Editor: Chi Misaki
Phòng hội nghị!!
Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ, ban giám khảo, các phẩm rượu sư, các chuyên gia thẩm định rượu cùng nhau ngồi ở bên trong phòng họp, nghiên cứu lai lịch của chai rượu đỏ này. Các nhà thẩm định rượu thậm chí tay không cầm kính lúp, soi lên nhãn hiệu rượu, mắt tập trung cao độ, mày không ngừng nhíu lại, quan sát đi quan sát lại, bởi vì niên đại của nó đã quá lâu, nhãn hiệu rượu gần như mơ hồ không rõ, hoàn toàn nhìn không ra lai lịch của nó...
Ba nhân viên kiểm định, nhanh chóng mang bao tay màu trắng, cầm lên một dụng cụ giống như máy quét hình, quét qua một lượt nhãn hiệu của chai rượu, sau đó trực tiếp chuyển đến bộ phận máy tính, bắt đầu kiểm tra đo lường chai rượu đỏ này, xem nó có lai lịch như thế nào, xuất xứ ở đâu?
Vitas cũng tay không cầm lấy chai rượu nho có hơn ba trăm năm lịch sử kia, hiện nay rượu nho 17 năm, mới chỉ có ở trang trại rượu Lafite, Địch Cầm, còn có sherry 1775, cuối cùng là Khang Đế, dù là Margaux 17 năm, rượu nho quý mới nhất, thế nhưng trên bình Margaux cũng vẫn có ký hiệu, bình rượu này lại vô cùng thần bí, sâu xa, không giống với phong cách của trang trại rượu thông thường.
Ông trầm mặc mở chai rượu, đưa tới dưới mũi, cảm nhận một chút...
Bác Dịch ngồi ở một bên, đôi mắt khẩn trương mà sắc bén, nhìn chằm chằm Vitas, có lẽ mọi người đều có cảm giác Jackson khó ở chung, nhưng kỳ thực tính tình Vitas càng lộ vẻ liêm chính cùng công bằng, hơn nữa lại vô cùng cường ngạnh, vốn có tiếng là công chính liêm minh, có liên quan rượu đỏ có được đưa vào trong kho hay không, ông một tiếng cũng không hừ, không tán thành, cũng không phản đối, đây mới là người khiến cho người ta phải xoắn xuýt!!
Vitas mặt lạnh im lặng cầm lấy chai rượu, lại cúi đầu, nhẹ cảm nhận hương rượu, phát hiện ra trên nắp chai rượu này, có một cỗ hương vị hổ phách, ông lại trầm lặng cảm thụ tiếp...
“OK!” Chuyên gia giám định và thử rượu, một thân sĩ người Anh khoảng bốn mươi tuổi lấy mắt kính xuống, đem tư liệu trên máy vi tính đẩy đến trước mặt mọi người, nói qua về tư liệu sơ bộ chứng thực nguồn gốc của nó: “Căn cứ vào những gì ghi chép trên tư liệu, chai rượu đỏ này, có từ thế hệ thứ 17 vườn nho Tyne, thuộc thế hệ sinh sau đẻ muộn, được đặt tại chỗ tổng giám mục Ngũ Tư, vừa vặn khi đó, chính là chai rượu nguyên sơ nhất! Chai rượu đỏ 1788 này, vẫn luôn được cất kỹ ở đời thứ hai của vương quốc Balia, về sau mấy lần đã được mang ra công khai bán đấu giá, cuối cùng do thương nhân Ai Nhĩ Mạn ở London Anh quốc mua được!! Mà sau một thời gian dài ở Tyne, thì chỉ còn lại chai rượu 1540! Ở thế kỷ 18 đã được đưa ra, cho nên đến bây giờ nó là chai rượu thứ hai trên thế giới, cũng là chai rượu nho Tyne duy nhất!”
“GOD” Jackson hết sức kinh ngạc nhìn về phía nhân viên giám định, nói: “Anh xác định đây là một chai rượu đỏ Tyne?”
“Đúng vậy!! Còn là ở thế kỷ thứ 17 nữa!” Nhân viên giám định rượu đỏ thập phần khẳng định gật đầu, chúng tôi vừa rồi đã nhanh chóng đem nhãn hiệu rượu này khôi phục lại, sau đó lại đối chiếu với nhãn hiệu rượu đỏ Tyne hơn 300 năm trước, phát hiện ra chúng hoàn toàn ăn khớp!”
“Thế kỷ 17...” Laurence nhíu mày đọc lại, nhàn nhạt nói: “Vừa lúc là thời kỳ oxy hóa chì thịnh hành!”
Vitas nghe thấy những lời này, liền nhíu mi cầm lấy chai rượu đỏ, nhìn trái nhìn phải, vô ý thức tìm tòi, so sánh với đối thủ của nó Margaux hơn 300 năm, ông vẫn cảm thấy nghi hoặc, lại theo thói quen nhìn vị trí nắp chai. Bác Dịch nhàn nhạt ngồi ở một bên, nhìn chằm chằm vào Vitas đang cẩn thận tỉ mỉ quan sát, lại nhớ tới lúc Tưởng lão sợ hãi khi thấy người khác mở chai rượu này ra, cho nên đặc biệt mời chuyên gia đến khôi phục lại nguyên vẹn chai rượu này tốn không ít thời gian, thật đúng là không chê vào đâu được!
Vitas lại muốn quan sát chai rượu này thêm nữa, huống hồ khi đó...
“OK” Jackson ngồi ở vị trí của mình, trực tiếp nghiêm túc đưa ra ý kiến của mình nói: “Đây là chai rượu quý nhất trong Tyne, nó lẽ ra phải được đặt ở bảo tàng!Có lẽ nên ở thời khắc nào đó đáng giá để ăn mừng, mới lên đem nó mở ra, để cho tất cả các chuyên gia rượu đỏ trên thế giới cùng chứng kiến giây phút lịch sử đó! Mà không phải trong một trận thi đấu rượu như thế này, thật là lãng phí, xa xỉ!”
Tóm lại một câu là ông cảm thấy một trận thi đấu rượu như vậy, không cần phải sử dụng đến một chai rượu đỏ truyền kỳ như vậy!
Bác Dịch rốt cuộc nhịn không được nữa ngẩng đầu, nhìn về phía Jackson!
Vitas cũng chậm chạp ngẩng đầu, trầm mặc nhìn ông
Mọi người trong hiệp hội rượu đỏ, đều trầm mặc suy nghĩ về chuyện này, rốt cuộc, Bác Dịch cũng nhàn nhạt bộc lộ tươi cười, cả người triệt để thả lỏng, thở dài một hơi...
“Bác Dịch tiên sinh, ngài có dị nghị gì không?” Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ quay đầu, nhìn về phía Bác Dịch, không hiểu hỏi lại.
Trên mặt Bác Dịch bộc lộ nhàn nhạt tươi cười, ngẩng đầu nhìn mọi người nói: “Tôi tin các vị, đều biết chai rượu đỏ này có từ hơn ba trăm năm trước, cũng biết chai rượu đỏ này, đến từ hiệp hội rượu đỏ Trung Quốc... Ở mười năm trước, hiệp hội rượu đỏ còn chưa có vị trí gì, cho tới bây giờ, đã có thể cho cả thế giới rượu đỏ biết đến một chai rượu đỏ kinh điển như vậy! Đây là sự thật sao?”
Mọi người đều trầm mặc nhìn anh.
Bác Dịch thật tình nhìn về phía mọi người nói: “Đây thật không chân thực, toàn bộ thị trường Trung Quốc, còn có rất nhiều nơi khác, đều nhao nhao bán ra rượu đỏ, thậm chí là rượu giả, theo giá từ mấy chục đồng đến mấy trăm đồng không nói, mà rượu đỏ đối với chúng ta, chẳng qua cũng chỉ là một danh từ, phi thường xa lạ, cũng không thể biết được từ cùng một loại trái cây mà có thể tạo ra mấy nghìn loại hương vị khác biệt đến như vậy, tỷ như vị hoa hồng, vị bách hợp trong vườn hoa, còn có trái cây, chuối tiêu, táo, ngay cả vị quả mâm xôi, đến cả hương vị của rừng rậm cũng có. Bọn họ đều không hiểu, họ chỉ là người đứng ngoài... Điểm này chúng ta phải thừa nhận. Thế nhưng các vị cũng biết... Thế giới rượu đỏ vốn không có giới hạn...”
Vitas cũng trầm mặc ngẩng đầu, nhìn anh.
Bác Dịch sâu xa nhìn về phía mọi người nói: “Rượu đỏ cũng đã tồn tại một vạn năm lịch sử, văn hóa rượu châu Âu, vẫn là bắt nguồn từ Hy Lạp, khi đó, thượng đế có thể có ghét bỏ mọi người sao?”
Jackson nghe thấy lời này, yên lặng cúi đầu, mọi người đều có suy nghĩ riêng của mình đều im lặng không lên tiếng.
“Có sao?” Bác Dịch nhìn lại mọi người, thật tâm nói: “Quốc gia của chúng ta, thật sự có khả năng cảm thụ rượu nữa hay không? Trên thế giới, Quốc tửu của chúng ta là Mao Đài, Lúc nó được mọi người trên thế giới đánh giá, thì nó vốn chỉ là một chai rượu xấu xí không có người thưởng thức, sau lại không may bị ngón tay của rượu sư đυ.ng vào, khiến cho nó bị rơi xuống đất, làm hương thơm nồng nàn của rượu lan tỏa trong không gian, trong nháy mắt chinh phục toàn bộ mọi người, chuyện truyền kỳ như vậy, cứ được lan truyền như một điều kỳ diệu như trong các câu chuyện của những vị tiên, hơn một nghìn loại rượu, mỗi một giai đoạn hình thành của nó đều không có sự đổi mới, chờ đợi của chúng ta sao? Chúng ta cũng đều gặp nhiều khó khăn, gian khổ, chứ không phải là dễ dàng mà đạt được.”
Mọi người nghe xong, sắc mặt đều ngưng trọng, nhớ lại quãng thời gian ấy.
Bác Dịch lại mỉm cười nhìn về phía mọi người: “Người Trung quốc chúng ta có câu châm ngôn” nhân sinh nhược chích như sơ kiến”, ý nói cùng người yêu ở chung một chỗ đều đơn thuần, tuyệt vời như lúc vừa mới quen vậy, mỗi người chúng ta đều yêu thích rượu đỏ, đều đối với nó ôm tâm tư thuần khiết mà yêu quý, đều muốn được học hỏi, đều mong được thưởng thức, thế vì sao hôm nay, hiệp hội rượu đỏ đưa ra một chai rượu đỏ quý hiếm thì lại bị coi là lỗ mãng được?”
Jackson im lặng không lên tiếng, Vitas cũng đang suy nghĩ vấn đề này.
Bác Dịch chậm chạp đứng lên giữa mọi người nói ra những lời tâm huyết: “Chúng ta cũng là người đều phải gặp sự cố, bất quá tại giây phút kia ông trời đã cho chúng ta gặp được chai rượu đỏ trân quý này, chẳng lẽ lại không phải ý trời sao. Chẳng lẽ lại không phải duyên phận? Khó lắm mới có được kỳ duyên này, chúng ta ngày hôm nay mới có dịp ngồi chung một chỗ, cùng bình phẩm về vị rượu. Là một người dân của Trung Quốc, tôi thực sự không hi vọng nhìn thấy thành kiến, cố chấp, cùng ngoan cố! Phu nhân George!”
Phu nhân George ngẩng đầu, nhìn về phía Bác Dịch, mỉm cười.
Bác Dịch đứng ở đằng sau Jackson, nhìn về phía phu nhân George, mỉm cười nói: “Ngài là một trong ngũ đại thương nhân chuyên buôn bán rượu đỏ Trung Quốc, thấy được người Trung Quốc tiêu phí năng lực vào rượu đỏ như vậy, các sản phẩm rượu đỏ xa xỉ như vậy trong nước còn có thể tiến được bao xa, thật xa sao?”
Phu nhân George trầm mặc nhìn anh.
“Không có người nào là vĩnh viễn vô tri cùng ngu muội!” Bác Dịch nhìn về phía mọi người, đôi mắt anh trầm xuống, nói: “Giả như chút hương thơm của rượu kia có thể kéo dài một khoảng thời gian, không có khả năng được mọi người nhận thức, không có thể ở Á Châu lật mình vươn lên, như vậy xa xỉ gì đó, đều cũng sẽ từ từ bị thay thế, quá khứ chẳng phải là như thế sao? Rượu đỏ từng bị cà phê, trà, bia thay thế, để cho nó có thể sống lại, trừ những linh hồn bất diệt ra, thì chỉ còn lại là chính trị!!”
Mọi người đều chú ý câu nói sau cùng, thầm tự hỏi có phải vậy chăng.
“Trong mắt của tôi!!” Bác Dịch trong lúc ấy, đôi mắt anh được bao phủ bởi những tia sáng rạng ngời, phát biểu ý kiến của mình, thật sâu nói: “Chống lại tuyên truyền gì đó, ít nhiều cũng mang theo một điểm bi ai, bởi vì lúc chính nó bị nhân loại lợi dụng, nó thật khó lòng có thể phòng bị, trở tay không kịp mà đi xuống!! Lafite, là một ví dụ như thế! Rượu đỏ đang lấy một loại tư thái hoàn toàn mới, tiến vào những quốc gia mới, người Trung quốc chúng ta chính là lấy cái tâm bao dung của mình, tổ chức một cuộc thi đấu rượu đỏ lớn như vậy, thậm chí tại đây vào thời khắc này, vì ủng hộ cho trận thi đấu lớn, mà dâng lên một phần rượu đỏ chí tôn cao quý, bên trong nó không chỉ có ủng hộ, chờ mong, mà còn có tinh thần học hỏi.Nghĩ lại chai rượu đỏ dẫn đầu thế giới này, rốt cuộc có thể cho bọn họ ngộ ra được điều gì... Các vị đều là tinh anh trong giới rượu đỏ, chẳng lẽ lại không có một sự rung động với sứ mệnh này?Như vậy để cho một cuộc tranh tài lớn mang tính chất giao lưu học hỏi!!Để cho rượu đỏ tại cái thế giới này biểu hiện một mặt truyền kỳ, mê hoặc của nó! Hãy để cho mọi người thấy được thành ý lớn nhất của các vị!”
Mọi người nghe xong, đều không khỏi ngẩng đầu, nhìn về phía Bác Dịch.
Bác Dịch chậm rãi cầm lên một chai Margaux cũ kỹ, vừa từ từ mở ra, vừa nhàn nhạt nói: “Kỳ thực mỗi một chai rượu đỏ, đều là được chưng cất bởi linh hồn của các rượu sư, không có giá nào có thể đánh đổi được!! Như tôi đây, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, chung quy thời thời khắc khắc đều đứng ở trên đỉnh núi, mắt nhìn bầu trời bao la, khát vọng cùng thượng đế đối thoại, hi vọng ngài có thể khoan dung một chút, cho tôi ánh sáng cần thiết, cũng cho tôi mưa gió bão bùng, để trong lòng tôi có thể nảy sinh ra khát vọng trân quý rượu đỏ, tôi nguyện ý vì nó mà trả giá tất cả, bao gồm cả sức khỏe, hạnh phúc, thậm chí là người yêu...”
Người đàn ông kiên nghị,nói đến đây, không hiểu sao lại nghĩ tới bóng dáng một người con gái, đôi mắt anh lại càng thêm sáng, một chút đau đớn thoáng qua, lại rất nhanh biến mất, tiếp tục cầm chai rượu, vì mọi người từng chút từng chút phô diễn chất lỏng vàng óng kia, yếu ớt nói: “Giả như...Tôi có một chút đánh giá sai lầm về rượu đỏ, trong lòng tôi sẽ rất đau đớn!! Tôi đến nay vẫn luôn tìm kiếm, càng không ngừng tìm kiếm, một linh hồn tri kỷ có cùng sự cuồng nhiệt về rượu đỏ với tôi. Nếu có ngày đó, tôi nhất định sẽ rất hạnh phúc. Cho nên, tôi với tư cách là một rượu sư, sẽ không quan tâm tới một chai rượu được mở ra bằng hình hức nào, mà cái tôi quan tâm là người chân chính có thể hiểu nó là ai... Đây mới là báo đáp tốt nhất cho một người chưng cất rượu, như vậy trận thi đấu rượu đỏ lớn nhất thế giới, tập trung toàn bộ những tuyển thủ ưu tú nhất thế giới này, bọn họ mỗi người đều là vì truy tìm hương vị rượu đỏ kia mà đến, mang theo một loại tín ngưỡng khiến lòng người cảm động, tâm tình lúc này của tôi, vô cùng kích động cũng giống như các vị tuyển thủ bên kia, bởi vì, sản phẩm do chính mình tạo lên, rốt cuộc cũng đã tìm được người hiểu chúng nó nhất!!”
Mọi người tiếp tục lắng nghe.
Bác Dịch dám vì mọi người sau khi bị phản bác, chính mình, nâng lên ly rượu nho quý giá, để cho hương thơm của rượu như phồn hoa rực rỡ, như hồ điệp bay lượn lan tỏa khắp không gian, khắc sâu giây phút này nói: “Các vị!!Hãy thể hiện sự tín nhiệm, tin tưởng cùng ủng hộ của các vị đi! Thể hiện chúng ta là những rượu sư hàng đầu, ở trong một cuộc thi đấu lớn như vậy, nghênh tiếp những quốc gia hoàn toàn mới, để cho họ thấy được phong thái cùng thành ý lớn nhất của chúng ta! Để truyền thống thi đấu, được tiếp thêm động lực! Để chai rượu trân quý này, ngay tại chính đất nước xinh đẹp này thể hiện được sự trân quý của nó, bao gồm cả chai rượu đỏ hơn 300 năm kia nữa! Để thế giới có thể chứng kiến thời khắc cao quý nhất của nó! Để thế giới biết được rượu đỏ cũng từng trải qua lễ rửa tội, nó có sinh mệnh, có linh hồn! Nó thậm chí có thể đi qua, một trăm năm, hai trăm năm, ba trăm năm lịch sử, cùng trường tồn trong chiến tranh, cùng trường tồn với hạnh phúc! Chúng ta vì khoảnh khắc kỳ diệu này, cụng ly!!”
Anh nói xong, trong nháy mắt kích động giơ lên ly rượu trong tay, mặt hướng về mọi người!!
Toàn bộ mọi người trong phòng hội nghị, không một ai nhúc nhích, tất cả đều yên lặng ở đó...
Bác Dịch khẩn trương thở dốc, nhìn về phía mọi người, nâng ly chờ đợi!!
Phu nhân George, Vitas, Laurence, chủ tịch hiệp hội rượu đỏ, tất cả đều trầm mặc ngồi im.
Bác Dịch nhìn về phía bọn họ như vậy, đôi mắt anh không nén được mà đỏ bừng, tay cầm chiếc ly chân dài, không hiểu sao nhớ tới cha mẹ của mình, vì chờ đợi một chai rượu đỏ thành phẩm, được cất giấu ở 0 độ C, chờ đợi đến khuôn mặt trắng bệch, chờ đợi đến đôi tay bị đông cứng, anh nghẹn ngào nói; “Chẳng lẽ,...Đất nước này không có lấy một người tâm huyết với rượu đỏ sao? Không có ai nguyện ý vì thời khắc lịch sử này của nó, mà đứng lên sao? Không có ai sao?”
Mọi người vẫn không lên tiếng.
Bác Dịch trầm lặng nhìn bọn họ cuối cùng thất vọng để ly rượu xuống...
Một bàn tay, lãnh đạm giơ lên ly rượu quý kia!!
Bác Dịch lập tức khẩn trương ngẩng đầu, nhìn về người phía trước!!
Vitas nhàn nhạt giơ ly rượu đỏ lên, nét mặt vẫn cứng rắn cùng trầm ổn, hiện lên một chút tươi cười, nhìn anh nói: “Chúng tôi không lên tiếng, không đại biểu cho việc chúng tôi không ủng hộ, mà là bởi vì cảm động. Cám ơn cậu đã cho chúng tôi một bài diễn thuyết đặc sắc như vậy!”
“YES!” Phu nhân George cũng cười, bà tiêu sái nâng lên ly rượu, hướng về phía Bác Dịch cảm động nói: “Vì khoảnh khắc kỳ diệu này, cụng ly!!”
“Cụng ly!!” Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ cùng tất cả mọi người mỉm cười nâng lên ly rượu vàng óng, cụng ly. Hãy để cho chai rượu đỏ Tyne này tiến vào thi đấu... Thật là điều đáng mong đợi!!
Chỉ có, Jackson, cùng hai vị nguyên lão Anh quốc, ngồi im một chỗ, bất động!!
Laurence vừa uống rượu, vừa liếc mắt nhìn về phía ba người bảo thủ kia, Vitas nói đúng, mấy người Anh này thật sự khó chiều!
***********************************