Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1245: Vì sao?

Editor:Thanh Thủy

“Ý của anh là...” Trong nháy mắt Trương Thục Dao có phần hiểu ra, nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn kích động nói: “Trước khi phát sinh sự cố có người liền đυ.ng qua khí than?!”

Lãnh Mặc Hàn nhìn về phía Trương Thục Dao, nhanh chóng nói: “Tôi không thể nói trước được, khí than này rốt cuộc là có trong chuyện lần này không! Bởi vì khí than bị phá hư, vì sao có thể như vậy, cũng có thể là do nhân tố tự nhiên ảnh hưởng! Giả sử như bộ phận giám sát khí than không kiểm soát được, có lẽ từ phần còn lại ở đường ống làm cho hỏa hoạn! Thế nhưng chỉ cần điều tra nguyên nhân khách quan khí than bị buông lỏng, là có thể tìm ra vụ Đường chủ tịch và căn cứ chuyện phóng hỏa chính xác không có quan hệ!”

Trương Thục Dao nghe lời này, tức giận nhìn Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng nói: “Bây giờ chúng ta lập tức điều tra bộ phận giám sát có liên quan đến khí than từ mười hai năm trước! Bởi vì hồ sơ liên quan đến việc giám sát đường ống khí than, chính phủ nhất định sẽ có ghi lại! Sau đó, trước khi chúng ta tìm hiểu vụ phóng hỏa, cần triệu tập tất cả những người bị tình nghi trong nhà bếp!”

Lãnh Mặc Hàn nhìn Trương Thục Dao gật đầu!!

Uyển Thanh vội vàng đứng lên, đôi mắt dường như nhìn thấu tình cảnh phương xa, yếu ớt nói: “Hiện tại chúng ta gần như có thể kết luận sơ bộ, Đường chủ tịch và vụ án phóng hỏa không có quan hệ gì với nhau! Như vậy chúng ta có thể bắt đầu đặt giả thiết chuyện thứ hai, rốt cuộc ai ở phía ngoài phòng bếp phóng hỏa? Là ai làm cho phòng bếp sang trọng phải đóng cửa!! Bởi vì lúc đó nguyên liệu nấu ăn chính xảy ra vấn đề, mà phòng thu mua tùy thời sẽ tới nghiệm chứng về nguyên liệu nấu ăn, như vậy Đường chủ tịch tuyệt đối không có khả năng đóng cửa nhị trọng môn! Thật ra là ai? Là ai?”

Cô nói xong hai câu cuối cùng, sau đó nhìn về phía Thanh Bình và Mỹ Linh...

Thanh Bình và Mỹ Linh tay vẫn còn đang nhanh chóng thao tác trên bàn phím, bắt đầu giải mã từng chút từng chút một, lúc này mới giải đến trong mắt độ kim hồi lan. Nếu như biết trong mắt của anh có hai người, liền phải đem tư liệu ngày mọi người ra vào khách sạn chứng minh, nhập tiến trình tin tức khả năng này có thể tốn mất một thời gian!!

Lãnh Mặc Hàn ngồi trên sô pha, nhìn các cô bận rộn như thế, lúc này mới chú ý đến ánh sáng ngoài cửa sổ sát đất chiếu vào tấm rèm cửa một màu trắng bóng. Anh nhớ tới đêm qua đã đáp ứng Trang Hạo Nhiên sáng nay cho anh ta kết quả. Lãnh Mặc Hàn mệt mỏi lấy điện thoại ra, bấm số của Trang Hạo Nhiên, lấy kinh nghiệm nhiều năm phá án của bản thân, kể sơ bộ ngoại trừ việc Đường Chí Long là thủ phạm trong vụ án phóng hỏa, đơn giản là một chút công đạo, nghe nói Hạo Nhiên muốn đi trước nhìn một người, anh liền tạm thời cúp điện thoại, một lần nữa cầm lên toàn bộ tư liệu bên trong khách sạn, còn có phía sau vụ án phóng hỏa, lại nhanh chóng xem lướt qua, không nguyện ý buông tha một điểm tung tích...

Uyển Thanh tiếp tục điều tra danh tính của mười hai người chết trước khi mất tung tích, bao gồm ảnh chụp kỷ niệm của bọn họ. Cô thong thả xem lướt qua đến một đầu bếp mười tám tuổi, miệng mỉm cười đứng ở vườn hoa khách sạn, mặc đồng phục đầu bếp, hai tay ôm vai chụp ảnh. Dường như đang chúc mừng cho chính mình sau phần làm việc thứ nhất, vẫn còn vui sướиɠ, Uyển Thanh hơi tiếc nuối, bất đắc dĩ nhìn về phía người thanh niên đang đứng ở giữa kia, môi nở nu cười. Cô vừa thả tấm hình xuống, nhưng lập tức đôi mắt trở nên sắc bén!

Trong lúc này, Lãnh Mặc Hàn cũng lật xem đến một góc của hiện trường vụ án phóng hỏa, đôi mắt anh lập tức sáng lên,l*иg ngực đập thình thịch!

Trương Thục Dao vừa muốn đứng lên, lấy ly sữa uống, lại nhìn thấy gương mặt hai người này đồng thời thể hiện biểu tình kỳ quái, liền nghi ngờ hỏi: “Tôi nói...Vẻ mặt của hai người vậy là sao? Đã phát hiện ra cái gì mới à?”

Uyển Thanh nhanh chóng đi về phía trước cầm máy tính xách tay lên, dùng tay phóng to vị trí một gốc cây tùng thấp phía sau chỗ đầu bếp đứng. Ngay lập tức phát hiện một bóng dáng màu trắng, cô nhìn chặt thân ảnh màu trắng kia, mắt một mí, lập tức nhớ lại tài liệu mà lúc đó cảnh sát cung cấp, tuy không thể chứng thực bóng dáng màu trắng kia, rốt cuộc là sự phản chiếu ánh sang hay là một bóng dáng màu trắng... Nhưng bởi vì lúc đó phòng bếp có hai đầu bếp trẻ tuổi, đều tầm mười tám tuổi, cho nên cảnh sát liền suy đoán thân ảnh kia có thể là một đầu bếp trong số đó! Bởi vì trước khi xảy ra vụ án phóng hỏa gần như cũng không có người khác xuất hiện trong bếp!

Lúc này, Lãnh Mặc Hàn, cầm hình ảnh của vụ án phóng hỏa giơ lên, hơi nghi hoặc đưa mắt, nhìn về phía khói bay ra từ góc tường. Anh nghi ngờ, lên tiếng hỏi: “Vì sao... Vì sao lúc trước không có báo cáo chứng cứ này?”

“ Báo cáo chứng cứ gì?” Trương Thục Dao nghi ngờ nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn kinh ngạc hỏi!!

Uyển Thanh tay cũng tạm thời thả xuống, ngẩng đầu nghi ngờ nhìn về phía anh trai, hỏi; “Anh! Anh nhìn thấy gì sao?”

Lãnh Mặc Hàn tay cầm tấm hình này, hai mắt lóe ra tia sáng, nhìn chằm chằm thật lâu vào tấm hình, sau đó mới chậm rãi đem tấm hình đó thả xuống, đảo ngược hướng đối khí mà Mỹ Linh hết sức quen thuộc, chậm rãi hỏi: “Mỹ Linh!! Cô nói cho tôi biết!! Cho dù phòng bếp hỏa hoạn, nhưng cô có thể phân biệt được hay không, dụng cụ xông ra từ nơi này là cái gì?”

Mỹ Linh nghe lời này, liền dừng lại động tác trong tay, hơi ngẩng đầu nhìn về phía bên một lúc. Cô liếc mắt nhìn, liền nói: “Đây là camera chụp hình P26! Mười hai năm trước vừa mới ra, có thể ghi nhận không dây, thế nhưng khoảng cách nhất định phải gần!! Mười hai mét một vòng! Hơn nữa nó có một ưu điểm, là nhiệt độ cao!! Anh thấy đó, một chút khói đen bay ra, chính là sản phẩm đặc chế, có tác dụng điều hòa hết sức rõ ràng! Còn có, nó truyền đi hồi phóng là tức thời, so với camera của khách sạn bình thường phải chạy nhanh hơn!!”

Uyển Thanh nhìn tấm hình này, mau chóng nói: “Camera P26 này vô cùng có khả năng chụp được một ít hình ảnh quan trọng, thế nhưng camera này phản chiếu đường bộ thông tới hướng đó?”

Lãnh Mặc Hàn tức khắc cầm lên di động, gọi điện thoại cho Tô Lạc Hoành, nhanh chóng phân phó: “Lạc Hoành!! Cậu lập tức tra cho tôi một chút về bản đồ phân bố mạng lưới tín hiệu của Uy Tư Đinh từ mười hai năm trước!!”

“Hiện tại?” Tô Lạc Hoành trở lại bệnh viện, Đường Chí Long đã cấp cứu thành công, hai vị chủ tịch mời luật sư lấy lý do là Đường Chí Long mắc bệnh nặng, nên có thể phải tiến vào phòng VIP để được chăm sóc đặc biệt, Trang Hạo Nhiên cùng Đường Khả Hinh lo lắng làm bạn ở bên, anh trực tiếp lấy di động, nhanh chóng hỏi: “Thực sự rất gấp lắm sao?”

“Rất gấp!” Lãnh Mặc Hàn liền để điện thoại di động xuống, trong nháy mắt lại cầm lên tấm ảnh nhìn chăm chú!!

Uyển Thanh nhanh chóng đưa máy tính xách tay tới trước mặt anh trai, nhanh chóng nói: “Anh!! Anh xem một chút người đầu bếp phía sau trong tấm hình này!”

Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng cầm máy tính xách tay, kiểm tra đầu bếp này đứng ở trong hoa viên chụp ảnh, xác thực một bên cây tùng thấp có một bóng dáng màu trắng. Bằng trực giác của mình anh có dự cảm, thân ảnh ấy trốn đằng sau có chút không bình thường. Thế nhưng, trong nháy mắt Lãnh Mặc Hàn chú ý tới một điểm khác! Anh vươn tay chỉ hướng bụi cây tùng ngay tầng trệt khách sạn, chỗ đó có một thân ảnh màu hồng bạch, lập tức nói: “Em nhìn thấy chưa? Từ góc độ đối diện tầng trệt này, bóng người màu hồng bạch, rõ ràng chính là nhắm ngay vào thân ảnh màu trắng kia!! Em biết người đó!”

“Trời ạ!” Trương Thục Dao cũng đi qua đây, nhìn về phía tấm ảnh kia, nhịn không được cười rộ lên, nói: “Một khách sạn đẳng cấp 5 sao, sau khi biết được đây không phải là điều bình thường sao?”

Uyển Thanh lại trầm giọng dừng ở cây mộc tùng thấp phía sau bóng dáng màu trắng kia, yếu ớt nói: “Thế nhưng cô lại bỏ qua một điểm!”

“Cái gì?” Trương Thục Dao nhìn về phía Uyển Thanh hỏi.

Uyển Thanh chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Trương Thục Dao nói: “Sau cây mộc tùng thấp, chính là cửa lớn thông với phòng bếp trong vụ án phóng hỏa!!”

Trương Thục Dao nghe xong những lời này, mới mở to mắt, khẩn trương nhìn về phía bóng dáng đứng ở giữa ảnh chụp kia!!

“Cô hãy mau làm chuyện của mình đi!!” Lãnh Mặc Hàn nhìn về phía Trương Thục Dao nhanh chóng phân phó!!

Trương Thục Dao đành phải gật đầu, nặng nề thở dài, mới lần nữa ngồi trở lại vị trí, bắt đầu giở lại kết quả chính phủ kiểm tra đường ống khí than mười hai năm trước! Cô bắt đầu nhìn một phần báo cáo, đó là phần báo cáo chọn lọc của khách sạn trong một tháng. Tại đó, Thục Dao bắt đầu kiểm tra đơn báo cáo, thấy cô nhãn mạo kim tinh, ý nghĩ ảm đạm, đã đúng hai mươi bốn tiếng đồng hồ không có ăn cái gì!!

Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng nâng máy tính xách tay lên, tự mình động thủ sử dụng bản đồ mà Tô Lạc Hoành chế tạo vừa lập trình giải mã, bắt đầu phân giải hình mặt bên của người này...

Ngay lúc hoàng hôn, một chiếc máy vi tinh khác vang lên tiếng truyền tin báo cáo!!

Lãnh Mặc Hàn dừng lại động tác trong nháy mắt, để chuẩn bị tiếp nhận báo cáo kia...

“Đã tìm được!!” Đôi mắt Trương Thục Dao lóe lên, ngón tay dừng trên con trỏ bàn phím, nhẹ chuyển động phương hướng, nhìn Lãnh Mặc Hàn và Uyển Thanh, nói: “Báo cáo kiểm nghiệm này ở vụ án phóng hỏa vào tám giờ sáng ngày đó, tổng bộ công ty kiểm tra từ đường ống khí than cho đến phòng bếp cho thấy là có vấn đề!! Kết quả kiểm tra này là bên trong phòng bếp không có bất kỳ tình huống gì, thế nhưng ở phòng bếp ngoài bộ kèn, lại phát hiện thêm giá bát bị buông lỏng, đoán chừng là có người vì lý do nào đó mà làm ra. Thế nhưng việc kiểm kê đơn biểu hiện tại, đại tu lại và sau khi khôi phục, tất cả đều sử dụng bình thường! Thật không tồn tại đường ống khí than, công ty không có bất cứ trách nhiệm nào!”

Lãnh Mặc Hàn lại phóng to hình ảnh đơn kiểm tu, mau chóng nói: “Cô không nên nhìn mặt ngoài của sự việc như vậy!! Hãy mau chóng đi điều tra thân phận và bối cảnh của nhân viên kiểm chứng! Còn có người cùng anh ta ký tên lên văn kiện chủ yếu là ai!!

“Được!” Trương Thục Dao lập tức nghe phân phó của anh, nhanh chóng gõ bàn phím, bắt đầu điều tra cơ sở dữ liệu hắc đạo về thân phận của nhân viên kiểm chứng!!

Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng cúi người, chờ tiếp nhận bản đồ mạng lưới tín hiệu phân bố khách sạn mười hai năm trước mà Tô Lạc Hoành gửi đến, quả nhiên không ngoài dự đoán của anh, trong camera chính là phòng làm việc giám sát chuyên dụng của Đường Chí Long. Vì bình thường ông ta làm việc cẩn thận, mặc dù tin tưởng cấp dưới, nhưng nếu có các hoạt động lớn ở khách sạn, ví như tiếp đón lãnh đạo quốc gia, có lẽ khách sạn Xuân Trà tôn trọng đông đảo khách quý, camera đều phải hoạt động, chính mình phải làm rất nhiều việc, chú ý toàn bộ các tình huống bên trong phòng bếp!!!

“Vì sao?” Lãnh Mặc Hàn nhìn về phía phần tài liệu vừa tới tay này, kỳ quái hỏi: “Vì sao phần tài liệu này lúc trước không có?”