Nữ Quan Vận Sự

Chương 82: Nửa đêm mê tình 2

Hàn Cẩm Khanh tận lực áp chế tiếng thở dốc, cố găng kìm chế động tác của mình. Trong tiểu huyệt vừa nóng vừa ẩm ướt, mị thịt tầng tầng lớp lớp nhanh chóng ghì chặt gậy th*t của hắn, cứ mấp máy giống trăm ngàn cái miệng mυ'ŧ thân gậy của hắn vào, sảng khoái đến mức hắn phải rên lên, thiếu chút nữa tiết ra, trên sống mũi thẳng đã rịn mồ hôi.

Hắn khẽ kéo eo nhỏ của Cố Khinh Âm qua, trước khi nàng chưa hoàn toàn thả lỏng, hắn cực lực kìm nén suy nghĩ muốn hung hăng xuyên qua thân thể nàng.

Cố Khinh Âm có cảm giác thỏa mãn khi được lấp đầy, gậy th*t cắm vào vừa dài vừa thô, tách con đường nhỏ bên trong, để qυყ đầυ đâm đến chỗ sâu nhất trong hoa tâm. Cảm giác mãnh liệt khiến tiểu huyệt của nàng không tự chủ được co rút lại, muốn càng nhiều hơn.

Nàng hơi bất mãn khi đối phương đột nhiên đình chỉ động tác, bèn chủ động nâng mông lên, vô ý thức đong đưa.

"Ân... Cho tôi... Ưʍ..." Cố Khinh Âm rêи ɾỉ, thanh âm mềm mại ngân nga, như cào nhẹ lên trái tim Hàn Cẩm Khanh.

Mắt phượng của Hàn Cẩm Khanh trầm xuống, nhanh chóng rút chọc, khiến thân thể nàng run lên, "Cho nàng, vật nhỏ dâʍ đãиɠ." Hắn dùng đầu lưỡi liếʍ mυ'ŧ vành tai mẫn cảm của nàng, khiến nàng nhẹ ngâm.

Cảm giác được thân thể nàng bắt đầu thả lỏng, Hàn Cẩm Khanh không chịu nổi nữa, lập tức đẩy nhanh động tác, nâng một chân nàng lên, phần eo phát lực, ra sức rút chọc, mỗi lần đều thẳng đến hoa tâm để qυყ đầυ chạm đến miệng tử ©υиɠ, rồi lại rút ra chỉ chừa qυყ đầυ lại miệng huyệt. Lúc gậy th*t rút ra kéo theo cả mị thịt đỏ tươi và dâʍ ɖị©ɧ dấp dính.

"A... Ha... A..." gậy th*t vừa cứng lại nóng, hung hăng ra vào trong mị huyệt, Cố Khinh Âm nhịn không được kêu lên, dù vẫn đang ngủ say, ý thức không rõ ràng, nhưng trong đêm tối lại thêm thể nghiệm mất hồn. Mới chỉ bị chọc một lúc mà dưới thân nàng đã giàn giụa d*m thủy, dính hết lên nơi ân ái của hai người.

"Lúc này thì đúng là ngoan ngoãn nghe lời." Hàn Cẩm Khanh cười, mυ'ŧ lấy vành tai khéo léo của nàng, rồi lại lướt xuống cắn gáy nàng, bàn tay đùa bỡn nhũ hoa của nàng. "Hai đóa hồng mai này cũng thật là dâʍ đãиɠ mà." Con ngươi đen của hắn lóe lên tia sáng kỳ dị trong đêm tối. Nói xong, hắn lại cúi đầu cắn mạnh lên bầu ngực trái của nàng.

gậy th*t lớn hung hăng ra vào trong mị huyệt, tai và cần cổ thon dài mẫn cảm bị hắn mơn trớn, nhũ hoa thì bị đùa bỡn, thân thể Cố Khinh Âm thân nóng như bi bỏng. Mị thịt nhanh chóng co rút, đè ép gậy th*t đang không ngừng chuyển động, trong tiểu huyệt không ngừng chảy ra d*m thủy, tất cả đều dính trên gậy th*t thô dài.

Hàn Cẩm Khanh nghỉ ngơi một lát để hồi sức, du͙© vọиɠ một khi bị khơi mào thì kinh khủng như dời núi lấp biển. Mắt phượng hơi hơi nheo lại, mái tóc mượt như nhung tán loạn, khiến hắn thêm vài phần mị hoặc. Mỗi lần hắn đều rút ra hết rồi lại hung hăng đâm vào, cứ lặp đi lặp lại như vậy khiến Cố Khinh Âm muốn ngừng mà không được.

Cố Khinh Âm bị chọc đến mức cả người run rẩy, bụng bủn rủn, ôm chặt lấy người phía trước, phát ra những tiếng rêи ɾỉ vô thức.

Ý thức chìm nổi, nàng có cảm giác mình như ngồi trên mây, đám mây phiêu đãng nơi chân trời, mang nàng lên cao rồi lại xuống thấp. Có khi xóc nảy mạnh, làm nàng không thở nổi, có khi bằng phẳng dễ chịu, khiến nàng sảng khoái bủn rủn chân tay.

Nàng biết mình đã bị người khác nắm trọn trong tay, nhưng lại hoàn toàn sa vào trong đó, không thể thoát được.

Tiểu huyệt bị chà đạp vừa trướng vừa ngứa, hoa hạt mẫn cảm bị nghiền ép liên tục, kɧoáı ©ảʍ chồng chất cũng đến lúc bùng nổ. Cố Khinh Âm nắm chặt chăn gấm, hàm răng cắn đôi môi đỏ mọng, cơ thể run lên từng hồi, khát vọng đến cực hạn, phía trước như giăng sương mù, nàng cảm giác mình sắp hít thở không thông, mũi chân không kìm được căng lên.

Hàn Cẩm Khanh cảm nhận được biến hóa trong cơ thể nàng, biết nàng sắp lêи đỉиɦ. Hắn cười tà tứ, một lần nữa đi sâu vào cơ thể nàng rồi nhanh chóng rút ra, mang theo một lượng lớn chất lỏng, dọc theo thân gậy thô dài chảy xuống chăn nệm.

"... Đừng đi... Mau, cho tôi..." Cố Khinh Âm chỉ cảm thấy thân thể bỗng nhiên trống rỗng, cơn ngúa trong tiểu huyệt ngứa ép nàng phát điên, khát vọng tra tấn nàng. Lúc này nàng cũng tỉnh ngủ.

Tất nhiên Hàn Cẩm Khanh sẽ không bỏ qua cho nàng như vậy. Hắn xoay người đè lên người nàng, cởϊ qυầи áo trên người ném đi, cũng vứt chăn gấm sang bên cạnh, thắt lưng trầm xuống, gậy th*t lại xông vào trong tiểu huyệt dâʍ đãиɠ.