Hai tay của hắn nắm vòng eo mảnh khảnh của nàng, va chạm vừa sâu vừa nặng, mỗi lần tiến vào đều muốn đâm đến trong chỗ sâu nhất, âm đ*o bị tách ra, ép thừa nhận qυყ đầυ cực đại chà đạp, mỗi lần rút ra đều kéo theo mị thịt, nước bắn tung tóe. Tiếng khóc của nàng chẳng mảy may ảnh hưởng đến hắn, thắt lưng mạnh mẽ hữu lực của hắn vẫn nhanh nhẹn đong đưa để qυყ đầυ nhiều lần đều chọc đến miệng tử ©υиɠ, khiến toàn thân nàng run rẩy, mềm nhũn.
"A... A... A..." Kɧoáı ©ảʍ dời núi lấp biển, nàng khàn khàn khẽ gọi, hai bầu ngực tròn đầy đu đưa theo tiết tấu của hắn, diễm sắc mị hoặc.
Toàn thân Cố Khinh Âm như rơi vào vũng bùn, tất cả cảm quan đều tập trung vào trận giao hoan. Ngón tay thon dài của hắn đỡ lấy thắt lưng nàng, đầu lưỡi nóng ấm của hắn mυ'ŧ lấy vành tai nàng, gậy th*t to lớn thô dài rong ruổi trong cơ thể nàng, Tất cả đều khiến nàng trầm luân, hãm sâu trong tình triều, muốn ngừng mà không được.
Mỗi lần hắn cường thế xỏ xuyên qua âm đ*o của nàng đều bị mở rộng, mỗi điểm đều trở nên cực kì mẫn cảm, cắn chặt lấy cây gậy của hắn. Rốt cục, khi qυყ đầυ bóng nhoáng kia nghiền mạnh một cái, tiểu huyệt co rút lại kịch liệt, dòng d*m thủy trào ra tưới ướt đẫm cây gậy của hắn.
"A... A a a... Đến... A..." Nàng thét chói tai trong cơn kɧoáı ©ảʍ, toàn bộ mật viên và vùng bụng đều co rút mãnh liệt, giống như có một ngọn lửa lớn nhanh chóng xâm nhập cảm quan tri giác toàn thân nàng.
Trong cơn run rẩy, nàng cảm giác tính khí thô dài lui ra ngoài, d*m thủy không khống chế được nữa trào hết ra ngoài. Rốt cuộc hai tay nàng cũng không chống đỡ được nữa, đành để thân thể trần trụi trượt xuống, nằm bên mép giường thở hổn hển.
Eo nàng nhanh chóng bị Ngụy Lãnh Nghiêu nâng lên, hắn để nàng nằm ngửa trên giường, đùi vì quá mỏi mà không thể khép lại, rộng mở trước mắt hắn, hai mắt nàng đẫm lệ mờ mịt. Dáng vẻ mị hoặc của nàng bày rõ mồn một trong đôi mắt u lam của hắn.
Dưới ánh nến mờ nhạt, ngũ quan của hắn càng thêm sắc nét, dung mạo vốn băng lãnh liếʍ màu tìиɧ ɖu͙©. Hắn rất gần nàng, chóp mũi của hai người gần như chạm vào nhau, nàng có thể ngửi được hương rượu thoang thoảng trong miệng hắn.
Ngụy Lãnh Nghiêu chưa bao giờ nghĩ tới lại có lúc mình không nhịn được mà đè một tỳ nữ dưới thân. Sau khi trúng độc, hắn căm thù đến tận xương tuỷ những nữ nhân nịnh nọt lấy lòng, cố ý quyến rũ hắn, hắn coi thường không thèm chạm vào họ, tình nguyện đau khổ chịu đựng du͙© vọиɠ. Mị xuân phong đã được giải, tối nay hắn nhất thời hưng, uống hai ly rượu, không nghĩ tới nửa canh giờ sau trong cơ thể khô nóng không chịu nổi, còn khó kìm nén hơn cả ngày trước, sau đó... hắn nhìn thấy nàng.
Hắn đã gặp rất nhiều những nữ nhân cố gắng quyến rũ hắn, không thì cũng a dua, lấy lòng
cố ý làm ra vẻ. Chỉ có nàng là luôn bình tĩnh, thậm chí còn có cố xa cách, trong khoảnh khắc đó dục niệm của hắn trỗi dậy...
"Không cần... Tướng quân, nô tỳ chịu không nổi..." Nàng nằm dưới thân hắn thở gấp, uyển chuyển cầu xin tha thứ.
Du͙© vọиɠ của hắn vẫn cứng rắn như sắt, sao có thể dừng tay? Hắn nhìn nàng, nâng hai chân nàng lên, mở rộng thành hình chữ m, gậy th*t ma sát hai lần ở miệng huyệt lầy lội, rồi lại xỏ xuyên qua thân thể nàng.
"Nha... A a..." Nàng vẫn còn trong dư vị cao trào, tiểu huyệt còn đang co rút, thân thể cực kỳ mẫn cảm lại bị hắn hung hăng cắm vào như vậy, mị thịt lập tức ép vào, siết chặt lấy thân gậy, khiến nàng thiếu chút nữa lại lêи đỉиɦ.
Hắn dùng đôi mắt u lam thâm thúy nhìn nàng, nhìn nàng cuồng loạn lắc đầu, tóc đen vũ động giống như tảo biển, gương mặt nhỏ nhắn quyến rũ sinh động, mị nhãn như tơ, hai bầu vυ' đầy đặn nõn nà không ngừng đu đưa. Thần sắc của hắn vẫn chẳng chút thay đổi, nhưng dưới thân lại càng trướng căng hơn vài phần, đỉnh mạnh vào tiểu huyệt của nàng như mưa rền gió dữ.
Thân thể Cố Khinh Âm bị vần vò đến mức như muốn tan ra, cái miệng nhỏ nhắn vô thức rêи ɾỉ, mà không biết thanh âm này giống như loại thúc giục tình với nam nhân, khiến hắn càng dũng mãnh thẳng tiến.
Cũng không biết đã ân ái bao lâu, miệng huyệt của nàng dường như hoàn toàn tê rần, tiếng thở dốc của nam nhân dần dần ồ ồ, dung mạo lạnh lùng rốt cục cũng có chút rung động. Hắn kìm lòng không đậu cúi người xuống đặt một nụ hôn nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước lên khóe mắt đong đầy nước mắt của nàng.
Đồng thời, qυყ đầυ to lớn của hắn cũng phá mở miệng tử ©υиɠ của nàng, khiến nàng run rẩy thét chói tai, nghênh đón cao trào mãnh liệt.
Thân thể của nàng nâng lên cao, miệng thở dồn dập, đệm giường dưới thân nàng như muốn rách toạc, nàng hoàn toàn không thấy rõ cảnh tượng trước mắt.
Hắn thở dốc bên gáy nàng, mυ'ŧ lấy lỗ tai khéo léo của nàng, cúi đầu nói: "Nàng mυ'ŧ thật nhanh..."