Buổi tối, mưa rất lớn.
Đường Khả Hinh ăn cơm xong, cùng thầy ngồi trên sô pha ở phòng khách, xem ti vi...
Cô cuộn đôi chân lại, ôm một dĩa dưa chuột hôm nay ăn còn dư, vừa ăn không biết ngon cùng thầy xem snooker, vừa nghĩ bộ dáng mất mát hôm nay của Trang Hạo Nhiên , không hiểu sao tâm tình bị xúc động, liền lấy điện thoại di động ra, lại trượt trên những dãy số, nhìn dãy số quen thuộc kia, suy nghĩ thật lâu, mới cắn răng lại ấn nút, gọi đi.
Tiếng chuông liên tục vang lên...
Đường Khả Hinh vừa ăn quả dưa chuột kia, vừa làm bộ vô ý nghe tiếng chuông kia, qua một lúc vang, lại nghe câu kia nữa: Xin chào, số máy này hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau... Cô nhanh chóng cúp điện thoại, nhớ lại bộ dáng mất mát kia hôm nay của anh, đoán chừng là tức giận mình không mang thai, trong nháy mắt phồng má tức giận, nói; "Ghét! ! Quỷ hẹp hòi! !"
Vitas quay mặt sang, liếc mắt nhìn học trò một cái.
Đường Khả Hinh không lên tiếng, cố ý chuyên tâm ăn dưa chuột, xem ti vi, nhìn thấy Higgins đối đầu với tuyển thủ người Áo Sullivan, cô liền thở dài một hơi nói: "Thật buồn chán a! Sullivan của Áo là thiên hạ vô địch, mà lại không cách nào gây khó dễ được Higgins, đυ.ng đến anh ta cũng không được! Thật đáng buồn!"
"Đây gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn..." Vitas nhàn nhạt nhìn về phía Higgins với thói quen luôn luôn trầm ổn cầm gậy golf, dừng ở trên quả bóng, quan sát một lúc , mới hạ gậy... Ông tiếp tục nói: " Trận thi đấu rượu đỏ lớn lần này, đối thủ mỗi người mỗi vẻ, cô có thời gian, đi tìm hiểu bọn họ một chút, trong đó có vị đối thủ Italy, cô càng phải chú ý, cậu ta được xưng là Bacchus, đối với rượu đỏ có độ nhạy cảm trời sinh, dường như trong nháy mắt, là có thể vươn tay nắm lấy mùi vị của nó, một người cuồng rượu đỏ.."
Đường Khả Hinh trầm mặc nghe những lời này.
“Lần này chỉ được chọn một người giỏi nhất..." Vitas nhàn nhạt nói.
Đường Khả Hinh đưa mắt qua, liếc về phía lão sư.
Vitas không để ý đến học trò , tiếp tục xem trận đấu, cảm thấy Sullivan kia tính cách quá nóng vội.
Trên mặt Đường Khả Hinh khẽ bộc lộ ý cười, hướng về phía thầy nói: "Thầy à! ! Con thường xuyên nghe người khen ngợi người khác! Nhưng rất ít khi nghe người tán thưởng con! Người nói, kiến thức cơ bản của con không đủ, thiên phú cũng bình thường, vậy tại sao con có thể đi cho tới hôm nay? Con có điểm mấu chốt quyết định gì để thành công sao?"
"Cô thật không biết xấu hổ!" Vitas quay đầu, nhíu mày nhìn về phía học trò nói.
"Con nói sự thực thôi! Con so với người khác giống như thiếu chút nữa ..." Đường Khả Hinh thẳng thắn nói.
Vitas chăm chú nhìn màn hình ti vi, do dự một hồi, mới chậm rãi nói: "Trên cái thế giới này, kẻ địch đáng sợ nhất, thường là kẻ mà cô không biết tại sao hắn thành công, mà hắn lại thành công..."
Đường Khả Hinh có chút kinh ngạc nhìn về phía thầy .
Vitas có chút không cam tâm tình nguyện quay đầu, nhìn về phía học trò , nói: "Cô chính là loại người này! Năng lực và kiến thức của cô cùng hướng phía trước, đây là ám hiệu khó có được trong tư tưởng cao thủ."
"... ..." Đường Khả Hinh trên mặt kìm lòng không được hiện lên một nụ cười đắc ý.
"Đừng vội cười! Thường thường loại người này, thất bại nhiều hơn! Bởi vì loại người này không có trình tự quy tắc!" Vitas lại lần nữa đả kích học trò.
"Cho nên người mới bảo con học tập tư liệu cơ bản về rượu đỏ?" Đường Khả Hinh mỉm cười nhìn về phía thầy , nhớ tới phía dưới cuốn sổ ghi chép của mình là một đống một đống chữ ...
"Đó là Hạo Nhiên giao việc học của cô cho tôi ..." Vitas lãnh đạm nói, ông tiếp nhận người học trò này, đều là Hạo Nhiên khẩn cầu mình đã lâu, cuối cùng trao đổi việc tâm đắc dạy dỗ nó, mới hạ quyết tâm thu nhận cô.
"Không phải chứ?" Đường Khả Hinh nhịn không được cười rộ lên nói.
Vitas đối với lời đã nói một lần, không muốn lại lặp lại, tiếp tục xem ti vi.
Đường Khả Hinh nhìn bộ dáng này của thầy, cô nhịn không được cười rộ lên, lại quay đầu nhìn về phía Sullivan kia lại thua một ván, cô thật là quá thất vọng bất đắc dĩ nói; "Con đánh so với anh ta còn tốt hơn!"
Vitas lại bất đắc dĩ quay đầu, nhìn về phía học trò.
"Thực sự!" Đường Khả Hinh rất nghiêm túc nhìn về phía thầy!
"Cô đánh so với cậu ta tốt hơn, tôi kêu cô là thầy …”Vitas nhàn nhạt nói.
"Ai...Thật xấu hổ a..." Đường Khả Hinh nhịn không được cười rộ lên, lấy thêm một quả dưa chuột, đặt ở trong miệng gặm, thấy thời gian quảng cáo, liền nhịn không được cầm điều khiển từ xa đổi kênh, nhìn thấy đài thể thao đang xổ vé số hôm nay, cô trực tiếp bấm qua, nhìn kênh tiếp theo... Thấy phim đài truyền hình Hàn nào đó, cái ót cô đột nhiên như bị thứ gì đó bắn trúng, không hiểu nhớ tới hôm nay mua vé số... Kỳ thực cô nói Trang Hạo Nhiên nhất định trúng thưởng, đó là lừa anh... Anh sao có thể trúng thưởng?
Cô cũng cảm thấy khôi hài, tiếp tục đổi kênh ...
Vitas cũng không phản đối, tiếp tục tùy học trò chuyển cái gì, xem cái đó ... Bởi vì ông quy định học trò bình thường bận rộn , cũng phải đầu óc của cô nghỉ ngơi một chút, tiếp xúc với sự vật bên ngoài , đẩy nhanh sự cân bằng trong tư duy của cô...
Đường Khả Hinh dường như không có việc gì lại chuyển đài, bốn mươi ba kênh, đã chuyển tới bốn mươi hai kênh, không hiểu quay lại kênh giáo dục, nhìn banh vải nhiều màu kia còn đang quay tròn trong cầu thủy tinh lớn, cô lại cảm thấy có chút buồn cười nghĩ: Ai, sao có thể trúng được chứ?
Vitas nhíu mày nhìn banh vải đủ mọi màu sắc kia rất buồn chán quay vòng rồi lại quay vòng, người chủ trì kia đang ở phấn khởi giới thiệu, ông liền thở mạnh một cái, quay mặt sang nhìn về phía học trò, nói: "Coi như là cho đầu óc cô nghỉ ngơi, cô cũng xem những thứ nhàm chán như vậy chứ? Thật là một chút dinh dưỡng cũng không có!"
"Nghe nói giải nhất lần này ba trăm ngàn a! Có thể mua được rất nhiều vật phẩm dinh dưỡng rồi." Đường Khả Hinh nhịn không được cùng thầy nói đùa.
"... ..." Vitas lại không nói gì nhìn học trò.
"Xem thôi!" Đường Khả Hinh nhịn không được cười buông điều khiển từ xa, sau đó cầm dưa leo , lại cầm lên bỏ vào trong miệng cắn, vừa nhai vừa nhìn...
"Cũng là bởi vì cô mỗi ngày đều ăn quả dưa chuột , cho nên mới nôn mửa thành như vậy!" Vitas lạnh lùng ôm vai, đành phải tiếp tục cùng học trò này bất đắc dĩ xem chương trình này.
Giữa màn ảnh truyền hình MC, cầm microphone, lập tức vui mừng đứng ở trước ống kính, hiện lên một trái banh vải nhiều màu, 23! ! !
Đường Khả Hinh đột nhiên cười, cầm quả dưa , cắn mạnh một miếng ! !
Quả cầu thủy tinh lại nhanh chóng xoay tròn, rồi một quả banh vải nhiều màu lăn ra, mặt trên sáng lên: chữ số 28, người chủ trì tiếp tục mỉm cười cầm lên, giơ ở trước ống kính, hơi vung lên trái banh vải nhiều màu, để trước máy truyền hình cho người xem thấy rõ ràng.
"... ..." Đường Khả Hinh nhìn banh vải nhiều màu kia, lại không hiểu cười, cầm dưa leo tiếp tục cắn.
Vitas thở một cái, thập phần buồn chán nhìn chương trình này.
Banh vải nhiều màu tiếp tục lăn, sau đó nhảy ra một vài chữ số: 12! !
MC lại mỉm cười cầm lên banh vải, giơ lên số 12 trên banh vải nhiều màu, đưa lên trước máy truyền hình người xem nhìn.
Hai mắt Đường Khả Hinh lóe ra, chăm chú nhìn số 12, vẻ mặt bình tĩnh yên lặng nhai dưa chuột !
Banh vải nhiều màu tiếp tục lộc cộc lộc cộc xoay tròn, liên tục nhảy ra 14 và 35! ! !
Sắc mặt Đường Khả Hinh đột nhiên thay đổi , trong nháy mắt ôm đĩa dưa leo, đứng lên, nhìn chằm chằm màn hình TV kia, trái tim cơ hồ trào ra cổ họng, vẫn không dám tin sự việc trước mắt mình thấy là sự thực, bởi vì cô sau hoàng hôn, mới cùng Nhã Tuệ nói chuyện điện thoại, nói muốn mua chiếc xe, thuận tiện cho việc học tập của mình... Không biết mua kiểu nào tốt , nói đi nói lại , đều là vấn đề tiền bạc ...
Vitas không hiểu ngẩng đầu, nhìn về phía thần sắc kích động kia của học trò, nhíu mày muốn cầm lên điều khiển từ xa đổi kênh! !
Một cái chân nhỏ nhắn xinh đẹp, đạp ở trên điều khiển từ xa, ai cũng không cho động! !
Vitas tay còn chưa có đưa đến, liền có chút kinh ngạc nhìn về phía học trò! !
Đường Khả Hinh nặng nề thở dốc, đem hai ba thanh dưa leo, cùng nhau nhét vào trong miệng, đôi mắt trừng to sáng lên, nhìn banh vải nhiều màu kia thẳng lăn, quay rồi lại quay, quay rồi lại quay... Cuối cùng quả cầu thủy tinh kia dừng lại, nhảy ra ngoài một banh vải nhiều màu, lăn về phía trước, tạm thời không thấy con số rõ lắm... Cô lập tức nghiêng đầu muốn nhìn rõ con số kia là cái gì, khẩn trương đến độ dưa leo trong miệng, nuốt không trôi! !
MC cười cầm lên một banh vải nhiều màu, đưa về phía trước máy truyền hình cho mọi người xem, kêu to: "36! ! Khán giả nào may mắn có khoảng cách với ba trăm ngàn, càng lúc càng gần chưa ạ ?"
Phốc! !
Đường Khả Hinh cả miệng dưa leo toàn bộ đều phun ra hết, tròng mắt muốn rớt ra ngoài! !
Vitas quả thực là không thể nhịn được nữa ngẩng đầu, nhìn về phía học trò , hỏi: “Cô làm cái gì kích động như vậy? Cô mua vé số?"
Đường Khả Hinh không lên tiếng, ôm chặt cả dĩa dưa leo kia, cư nhiên trong nháy mắt, có ý nghĩ hèn hạ, hi vọng đừng trúng tưởng, bởi vì trúng, mình rõ ràng có thể tức chết...
"Số cuối cùng! ! ! Giải thưởng lớn nhất toàn quốc! ! Lập tức sẽ mở ra! ! Ba trăm ngàn! ! Nó sẽ lọt vào trong tay ai đây?" MC nói cho hết lời, trong nháy mắt xoay người, giơ tay lên hướng hình cầu thủy tinh kia! !
Quả cầu thủy tinh nhanh chóng chuyển động, bên trong rất nhiều banh vải nhiều màu, cũng theo đó mà chuyển động , tiếng lộc cộc lộc cộc vang lên..
Đường Khả Hinh khẩn trương nói không nên lời, vừa ôm dĩa dưa leo kia, vừa mang theo ánh mắt nôn nóng , hi vọng chút nữa đừng hoa mắt! !
Hình cầu thủy tinh không ngừng xoay tròn, lộc cộc lộc cộc lộc cộc, một lúc sau, rốt cuộc theo thời gian, tạm dừng lại, cửa nhẹ mở ra, lăn ra một banh vải nhiều màu, dọc theo ống thủy tinh, nhanh chóng hướng phía trước thẳng trượt đến, từng chữ số kia , nhìn không rõ lắm!
Đường Khả Hinh khẩn trương ôm dĩa dưa leo, nhớ lại Tưởng Tuyết Nhi ngày đó thật đơn thuần tươi cười, còn tự tin nói ra những con số kia, lúc đó mình còn không hiểu xem thường.. Cô cắn chặt môi dưới, hai tay run run rẩy rẩy ôm dĩa thủy tinh kia, dường như hận không thể đập bể nó, cuộc sống cho tới bây giờ cũng không quá khẩn trương như vậy, trong lòng suy nghĩ, ba trăm ngàn a... Mình có thể ăn mấy đời a...
Cô nặng nề nuốt nước miếng, liều chết nhìn chằm chằm màn hình kia, không ngừng nói với mình, không cần khẩn trương không cần khẩn trương! Sẽ trúng, sẽ không trúng ! Sẽ trúng ! Sẽ không trúng! !
"Tốt ! Chữ số cuối cùng, rốt cuộc cũng xuất hiện! !" MC thình lình cầm lên một banh vải nhiều màu, trong nháy mắt hưng phấn giơ lên trước mặt mọi người, kêu to: "Chín! ! !"
"A —————————————————— "
Đường Khả Hinh phá tan huyệt Dũng Tuyền, kích động hối hận đến mức thét to, tròng mắt như muốn rơi ra, trơ mắt nhìn số 9 giữa màn hình kia, nhớ tới mình hôm nay gấp gáp mà đem vé số kia nhét vào trong ví tiền của Trang Hạo Nhiên, cổ họng lập tức uất ức mà nấc nghẹn, cả người cứ như vậy, ôm cả đĩa dưa leo, hôn mê bất tỉnh! ! !