Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 845: Khai ra

Nhà hát tập đoàn Á Châu, ở bên trái của sân golf, bên cạnh cửa chính đại sảnh.

Tiệc từ thiện tối ngày mai, là buổi tiệc long trọng nhất cả năm, các khách mời ca sĩ cùng diễn viên đứng đầu cả nước, còn có đoàn thể vũ đạo, lần này bởi vì các bạn nhỏ ở viện phúc lợi diễn thêm vũ đạo “Swan Lake”, cho thấy thủ tướng đối với viện phúc lợi đặc biệt quan tâm, càng do nguyên nhân sự kiện Tình Tình trúng đạn cùng Hi Văn gia nhập liên minh, được truyền thông phóng đại viết lên báo, làm cho mọi người đều chú ý...

Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi tự biết nghi thức rất long trọng, khi đó giới truyền thông còn phát tin Tổng Thống Daniel vì hỗ trợ cho hình ảnh của cháu gái rượu, lại vì tập đoàn tài chính Hàn thị thực lực hùng hậu cùng thân phận của mẹ là ảnh hậu quốc tế, càng thêm không dám thất lễ, đồng thời cùng đi với Hi Văn, ngồi trên ghế lái xe Rolls-Royce, xuyên qua hậu hoa viên khách sạn Á Châu, hướng tới đoạn đường kéo dài phía trước chạy tới, chừng khoảng 20 phút, một tòa nhà màu trắng với kiến trúc hình con chim bay lượn, nằm im lặng ngay bên cạnh tòa nhà lớn, chung quanh là những mảnh đất trồng cây ngô đồng, còn có những cây cổ thụ cao thẳng, nơi nơi đều là một khoảng không gian mang đầy tính nghệ thuật...

Trang Hạo Nhiên chậm rãi ngồi trong xe có rèm che dừng ở trước nhà hát.

Bảo vệ lập tức xuống xe, ba đoàn bảo vệ, nghiêm túc mà cẩn thận đứng ở bên cạnh xe, chăm chú nhìn tình huống xung quanh.

Tiêu Đồng mỉm cười đi lên phía trước, nhẹ mở ra cửa sau xe Rolls-Royce màu bạc, thập phần tôn kính kêu; “Tổng giám đốc, Hi Văn tiểu thư, hoan nghênh đến với nhà hát tập đoàn Hoàn Cầu.”

Trang Hạo Nhiên trước hết nhếch môi cười cất bước đi ra khỏi xe, vừa cài lại cẩn thận nút áo âu phục, vừa vô cùng thân sĩ phong độ hơi chút dương tay, hướng bên trong xe duỗi ra nói; “Đã tới nơi, Hi Văn tiểu thư, mời!”

Hi Văn mỉm cười nhẹ đưa tay ra, đặt vào trong lòng bàn tay của Trang Hạo Nhiên, thập phần thùy mị cất bước ra khỏi xe, người hầu lập tức bật ô che màu trắng, mỉm cười nhẹ che đi ánh mặt trời cho tiểu thư... Hai người cứ như vậy nhìn nhau, còn cười đi về phía trước.

Tưởng Thiên Lỗi cũng đứng ở một bên, phong độ nghiêm nghị hơi dương tay, lấy thân phận chủ nhà, mời Hi Văn hướng trên bậc thang bước đi.

Nhà hát tập đoàn Hoàn Cầu, đầu tư 13 triệu, bình thường có tiệc từ thiện nào diễn xuất bên trong sẽ thương lượng cho thuê, tiền thuê một buổi tối ước chừng ba trăm vạn, bên trong màu sắc vô cùng rực rỡ, đại sảnh ở tầng một có thể chưa được 3000 người, tầng hai thuộc sảnh VIP dành cho khách quý, có 12 phòng triển lãm, thiết kế có Ống Nhòm, nhân viên bộ phận rượu phục vụ điểm tâm, tầng ba thuộc sảnh VIP bạch kim, có ba phòng triển lãm, ngay chính giữa là vị trí tốt nhất, lúc đó thủ tướng sẽ mang theo hai đứa cháu yêu, tham dự tiệc từ thiện tối lần này.

Lúc này, có hiệu ứng 3D kì ảo giữa sân khấu lớn chiếu sáng, đã có không ít ca sĩ, minh tinh, còn có đoàn đội vũ đạo khẩn cấp diễn tập, người chủ trì tay cầm lời kịch cũng đang khẩn trương thương lượng các tiết mục biểu diễn, thợ chụp ảnh của Đài Truyền Hình, bên trong còn có phóng viên, đều cũng đang khẩn trương lựa chọn an bài chỗ ngồi.

Cửa chính nhà hát.

Trang Hạo Nhiên vừa cười nắm tay Hi Văn cất bước trên tấm thảm màu đỏ thẫm, vừa giới thiệu nhà hát này được thành lập vào ba mươi năm trước, có được một thời kỳ lịch sử nhất định, ở trong này đã từng cử hành vô số tiệc tối trên thế giới, còn có các ca sĩ cấp cao biểu diễn, vé vào cửa tới mấy vạn một tấm, bình thường giá cao nhất, cũng gần ba trăm ngàn, khách VIP lại càng không thể định giá...

Hi Văn thập phần biết lễ mà an tĩnh lắng nghe, cực kỳ vừa ý với người chú này vì không quan tâm tới thân phận còn nhỏ của mình, trong lòng tự nghĩ, chú nói chuyện rất tôn trọng mình, cô thích được đối đãi như một người con gái như vậy...

Trang Hạo Nhiên vừa hơi dương tay, mời Hi Văn hướng sân khấu bên kia đi đến...

“Từ khi bên bờ sông tương tư thấy em, tựa như gió xuân thổi vào trái tim, anh muốn nhẹ nhàng nói với em, đừng quên anh...”Ba nữ ca sĩ mặc váy dài trắng thuần, ở tổ ca sĩ nữ trong nước, mái tóc dài cài độc một cái lược nhìn thập phần dịu dàng động lòng người, cầm cái Microphone, theo ban nhạc lãng mạn diễn tấu, lãng mạn mà cười ngọt ngào như vậy xướng lên: “Từ khi tương tư bờ sông biệt anh, vô hạn thống khổ chôn ở trái tim, em muốn nhẹ nhàng nói cho anh, không cần quên em...”

“Tới rồi!”Trang Hạo Nhiên nói xong, cũng đúng lúc ca khúc đến giũa giai điệu đẹp ngọt ngào mộng ảo, mượn ngọn đèn sân khấu phát sáng huyễn hoặc, thập phần phong độ nắm tay Hi Văn đi lên sân khấu...

Hi Văn nhẹ kéo váy của mình, trong lòng cảm nhận được Trang Hạo Nhiên như đang dắt một người bạn vậy, đi lên bậc thang, đứng ở bên cạnh sân khấu, giống như thục nữ biểu lộ ý cười nhẹ nhàng, hơi vén váy lên đi, bày tỏ lễ phép cảm tạ.

Trang Hạo Nhiên lập tức nghiêng mặt cười, nhận lấy một bó hoa hồng trắng thập phần mộng ảo mỹ lệ mà Tiêu Đồng đưa qua, hơi khom người xuống, thập phần tao nhã phong độ ngồi xổm xuống, đưa về phía Hi Văn, ôn nhu nhìn về phía cô bé, nói: “Hi Văn tiểu thư, cảm tạ ngài có thể thay Tình Tình biểu diễn Swan Lake, cũng cám ơn Chủ Tịch Hàn vì tiệc từ thiện tối này, quyên tiền từ thiện, để tôi làm chủ, ngày mai tôi rất chờ mong diễn xuất đặc sắc của ngài! Đến lúc đó, nhất định sẽ chuẩn bị một phần lễ vật thật mộng ảo đưa cho ngài!”

Hi Văn rốt cục hơi có vẻ có phần thẹn thùng tiếp nhận bó hoa hồng trắng này, khẽ cười ngẩng đầu, nhìn về phía chú tao nhã phong độ đẹp trai này, không nhịn được ôm hoa tươi, nghiêng nhẹ trước mặt...

Trang Hạo Nhiên giống như cùng cô tâm linh tương thông, dịu dàng hơi quay mặt.

Hi Văn ở trên mặt của anh hôn nhẹ, mới cười nói: “Cảm ơn chú.”

“Không nên khách khí...”Trang Hạo Nhiên tiếp thu nụ hôn nhẹ này, mới chậm rãi đứng lên, thâm sâu liếc mắt nhìn Hi Văn một cái, mới do Anna cùng người hầu đi theo tới, mỉm cười , hầu hạ cô bé đi về phía trước, chuẩn bị thay quần áo diễn tập cho cô...

Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn về phía Hi Văn dần biến mất ở hướng trước sân khấu, lúc này mới hơi thở hổn hển một hơi, cất bước đi xuống sân khấu, lại đi đến vị trí trung tâm, nhìn về phía ba nữ ca sĩ nhẹ lay lay thân mình, biểu diễn: Em nghĩ muốn nhẹ nhàng mà nói cho anh, không cần quên em... Không cần quên em... Vẻ mặt anh liền lóe ra suy nghĩ, nhìn về phía các cô sâu sắc biểu diễn như vậy, bất giác lại nhớ tới Đường Khả Hinh, nhớ lại cô hôm nay đứng ở trước mặt Hi Văn, lộ vẻ mặt bị khi dễ...

Anh nhàn nhạt cười, trầm mặc từ trong túi áo, rút điện thoại ra, ngón trỏ lướt nhẹ trên màn hình, trượt mặt trên danh sách số điện thoại, rốt cục trượt đến dãy số của Đường Khả Hinh... Anh dừng ở cái dãy số này, thật lâu, thật lâu...

Tưởng Thiên Lỗi cất bước đi tới bên cạnh Trang Hạo Nhiên, ngẩng đầu nhìn về phía ca sĩ đang biểu diễn trên sân khấu, nói: “Cậu thật là già trẻ đều ăn a, là con gái đều sẽ thích cậu!”

Trang Hạo Nhiên thu hồi điện thoại, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, sáng lạn cười rộ lên nói; “Tôi nhớ rõ, lúc đó bởi vì tôi quá xinh đẹp, bị bạn bè cùng nhau chơi đùa vẫn cứ để cho tôi làm vợ của cậu, thật sự muốn vì cậu sinh một đứa con gái thông minh như thế! Mang nó đi hủy diệt Địa Cầu cũng đều có khả năng a ! !”

Tưởng Thiên Lỗi vẻ mặt có chút tức giận nhìn anh, nói; “Cậu có thể hay không có một ngày đứng đắn chút! ? Tiệc từ thiện tối lần này, đối với khách sạn chúng ta rất quan trọng! Gần đây không hiểu sao có người bình luận, tựa hồ bắt đầu có ý mà tỏ ra vô ý nhằm vào tập đoàn của chúng ta, làm ra một chút đả kích lạ lùng! Thậm chí có người gây sóng gió, tập đoàn tài chính Hàn thị có ý cùng chúng ta cạnh tranh đấu thầu một mảnh đất mới khu phía tây kia, giá cổ phiếu liên tục trượt xuống! Bởi vì Hàn Văn Hạo quá mạnh mẽ !”

Trang Hạo Nhiên hai tròng mắt lóe ra ánh sáng sắc bén, nhìn về phía một nữ ca sĩ chừng 60 tuổi đang bắt đầu diễn tập.

Tưởng Thiên Lỗi cau chặt mày, trong lòng không khỏi sầu lo nói; “Lần này Hàn Văn Hạo để cho con gái qua đây tham gia biểu diễn vũ đạo, đây là một tín hiệu tốt, ngàn vạn lần trong quá trình này đừng sảy ra chuyên gì sai lầm! Người nào chúng ta cũng có thể đắc tội, nhưng không thể đắc tội với Hàn Văn hạo!”

Trang Hạo Nhiên lại ngửa mặt, cơ thể phát ra muôn vàn khí thế, chăm chú nhìn sân khấu.

“Nhất định phải cẩn thận! ! Tôi có một dự cảm không tốt!”Tưởng Thiên Lỗi nói xong, vẻ mặt năng nề rời khỏi.

Trang Hạo Nhiên ánh mắt khẩn trương cùng căng thẳng, đôi tay nhẹ đút túi quần, nhìn về phía sân khấu, nặng nề thở một hơi.

Một cái ống nhòm nào đó, đối diện chính giữa nhà hát huy hoàng, rực rỡ.

Chính giữa tòa nhà, bên một cánh cửa sổ nào đó.

Một bóng dáng lạnh lùng, đứng ở trước cửa sổ, tay cầm ống nhòm, lại chăm chú nheo mắt nghiêng mặt nhìn tòa kiến trúc, nhớ tới vị trí thị trưởng của mình lúc bị đoạt đi, Tưởng Thiên Lỗi đã nói ra lời cảnh cáo.

Điện thoai đột nhiên vang lên.

Tần Vĩ Nghiệp mặc y phục hàng ngày, lạnh lùng lấy điện thoại cầm tay ra, lên tiếng: “Hửm...”

Bên trong một căn phòng bí mật! !

Uyển Thanh trong khoảng thời gian này đang nhanh chóng phân giải các động tác hình thể của Như Mạt, động tác chụp ảnh.

Hai cô gái mặc áo đen, tóc buộc cao đuôi ngựa, miệng nhai kẹo cao su, ngón tay nhanh chóng lướt ở trên bàn phím, vừa đánh máy vừa nhìn về phía phần mềm của mình, thần tốc theo tín hiệu đèn nhắc nhở, hai con đường thuận lợi liên tiếp cùng một chỗ, ống nghe điện thoại phát ra âm thanh điện lưu xèo xèo, lập tức truyền đến âm thanh một người đàn ông, các cô lập tức nhấn theo ống nghe điện thoại, nhìn về phía Uyển Thanh nói; “Có tín hiệu! !”

Uyển Thanh nhanh chóng đi lên phía trước, tay chống trên mặt bàn máy vi tính, nhìn về phía tín hiệu giữa màn hình máy tính, quả nhiên có màu sắc sáng lên, cô lập tức vui vẻ cười rộ lên nói; “Mỹ Linh cô phụ trách nghe lén, Thanh Bình cô lập tức tìm kiếm nơi phát ra tín hiệu điện thoại!

“Uhm!” Thanh Bình lập tức nhai kẹo cao su, ngón tay thần tốc lướt trên bàn phím, hai mắt nhanh chóng lưu chuyển, nhìn về giữa màn hình máy tính có vài đường đang di chuyển, giống như đang đồng loạt đi về phía trước!

Trước cửa sổ.

Tần Vĩ Nghiệp nắm chặt di động, lạnh lẽo nghiêm mặt, nhìn về phía nhà hát kia nói: “Đã chuẩn bị tốt chưa...”

“Chuẩn bị tốt rồi...”Một âm thanh vang lên trong điện thoại, truyền đến giọng nói lãnh khốc.

Đôi mắt Tần Vĩ Nghiệp lóe ra ánh sáng sắc bén, mỉm cười, nói; “Tối ngày mai, liền dựa vào cậu rồi !”

“Yên tâm đi...”

Điện thoại gián đoạn!

Tần Vĩ Nghiệp nắm di động, ngửa mặt nhìn về phía trước nhà hát, tối tăm mà rét lạnh nói: “Tưởng Thiên Lỗi, tối ngày mai, nếu đại tiểu thư Hàn gia xảy ra chuyện, Hàn Văn Hạo có thể hay không đem cậu xé xác! ? Tựa như ngươi lúc ấy đối với tôi vậy! !”

Phía sau có người tiến vào, cười lạnh nói: “Tôi đã trói người kia lại rồi. Khiến cho tập đoàn này đấu đá với nhau một trận thật tốt, ta chỉ việc ngồi làm ngư ông đắc lợi thôi!”

Tần Vĩ Nghiệp quay mặt, nhìn về phía bóng dáng nhàn nhạt bên cạnh, lại mỉm cười, lại hỏi: “Phóng viên Tiêu, đã bắt được chưa?”

“Bắt lại rồi...”

Tần Vĩ Nghiệp lại ngưng mặt lạnh lùng, vô cảm cười, nói: “Tìm mười mấy người đàn ông hầu hạ cô ta! Nhất định phải đem bí mật rượu đỏ trong miệng cô ta, khai ra! !”