Nữ Quan Vận Sự

Chương 156: Lương y khó cầu

Ninh Phi Nhiên khẽ cười nói: "Là hạ quan đường đột, Cố đại nhân chớ tức giận."

Cố Khinh Âm liếc hắn một cái, ổn định cảm xúc, biết tiếp tục so đo với hắn cũng không có ý nghĩa gì. Nàng hòa hoãn, nói: "Ninh thái y, nếu ngươi thật sự có bản lĩnh, bản quan muốn hỏi bệnh này của bản quan có chữa khỏi được không?"

"Cố đại nhân chớ kɧıêυ ҡɧí©ɧ hạ quan, đừng nói đại phu tầm thường, đến thái y trong Thái y viện có được mấy người có thể tìm ra được nguồn gốc của bệnh rồi đưa ra phương pháp trị liệu thích hợp?" Giọng nói của Ninh Phi Nhiên du dương, êm dịu như ôn tuyền, nhưng lại khiến Cố Khinh Âm lạnh lòng.

"Ý của Ninh thái y là, ngươi cũng không có biện pháp chữa trị?" Dù nàng không ôm nhiều hy vọng, nhưng nghe hắn nói như vậy vẫn không khỏi thất vọng.

Ninh Phi Nhiên nhìn nàng, không đáp mà hỏi ngược lại, "Cố đại nhân, có thể trả lời hạ quan mấy vấn đề được không?"

Cố Khinh Âm hơi nghi hoặc, nhưng vẫn gật đầu.

"Cố đại nhân có từng uống loại thuốc nào trường kỳ không?"

"Chưa từng."

Ninh Phi Nhiên nhíu mi, tiếp tục hỏi: "Vậy Cố đại nhân có từng bị thương nặng, thậm chí suýt chút chết?"

Trong lòng Cố Khinh Âm càng nghi hoặc, nhưng vẫn cố gắng nhớ lại, lẩm bẩm nói: "Từng bị ám sát một lần, trừ lúc ấy cảm thấy thân thể có hơi kỳ lạ, nhưng không bị thương chỗ nào, chỉ sợ bóng sợ gió mấy hôm."

Ninh Phi Nhiên như bắt được cái gì, trong mắt hiện lên ánh sáng, nói: "Sao lại cảm thất thân thể kỳ lạ, Cố đại nhân có thể nói tỉ mỉ chút không."

Cố Khinh Âm thấy vẻ mặt hắn thay đổi, liền chậm rãi nói ra cảm giác lúc ấy, chỉ lược bớt phần thân thể mẫn cảm dị thường.

Ninh Phi Nhiên nghe xong, trầm tư rất lâu, không nói chuyện với nàng. Cả căn phòng rơi vào tĩnh lặng.

Cố Khinh Âm không yên tâm, hỏi hắn: "Ninh thái y, sao bản quan lại mắc bệnh này, nếu đã ngươi có đáp án, cứ nói thẳng đừng ngại."

Ninh Phi Nhiên liếc nhìn nàng một cái, nhẹ nhàng lắc đầu, "Cố đại nhân, hạ quan ngu dốt, hiện nay còn chưa tìm ra đáp án. Nhưng chứng bệnh này hơi quái dị, khó có khả năng trừ tận gốc. Chắc Cố đại nhân cũng đã dự liệu được rồi, nhưng không cần quá lo lắng."

Cố Khinh Âm suy tư một lát, không nói gì nữa.

Sau đó, Ninh Phi Nhiên lấy túi xuân lộ trong hòm thuốc, đôi mắt trong trẻo nhìn Cố Khinh Âm, "Đại nhân, hạ quan nghĩ, chắc chắn ngài lại không có túi xuân lộ, lần này đặc biệt mang cái mới tới cho ngài." Nói xong, hắn đưa tay chọc vào chăn gấm đang phủ trân người Cố Khinh Âm.

Cố Khinh Âm nhảy dựng lên, lấy tay bảo vệ, gấp gạp nói: "Ngươi, không cần ngươi, ta tự làm."

Ánh mắt Ninh Phi Nhiên lưu luyến trên chăn gấm t một hồi, bên môi thoáng ý cười, nói: "Cố đại nhân cẩn thận chút, da thịt nơi đó rất non mềm." Nói xong, hắn đưa túi xuân lộ cho nàng.

Mặt Cố Khinh Âm nóng bừng, giật lấy túi xuân lộ, cắn răng nói: "Thân thể là của bản quan, Ninh thái y không cần quá lo lắng như thế."

"Hạ quan chỉ có ý tốt, Cố đại nhân chớ đa tâm."

Ninh Phi Nhiên tươi cười.

"Bản quan hơi mệt." Cố Khinh Âm không muốn chấp nhặt với hắn, không muốn tiếp chuyện hắn nữa, "Làm phiền Ninh thái y đến đây một chuyến, không bằng ngươi thuận tiện viết lại đơn thuốc tránh thai, xin đa tạ."

Nàng không nhìn hắn, chỉ nhẹ nhàng nhắm mắt lại, nghe động tĩnh bên cạnh.

Bên tai nàng vang lên giọng nói dễ nghe của Ninh Phi Nhiên, "Hạ quan biết Cố đại nhân không thích nghe, nhưng hạ quan xin khẳng định mấy vị thuốc tránh thai đều mang tính đại hàn, với thể chất của Cố đại nhân mà còn uống mấy thứ này thời gian dài, đừng nói là mang thai, mà còn phá hỏng luôn thân thể. Xin thứ cho hạ quan bất lực, không thể kê đơn cho đại nhân."

"Ngươi..." Cố Khinh Âm bỗng dưng mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn hắn, trong lòng nhất thời ngũ vị tạp trần.

Ninh Phi Nhiên đã đeo hòm thuốc, nói: "Nếu Cố đại nhân nếu thực sự không thương tiếc cho thân thể mình, thì cứ thỉnh cao minh khác."

Cố Khinh Âm thấy hắn phải đi, bèn nóng nảy, nhẹ giọng hỏi: "Vậy có biện pháp tránh thai nào khác không?" Nàng rất sợ, hiện nay nàng cùng quan hệ với ba người đó, nếu có thai, nàng không dám nghĩ tiếp nữa.

"Có, hơn nữa rất đơn giản, chỉ cần Cố đại nhân tĩnh dưỡng

là được."

"Ninh Phi Nhiên, ngươi có ý gì?!" Cố Khinh Âm ngồi thẳng dậy, thẹn quá thành giận hỏi vặn lại.

"Đại nhân hiểu rất rõ ý của hạ quan mà. Hoặc là, nếu đại nhân đồng ý, mỗi tháng hạ quan sẽ giúp đỡ đại nhân tính toán, tránh thời gian mang thai khi sinh hoạt vợ chồng, đây cũng là một biện pháp." Hắn mỉm cười nói xong rồi xoay người rời đi