Đều bắn cho em... Ha...” Mộc Tín Xa mời hắn cùng y cùng nhau phát tiết.
Thân thể Anh Dạ Mạc khẩn trương, đem du͙© vọиɠ nóng như lửa toàn bộ bắn vào trong người Mộc Tín Xa, y cũng cảm giác được trong nháy mắt Anh Dạ Mạc đạt được cao trào, an tâm phát tiết du͙© vọиɠ nhẫn chịu đã lâu.
Sau khi phát tiết, Anh Dạ Mạc chậm rãi đem phân thân rút ra khỏi người y, thuận tay đem y ngồi trên đùi mình, cúi đầu hôn hôn cái miệng nhỏ nhắn của y.
“Tín Xa... Ngươi quá tuyệt vời...” Anh Dạ Mạc nhịn không được khen y. Mặc kệ là thân thể hay là phản ứng của y, đều làm cho hắn cảm thấy thật thoải mái.
“Của anh lớn... Dạ Mạc... Thật thoải mái...” Mộc TínXxa bên hấp khí bên khen hắn.
Hai người cùng nhau thở nhẹ.
“Phần quả này em vừa lòng không?” Hôn hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của y, Anh Dạ Mạc hỏi Mộc Tín Xa.
“Quá vẹn toàn ý...” Mộc Tín Xa cũng hôn hắn một chút xem như chứng tỏ.
Y sao lại không hài lòng? Anh Dạ Mạc có thể ở cùng sinh nhật của y hôm nay, khiến trong nháy mắt quên đi đoạn thống khổ kia, thật sự so với cái gì đều khiến y thỏa mãn.
Sau khi tẩy qua, hai người rúc vào trên giường, Mộc Tín Xa tựa vào lòng hắn, Anh Dạ Mạc còn là vòng qua thắt lưng y, ôm lấy phần bụng không tì vết.
Mộc Tín Xa có một nghi hoặc rất muốn hỏi hắn, vừa nãy, Anh Dạ Mạc vẫn mặc áo cùng y làm, y thật sự không biết, vì sao Anh Dạ Mạc phải như vậy?
Rốt cuộc là bí mật gì không thể cho ai biết? Chẳng lẽ... Dáng người hắn không tốt? Nhưng hắn thoạt nhìn là người có vận động a, hơn nữa lấy chiều cao cùng dáng người của hắn mà xem,hẳn không đến nỗi kém?
“Dạ Mạc, em có thể hỏi anh một vấn đề không?” Mộc Tín Xa vẫn quyết định mở miệng hỏi.
“Ân? Hỏi đi.”
“Anh... Vì sao không muốn cởϊ áσ...?” Y thật cẩn thận hỏi, không biết Anh Dạ Mạc có thể vì vấn đề này mà giận y.
Anh Dạ Mạc rõ ràng vì câu hỏi này sợ run một chút, cũng trầm mặc một đoạn thời gian.
“Kỳ thật ta... Từng bị thương... Có vết sẹo ở...” Anh Dạ Mạc nói.
Hắn cũng không biết hắn xảy ra chuyện gì,trước kia hắn tuyệt đối không có khả năng cho người khác biết chuyện này, cũng không hoàn toàn bởi vì tự ti, mà nghĩ đến sẽ phải giải thích vết sẹo kia khiến hắn trở nên phiền não, hơn nữa hắn cũng không phải người am hiểu nói dối cho có lệ, cho nên hắn không muốn cho người ta biết việc này.
Nhưng hiện giờ, hắn cảm thấy nếu đối tượng là Mộc Tín Xa, dường như có thể...
“Vết sẹo...? Ngươi do gì mà bị thương...? Rất nghiêm trọng...?” Mộc Tín Xa ngẩng đầu nhìn nhìn hắn.
“Đều là chuyện quá khứ...”
Hít sâu một hơi, Anh Dạ Mạc đối y chậm rãi nói ra, chính là cha mẹ vì bảo hộ hắn mà chết, cùng với lí do bị thương và may mắn sống sót, tiếp theo được Lí Khiêm thu dưỡng vào Anh gia.
Mộc Tín Xa nghe hắn nói đoạn quá khứ kia, tuy có thể tưởng tượng tình cảnh lúc đó, tâm lí cũng hung hăng đau đớn theo, lại nhìn khuôn mặt Anh Dạ Mạc trở nên càng ngày càng thống khổ, y nhịn không được đành ngăn hắn nói tiếp.
“Đủ rồi... Dạ Mạc...” Mộc Tín Xa xoay người ôm chặt hắn, đối hắn lắc đầu, muốn hắn không cần nói tiếp.